Ảnh Đế Là Tên Tiểu Tiện Nhân!

Chương 59: Sinh ly tử biệt cực kỳ cực kỳ ngược!



Edit: Cực Phẩm

Từ nhỏ Hạ yêu quái đã rất sợ ba thần thông quảng đại như Tôn Ngộ Không của mình!

Nhưng vì đứng sau lưng nam nhân anh tuấn, cho nên hắn giãy giụa trong hải dương hắc sắc sợ hãi, trong nháy mắt từ mode “con trai” chuyển hoán quay về mode “ảnh đế”, vô cùng vô tội cười một cái nói: “Ba, sao ba lại ở đây?”

Ba Hạ uy vũ hùng tráng trầm mặc một lát, sau đó dùng ngữ khí hết sức thương cảm chất vấn: “Ba đang đọc Sonet cho mẹ mi, mi có ý kiến hả?”

“Tất nhiên là không có!” Hạ Lạc khẩn trương muốn chết, tiểu thân bản run lên hai chân đứng nghiêm thẳng tắp, suýt nữa cho hắn một cái kính chào theo nghi thức quân đội! “Ba, ba thật sự vô cùng lãng mạn nha!”

“… Ba đang cho mẹ mi nghe ‘Thanh âm yên lặng đến từ vì sao’, mị có ý kiến gì?” Giọng của ba Hạ có chút hoà hoãn, thế nhưng vẫn không thể buông xuống được!

Là một tiền – mỹ thiếu niên, bị đao giết heo của năm tháng cắt gọt thành một tháo hán tử cao lớn thô kệch, cái chuyện này vẫn khiến cho ba Hạ tinh tế lãng mạn vô cùng khó chịu, cho nên hắn hết sức mẫn cảm với ngôn luận tương quan ấy!

“Đương nhiên là không có rồi!” Hạ Lạc phát rồ lấy điện thoại di động ra mở ứng dụng ghi âm. “Con cũng nghe thấy, vô cùng êm tai! Con còn muốn ghi âm lại cài làm nhạc chuông đó!”

“Ừ.” Ba Hạ hài lòng gật đầu giống như sắp đi, thế nhưng thân ảnh của cao to như cột điện sắt ấy vừa quay xoay một góc lớn lại chợt vòng ngược lại!

Hạ Lạc không nói gì dời một chút đến trước người Cố Phong, tính vì nam nhân yêu dấu của mình ngăn cản gậy kim cô!

“Được rồi, hai người ở đây làm gì vậy?” Ánh mắt ba Hạ nghi ngờ quét một vòng trên người Cố Phong, buồn bực nói: “Tại sao lại là cậu?”

“Chào chú.” Cố Phong lộ ra chiêu bài tươi cười, hòa ái dễ gần nhân súc vô hại.

Bởi vì lý do Hạ Triển Cố Phong và ba Hạ cũng đã gặp nhau vài lần, mà ấn tượng của ba Hạ với hắn cũng khá tốt, không chỉ một lần cảm khái qua “Nếu như mình có một đứa con trai thế này thì thật tốt”, cho nên Cố Phong tự mình gọi hắn là chú.

“Chúng con…” Chỉ cần không nói là ngắm sao là được! Vì vậy, Hạ biên kịch lanh miệng nói: “Chúng con đang tham thảo triết học nhân sinh.”

Đúng đó, chúng con là cùng nhau ngắm sao ngắm trăng sau đó từ thi từ ca phú nói tới triết học nhân sinh!

Hơn nữa còn dự định nghiên cứu một chút về bí ẩn của thân thể!

“Không đúng, mới vừa rồi ba nhìn thấy hắn hôn con mà.” Trong mắt ba Hạ lóe lên một tia hàn quang sắc bén. “Ba bấm giờ, 2 phút, hơn nữa còn có tiếng.”

Con trai mình thật sự là quá ngu ngốc! Chỉ số thông minh khiến người ta lo lắng!

Vì vậy, cả người Hạ Lạc đều nứt ra!

Đều nhìn thấy rồi còn hỏi nữa? Ngay cả thời gian cũng bấm giờ luôn mà còn hỏi á?

Ngộ Không đừng có nghịch ngợm được không!

“Đi! Về nhà ba chậm rãi tính sổ với con!? Trong nháy mắt ba Hạ biến sắc! Hắn hung tợn liếc mắt trừng Cố Phong, sau đó vươn tay nắm cổ tay Hạ Lạc muốn lôi hắn đi!

“Khoan đã! Ba!” Để không bị kéo đi, Hạ Lạc nhanh chóng quyết định bày ra thế đứng trung bình tấn! Sau đó trái tim nổi sóng, đầu óc kéo một cái, tựa như nữ chính trong phim ngôn tình cẩu huyết lệ quang tràn ngập hô lớn: “Ba không thể chia rẽ chúng con! Chúng con là thật lòng yêu nhau!”

Vốn là Cố Phong cũng rất khẩn trương, dù sao ba Hạ xuất hiện quá đột ngột!

Thế nhưng bầu không khí giương cung bạt kiếm bị Hạ Lạc khuấy lên liền trở thành hoan thoát!

Vì thế, tuyển thủ Cố Phong cũng phát huy ra tiêu chuẩn bình thường, tiến lên một bước, dũng cảm nhìn ba Hạ nói: “Chú, con đối với Hạ Lạc là nghiêm túc, trước tiên chú bình tĩnh một chút…”

“Không được! Không thể nào bình tĩnh được!” Ba Hạ đóng vai diễn nam nhân vật phản diện vô cùng đã nghiền, hoàn toàn không thể tự thoát ra được!

Hắn cảm thấy mình còn thiếu cái tẩu khốc suất cuồng bá duệ và một cây gậu đầu rồng uy nghiêm trang trọng!

Vì vậy, hắn dứt khoát uốn người một cái, kéo Hạ Lạc đi, ý đồ dùng khí thế bù đắp vấn đề thiếu đạo cụ!

Nhưng trung bình tấn của Tiểu Hạ Lạc vô cùng vững chãi, ba Hạ kéo đi cũng rất phí sức!

Vì thế ba Hạ tức giận đe doạ nói: “Muốn ba khiêng mi đi hả?”

“Ba ——! Thật ra! Thật ra con…” Hạ Lạc tê tâm liệt phế hét to một tiếng, sau đó sốt ruột sờ sờ bụng nhỏ bằng phẳng của mình.

Thể chất ăn không mập được thể hiện rõ ràng!

Bộ dáng phẳng như thế, muốn lừa dối nói mình mang cốt nhục của Cố Phong là điều không thể!

Ba Hạ sẵng giọng híp mắt một cái, con trai tâm thần này hắn nuôi mười chín năm, cái tiểu mưu kế ấy là xem thấu trong nháy mắt được chứ?

“Sờ bụng làm gì! Muốn nói là mi mang cốt nhục của cậu ta hả!”

Hạ Lạc hít vào một ngụm khí lạnh, nhất thời có loại cảm giác sơn cùng thủy tận (ví với tình cảnh không có lối thoát; lâm vào cảnh tuyệt vọng)!

Quả nhiên loại thời khắc này chỉ có thể xuất ra thủ đoạn cuối cùng —— lăn đầy đất!

Thế nhưng còn chưa kịp nằm ra, hắn đã được Cố tiểu công bấc đắc dĩ đỡ đứng dậy.

“Tiểu Lạc, đừng quậy nữa.” Cố Phong vạn phần không muốn nhéo nhéo tay của Hạ Lạc, cúi thấp đầu nhẹ giọng nói: “Em… về trước đi, đừng làm chú tức giận, đợi anh đến tìm em.”

Dù sao chuyện đột nhiên xảy ra, muốn để ba Hạ lập tức tiếp nhận là chuyện không thể nào, cứ không quan tâm mà nháo sẽ càng làm cho ba Hạ tức giận hơn thôi!

“Được! Em chờ anh…” Hạ Lạc dùng ánh mắt nóng như lửa nhìn Cố Phong chăm chú, thâm tình nói: “Một vạn năm!”

Lúc Cố tiểu công trơ mắt nhìn bà xã hai mắt đẫm lệ lưng tròng bị cha vợ kéo đi, tâm hắn đều sắp nát!

Ba Hạ kéo Hạ Lạc xuống dưới lầu, sau đó thô bạo ném vào trong xe!

“Chúng ta đi đâu?” Tiểu Hạ Lạc kiên cường lau nước mắt, như một dũng sĩ chân chính đối mặt hiện thực lãnh ngạnh!

“Về nhà!” Ba Hạ nói ra hai chữ từ trong kẽ răng, hung tàn nổ máy. “Trước khi mi trở về người bình thường thì đừng mơ ra khỏi cửa.”

Con mẹ nó, đây là tiết tấu muốn nhốt vào tiểu hắc ốc!

Muốn come out sao, phải giam lỏng cái đã!

“Thế nhưng con còn phải đi học nữa.” Hạ Lạc ưỡn ngực, chớp động một đôi mắt cầu tri nhược khát nhìn ba mình.

“Đi cái rắm!” Ba Hạ liếc Hạ Lạc, nổi giận nói: “Còn nhỏ mà không chịu học cái gì hay, học người ta làm gay! Nói! Học với ai? Có đúng là Cố Phong dạy mi hay không?”

Gay là chủng tộc tự có kỹ năng thiên phú không cần dạy đâu, Hạ Lạc ưu thương nghĩ, phương diện thường thức này của ba mình cơ hồ là số không, làm sao bây giờ…

Thế nhưng nói ra ba sẽ không chỉ không tin, mà còn cảm thấy còn đang thiên vị Cố Phong!

Vì vậy, trong nháy mắt Hạ Lạc liền đẩy anh trai ra trúng đạn, vô cùng đại nghĩa diệt thân lục thân không nhận! “Là anh Hạ Triển dạy!”

“Mi cho là đem nó ra thì không sao hả?” Ba Hạ lãnh diễm cười, cảm thấy vô cùng buồn cười với lời nói dối vụng về của con mình! “Từ nhỏ tội gì của mi chỉ biết ném lên người nó, lão tử tin mi mới là có quỷ!”

Kiểm tra không tốt là do anh Hạ Triển mang mình đi đến công viên trò chơi chơi mà!

Lén lấy bánh bích quy sôcôla là độc thủ phía sau màn anh Hạ Triển thầm chỉ điểm!

Ngay cả tè dầm cũng là do tối qua anh ấy len lén chạy đến tè mà!

—— Mặc dù là Hạ Triển đáng thương không có ở nhà hắn!

Qua nhiều năm như vậy anh trai vẫn luôn dùng để đỡ tên và nằm hốt đạn…

Nhưng lần này là thật mà! Hạ Lạc căm giận bất bình, tuy rằng còn muốn nói thêm nhưng dưới cơn thịnh nộ của ba Hạ thật quá đáng sợ cho nên đành phải nằm giả chết để suy tính kỹ hơn.

Nhà Hạ Lạc nằm trong một tiểu khu sa hoa trong trung tâm thành phố, cách trường học và vùng mới giải phóng cực kỳ cực kỳ xa, bình thường đều là một tháng trở lại một lần.

Mẹ Hạ luôn cưng con trai đang ôm chó con Dobermann mới mua xem ti vi, thấy Tiểu Hạ Lạc lê hoa đái vũ bị ba lôi vào, nhất thời cảm thấy vô cùng lo lắng, vội vã đi qua dỗ con.

“Lăn vào phòng ngủ để tỉnh lại đi!” Ba Hạ chỉnh cà vạt, trước mặt người phụ nữ yêu dấu của mình bày ra một POSE vô cùng uy phong lẫm lẫm! Cảm thấy mình giống y như một minh chủ võ lâm trừ ma vệ đạo! “Được rồi, giao điện thoại ra đây, đừng có liên hệ với tiểu tử thúi kia!”

Tiểu Hạ Lạc bất đắc dĩ giao điện thoại ra, ủ rũ cúi đầu quay về phòng ngủ đóng cửa lại, sau đó nhanh chóng mở máy tính đăng nhập vào QQ!

Nhưng mà Cố Phong không online.

Xảy ra loại chuyện như vậy đương nhiên người bình thường không hề có tâm tư nào lên QQ!

Hạ biên kịch thương tâm gần chết!

Đường tình của mình thật sự là vô cùng nhấp nhô, gia trưởng hai nhà không chỉ có hoàn toàn không phối hợp hơn nữa còn lãnh khốc vô tình cố tình gây sự các loại nữa!

Quả thật chính là Romeo và Juliet!

Chẳng lẽ mình cũng nên noi theo Juliet dũng cảm xinh đẹp, uống một loại thuốc sẽ khiến người ta rơi vào trạng thái chết giả, sai đó khi thi thể được đưa ra khỏi Hạ gia, lúc Cố Phong tới tham gia lễ tang thì chợt từ trong quan tài ngồi dậy ôm cổ anh tuấn của Cố Phong sau đó hôn lên!?

Tuy rằng nghe có chút như xác chết vùng dậy nhưng mà thật sự vô cùng đái cảm!

Vì vậy, Tiểu Hạ Lạc đầu óc thiếu dây cung liền đăng nhập vào Taobao tìm từ khoá “thuốc độc”…

Con mẹ nó, Hạ Lạc cậu cho rằng nhóm người bán thành thực hậu đạo trên Taobao là dạng người gì!?

Trần Tử Hào sao!?

Tìm khắp Taobao cũng không tìm được thuốc độc ngất đi, Hạ Lạc thất vọng tắt máy nằm dài trên giường.

Hay là giả vờ thỏa hiệp cũng là một biện pháp tốt?

Con mẹ nó, giống như Vĩnh Kỳ và Nhĩ Khang!?

Tình yêu ẩn nhẫn gì gì đó đích thực là quá thê mỹ!

Nhưng như thế đối với Tiểu Yến Tử và Tử Vi mà nói là quá không công bằng, trừ phi hai người bọn họ…

Hạ Lạc thuần đàn ông đúng lúc ngăn lại vọng tưởng không bằng cầm thú của mình, thống khổ ôm gối đầu lăn lộn trên giường.

Đang lăn đến thiên toàn địa chuyển, ba Hạ và mẹ Hạ đẩy cửa đi vào.

Mặt ba Hạ đen như đáy nồi, mắt mẹ Hạ thì hồng hồng, giống như mới vừa khóc.

“Mẹ…” Hạ Lạc khe khẽ kêu một tiếng, cảm thấy rất áy náy, rất ủy khuất.

Chẳng qua là tính hướng mình bất đồng thôi, lại khiến cho tất cả mọi người xung quanh không vui.

“Tiểu Lạc.” Mẹ Hạ ngồi bên giường, sờ tóc Hạ Lạc, tiểu tâm dực dực hỏi: “Con thật sự… thích con trai?”

Hạ Lạc trầm mặc một lát, nhắm mắt lại khẽ gật đầu.

“Mi và tiểu tử thúi kia bắt đầu lúc nào?” Ba Hạ hung ác chất vấn, hoàn toàn quên mất chính mình đã từng nhiều lần biểu đạt nguyện vọng “Mong muốn có một đứa con trai tốt như Cố Phong”!

Cho nên mới nói, gen của Hạ Lạc tuyệt đối là di truyền từ ba mình!

“Chúng con…” Hạ Lạc cắn môi một cái.

Đoạn tình duyên của mình và Cố Phong nhất định phải nói từ năm ngàn năm trước khi Tôn Ngộ Không đại nháo thiên cung!

Cố Phong chính là Ngọc Tịnh Bình thuần bạch vô hạ trong tay Bồ Tát!

Hạ Lạc thì lại là cành liễu cắm trong Ngọc Tịnh Bình!

Cái gọi là nhân quả tuần hoàn báo ứng bất sảng!

Bởi vì đời trước vẫn luôn cắm trong bình, cho nên đời này cũng bị phản [beep] mà.

Yêu hận quấn quít triền miên kiếp trước kiếp này, cảm động lòng người!

Thấy vẻ mặt Hạ Lạc mê ly không nói lời nào, ba Hạ rất không kiên nhẫn ném ra vấn đề kế tiếp: “Hai đứa bay đã phát triển tới trình độ nào rồi? Nói!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.