“Sau này, tốt nhất cậu nên giữ khoảng cách với các ngôi sao nữ.”
Lăng Hàm không ngờ Lục Tư Nguyên sẽ nói câu này, còn nghi ngờ “hả” một tiếng.
Lục Tư Nguyên thấy vẻ mặt ngu độn không hiểu gì của cậu liền nổi cáu: “Nghe không hiểu à? Chuyện lần trước với Âu Dĩnh bị làm ầm lên, đã thế còn phải chịu hiệt, giờ cậu lại thân thiết với Trương Nghệ Tuyền như thế, cười cười nói nói ngay trước mặt mọi người, cậu không có não hay muốn nhân cơ hội này để tạo chút scandal hả?”
Lăng Hàm: “…”
“Sau này giữ khoảng cách với ngôi sao nữ đi, nghe rõ chưa?”
Cứ nghĩ đến chuyện người này dám quyến rũ người khác ngay trước mặt mình, ngọn lửa trong lòng anh lại càng lúc càng có xu thế bùng lên phừng phừng, ê kíp của họ rất chuyên nghiệp, tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra.
Lăng Hàm: “… Vâng.”
Quản cũng ghê thật đấy cha Lục, tôi chỉ nói chuyện với bạn diễn vài câu thôi, sao lại thành quyến rũ người ta rồi?
Trong lòng cậu chất đầy oán thán, nhưng thấy dáng vẻ hung ác của Lục Tư Nguyên, cậu vẫn phải nhịn lại, đành ngậm đắng nuốt cay nhận cái tội danh “quyến rũ ngôi sao nữ” kia.
“Ở trong đoàn của tôi thì không được phép có quan hệ yêu đương với ngôi sao nữ, cũng không được yêu ai cả, muốn yêu thì xong việc hẵng yêu!” Lục Tư Nguyên khí thế ngút trời: “Đừng có nghĩ nơi này của tôi thành chỗ khác, ở đây không phải khu vui chơi, cũng không phải là quán bar hay đường phố, nghe thấy chưa?”
Lăng Hàm bị mắng một trận vuốt mặt, cố nặn ra một chữ: “… Vâng.”
Lục Tư Nguyên thấy cậu bị mắng đần cả người, cơn giận cũng tiêu tan, bỗng thấy thái độ vừa rồi của mình có hơi khắt khe quá, anh hắng giọng: “Cậu…”
“Tôi sẽ cố gắng làm việc nghiêm túc, tuyệt đối sẽ không yêu đương với ai hết!” Lăng Hàm vội bảo đảm, lại hỏi: “Anh còn gì muốn nhắc nhở tôi nữa không?”
Lục Tư Nguyên im lặng một hồi, xấu hổ đáp: “… Hết rồi.”
“Vậy… tôi đi trước nhé?” Lăng Hàm chỉ ra cửa.
Lục Tư Nguyên đành phải gật đầu.
Lăng Hàm chạy biến khỏi phòng.
Lục Tư Nguyên: “…”
Vừa rồi có phải mình dữ quá rồi không?
Sau khi ra khỏi cửa, Lăng Hàm chỉ muốn ngửa mặt nhìn trời gào thét, trút hết nỗi tức giận và oan ức của mình ra ngoài. Cậu biết, kiếp trước cậu với Lục Tư Nguyên không hợp tính nhau, kiếp này càng không thể ở chung chỗ được, vì tên kia là một tên tự đại, lúc nào cũng coi mình là đúng. Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân mà cậu ghét nhất ở Lục Tư Nguyên.
Đồ cuồng tự đại! Cuồng tự đại! Anh nghĩ anh là ai chứ? Anh tưởng anh cha tôi thật đấy à?
Ông đây mà còn là Bạch Tử Sách thì đếch thèm quan tâm đến mi đâu nhé!
Mi cứ chờ đấy, chờ quay xong cái MV này, ông đây sẽ đạp bay mi, cả đời này cũng không thèm gặp mi nữa!
Lăng Hàm đấm ngực thùm thụp, vừa bực vừa tủi.
Daniel đi ngang qua, thấy cậu lúc thì nghiến răng nghiến lợi, lúc lại hớn ha hớn hở, không hiểu nổi phải lên tiếng: “Lăng, cậu đang làm gì thế?”
Lăng Hàm quay đầu lại, xấu hổ nói: “Tôi… đang luyện tập.”
“À…” Daniel cũng không nghi ngờ gì nữa: “Bắt đầu quay thôi.”
Lăng Hàm nhanh chóng tiến vào trạng thái làm việc, đi cùng Daniel quay lại địa điểm quay. Lục Tư Nguyên cũng ra khỏi phòng, thong dong đi về phía phim trường, đúng lúc thấy cảnh Lăng Hàm đang ôm Trương Nghệ Tuyền nhìn nhau giữa không trung, hai người nhìn nhau như thế xung quanh không có ai khác, trong ánh mắt ngập tràn tình ý, tựa như đôi tình nhân tình cảm nhất trên đời.
Lục Tư Nguyên: “…”
Tự dưng muốn chửi người ghê.
Daniel khua tay: “Cắt!”
Sau đó ông bước từ sau máy quay ra, nói: “Tốt lắm, biểu cảm của Trương rất tự nhiên, không cứng chút nào, cảm xúc giữa hai người cũng truyền đạt được đủ cảm xúc.”
Lục Tư Nguyên đành phải đè cảm giác khó chịu trong lòng xuống, từ từ bước tới chỗ máy quay. Anh không cần góp mặt vào các tình tiết tình cảm của MV, chỉ có mấy cảnh xen vào trong bài hát thôi.
Daniel thấy Lục Tư Nguyên liền nói: “Lục, cậu cũng đến rồi à?”
Lục Tư Nguyên khẽ gật.
Daniel: “Vừa rồi biểu hiện của họ tốt lắm, không biết cậu có thấy không?”
Lục Tư Nguyên lại gật tiếp.
Daniel sờ sờ râu: “Nhưng vẫn không đủ, còn thiếu cái gì đó nữa ấy.”
“Thiếu cái gì?”
Daniel gọi Lăng Hàm và Trương Nghệ Tuyền tới, nhìn họ một lượt, sau đó mới sực nhớ ra: “Tôi biết thiếu sót ở đâu rồi.”
Mọi người chẳng ai hiểu gì.
Daniel lại nói: “Hai người hôn nhau một cái thử xem nào?”
Lăng Hàm & Trương Nghệ Tuyền: “!”
Lục Tư Nguyên cau mày lại.
“Đúng rồi! Là hôn! Hay người phải truyền đạt được tình cảm dù có phải từ bỏ tất cả cũng phải ở bên nhau.” Mỗi khi Daniel kích động đều thích hoa tay múa chân: “Chỉ diễn tả bằng ánh mắt thì vẫn không đủ, hôn nhau sẽ kích thích trực quan hơn!”
Lăng Hàm nghiêm túc nghe ông diễn giải một hồi, tán đồng gật đầu: “Không tồi, nếu có thể hôn thì có thể thể hiện được tình cảm một cách mạnh mẽ hơn một chút. Tình tiết trong MV quá ngắn, cảnh nào cũng phải có đủ điểm nhấn, cho nên hôn chính là cách trực quan nhất.” Lăng Hàm chỉ đơn giản là phân tích từ góc độ chuyên nghiệp, không hề để lẫn bất cứ tình cảm cá nhân nào vào đó.
Mặt Trương Nghệ Tuyền thoáng đỏ lên, nhưng cô cũng không phản đối.
Cơn điên bị Lục Tư Nguyên đè xuống lúc nãy lại bắt đầu tăng lên vùn vụt, anh lạnh lùng nói: “Không được.”
Ba người quay lại nhìn anh.
Vẻ mặt của Lục Tư Nguyên rất khó lường: “Người cổ đại vô cùng giữ gìn lễ tiết, luôn đặt câu ‘nam nữ thụ thụ bất thân’ ở cửa miệng, hai người chưa thành hôn ôm ấp nhau đã là cực hạn rồi, giờ mà để hôn nhau thì sẽ thành quá đấy.”
Mọi người nghe cũng thấy có lý, Daniel nói: “Ừ, tôi không nghĩ ra.”
Lăng Hàm cảm thấy Lục Tư Nguyên nói vậy cũng đúng, nhưng MV không phải là phim truyền hình, không cần quá cầu kì như thế, giờ trong phim cổ đại thần tượng làm gì có nhân vật chính nào không nhiệt tình như người hiện đại đâu?
Cậu nhìn từ cái nhìn khách quan, đơn thuần nói ra suy nghĩ của mình, ai ngờ vừa nói xong đã bị Lục Tư Nguyên nghìn như muốn giết đến nơi.
Mặt Trương Nghệ Tuyền bỗng đỏ bừng lên, cô xấu hổ cúi gằm đầu xuống.
Thấy Trương Nghệ Tuyền như vậy, Lăng Hàm tê dại cả da đầu, không phải chứ, chắc không phải cô ấy tưởng thật đấy chứ?
Cậu vội giải thích: “Tôi chỉ nói ra suy nghĩ của mình thôi, chuyện này… thật ra tôi cũng cảm thấy người cổ đại sẽ không thoáng như thế…”
Sắc mặt Trương Nghệ Tuyền liền thay đổi: “Cậu không muốn hôn tôi?”
Lăng Hàm nghẹn cả họng, lại cái quần gì vậy?
Lăng Hàm quay đầu, thấy Lục Tư Nguyên đang đứng bên cạnh nhìn mình chằm chằm, ánh mắt đó như thể đang nói: Chẳng lẽ cậu muốn hôn cô ấy?
Thừa nhận thì đắc tội với Lục Tư Nguyên, dù sao anh ta cũng vừa cảnh cáo mình không được tiếp xúc gần gũi với ngôi sao nữ xong, anh ta là cha là mẹ là miếng cơm manh áo của mình, không đắc tội được. Nhưng không thừa nhận thì lại khiến Trương Nghệ Tuyền mất thể diện, đắc tội với tiểu hoa tương lai, sau này sẽ khó sống lắm.
Có trả lời thế nào cũng không đúng, Lăng Hàm nhức hết cả đầu, hạn hán lời.
Đúng vào thời khắc nguy hiểm này, trong đầu Lăng Hàm chợt lóe lên, nghĩ tới một kế có thể đối phó được với tình cảnh này.
“A, bụng tôi đau quá, tôi vào nhà vệ sinh một lát nhé.” Không đợi mọi người kịp phản ứng lại, Lăng Hàm đã nhăn nhó ôm bụng, dưới chân như bôi dầu, chạy như bay.
Trong ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách.
Suốt quá trình quay sau đó, các cảnh quay giữa Lăng Hàm và Trương Nghệ Tuyền đều rất thuận lợi, tất nhiên là không có cảnh hôn nào rồi. Dù vậy, mọi người vẫn không thể nhìn ra được vẻ hỉ nộ trên mặt Lục Tư Nguyên, xem ra tâm trạng của anh không tốt chút nào.
Ai nấy đều thầm nhủ: Không hổ danh là kẻ cuồng công việc, đóng tốt thế rồi còn không hài lòng, yêu cầu cao thật.
Có người nghĩ: Chẳng trách Lục Tư Nguyên có thể trở thành ngôi sao lớn như thế, xem ra cái thái độ đã tốt còn muốn tốt hơn này không thể tách khỏi anh được ròi.
“Thế nào?” Daniel không biết thái độ của anh nên phải lên tiếng hỏi: “Cậu có đề nghị gì khác không?”
“Không.” Lục Tư Nguyên lắc đầu: “Cứ làm theo ý của ông là được.”
Lăng Hàm không biết có phải mình bị ảo giác không mà cậu cảm thấy ánh mắt của Lục Tư Nguyên có lướt qua chỗ mình. Cậu không nhịn được lại phải đánh giá Lục Tư Nguyên, bình thường trong quá trình quay, đạo diễn có quyền lớn nhất, đằng này Daniel lại có vẻ cung kính với Lục Tư Nguyên như thế, rất coi trọng các kiến nghị của anh ta, thậm chí Lăng Hàm còn có cảm giác, nếu Lục Tư Nguyên không hài lòng về chỗ nào đó, Daniel cũng sẽ thỏa hiệp ngay.
Lục Tư Nguyên có quyền lợi lớn thế sao?
Daniel vỗ tay: “Được rồi, xong việc.”
Nghe thấy hiệu lệnh của ông xong, mọi người bắt đầu thu dọn. Trương Nghệ Tuyền chống bộ tóc nặng dài của mình thở phào một hơi, vội cởi ngay quần áo với tóc giả ra.
“Để tôi giúp cô.” Lăng Hàm xông xáo giúp cô cởi cái đai lưng bị siết chặt ra.
“Sắp xong rồi đây.” Lăng Hàm vừa an ủi vừa vòng qua eo cô cởi cái nút thắt chặt cứng kia ra, hai tay cậu vừa hay lại vòng tới trước ngực, cảnh này trong mắt người khác chỉ khiến người ta có cảm giác tư thế của hai người rất mờ ám.
Daniel cười nói: “Chắc không phải yêu rồi đấy chứ.”
Ông chỉ nói đùa thôi, Lăng Hàm với Trương Nghệ Tuyền mới quen nhau chưa tới một ngày thì sao có thể yêu nhau được. Đang định đùa thêm mấy câu thì lại thấy vẻ mặt u ám của Lục Tư Nguyên, ông liền dừng lại.
“Lục?”
Lục Tư Nguyên chậm rãi không nhìn hai người kia nữa, nói với Daniel: “Không sao.”
Daniel: “…”
Còn nói không sao, mặt cậu sắp đen thành mực viết bút lông rồi đấy.