Nghi Hi vẫn cảm thấy bản thân tính tình không tồi, mục tiêu của cha là dạy cô trở thành thục nữ thanh nhã, tuy rằng cuối cùng không thành công, nhưng cũng nuôi dưỡng cô thành người biết chú trọng bề ngoài, không có thói quen hay tức giận.
Nhưng bây giờ, cô thật sự có cảm giác bị chọc giận.
Chuông cửa đúng lúc vang lên, gương mặt cô vô cảm đi qua, nhìn qua mắt mèo liền mở cửa, "Có chuyện gì?"
Hứa Mộ Châu đối diện với sắc mặt tái nhợt của cô, nhíu mày, "Em sao thế?"
Cô không trả lời, hắn trầm mặc một lát, "Cô Trương nói em không được khỏe, anh tới thăm em."
Hắn đưa tay ra muốn nắm lấy tay cô, lại bị cô nghiêng người tránh đi, "Đêm hôm khuya khoắt, ngài chạy tới cửa phòng của nữ diễn viên, sao nào, muốn tìm tôi?"
Hứa Mộ Châu sửng sốt. Cô gái con ngươi xinh đẹp nhộn nhạo lạnh buốt châm chọc, hắn rốt cục nhìn ra có gì đó không đúng, "Em tức giận?" Đổi lại bình thường, cô sẽ không dùng loại ngữ khí này nói chuyện với hắn.
"Đương nhiên là tôi phải tức giận rồi. Chẳng lẽ tôi không nên tức giận ư?" Nói rồi giơ điện thoại di động lên, màn hình chính đối diện với hắn, "Anh có ý gì?”
Thoáng nhìn qua Hứa Mộ Châu liền nhận ra kia là tài khoản weibo của cô, lông mày càng chau lại, "Anh không hiểu."
“Anh còn giả ngu! Bởi vì anh thích bài viết, fan của anh đang đến giết người đấy, hiện tại đang ở dưới tranh cãi xem liệu tôi có phải bạn gái anh hay không. Hứa Mộ Châu, từ khi nào anh trở nên nhàm chán như vậy?"
Nghi Hi càng nói càng giận dữ, vốn dì cả tới đã dễ nổi cáu, bụng càng đau tới co rút từng cơn. Hứa Mộ Châu không thích dùng weibo, mở tài khoản hoàn toàn là vì công việc, cô lại là người cuồng weibo, vì bảo vệ tài khoản, cô không cho Hứa Mộ Châu theo dõi bản thân, để tránh bị fan của hắn phát hiện. Trước đây luôn luôn bình an vô sự, không nghĩ rằng sau khi hai người chia tay, lại gây ra chuyện rắc rối như vậy.
Một khi bị đội lên đầu cái danh bạn gái của Hứa Mộ Châu, cái tài khoản gần như sẽ bị hủy, cô là người thường thì không sao, mấu chốt là cô cũng muốn hướng đến giới giải trí để phát triển, liền không thể không phòng bị một ngày kia bị vạch trần thân phận thật sự. Nhưng việc này không phải trọng điểm khiến cô tức giận, cô không sợ sẽ mất cái tài khoản dùng 3 năm này, cô tức giận là vì hành vi như vậy. Biết rõ cô không thích, biết rõ sẽ mang tới sự quấy nhiễu cho cô, lại vẫn làm như thế, quả thực là cố ý khiêu khích!
Định đùa giỡn với cô à?
Hứa Mộ Châu xem điện thoại di động im lặng không nói gì, tới khi Nghi Hi sắp hết kiên nhẫn mới nói: "Xin lỗi, anh không hề cố ý. Chỉ là... Không cẩn thận."
Nghi Hi nhíu lông mày. Cái ý tứ gì, do tay không cẩn thận sao? A a, trước đó thích bài viết nói xấu bạn trai cũ, còn cả việc thích bài viết nói nữ diễn viên đối thủ đi phẫu thuật thẩm mỹ, ngôi sao mấy người tìm không được lý do khác sao?
Trong lòng thì phỉ nhổ, nhưng mà xem vẻ mặt hắn không giống giả vờ, hơn nữa lấy tính cách của hắn cũng sẽ không làm việc không thừa nhận, Nghi Hi cơ bản đã tin, con giận cũng giảm xuống.
"Rảnh rỗi không có việc gì đi xem weibo của tôi làm gì? Trở về cho người đại diện của anh xem đi, cẩn thận ngày mai liền lên báo, xem anh đối phó thế nào!" Nói xong liền muốn đóng cửa, Hứa Mộ Châu một phen ngăn trở, Nghi Hi đè khung cửa trừng hắn, "Còn muốn làm gì?"
Hứa Mộ Châu nhìn cô, hồi tưởng lại lần gần đây nhất cô hòa nhã với mình là khi nào, phát hiện đã là chuyện lâu lắm rồi. Trước thì cãi nhau, sau lại chia tay, cộng thêm bây giờ coi như không nhìn thấy, tránh không kịp, cô giống như thật sự quyết định loại bỏ hắn khỏi cuộc sống của bản thân, giống như những gì cô đã nói.
"Vừa nãy em đi đâu?"
Bỗng nhiên xuất hiện chất vấn làm Nghi Hi sửng sốt, "Cái gì?"
"Anh quay lại khách sạn chờ em đến một tiếng sau mới thấy em trở về, thời gian đó em đi đâu?"
Nghi Hi vẻ mặt lạnh xuống, "Chuyện này mắc mớ gì đến anh?"
Hứa Mộ Châu lập tức đi vào trong, Nghi Hi trở tay không kịp, "Anh làm cái gì thế? Ai cho anh vào đây!"
"Em có muốn để cho người trong đoàn phim thấy anh đứng trước cửa phòng em không, vậy anh sẽ không vào nữa. Cứ để cho họ nghĩ anh lén tới gặp em đi."
Nghi Hi tức đến độ khuôn mặt cũng đỏ lên, "Vô lại!"
Hứa Mộ Châu ngồi xuống ghế sofa, thấy trên bàn bên cạnh là gói thuốc lớn nhỏ, "Thật sự sinh bệnh?" Nói rồi lật lên xem, Nghi Hi vừa muốn ngăn cản, hắn đã bắt lấy mấu chốt, ngẩng đầu nhìn cô, "Em... Cái đó?"
Muốn! Điên!!
Trong một đêm trước sau cùng hai người đàn ông thảo luận vấn đề này, Nghi Hi có chút không chịu nổi, một phen đoạt lấy gói thuốc, "Anh rốt cuộc có tự ý thức được mình là bạn trai cũ không? Chúng ta đã chia tay, anh xông vào phòng tôi như vậy, động vào đồ đạc của tôi là rất bất lịch sự đó, thầy Hứa!"
Hứa Mộ Châu dường như không nghe thấy câu nói của cô, "Cho nên, vừa rồi là em đi đến hiệu thuốc? Trợ lý của cô Trương đi cùng em?"
Cô không nói lời nào chính là ngầm thừa nhận, Hứa Mộ Châu lại hỏi: "Chỉ có hai cô gái các em đi thôi sao? Buổi tối bên ngoài không an toàn, lần sau lại có chuyện này thì nói với anh một tiếng, chí ít phải có đàn ông đi cùng."
Nghi Hi theo bản năng từ chối, "Không cần, có người đưa chúng tôi."
Hứa Mộ Châu vẻ mặt không thay đổi, màu mắt lại trầm mấy phần, giống như chuyện nằm trong dự liệu được chứng thật, "À, Lê Thành Lãng đưa em đi?"
"Đúng vậy, sao nào?"
"Anh ta biết em... chỗ nào không khỏe?"
Nghi Hi gò má nóng lên, Hứa Mộ Châu đã trầm mặt xuống. Mấy ngày nay trong lòng hắn luôn tràn ngập bất an, bởi vì chuyện này nên hắn mới sớm rời tiệc, trở lại khách sạn lại chậm chạp tìm không được người, cho nên mới mở weibo của cô, muốn xem có tin tức gì không, nhưng mà đập vào mắt lại là bình luận mấy hôm trước cô biện hộ cho Lê Thành Lãng, đêm đó lần đầu tiên nhìn thấy đã khiến cho hắn khó chịu. Lại qua một lát, cô quả nhiên đăng lên weibo, một câu nói rất đơn giản, cuối cùng lại thêm một icon vui sướng.
Hành trình kỳ ảo? Cao hứng như vậy, cũng không biết đang ở cùng ai.
Nghi Hi thấy bộ dạng hắn, trước là nghi ngờ, sau đó liền tỉnh ngộ, không thể tưởng tượng nổi nhìn Hứa Mộ Châu, "Anh không nghĩ linh tinh chứ? Anh cảm thấy tôi cùng Lê Thành Lãng... Quả nhiên anh cũng bệnh không nhẹ."
Cho dù là người khác, Hứa Mộ Châu cũng giống Hạ Tâm Đồng, đều biết sâu xa giữa cô và Lê Thành Lãng, vì sao lại có thể nghĩ giữa bọn họ khả năng có cái gì?
Hứa Mộ Châu bị trách móc như vậy, tâm tình trái lại tốt lên một chút. Có lẽ biểu tình quá mức chân thật của cô an ủi hắn, làm cho đáy lòng kéo căng cả đêm của hắn rốt cuộc buông lỏng.
Là do hắn quá khẩn trương. Cô cùng Lê Thành Lãng, không thể...
"Anh nghĩ khi nghe nói người đàn ông khác đưa bạn gái mình đi khám loại bệnh này, phản ứng của anh là rất bình thường."
Nghi Hi phát điên: "EX! EX! Chú ý trọng điểm, anh không có tư cách quản tôi đi khám bệnh với ai!"
Hứa Mộ Châu đi đến bên cạnh cô, "Cả đêm em đều cường điệu chuyện này, anh biết. Cho nên hiện tại anh trịnh trọng nói với em, anh không đồng ý chia tay, em vẫn là bạn gái anh."
Nghi Hi kinh ngạc 3 giây, tỉnh táo nhắc nhở, "Anh đã đồng ý."
"Ngày đó không tính, anh đổi ý."
Nghi Hi suy nghĩ, bỗng nhiên cười rộ lên, "Việc này tính là gì? Anh muốn nói với tôi, lúc ấy anh đang nổi nóng, thuận miệng đáp ứng, hiện tại quyết định thu hồi lời nói đó? Hứa Mộ Châu, có phải anh cảm thấy tất cả mọi chuyện đều do anh định đoạt, anh nghĩ sao thì nó là thế, ý kiến của tôi căn bản không quan trọng?"
"Em hiểu lầm rồi. Anh vẫn đang chờ em nguôi giận, Tiểu Hi, từ trước đến nay anh chưa bao giờ muốn chia tay với em. Nếu như em thật sự... Thật sự để ý Yên Như, anh có thể đáp ứng em, trừ công việc, anh sẽ không gặp mặt cô ấy, được không?"
Nghi Hi nhìn hắn, không biết nên nói cái gì. Kỳ thật đã sớm rõ ràng, đây chính là toàn bộ những gì hắn có thể hứa hẹn, không thể mong đợi nhiều hơn. Hắn với Yên Như đang là cặp tình nhân màn ảnh nổi tiếng hiện nay, cứ đà này sẽ trở thành cặp đôi của năm. Phim truyền hình vừa mới hết chưa đầy một tháng, kế tiếp hai người còn phải đi cùng nhau không biết bao nhiêu lễ trao giải, tham dự ít nhiều hoạt động, nào cần lén gặp mặt? Chỉ cần từng đó cơ hội, cũng đủ cho Yên Như phát huy.
Cô cầm lấy cái gối đầu ôm vào trong ngực, đổi đề tài, "Tôi nghe nói, Đao kiếm vô ảnh muốn cải biên thành phim truyền hình, tác giả này rất thích anh, muốn cho anh diễn vai nam chính, nhà sản xuất quyết định mời Yên Như đóng nữ chính, mượn gió đông của hai người giúp cho bộ phim càng nổi tiếng. Là thật sao?"
Hứa Mộ Châu trầm mặc phút chốc, "Công ty quả thật nhận được lời mời, chẳng qua còn đang thảo luận, kết quả cuối cùng chưa chắc chắn."
"Nếu như là thật, anh sẽ nhận chứ?"
Hứa Mộ Châu không nói chuyện, Nghi Hi gật gật đầu, "Quá rõ ràng. Đây là cơ hội tốt, quả thật không nên buông tha."
Một đường đi tới, không ai so với cô hiểu hắn coi trọng sự nghiệp như thế nào, vì làm một diễn viên, hắn buông tha cho rất nhiều thứ. Xuất đạo gần 5 năm, luôn luôn giãy dụa mà không thể nổi lên, hiện tại sự nghiệp đã có chút khởi sắc, hắn không thể làm ẩu. Hai bên công ty đều quyết định tiếp tục tạo vụ tai tiếng tình ái này để kiếm lời nhân khí, nếu quay Đao kiếm vô ảnh, ít nhất trong 2 năm tới hắn khó có khả năng thanh minh quan hệ với Yên Như.
Nhìn xem Châu Như Đảng lực lượng hùng hậu thế nào, chỉ cần hai người bọn họ cùng nhau xuất hiện, nhất định sẽ hấp dẫn rất nhiều đề tài. Nghi Hi nghĩ tới liền cảm thấy buồn cười, toàn thế giới đều đang hô hào bạn trai cô cùng người phụ nữ khác nhanh chóng ở cùng một chỗ, mà người phụ nữ đó đang trở thành tiểu tam một lòng một dạ muốn chia rẽ hai người.
Càng buồn cười là, người đàn ông ở giữa hai người lại không tin tưởng cô.
Nghi Hi thở dài, "Làm sao đây, chuyện này với tôi là không đủ. Anh có thể đáp ứng tôi về sau sẽ không hợp tác với Yên Như nữa, vĩnh viễn không đóng chung được không?"
Hứa Mộ Châu không thể che dấu kinh ngạc, vì yêu cầu của cô quá hà khắc. Nghi Hi lắc đầu cười lên, "Đến bây giờ anh vẫn cho rằng tôi chẳng qua là tính khí của cô bé thích đùa giỡn, cho là tôi nghĩ quá nhiều, oan uổng cô ta. Trước tôi đã nói rồi, vấn đề của chúng ta không phải là vì Yên Như, cho nên anh có đoạn tuyệt quan hệ với cô ta hay không đều không quan trọng."
"..."
"Anh về đi tôi mệt mỏi rồi, không muốn nói nhiều."
"Tiểu Hi..."
"Tôi bảo anh đi đi!" Hô xong câu này, bụng bỗng nhiên hung hăng co rút đau đớn, cô che bụng cúi người, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.
Hứa Mộ Châu vẻ mặt biến đổi, vội ôm cô ngồi xuống giường, cho cô tựa vào lồng ngực mình, "Lại đau bụng sao? Đừng sợ, anh lập tức đưa em đi bệnh viện."
Cô níu chặt lấy quần áo hắn đẩy ra, trả thù hung ác như vậy, Hứa Mộ Châu thấy thế dứt khoát ôm sát cô, thấp giọng trách mắng, "Đừng liều lĩnh! Bằng không anh liền ôm em ra ngoài, cho mọi người đều nhìn thấy!" Dừng một chút, lại mềm nhẹ khuyên bảo, "Tiểu Hi, em ngoan một chút."
Nghe được ba chữ đó, hốc mắt Nghi Hi lập tức hồng. Trước đây, bọn họ cãi nhau hắn vẫn dỗ cô như vậy, khi đó cô cảm thấy này câu nói này cực dễ nghe, trong ấy bao hàm sự ôn nhu cưng chiều. Nhưng giờ khắc này, cô lại vô cùng hận ba chữ ấy.
Thì ra trong lòng hắn, cô vĩnh viễn là cô bé không hiểu chuyện.
"Nghe tớ nói đã, tỉnh táo, nhất định phải tỉnh táo."
Hạ Tâm Đồng tại đầu bên kia điện thoại cả giận nói: "Tỉnh táo em gái cậu! Thành thật khai báo, cậu có phải đã hợp lại với Hứa Mộ Châu hay không? Tối hôm qua tớ thấy hắn thích bài viết trên weibo của cậu, sao nào, bị Mộc Tinh công hãm cảm nhận thế nào? Được gọi là người thông đồng với nam thần!"
Mộc Tinh là tên fanclub của Hứa Mộ Châu, Nghi Hi đem điện thoại đổi sang tay kia, nhìn phòng nghỉ vắng vẻ, "Tớ nói cậu có biết xấu hổ hay không? Nếu không phải do bình luận của cậu, fan của anh ta sẽ nghĩ xa xôi đến thế sao, tỉnh táo một chút cậu sẽ chết sao?"
"Cậu nghĩ chị đây là người tỉnh táo sao? Bớt đánh trống lảng đi. Nói thật, Hứa Mộ Châu nhân khí quá đáng sợ, ngay cả weibo của tớ cũng có thêm mấy trăm người theo dõi mới, quả thực không phục không được."
"Anh ta hiện tại đang đứng đầu ngọn gió, fan đương nhiên nhiệt tình tăng vọt. Hơn nữa hắc tử không phải luôn nói anh ta rất được các cô bé yêu thích, trình độ điên cuồng mạnh mẽ thế nào còn gì?"
"Vậy cậu cảm nhận được sự điên cuồng của quần chúng chưa?"
"Còn may, chỉ là nhận được hơn chục cái tin nhắn truy vấn hỏi tớ với anh ta là quan hệ gì mà thôi, trừ một số dùng từ tương đối kích động, còn phần lớn vẫn là khách khách khí khí, không khủng bố như vậy."
"Vậy để tớ đến khủng bố cậu đi. Bạn học Nghi Hi, Hứa Mộ Châu này mà quay đầu cậu rốt cuộc ăn hay không? Nói rõ ràng ra cho tớ!" Vừa mới nói xong lại phản ứng kịp, "Không đúng, cậu ngay cả Hoành Điếm ở xa như thế cũng chạy tới, còn không phải ý tứ muốn tái hợp hay sao? Tớ đã nói các cậu không thể chia tay mà!"
Cửa phòng nghỉ bị đẩy ra, Nghi Hi quay đầu nhìn một cái, Yên Như một mình vào đây. Đầu bên kia điện thoại Hạ Tâm Đồng còn đang nói dông dài, "Kỳ thật, tớ cũng không tán thành cậu chia tay. Không phải là do ả Yên Như đó ở giữa làm khó dễ hay sao? Ả còn chưa thành công chính cậu lại buông tay trước, không công tiện nghi cho đối thủ! Tớ muốn nói, cho dù cậu không muốn Hứa Mộ Châu nữa, vì đáp trả Yên Như cũng phải đem người cướp về, chị đây xem không được tiện nhân đắc ý!"
Yên Như đi đến bàn hóa trang ngồi xuống, cũng không có cùng Nghi Hi chào hỏi. Thái độ này một chút cũng không kỳ quái, lúc không có người ngoài, hai người đã sớm lười phải giả vờ hòa hợp. Cô ta bây giờ đã là ngôi sao nổi tiếng, Nghi Hi vẫn là sinh viên Học viện Điện ảnh không có tiếng tăm, lúc chung sống Yên Như căn bản không cần tự cao tự đại, cũng đã có loại khí thế cao cao tại thượng.
Nghi Hi nghĩ đến trước đây có một lần, Hứa Mộ Châu cho cô đi xem hoạt động hiện trường, nhưng cô lại bị trợ lý của Yên Như đẩy ra bên ngoài. Không thể trở lại đài, cô đành phải chen giữa một đám người hâm mọ, xem hai người ở trên động tác thân mật. Người nào đó nháy mắt một cái, Nghi Hi tin tưởng bản thân đã nhận ra cái nhìn của Yên Như, ánh mắt vô cùng ý vị thâm trường.
Nghi Hi nắm chặt điện thoại di dộng, thản nhiên nói: "Tái hợp sao? Anh ta đúng là đã yêu cầu tái hợp."
Yên Như nghiêng đầu sang chỗ khác, trên mặt rất trấn định, ngón tay lại xiết chặt son môi. Nghi Hi đối diện với tầm mắt của cô ta, cười một tiếng, "Cậu nói xem, tớ có nên đáp ứng anh ta không?"