Lưu Chí Hưng không nói hai lời: "Đúng, làm việc! Hôm nay liền để hai người bọn họ làm."
Sắc mặt Tô Mỹ Mỹ tái nhợt, gần như đứng thẳng không được.
Lưu Chí Hưng vừa tới, cô ta liền bám lấy Lưu Chí Hưng.
Lúc đầu cho là mình sẽ từ từ đi lên, từng bước thăng chức, nhưng bây giờ mới chợt phát hiện, vì tòa soạn, Lưu Chí Hưng có thể từ bỏ cô ta dễ như trở bàn tay.
Giống như lần trước, vì tin tức Phạm Kiệt trong tay Kiều Luyến, hắn cũng như vậy...
Thân hình Tô Mỹ Mỹ lắc lư một cái, tay che ngực mình.
-
Kiều Luyến là người không thiệt thòi, gần như khẳng định sẽ để cho Tô Mỹ Mỹ đạt được trừng phạt.
Giữa trưa Tô Mỹ Mỹ và Trương Xuân Hoa ở lại trong phòng làm việc quét dọn vệ sinh.
Cô và Thi Niệm Diêu ra ngoài ăn cơm.
Ảnh chụp đăng ra, là một bên mặt của Thi Niệm Diêu, tết tóc đuôi ngựa, hôm nay đổi y phục, đi ra ngoài cũng không sợ bị người phát hiện.
Chỉ là các cô vừa mới xuống lầu, liền thấy xe Mạc Tây Thừa dừng ở ven đường, người đại diện anh ta đứng ở bên cạnh xe, đang vẫy tay với Niệm Diêu: "Thi tiểu thư, anh Mạc mời cô ăn cơm!"
Ánh mắtThi Niệm Diêu lập tức sáng lên: "Đến ngay!"
Kiều Luyến:...
Cái này có khác gì không nhân tính!
Đương nhiên, cô cũng minh bạch, sự tình vừa mới náo ra, bọn họ cần xuất hiện cùng một chỗ, để ký giả chụp được, tin tức ổn định, ngồi vững chuyện này.
Cho nên, khi Niệm Diêu quay đầu hỏi cô: "Có muốn cùng đi hay không?" Cô quả quyết cự tuyệt.
Nếu như người yêu bọn họ cùng nhau ăn cơm, chính mình cũng bị chụo, vậy thì lúng túng.
Thi Niệm Diêu rời đi, Kiều Luyến liền không nhịn được lắc đầu.
Đang định đi đối diện ăn cơm, điện thoại chợt vang lên.
Kiều Luyến nghe, liền nghe đối diện truyền đến tiếng "Thi Trường" Tô Bành Hạo: "Này, chủ thuê nhà bên này muốn bán nhà, nói là để cho chúng ta mau chóng dọn nhà."
Bên biệt thự mới vừa trùng tu xong, mà mấy người này vừa vào ở.
Khoảng cách tranh tài không còn dài bao lâu, lúc này dọn nhà, sẽ chậm trễ huấn luyện của bọn họ, đồng thời còn phải thích ứng hoàn cảnh mới, quá phiền toái!
Cô ngưng lại lông mày, đã cảm thấy sự tình có điểm gì là lạ.
"Sao tôi biết? Cô làm sao thì làm? Chúng tôi đang huấn luyện, cái chủ thuê nhà này cứ trong phòng lải nhải, ồn ào quá!"
Tô Bành Hạo oán trách, mang theo tức giận.
Lúc đầu bọn họ chơi game, liền rất nôn nóng.
Bây giờ còn có sự tình đáng ghét khác đến.
Cho nên Kiều Luyến không có để ý, chỉ là quả quyết mở miệng: "Bây giờ tôi đi qua."
Cơm cũng chưa ăn, cô trực tiếp đón xe, đi về phía biệt thự.
Nửa đường, gọi điện thoại cho Thẩm Lương Xuyên: "Căn biệt thự kia, không phải của anh sao?"
Thẩm Lương Xuyên trả lời: "Không phải. Mấy căn biệt thự của anh hoàn cảnh đều không thích hợp bọn họ ở lại, cho nên căn biệt thự, anh thuê. Thế nào?"
"Chủ thuê nhà nói muốn bán nhà, để bọn họ dọn đi. Dọn đi, chí ít sẽ chậm trễ hai ngày, rất phiền phức. Mà chốc lát, đi chỗ nào tìm phòng thích hợp!"
Thẩm Lương Xuyên nhíu lông mày: " Lúc ấy anh đã nói chuyện tốt với chủ thuê nhà, thuê lại một năm, một năm sau sẽ mua lại. Làm sao lại bán?"
Kiều Luyến không hiểu: "Em đi qua xem trước một chút."
"Bây giờ anh đi qua."
"Không cần." Kiều Luyến mở miệng: " Một mình em qua xem tình huống trước. Em nhớ được tối hôm qua anh bảo hôm nay có bữa tiệc rất quan trọng, không nên vắng mặt."