Anh Chồng Khờ

Chương 505: 505: Thả Lỏng Và Hưng Phấn!





“Tôi biết nơi này có vấn đề gì rồi!”, La Tam Thanh nói.

Nghe tiếng của La Tam Thanh, nhất thời lực chú ý của mọi người đều tập trung vào chỗ gã ta, bao gồm cả Trần Hạo.

Đặc biệt là Vu Thừa Dân, trong mắt ông ta hiện lên vẻ thả lỏng và hưng phấn!
Nếu La Tam Thanh giải quyết được vấn đề khó khăn này, con đường thăng quan tiến chức của ông ta sẽ được in dấu một thành tích chói lọi! Trong tương lai, thành tích ấy sẽ được ghi vào hồ sơ của ông ta.

So với việc yên ổn hoàn thành nhiệm kỳ, hiện nay, cấp trên càng coi trọng người có năng lực giải quyết vấn đề hơn!

Nếu như lần này có thể giải quyết được vấn đề trước mắt, con đường sau này của ông ta chắc chắn sẽ rộng mở! Vậy nên, Vu Thừa Dân sao có thể không hưng phấn?
“La đại sư, rốt cuộc là ở đây có vấn đề gì?”, Vu Thừa Dân hỏi.

“Dưới con đường An Dân này tám chín phần là có cổ mộ, hơn nữa còn là lăng mộ của người có quyền lực cao, ở cổ đại, chỉ cần là lăng mộ của người có quyền thế đều được bố trí các trận pháp, thiết kế các cơ quan để phòng ngừa những kẻ trộm mộ! Cho nên, rất có thể mạch nước ngầm ở đây là mắt trận!”
“Bố trí trận pháp? Mắt trận?”, Vu Thừa Dân kinh ngạc thốt lên.

“Đúng vậy, xung quanh mạch nước ngầm này có ngũ hành tương xứng, bát quái cùng sinh, nếu tôi xem không nhầm thì đây là Thuỷ Long Trận! Các bậc hiền tài thời xưa quả thật rất tài giỏi, vậy mà có thể chuyển hướng dòng nước để bố trí trận pháp, phải nói là khả năng của bọn họ rất phi thường!”, La Tam Thanh cười nói.

Tất cả mọi người đều khiếp sợ không thôi, chuyển hướng dòng nước để bố trí trận pháp, đây là công trình lớn đến mức nào? Hơn nữa lại còn là chuyển hướng dòng nước ngầm?

Vu Thừa Dân nói tiếp: “Vậy chuyện này thì có liên quan gì đến việc không đào được nền móng trong lòng sông?”
“Thuỷ Long Trận là một loại Phù Du Trận, cho dù các người có đổ xuống đó bao nhiêu vật liệu bằng đá hay xi măng cốt thép, chỉ cần mắt trận chưa bị phá huỷ, Thuỷ Long Trận sẽ cuốn trôi những thứ đó đến hạ lưu sông cách đây không xa, cho nên số vật liệu các người đổ xuống cũng giống như bỏ muối vào biển thôi!”
Nghe xong lời nói của La Tam Thanh, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Vu Thừa Dân nghĩ ngợi một lúc rồi hỏi: “Vậy chúng ta có thể trực tiếp ngăn chặn lối ra của nó không?”
La Tam Thanh lắc đầu: “Chuyện này không khả thi, người có thể bố trí được trận pháp này nhất định là một bậc tiên hiền có bản lĩnh và trí tuệ hơn người, sao người đó có thể thiết kế một lối ra cho Thuỷ Long Trận? Hơn nữa, chúng ta cũng không biết được dưới đó có bao nhiêu lối ra, vị trí ở đâu thì làm sao có thể ngăn chặn được nó?”
Một tia hy vọng vừa nhen nhói lên trong lòng Vu Thừa Dân đã bị dật tắt.

“Ông Vu không cần quá lo lắng, Thuỷ Long Trận tuy rằng lợi hại, nhưng chỉ cần tôi bố trí Khốn Long Trận ở đây là có thể phá giải, ở vị trí trung tâm, tôi sẽ đặt một sợi dây trói buộc rồng, như vậy là có thể vây hãm Thuỷ Long, sau đó, tất cả mọi chuyện đều sẽ được giải quyết!”, La Tam Thanh thản nhiên nói.

“Thật sao? Cảm ơn La đại sư!”, Vu Thừa Dân hưng phấn nói..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.