Ảnh Đế Thần Bí Trộm Cưới: Vợ Yêu, Tới PK

Chương 507: Đại cao trào! Lương Xuyên là Tử Xuyên! (7)



Trên khán đài là ngàn vạn người.

Hiện trường phát hình để cho người xem nhiệt huyết sôi trào.

Nhìn tất cả mọi thứ, cô bỗng nhiên minh bạch:

Đây là đang tranh tài.

Sao cô có thể ở trong thời gian tranh tài suy nghĩ chuyện khác, mà để cho mình phân tâm như vậy?

Kiều Luyến hít thật sâu một hơi, một lúc sau mới mở miệng: "Tôi đã biết."

Sau đó chuyên tâm nhìn chằm chằm máy tính, ngón tay đặt ở bên trên bàn phím và con chuột một lần nữa.

Lúc đầu cô nghĩ, mình đã hơn tám năm không chơi trò chơi, khẳng định sẽ cảm thấy ngượng tay, có lẽ sẽ không theo kịp thao tác của mọi người.

Nhưng trong nháy mắt khi ngón tay đụng lấy con chuột, cảm giác quen thuộc đã lâu tự nhiên sinh ra.

Cô nhìn chằm chằm ngón tay của mình, cảm giác giống như có một dòng điện, trực tiếp từ đầu ngón tay chạy tới trái tim.

Kiều Luyến hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm màn hình vi tính.

Sau đó bắt đầu thao tác.

Trò chơi trên máy tính cùng trò chơi trên điện thoại di động không giống nhau.

Điện thoại di động dễ dàng nắm bắt, bắt đầu luyện cũng nhanh.

Nhưng máy tính thì cần rèn luyện.

Cho nên từ đầu lúc Kiều Luyến có chút khẩn trương.

Nhưng độ phù hợp của linh hồn và bàn phím, con chuột lại càng ngày càng cao.

Sau năm phút, thao tác của cô bắt đầu thuận buồm xuôi gió.

Lúc đang định tiếp tục, chiến đội đối phương chợt kêu tạm dừng!

Tất cả mọi người hơi sững sờ, không hiểu ngẩng đầu lên.

Lại thấy các đội viên đối phương cũng đều rất mờ mịt, chỉ có huấn luyện viên đứng lên, đi ra ngoài, mà sau khi hắn ra ngoài, trên khán đài xuất hiện một thân hình quen thuộc, theo sát đi ra.

Đó là... Tử Tiên Tử.

Kiều Luyến nheo mắt.

Dứt khoát đứng lên: "Tôi tới phòng vệ sinh."

Sau đó liền cất bước đi theo.

Từ hội trường tranh tài đi ra ngoài, liền nhìn thấy Tử Tiên Tử và huấn luyện viên đang cùng bọn họ thi đấu, nhỏ giọng nói gì đó.

Kiều Luyến nhìn chung quanh một lần, vừa vặn phát hiện bên cạnh có cái bồn hoa lớn, chính là nơi ẩn thân tốt.

Thế là, cô liền lặng lẽ đi tới.

Ngồi xổm ở bên kia, nghe hai người nói chuyện.

Tử Tiên Tử mở miệng: " huấn luyện viên Lý, kỳ thật ván này mấy người có thể thắng rất dễ dàng, tôi có thể giúp anh nghĩ cách."

Huấn luyện viên Lý hơi sững sờ: "cách gì?"

Trận đấu này, đội nào thua liền trực tiếp bị đào thải!

Tử Tiên Tử cười: " tôi nghĩ cách cho anh, anh có thể cho tôi cái gì?"

Huấn luyện viên Lý hơi sững sờ, tiếp tục mở miệng: "Cô muốn cái gì?"

"Nếu như trong trận đấu tiếp theo, chúng ta đối đầu, tôi hi vọng anh để cho chúng tôi thắng một ván."

Huấn luyện viên Lý biến sắc, chợt cười lạnh: " thật xin lỗi, chúng tôi là đường đường chính chính tham gia thi đấu, huấn luyện viên Tử Tiên Tử nếu như là muốn cùng tôi trao đổi chiến thuật, tôi nguyện ý phụng bồi, còn nếu là như vậy, thì thôi. Chiến đội chúng tôi thua được."

Nói đến đây, quay người muốn đi.

Sắc mặt Tử Tiên Tử đại biến, vội vàng ngăn người lại: " Anh... Được rồi, tôi cho anh biết, hôm nay hai người Đại Gia Nhị Gia của chiến đội Q không ra sân, cũng đã đổi người. Bên trong là một cô gái tên Vong Xuyên. Cô ta không phải tuyển thủ chuyên nghiệp, đoán chừng cố gắng lên đấu, các anh muốn tìm cửa đột phá, có thể ra tay từ trên người cô ta."

Huấn luyện viên Lý liếc Tử Tiên Tử một chút, quay người trở lại hiện trường.

Chờ đến huấn luyện viên Lý rời đi, lúc này Tử Tiên Tử mới nhíu lông mày, đúng lúc này, chợt nghe một đạo cười lạnh: "Hừ ~ "

Tử Tiên Tử hơi sững sờ, bỗng nhiên quay đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.