Không ai trong số các cô gái đã lên xe trước để ý rằng đống hành lý cộng lại sẽ nặng đến mức nào, nhưng tài xế quanh năm chuyên chở khách du lịch lại rất rõ.
Đống balo túi xách này ít nhất cũng phải một trăm đến một trăm năm mươi kg, thế mà tên nhóc này lại ung dung xách như thế là sao? Yêu quái hả?
Tài xế hỗ trợ mà lòng đầy hoài nghi, không lâu sau, balo được nhét vào trong khoang hành lý của xe buýt.
Trần Hạo lên xe, các cô gái trong bộ phận sales đã chia chỗ ngồi từ trước.
Anh đành cô đơn ngồi một mình.
Sau chặng đường gần hai tiếng, xe đến địa điểm tổ chức team building, khu nghỉ dưỡng Thế Mậu Long Loan Hải Dương.
Sau khi xe buýt dừng lại trong bãi đậu xe, các cô gái cực kỳ phấn khích, vừa xuống xe là điên cuồng chụp ảnh, áp dụng mọi loại tư thế chụp học được trên mạng.
Trần Hạo cũng rung động vì phong cảnh trước mắt, khu nghỉ dưỡng đầy nắng mai này cát kề sông, sông kề núi, cạnh bờ cát còn có những căn biệt thự san sát nhau, phong cảnh hài hòa như tranh vẽ.
Xung quanh khu nghỉ dưỡng ngoại trừ không có biển ra thì còn lại không khác gì đang ở bờ biển vậy, thậm chí còn đẹp hơn một bậc.
"Wow!"
Lý Phần phấn khích hét lên chạy về phía bãi cát và chơi đùa như một đứa trẻ.
Chẳng mấy chốc, Ngô Thiến và Trương Mạn cũng gia nhập đội ngũ, ngay cả Giang Ngạo Tuyết cũng không kìm lòng hít sâu một hơi, cảm giác toàn thân đều thoải mái hơn rất nhiều.
Nhân viên phụ trách liên lạc nhanh chóng chủ động tìm đến Bạch Phi Nhi, tiếp đó mọi người được đưa đến căn biệt thự được đặt trước.
Khu nghỉ dưỡng đã sắp xếp mọi thứ ổn thỏa.
Trên bàn trà trong căn biệt thự cũng đầy đủ các loại thức ăn và trái cây.
Có điều, hiển nhiên là bây giờ các cô gái không có lòng dạ nào để ăn rồi.
Trần Hạo vẫn vui vẻ xách hành lý, những người đi đường thấy anh xách cả một núi túi xách balo mà bước chân vẫn nhanh nhẹn thì đều ngỡ ngàng, nhưng họ lập tức thấy được một loạt các cô gái xinh đẹp bên cạnh, lại không nhịn được nguyền rủa anh đáng đời.
Trong đoàn thể này chỉ có một mình Trần Hạo là đàn ông, trong vườn hoa có một điểm xanh, ai mà không ghen tỵ cho được?
Còn các cô thì đã bỏ quên người đang cực khổ xách vali là anh từ lâu, thấy nơi ở mà Bạch Phi Nhi đã đặt trước là một căn biệt thự sang trọng như vậy thì đều sung sướng chạy vào, nhìn đông nhìn tây, thỏa thích hưởng thụ sự xa hoa này.
Trần Hạo đặt hành lý của mọi người xuống ngoài sân của biệt thự rồi sắp xếp lại cho gọn gàng, Lý Phần và những người khác hối hả đi tới lấy hành lý của mình.
Trên suốt đường đi, cả khu nghỉ dưỡng này nhìn đâu cũng lấp lánh, các cô gái như sợ mặc kín quá sẽ không ai nhìn mình, đều mặc bikini vô cùng quyến rũ.
Lúc này, Lý Phần, Ngô Thiến và những người khác vô cùng hứng khởi...!Trần Hạo cũng biết họ đi làm gì.
Mà Bạch Phi Nhi thì chỉ bình thản ngồi trên sô pha, không hề có ý định đi thay quần áo.
Thấy vậy, anh cười híp mắt ngồi xuống cạnh cô, nói: "Vợ à..."
Bạch Phi Nhi không chờ Trần Hạo nói xong đã dịch sang một bên, ngay sau đó anh lại nhích tới: "Sao em không đi thay đồ?"
Cô cười khẩy: "Em không đi"..