Không chỉ giành được hạng mục hệ thống IT nóng nhất trong nước hiện nay mà còn tìm được người hợp tác như Tần Nam, Bạch Thị không muốn phát triển cũng khó.
Trần Hạo nghe những lời bàn tán của đám phụ nữ kia liền đảo mắt nhìn trời.
Bạch Phi Nhi đương nhiên lợi hại, có được sự hỗ trợ của chuyên viên Hans, Bạch Thị chuyển đổi chỉ còn là vấn đề thời gian.
Còn Tần Nam ở Hương Giang quả thật cũng rất có tiếng tăm trong giới IT.
Nhưng toàn bộ công ty đều ra trận thế này Trần Hạo lại cho rằng có hơi chuyện bé xé ra to, còn đối với mấy cô gái tôn sùng Tần Nam kia Trần Hạo lại càng không thể hiểu nổi.
Trong tư duy của Trần Hạo, cho dù có là Bill Gates của Microsoft hay là Sergey Brin của Google tới thì cũng chẳng đáng bận tâm.
“Chẳng phải chỉ là Tần Nam thôi sao? Nhìn các người căng thẳng kìa!”, Trần Hạo lười biếng chen ngang.
Nghe Trần Hạo nói vậy, Lý Phần cười nghiêng ngả: “Sao nào? Thấy mọi người đều quan tâm tới người đàn ông khác, anh muốn tranh sủng hả?”
Trần Hạo không còn lời nào để nói, nghĩ thầm, ghen cái rắm, tôi mà thèm ghen với ông ta?
Trương Mạn vì hợp tác với Tần Nam lần này mà bỏ ra không ít công sức, nhìn thấy bộ dạng cà lơ phất phơ không quan tâm của Trần Hạo, tưởng Trần Hạo không biết Tần Nam là ai nên vội vàng giải thích.
“Tần Nam này nổi tiếng yêu cầu cao, khó nói chuyện.
Lần trước có một doanh nghiệp mới trên thế giới hợp tác với ông ta, bởi vì thư khí bên kia dâng trà chứ không phải cafe mà ông ta thích, cho nên ông ta liền chấm dứt thỏa thuận hợp tác!”
Trần Hạo nghe thấy lời này liền nghẹn họng, trong lòng nghĩ, yêu cầu cao chỗ nào chứ, rõ ràng là đang cố ý ép người.
Ngay lúc Trần Hạo chuẩn bị mở máy tính tiếp tục sự nghiệp cày game của mình thì Giang Ngạo Tuyết hùng hổ bước vào.
Sau khi bước vào, cô ấy quét mắt nhìn chằm chằm Trần Hạo.
Trần Hạo mơ hồ cảm thấy nguy cơ trai tráng khỏe mạnh sắp bị kéo đi.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, Giang Ngạo Tuyết rất nhanh đã đi đến trước mặt anh.
“Đi với tôi một chuyến!”, Giang Ngạo Tuyết nói.
Còn chưa đợi Trần Hạo phản bác thì Giang Ngạo Tuyết đã kéo cánh tay anh rời khỏi bộ phận sales.
Trần Hạo cười khổ, đau đớn trong lòng.
Rất nhanh anh đã bị kéo tới trước cửa cao ốc Bạch Thị.
Lúc này, một chiếc Maybach màu đen vững vàng dừng lại trước cửa cao ốc.
Cách đó không xa là một nhóm giám đốc điều hành đang nói chuyện phiếm và một hàng xe hạng sang.
Bạch Phi Nhi cũng ở trên chiếc Maybach, tài xế của cô, Tiểu Lưu đứng bên cạnh lại nhỏ bé như một đứa trẻ.
Nhìn hình ảnh này, Trần Hạo có chút mờ mịt, nghĩ thầm, việc tiếp đón nhân vật lớn này bảo mình đến làm gì? Bạch Phi Nhi không sợ anh làm hỏng việc sao?
Sau khi Trần Hạo tới, Bạch Phi Nhi nhìn lướt qua gương mặt Trần Hạo, sau đó như sợ mình nhìn lầm, cho nên nhìn lại lần nữa để xác nhận.
“Là anh, đến lái xe đi, Trần Hạo!”, Bạch Phi Nhi nói.
Trần Hạo lắc đầu, trong lòng nghi hoặc.
Anh cảm thấy mấy công nhân bên dưới không nhìn thấu sự đời, căng thẳng lo lắng đã đành.
Bạch Phi Nhi và Giang Ngạo Tuyết sao cũng cuống cuồng theo vậy?
Tài xế Tiểu Lưu không phải đứng bên cạnh sao? Tại sao muốn anh lái?.