Ảnh Đế Xuyên Sách Làm Đệ Nhất Mỹ Nam

Chương 2: Gặp gỡ biên kịch bí ẩn



Cánh cửa bật mở vị biên kịch nổi tiếng bí ẩn xuất hiện với một nụ cười ấm áp, dễ gần, mỗi khi ông cười, những nếp nhăn nhỏ hiện lên quanh khóe mắt, càng làm tăng thêm vẻ thân thiện và đáng tin cậy.

- Chào cậu, rất vui khi gặp cậu Trần Minh!.

Giọng nói trầm ấm vang lên từ phía cửa

- Xin chào biên kịch Vương Việt!

Trần Minh luôn giữ nụ cười thân thiện trên khuôn mặt thu hút người đối diện.

- Mời cậu vào.

Vị biên kịch trung niên mở rộng cửa chào đón chàng diễn viên trẻ.

Bước vào trong, Trần Minh không khỏi ngạc nhiên trước không gian kỳ lạ của căn phòng. Những bức tranh trừu tượng treo đầy tường, những chiếc đèn dầu cũ kỹ tạo nên một bầu không khí vừa cổ điển, vừa huyền bí. Ánh sáng mờ ảo từ những ngọn đèn dầu khiến không gian thêm phần u tịch, như một thế giới hoàn toàn khác biệt so với thực tại ngoài kia.

- Ngồi đi, Trần Minh.

Vương Việt nói, chỉ tay vào chiếc ghế bành lớn bọc da màu nâu trầm. Tôi đã viết một kịch bản lấy cảm hứng từ anh.

- Ồ, thật vinh dự!

Trần Minh cười nói, nhưng không giấu nổi sự tò mò và hơi chút lo lắng trong ánh mắt.

Vương Việt bước lại gần, tay cầm một tập kịch bản dày cộm. Anh đưa cho Trần Minh, ánh mắt sắc sảo nhìn thẳng vào anh, như muốn dò xét phản ứng.

- Đây là tác phẩm "Người Tình Của Quân Vương" câu chuyện về một quân vương anh dũng và nam sủng của anh ta, Thanh Vũ. Vương Việt nói, giọng nói trầm ấm nhưng đầy quyền lực.

Trần Minh mở kịch bản ra, đọc lướt qua những trang đầu. Một quân vương anh dũng, có một nam sủng xinh đẹp tên Thanh Vũ... Nhưng Thanh Vũ là hoàng tử của nước đối địch cuối cùng đã bị chính quân vương mình yêu giam cầm cho đến chết.

- Đúng vậy, một câu chuyện đầy bi kịch và cảm xúc. Vương Việt ngắt lời, nụ cười nửa miệng hiện lên trên khuôn mặt. Và cậu sẽ đóng vai Thanh Vũ.

- Gì cơ? Tôi? Vai Thanh Vũ?.

Trần Minh ngạc nhiên đến mức suýt làm rơi kịch bản. Không phải vai quân vương sao?

- Đúng vậy, vai Thanh Vũ. Tôi tin rằng cậu sẽ thể hiện hoàn hảo vai diễn này.

Vương Việt nói, ánh mắt lấp lánh đầy thách thức.

- Tôi có thể hiểu phần nào, Thanh Vũ là một nhân vật phức tạp, đầy mâu thuẫn.

Trần Minh nói, ánh mắt trầm ngâm.

- Anh ta phải đấu tranh giữa tình yêu và lòng trung thành, giữa sự sống và cái chết.

- Đúng vậy, và cậu cần phải thể hiện được những cảm xúc đó, Vương Việt nói, ánh mắt đầy hy vọng. Bây giờ, hãy cùng thử cảnh đầu tiên.

Trần Minh lắc đầu, đặt kịch bản xuống bàn với vẻ kiên quyết.

“Không, tôi không thể nhận vai Thanh Vũ”.

Vương Việt nhìn Trần Minh, bất ngờ trước sự phản đối rõ ràng của anh.

“Tại sao?”

- Tôi muốn thể hiện sự anh dũng, mạnh mẽ, chứ không phải một vai diễn yếu ớt và bi lụy như vậy.

Trần Minh nói, giọng nói đầy chắc chắn.

Vương Việt thở dài, cố gắng giữ bình tĩnh.

“Trần Minh, tôi hiểu suy nghĩ của cậu, nhưng cậu phải nhìn sâu vào nhân vật này. Thanh Vũ không hề yếu đuối. Anh ta dũng cảm đối mặt với số phận, chịu đựng mọi đau khổ vì lòng trung thành và tình yêu. Đó là sự mạnh mẽ từ bên trong, không phải sự yếu đuối”.

- Nhưng điều đó không đủ để tôi thuyết phục.

Trần Minh nói, ánh mắt cương quyết.

- Tôi muốn một vai diễn có thể, thể hiện nhiểu hành động võ thuật, sức mạnh bên ngoài, không phải chỉ là nhan sắc và cảm xúc nội tâm.

Vương Việt bước tới gần hơn, giọng nói trở nên thuyết phục hơn.

- Cậu có biết vì sao tôi chọn cậu cho vai diễn này không? Bởi vì tôi tin rằng cậu có khả năng đặc biệt để thể hiện sự phức tạp của Thanh Vũ. Đây không chỉ là một câu chuyện bi kịch, mà còn là một hành trình của lòng dũng cảm và sự hi sinh. Nó đòi hỏi sự tinh tế và chiều sâu trong diễn xuất, mà tôi tin rằng chỉ có cậu mới làm được.

Trần Minh lắng nghe, ánh mắt anh có chút suy nghĩ. Nhưng sau một lúc, anh lắc đầu.

- Tôi cảm kích sự tin tưởng của anh, nhưng hình tượng xinh đẹp và bi kịch không phải là điều tôi muốn hướng đến lúc này, nếu anh giao cho tôi vai quân vương tôi sẽ suy nghĩ.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.