Vân Hoàng thuận lợi lẻn vào… à không, tiến vào học viện quân sự Erlen.
Cố Diễn đứng ở cửa sổ mạn tàu vẫy tay một cái với Vân Hoàng, dự định bắt đầu một chuyến hành trình mới.
Cửa phòng điều khiển bất ngờ bị mở ra, một người đàn ông mặc lễ phục bước tới, vẻ ngoài trông giống như con lai.
Có vẻ người này mới vội vã rời yến tiệc, trên thái dương phủ một lớp mồ hôi mỏng.
Hắn khẽ mỉm cười khi thấy Cố Diễn, đưa tay ra: “Xin chào, tôi là Giang Nguyên, người phụ trách tạm thời của học viện quân sự Erlen.”
Đôi mắt màu lam dịu dàng như muốn nhấn chìm người khác kia khiến Cố Diễn có ảo giác cậu đang được người kia nhìn bằng tất cả tấm chân tình.
Giang Nguyên không nhúc nhích, cũng không thu tay về, Cố Diễn đành phải đưa tay đáp lễ lại: “A..
chào thầy.”
Giang Nguyên thỏa mãn rút tay: “Học viện quân sự Erlen chào mừng cậu nhập học.”
??? Cậu gần như bị dọa: “Tôi là Omega mà!” Omega nên được chăm nom trong nhà, chứ không phải bị kéo đi vào quân đội!
“Beta chúng tôi chưa bao giờ kỳ thị giới tính, đối xử bình đẳng với tất cả mọi người, học viện quân sự Erlen cũng cho phép Omega vào học.” Giang Nguyên ngừng một lát, ngầm liếc nhìn G16, “Cậu yên tâm, chúng tôi sẽ không để Omega điều khiển cơ giáp.”
Cố Diễn không thèm để ý tên Beta quái dị này, định quay lưng điều khiển cơ giáp bỏ đi thì thấy vô số cơ giáp vây quanh, nòng pháo đen ngòm chỉa thẳng vào mình.
Thân là một Alpha giả thành Omega co được dãn được, Cố Diễn xoay người lại, tươi cười nhìn Giang Nguyên: “Tên tôi là Cố Diễn, từ giờ mong được giúp đỡ.”.