Anh Còn Dịu Dàng Hơn Bóng Đêm

Chương 100: Chiếc miệng nhỏ m*t lấy cậu bạn của anh



Nguyễn Nam Tô chưa từng làm chuyện này nên hoàn toàn không có kinh nghiệm, động tác cũng rất trúc trắc. Thỉnh thoảng hàm răng của cô lại đập vào mấy đường gân xanh phía trên thân vật, có chút đau đớn rất nhỏ.

Tưởng Chính Trì kìm nén cảm giác ham muốn khiến người ta phát điên, đẩy nhẹ vật nam tính đã căng cứng vào miệng cô.

Tuy rằng biên độ không lớn nhưng đồ vật của anh lại rất lớn, Nguyễn Nam Tô vốn đã khó thở, bị anh đẩy như thế lại càng khó chịu hơn.

“Ưm ưm ——” Cái miệng nhỏ của cô căng phồng đến cực hạn, cổ họng cũng bị chọc ngứa, “Ưm ưm....”

Tưởng Chính Trì biết cô không thoải mái, nhưng anh không thể dập tắt ngọn lửa trong cơ thể được nữa. Anh chỉ có thể kiểm soát sức lực của mình, cố gắng không làm cô bị thương.

Nguyễn Nam Tô ngửa đầu ra sau, hòng muốn giảm bớt áp lực ở cổ họng, nhưng vừa cử động một chút là sau gáy đã bị anh cố định.

Tưởng Chính Trì tiếp tục ưỡn lưng đẩy về phía trước, đồ vật thô dài vẫn chưa vào được một nửa.

“Ưm —— không.....ưm....” Cô lắc đầu giãy dụa, cảm giác quai hàm bị kéo căng đến đau nhức, cả khoang miệng đều bị nhét đầy.

Ánh mắt Tưởng Chính Trì nóng rực, không nhịn được nuốt khan một ngụm nước bọt.

Toàn bộ quy đầu của anh đã áp vào gốc lưỡi của cô, anh có thể cảm nhận rõ ràng từng chuyển động nhỏ của chiếc lưỡi linh hoạt đó.


Nguyễn Nam Tô cảm thấy rất khó chịu, muốn nhổ dị vật trong miệng ra. Nhưng sau đầu cô đã bị cố định không thể động đậy, trong lúc phản kháng, hàm răng sắc nhọn thỉnh thoảng sẽ lướt qua khe hở hình mũ trên đỉnh dục vọng của anh.

Trong cơn khoái cảm dồn dập xen lẫn chút đau đớn nho nhỏ, dục vọng cuồng nhiệt trong lòng Tưởng Chính Trì lại có dấu hiệu thức tỉnh. Anh đỡ lấy bả vai cô, gò má căng ra, cắn răng đẩy mình về phía trước.

“Ưm...”

Vật nam tính thô dài chưa vào được phân nửa, quy đầu ấn vào cổ họng khô rát ngứa ngáy của cô, trong miệng Nguyễn Nam Tô bị nhét đầy đến mức hai bên má phồng lên.

Tưởng Chính Trì bắt đầu đưa đẩy vào miệng cô, tốc độ càng lúc càng nhanh, biên độ cũng càng lúc càng lớn. Mỗi lần quy đầu chọc vào cổ họng cô và bị hút vào bên trong đều khiến cho anh cảm thấy ngây ngất như muốn chết.

Nguyễn Nam Tô bị vật khổng lồ đó lấp đầy làm khó thở, trong miệng đều là nước bọt, còn chưa kịp nuốt xuống đã tràn ra ngoài theo động tác rút ra của anh.

“Đừng...sâu quá....huhu....đừng mà...”

Giọng nói của cô xen lẫn tiếng khóc nức nở, chưa được một lát đã bật khóc xin tha.

Nghe thấy giọng nói đầy ấm ức của cô, Tưởng Chính Trì nhìn chằm chằm vào cái miệng nhỏ nhắn đang cố gắng nuốt lấy vật nam tính thô to của mình.


Nó chặt chẽ và quyến rũ hệt như cái miệng nhỏ bên dưới của cô...

Hơn nữa, nó còn có một chiếc lưỡi cực kỳ mềm mại và linh hoạt.

Loại cảm giác kích thích gần như biến thái này khiến anh cảm thấy vô cùng hưng phấn, thậm chí có một khoảnh khắc, Tưởng Chính Trì còn cảm giác bản thân như muốn bắn ra.

Nhưng mới có bao lâu chứ?

Đã được mười phút chưa?

Không, không được, không thể tiếp tục nữa.

Đây là lần đầu tiên anh trải qua loại cảm giác này, cũng không hề biết nó lại mãnh liệt đến vậy. Anh cứ thế bị cô dụ dỗ từ lúc nào không hay, nhưng còn chưa chính thức bắt đầu mà đã đầu hàng thì còn gì là thú vị?

Ngẫm lại cũng cảm thấy mất mặt.

Nguyễn Nam Tô vẫn đang ngậm mút vật nam tính của anh, trên thân vật đang dính đầy nước miếng của cô, lúc rút ra còn kéo theo vài sợi chỉ bạc.

Ngoại trừ sự khó chịu ban đầu ra thì về sau cô đã dần quen với tiết tấu, thậm chí còn học được cách hóp chặt má và mút vào khi anh đẩy vào trong...  

Phần quy đầu vốn dĩ nhạy cảm, chỉ mới bị đầu lưỡi của cô liếm nhẹ mà đã gần như không chịu nổi, bây giờ còn bị cô mút như vậy, cảm giác muốn xuất tinh của anh lại càng thêm mãnh liệt không thể kìm lại được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.