Vội vàng đóng máy tính, sau đó ôm máy tính đứng lên, nhìn về phía anh.
Vẻ mặt anh vẫn bình tĩnh như cũ, nhìn qua giống như cũng không bị quấy nhiễu bởi scandal, tâm tình không tệ.
Loại dáng vẻ định thần kia, để lòng của cô, cũng trầm ổn xuống.
Những nghĩ tới chuyện lúng túng hôm nay ở trong khách sạn, nhất thời cô có chút không được tự nhiên.
Trong cả căn phòng yên tĩnh không bình thường, anh mặc một chiếc áo ngủ tùy ý, trong tay cầm điện thoại di động nhìn, giống như không có trông thấy cô, đi đến cạnh ghế sofa, ngồi xuống.
Trong lúc nhất thời, không một người nói chuyện.
Cây cối ngoài cửa sổ bị thổi bay, phát ra tiếng xào xạc, màn cửa cũng lắc lư theo.
Ánh đèn màu vàng vẩy lên người anh, để anh lộ ra vô cùng mông lung.
Kiều Luyến đứng đó, cuối cùng mở miệng đánh vỡ yên tĩnh: "Thẩm tiên sinh, cái kia, tôi muốn đi sửa lại tài liệu công việc, có thể sẽ tương đối trễ, tôi qua phòng khách ngủ, ngài... Nghỉ ngơi trước đi."
Cô nói đến đây, liền như chạy trốn ra ngoài.
Nhưng đi tới cửa, lại chợt nghe tiếng của anh: "Kiều tiểu thư."
Cô dừng bước, quay đầu.
Anh ngẩng đầu, ánh mắt đạm mạc khóa chặt trên người cô: "Chỉ có nghỉ ngơi đúng giờ, thân thể khỏe mạnh, mới có thể sinh ra đứa bé khỏe mạnh, cô hiểu ý của tôi không?"
Kiều Luyến:...
Cô hiểu.
Anh lại bắt đầu, rõ ràng quan tâm cô, lại vẫn cứ làm ra bộ dạng ác liệt.
Cô cũng thấy tốt mới làm, nhưng nghĩ đến đám người trong wechat còn đang chờ đợi, cô liền cúi đầu, giả bộ như không có nghe được ý trong lời anh nói mở miệng: "Thẩm tiên sinh, lần trước lúc tôi viêm ruột thừa, bác sĩ đã làm qua kiểm tra, tháng này... Tôi không có mang thai. Chờ mang thai, tôi nhất định sẽ tuân thủ một cách nghiêm chỉnh thời gian làm việc và nghỉ ngơi. Tôi đi ra ngoài trước."
Cô ôm máy tính, đi ra khỏi phòng ngủ chính, đi vào phòng khách, liền nằm lỳ ở trên giường.
Trong căn phòng yên tĩnh, một mình cô bận rộn, làm đến ba giờ sáng, đem video và chứng cứ chỉnh sửa tốt, gửi cho như nước chảy.
Tập tin khá lớn, truyền đi cần một chút thời gian.
Thời gian chờ đợi, cô cầm điện thoại di động lên, mở weibo ra.
Chuyện hít thuốc phiện đã bắt đầu chuyển biến xấu, bời vì Thẩm Lương Xuyên không có cho ra đáp lại, có chút xu thế gay cấn.
Cũng không biết đám Tống Thành dự định làm gì.
Kiều Luyến nghiêng đầu, không muốn nhìn những ngôn luận ác độc, rời khỏi weibo.
Nhàn rỗi nhàm chán, cô đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại mở cửa ahngf ứng dụng trên điện thoại di động ra.
Hôm nay tìm kiếm Lot còn ở phía trên.
Tầm mắt của cô, liền dính ở ô biểu tượng quen thuộc của trò chơi.
Cô đã thật lâu không không đụng vào cái trò chơi này rồi.
Một mực nỗ lực để mình quên Tử Xuyên, cô cũng gần như đều không nhớ ra anh rồi.
Nhưng gần đây, những trí nhớ chôn sâu ở đáy lòng, lại bắt đầu nước tràn thành lụt.
Nhất là hôm nay, được Thẩm Lương Xuyên bảo vệ, cô cảm động, để tâm của cô bỗng nhiên trở nên yếu ớt, không kìm nén được những kỷ niệm đó.