Cô ta cắn môi, chậm rãi mở miệng: "Cô có biết hay không, lúc thành lập câu lạc bộ, là phải ký kết hợp đồng?"
Kiều Luyến gật đầu: " Tôi biết."
Đám Thi Trường ở Q chiến đội, đều ký kết hợp đồng lao động.
Về sau căn cứ yêu cầu trên hợp đồng mà phát tiền lương...
Mà chuyện năm đó...
Lúc ấy tay cô bị thương, lòng tràn đầy thống khổ mình cũng không thể thi đấu, căn bản cũng không có cân nhắc những thứ này.
Huống hồ, khi đó cô căn bản cũng không hiểu những thứ này...
Cô nghi ngờ nhìn chằm chằm Tống Nguyên Hi, liền nghe câu nói tiếp theo: "Vậy cô có biết hay không, lúc cô rời khỏi, đã đưa cho bọn họ phí bồi thường vi phạm hợp đồng kếch xù không!"
Phí bồi thường vi phạm hợp đồng!
Tròng mắt Kiều Luyến co rụt lại.
Liền nghe thấy Tống Nguyên Hi mở miệng: "200 ngàn! 200 ngàn là phí bồi thường vi phạm hợp đồng kếch xù! Cô biết vì lấy ra hai mươi vạn, anh tôi và anh Lương Xuyên có bao nhiêu vất vả không?!"
200 ngàn?
Kiều Luyến kinh ngạc đứng lên!
Cô nhìn chằm chằm Tống Nguyên Hi: " Tôi, tôi không biết, cho tới bây giờ tôi chưa từng nghe qua..."
"Đương nhiên cô chưa nghe nói qua, bời vì! Anh tôi và anh Lương Xuyên sao dám nói cho cô! Bọn họ đều hận không thể nâng cô trong lòng bàn tay, để cô trong lòng trong ổ! Sao bọn họ lại để cô bời vì hai mươi vạn mà bị làm khó!"
Kiều Luyến cắn môi, nắm chặt nắm tay: "Sau đó thì sao?"
Tống Nguyên Hi cười khổ một tiếng, nước mắt rơi như mưa: " Sau đó, vì có thể trong thời gian ngắn, kiếm được số này, anh tôi và anh Lương Xuyên bắt đầu chơi game suốt đêm, đánh thắng để bán lấy tiền. Bọn họ ròng rã một tuần, không chút nghỉ ngơi, sau cùng, mới miễn cưỡng gom đủ số này."
"Bọn họ một tuần không có nghỉ ngơi, tinh thần hoảng hốt, lúc đi trên đường, anh Lương Xuyên liền không có chú ý tới bên cạnh có xe..."
"Là anh tôi, là anh tôi đột nhiên phát hiện, một tay đẩy anh Lương Xuyên ra! Sau đó, anh tôi liền bị tai nạn xe!"
Tống Nguyên Hi nói đến đây, đã khóc không thành tiếng!
Cô ta dùng cặp mắt tràn đầy oán hận nhìn chằm chằm Kiều Luyến: " Tôi biết, hai mươi vạn đối với cô mà nói, có lẽ không tính là gì! Thế nhưng tại sao cô có thể trêu đùa người khác như thế? Câu lạc bộ là cô đưa ra thành lập, sao cô không thể kiên trì đến cuối cùng! Cô vì cái gì... Muốn rời khỏi! Nếu như không có cô, anh tôi sẽ còn sống tốt... Đều là cô hại chết anh tôi!"
"Ô ô!!"
Tiếng khóc của cô ta, tiếng nghẹn ngào, trầm thấp truyền vào trong tai Kiều Luyến.
Lúc này Kiều Luyến chỉ cảm thấy giống như là có một tia sấm sét, bổ vào tai cô.
Cô trầm tư suy nghĩ lâu như vậy, một mực đau khổ truy tìm chân tướng lâu như vậy, lại không nghĩ tới, kết quả cuối cùng, vậy mà như vậy.
Cô cho là, Mạc Vô Tâm chết, tuyệt đối không có quan hệ với cô.
Cô cho là tất cả chỉ là hiểu lầm.
Thật không nghĩ đến, vậy mà một trận trời xui đất khiến như vậy.
Cô cảm giác hai chân mềm nhũn, toàn bộ đại não đều trống rỗng.
Tại sao có thể như vậy?
Tại sao lại như vậy?
Lúc đang ngẩn người, tiếng Tống Nguyên Hi lại truyền tới: "Bây giờ cô biết, vì cái gì tôi hận cô chứ! Anh tôi và anh Lương Xuyên đối tốt với cô như vậy! Tại sao phải phản bội bọn họ? Tại sao cô có thể, làm sao lại có tâm phản bội bọn họ?"