Mới chớp mắt, đã đến ngày ban nhạc của Cố Viêm tổ chức liveshow.
Thân là giáo sĩ truyền đạo trung thành của ma vương, Tiểu Hạ Thiên cao hứng bừng bừng dẫn các bạn của mình tới xem ma vương biểu diễn!
Thế nhưng đứng sau khán đài, tình huống của ma vương điện hạ vô cùng không xong, bốn thành viên còn lại của nhóm cùng với tiên sinh đại diện khổ bức đang đứng quay vòng tròn, còn ma vương thì đang đau khổ khoanh tay ôm bụng co rúc trong vòng tròn đó…
“Anh Cố Viêm, anh làm sao vậy?” Tiểu Hạ Thiên kinh ngạc chạy đến.
“A… Phong ấn linh hồn của bản ma vương đã thức tỉnh rồi… A A… Anh sẽ không thả hắn ra đâu.” Cố hỏa hỏa áp lực nói, sắc mặt tái nhợt vô cùng, thoạt nhìn giống như một giây sau có thể hủy thiên diệt địa!
“Cuối cùng là làm sao vậy?” Hạ Thiên lo lắng ngồi bên cạnh Cố hỏa hỏa, lấy khăn lau mồ hôi lạnh trên trán hắn.
“Thật ra nhóm trưởng bị tiêu chảy.” Từ Khôn vô tình lãnh khốc cố tình gây sự nói ra chân tướng sự thật!
“Không phải!” Cố hỏa hỏa nghiêng đầu, bắn ra một chưởng lạnh bằng! Đồng thời hắn còn vô cùng dối trá xoa ngực nói: “Ma vương đây rõ ràng bị phong ấn ở ngực!”
Làm sao bản ma vương có thể bị tiêu chảy được! Rõ ràng chính là phong ấn ma vương tự muốn phá ra! Hắn muốn từ trong [beep] của bản ma vương chui ra để hủy diệt thế giới này!
(Úi! Cơ.vòng! Đang cố gắng chống cự lại phong ấn!) O( >﹏<.)┛
“Nhìn giống như anh ấy không thể chịu được nữa rồi, không thì anh Cố Viêm đi WC… phóng ma vương ra được không?” Hạ Thiên vắt óc tìm kiếm từ thích hợp nhất.
Thích một nhị hóa là một việc rất thống khổ, càng không nói tới đây còn là một nhị hóa có lòng tự trong cao bừng bừng còn mắc bệnh trung nhị! Đây đúng là một cái khảo nghiệm đòi hỏi trí thông minh, phản ứng nhanh, tính kiên trì còn phải có tình yêu nữa được chứ!
“Nhưng hồi nãy nhóm trưởng mới đi xì xì rồi!” Hà Băng vô cùng lanh miệng!
Xì! Xì!!!
Vừa dứt lời, đột nhiên Cố hỏa hỏa ưm một tiếng rồi ôm bụng lăn qua lăn lại để kéo đi sự chú ý của Hạ Thiên!
Con mọe nó nói cái gì bản ma vương nghe không hiểu được chứ! Hồi nãy chẳng qua là đã tiêu hết sức mạnh ma tộc mà thôi! (Mi mới xì xì! Thăng long quyền!) (‵Д′)=○))~~~~~~))>o<)/
“Nếu còn đi nữa chắc nhóm trưởng xỉu luôn trong WC quá, thôi thì nhịn đến khi kết thúc live đi đến bệnh viện xem thử?” Lưu Hâm bắt đầu nghiêm túc thảo luận bệnh tình với Hạ Thiên.
“Nhưng anh ấy đau như vậy làm sao có thể lên hát được?” Hạ Thiên đau lòng quỳ bên người Cố hỏa hỏa xoa xoa bụng cho hắn, không chỉ vô cùng hiền lương thục đức mà còn lanh lẹ sửa chữa câu nói sai của mình, “… Ý của em là nếu ma vương tiên sinh không yên ổn lại thì làm sao anh Cố Viêm có thể lên biểu diễn được…”
Nghe xong những lời này, ma vương điện hạ đang thống khổ đột nhiên yên tĩnh lại còn lộ ra nụ cười lãnh diễm.
Ha Hả, đám người phàm ngu ngốc này… Quả nhiên Hạ Thiên mới đúng là chiến sĩ mỹ thiếu niên có thể cùng bản ma vương giữ hòa bình cho thế giới này! (Nước mắt vui mừng lăn dài!) ε(┬┬﹏┬┬)3
“Hồi nãy nó mới uống ‘Cúc lập phong’ rồi, nhưng mà dược hiệu phải chờ một chút mới phát huy được.” Trình Lâm lắc lắc bình thuốc nhỏ trong tay.
‘Cúc lập phong’ gì gì đó nghe qua thật hung tàn!
Anh có chắc đây đúng là thuốc trị tiêu chảy không hả!?
(*Chú thích: Cúc lập phong hiểu sơ sơ là bịt kín cúc ấy)
“Đều tại cái đám người này! Làm sao mà hôm qua lại cứ đọ xem ai có thể ăn được chao nhiều nhất!” Tiên sinh đại diện rơi nước mắt!
Vì sao hồi xưa mình lại muốn làm người đại diện cho năm tên nhị khuyết này cơ chứ! Đúng là bất hạnh mà!
Nhưng hiển nhiên Cố hỏa hỏa là người đứng nhất trong cuộc thi đọ sức ăn chao!
Tuy rằng bây giờ Hạ Thiên rất muốn đưa Cố hỏa hỏa đi bệnh viện, nhưng liveshow sắp bắt đầu rồi, nhóm fan não tàn của ma vương đến rất là nhiều, số lượng tiêu thụ album đang rất điên cuồng, cho nên lần liveshow này tuyệt đối không thể xuất hiện bất cứ sai sót nào được!
“Ưm, này…” Cố hỏa hỏa khó khăn bò dậy kéo cổ áo Hạ Thiên, trên khuôn mặt tái nhợt lại hiện lên hai cục đỏ hồng nơi má, “Nhanh, nhanh hôn bản ma vương một cái! Quang minh chi hôn có thể tăng lực phong ấn giúp kiên trì đến hết liveshow!”
“Mọe, muốn hôn thì nói thẳng đi.” Mọi người vô cùng khinh bỉ hành vi trung nhị của Cố hỏa hỏa!
“À, được.” Hạ Thiên ngốc manh gật đầu hôn nhẹ lên môi Cố Viêm một cái còn vô cùng khôn khéo vươn đầu lưỡi liếm một cái!
Sau đó, Cố Viêm lập tức được nạp đầy máu. Để đạt được hiệu ứng sân khấu, stylist cho hắn mặc một bộ trang phục ma vương lóe sáng còn thêm hai cánh đen ở phía sau, nhìn qua vô cùng lạnh lùng quyến cuồng!
“Lát nữa em nhớ ngồi ở hàng đầu tiên trong thính phòng nha.” Cố hỏa hỏa tuấn tú nháy mắt một cái.
Hôm nay hắn muốn thi triển ma pháp bắt thỏ! Cho nên nhất định không thể bại bởi ma vương ở thời khắc mấu chốt! (Bản ma vương vừa nhanh nhạy vừa có ma lực! Thậm chí có thể khiến cho hacker đế quốc cúi chào!) ┌(Д┌)┐
“… Cho dù như thế nào đi nữa, ngàn vạn lần đừng có beep trên sân khấu nha –!” Sắc mặt người đại diện nghiêm túc vỗ vai Cố hỏa hỏa.
Vì thế, Cố hỏa hỏa mới vừa rồi còn tràn ngập khí phách liền co người cuốn thành một con tôm mà giữa lông mày còn tràn ngập thần sắc dữ tợn!
“Đừng có tùy tiện đụng vào bản ma vương! Ma vương sẽ tràn ra đó!”
Nhanh đưa cho bản ma vương một quả dưa leo nào! (Dũng cảm ngăn lại lỗ châu mai tà ác!) (*′д)/▄︻┻┳═ 一
Mọe nó, cái bụng như vầy có nghĩa còn chưa khỏe được chứ!!!
Sau đó, Cố hỏa hỏa bước lên sân khấu dưới ánh mắt trông cậy ưu thương của mọi người.
Hạ Thiên được các nhân viên của Cố hoả hoả kéo đến thính phòng ngồi.
Tuy rằng Cố Viêm lúc nào cũng hắc hắc phía sau sân khấu nhưng lúc bước lên khán đài hắn sẽ thay đổi nhân cách lập tức, cả người đều khốc suất muốn chết! Fan phía dưới sân khấu hét chói tai, mọi người không hẹn mà cùng giơ cây huỳnh quang lên, bầu không khí vô cùng hài hoà mỹ hảo!
Dần dần, Hạ Thiên dần dần bớt lo lắng tình hình đau khổ chịu ác ma dày vặt của Cố hoả hoả, toàn tâm toàn ý đặt vào màn trình diễn, thậm chí còn giống như fan não tàn giơ tay cao hô to “Ma vương điện hạ em yêu anh”, khung cảnh vô cùng cảm động!
Lúc đầu liveshow được tính toán sẽ diễn ra trong vòng nửa tiếng, mắt thấy thời gian sắp kết thúc, vài nhân viên bước ra đưa cho khán giả băng đô tai thỏ, cùng lúc đó, đèn sân khấu cũng chợt tắt…
Nhóm fan vẫn chứa hiểu gì sung sướng đeo tai thỏ lên còn chụp hình lưu niệm.
Sau mấy phút, đèn sáng lên lần thứ hai, năm thành viên nhóm nhạc Lucifer liền không tiết tháo đeo tai thỏ xuất hiện!
“Tiếp theo, đây chính là ca khúc cuối cùng trong buổi liveshow hôm nay.” Thanh âm trong trẻo của Cố Viêm phát ra, giao điệu bài hát chậm rãi vang lên. “Bài hát được không có trong album, đây là bài hát mà ma vương điện hạ sáng tác dành riêng cho thỏ con yêu dấu…”
Nhóm fan não tàn bị ma vương mặc trang phục đen đeo tai thỏ manh đến ruột gan đứt khúc máu chảy thành sông gan heo nổ tung!
… Hình như có lẫn vào cái gì kì kì thì phải?
Mọi người đều kịch liệt tỏ ra “Ai da, thì ra ma vương là hoa đã có chủ sao”, “Cái gì mà thỏ con yêu dấu chứ, không phải ma vương là thụ sao, thiệt không khoa học”, “Nếu ma vương mà không gay nữa thì cô nãi nãi tui đây liền tự sát”… Đúng là một cảnh tượng vui mừng xuân về hoa nở!
Tiểu Hạ Thiên đang đeo tai thỏ bỗng giật mình, sau đó mắt sáng quắc chăm chú nhìn vào ma vương trên sân khấu, cậu cảm thấy tim mình đập vô cùng nhanh, thật không khoa học!
“Bài này này tên là… “Bunny Love”.” Ánh mắt Cố Viêm nhìn thẳng về phía Hạ Thiên đang ngồi trong thính phòng, khoé miệng nâng lên một cái, nhạc đệm bắt đầu vang lên, hắn mỉm cười ma mị nói: “Little bunny, I love you~”
—— Một màn này vô cùng đánh giá đoạt giải nhất trong “Mười việc lớn trong đời Cố Viêm”!
Không thể không nói rằng tên nhị hoá đạo mạo này một khi đã bước lên sân khấu thì giống như biến thành một con người khác, hơn nữa còn giành được sự yêu mến từ nhiều người như vậy, ai có thể tưởng tượng được người thế này hơn nửa tiếng trước suýt nữa thì ngất luôn trong WC đâu chứ…
Hơn nữa cũng chưa biết chắc ngoài mặt thì phong độ đẹp trai tỉnh táo thế thôi chứ ai biết trong lòng là khuôn mặt dữ tợn vặn vẹo đang nhịn [beep] không!
Cái suy nghĩ này thiệt đáng sợ nha!!!
Trong suốt quá trình biểu diễn ca khúc thì ánh mắt Cố Viêm vẫn luôn không rời khỏi Hạ Thiên, hơn nữa do ma vương điện hạ là một người rất cơ khát cho nên lời bài hát hoàn toàn không có hạn cuối! Vì thế, mặt Tiểu Hạ Thiên càng nghe càng hồng, chỉ hận không thể đào một cái hang thỏ chui vào!
Mà quần chúng nhạy cảm cũng bắt đầu men theo ánh mắt của Cố Viêm tìm được “Thỏ yêu dấu” trong truyền thuyết kia, sau đó mọi người liền nhìn thấy mỹ thiếu niên đeo tai thỏ mặt đỏ bừng ngồi hàng ghế đầu trong thính phòng, ai đó đều biểu thị, “Cư nhiên ma vương tìm được người còn thụ hơn nữa nha, thiệt đáng mừng”, “Bà ngây thơ quá rồi đó, nhìn qua liền biết cậu bé này còn chưa trưởng thành, ai biết có biến thành một mã hán tử rồi phản công hay không”, “Càng nhìn càng thấy giống thỏ con chít chít nha, thật muốn lại gần nhéo một cái… A, tay phải! Mày phải chịu đựng nha tay phải!”…
Trong lúc nhóm fan não tàn đang nhiệt huyết sôi trào bổ não thì đột nhiên Cố Viêm vừa hát vừa nhảy hẳn xuống khỏi sân khấu.
Mặc dù ngay lúc hai chân hắn chạm đất thì liền đưa tay xoa bụng…
Nhưng tất cả mọi người đều đang quá kích động cho nên không ai chú ý đến chi tiết nho nhỏ này cả!
Sau đó ở trước mặt bao người, Cố Viêm bước đến trước mặt Hạ Thiên, ở trong tiếng sấm kêu thảm thiết, à nhầm… là tiếng hoan hô reo hò, hắn ưu nhã cúi người, nâng cằm của chú thỏ bé nhỏ này lên, hôn nồng nhiệt theo kiểu đèn treo Italia một cái.