Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

Chương 350: Xin lỗi tống như



“Được, đừng ầm ĩ nữa, bây giờ quan trọng nhất là thân thể của ông cụ!”

Ba Đường lạnh lùng hô một tiếng, nôn nóng nhìn cánh cửa phòng giải phẫu đóng chặt.

Mẹ Tống nhàn nhạt nhìn ông, trong mắt tràn đầy thất vọng lúc này bà cũng lo lắng cho thân thể ông cụ Tống, nhưng mà...bởi vì điều này mà có thể lại lần nữa dung túng cho việc Tống Nhu thương tổn Tống Như sao?

Nhiều năm như vậy, bà nhẫn nhịn cùng cúi đầu đến tột cùng là vì cái gì?

Mẹ Tống im lặng ngồi ở một bên, không hề mở miệng.

Tống Nhu lại còn ngạo mạn hừ một tiếng: “Nếu như ông nội có chuyện gì không hay xảy ra, tôi sẽ không bỏ qua cho mẹ con các người!”

Qua gần hai tiếng đồng hồ phẫu thuật, bác sĩ đi ra, người nhà họ Tống lập tức đi lên vây quanh, ba Tống vội vàng hỏi: “Ba tôi sao rồi?”

“Bệnh nhân đã qua khỏi thời kỳ nguy hiểm, nhưng cần quan sát một thời gian, hiện tại đã đưa đến phòng bệnh.”

“Vậy là tốt rồi… Vậy là tốt rồi…”

“Mọi người phải giữ phòng bệnh an tĩnh, không thể làm bệnh nhân chịu kích thích lần nữa.”

Ba Tống gật đầu: “Được, chúng tôi hiểu rồi.”

Đoàn người chạy đến ngoài phòng bệnh của ông cụ Tống, nhìn thấy sắc mặt ông cụ tái nhợt nằm trên giường bệnh, trong lòng mọi người đều rất hụt hẫng.

Thư kí của ông cụ Tống dẫn đầu đi vào phòng bệnh, sau khi ông cụ Tống mở mắt ra, miễn cưỡng ho khan hai tiếng: “Cô ở lại, những người khác về trước đi.”

“Ba…”

“Ông nội, để con ở lại cùng ông đi.” Tống Nhu nói.

Ông cụ Tống nhắm mặt lại, lắc lắc đầu: “Thư kí Lưu ở lại, mấy người về đi.”

Thư kí Lưu gật đầu, xoay người nói với ba Tống và Tống Nhu: “Tôi sẽ chăm sóc Chủ tịch.”

Ông cụ Tống đã nói như vậy, mọi người cũng sẽ không ăn vạ không đi, chờ đến lúc cửa phòng bệnh đóng lại, ông cụ Tống lại mở mắt ra.

“Thân thể của ta bản thân ta biết rõ, từ hôm nay trở đi, để Tống Nhu thay ta quản lý công ty, ta muốn biết nó có thể quản công ty thành dạng gì.”

“Vâng.”

“Còn nữa, bảo luật sư Âu đến đây, ta muốn lập di chúc, giao hết thảy nhà họ Tống cho Tống Như, chỉ có như vậy, tôi mới có thể yên tâm.” Ông cụ Tống đau lòng nói: “Cho dù Tống Như chán ghét nhà họ Tống, cũng không muốn trở lại nhà họ Tống, con bé vẫn là cháu gái của ta, là đứa cháu gái có thiên phú nhất của ta!”

Chỉ có giao nhà họ Tống cho Tống Như, ông mới có thể nuốt xuống khẩu khí này.

“Chủ tịch, tôi nhất định sẽ làm tốt chuyện này!”

Sau khi rời khỏi phòng bệnh, thư ký Lưu lập tức chạy tới nhà họ Tống, tạm thời giữ bí mật chuyện ông cụ Tống muốn lập di chúc, sau đó nói với Tống Nhu: “Từ hôm nay trở đi, cô lớn Tống Nhu sẽ làm Tổng Giám đốc thay thế tạm thời của công ty, quản lý tất cả công việc hàng ngày của công ty.”

Tống Nhu vừa nghe ông cụ Tống lại ngay lúc này giao quyền lực cho mình, lập tức vứt chuyện Tống Như qua một bên.

“Được, tôi nhất định sẽ làm thật tốt! Không để ông nội thất vọng.”

“Mặt khác, Chủ tịch còn có một việc, muốn cô đi làm.” Thư ký Lưu nói: “Cô phải công khai xin lỗi cô Ba.”

Tống Nhu luôn luôn kiêu ngạo tuỳ hứng, không xem công nhân thấp hèn làm người, người như vậy cho dù có năng lực, nhiều nhất cũng là bảo vệ của cải nhà họ Tống, bình tĩnh mà xem xét, thư ký Lưu cũng không xem trọng Tống Nhu là người thừa kế được chọn tốt nhất, thậm chí còn kém cỏi hơn đứa con thứ hai Tống Trình của nhà họ Tống.

Nhưng lúc này cô biết ông cụ Tống đã lập di chúc, giao hết tài sản và xí nghiệp Đường thị giao cho Tống Như, cô ta nhất định sẽ ghen ghét nổi điên, nói không chừng sẽ nháo ra chuyện gì.

“Xin lỗi?” Tống Nhu hơi tự hỏi một chút: “Tôi lập tức chuẩn bị.”

Nhà họ Tống đã đến tay cô ta, nói lời xin lỗi Tống Như thì tính là gì? Vừa lúc có thể chính thức tuyên bố với Tống Như, cô ta đã thắng, hơn nữa có được nhà họ Tống mà cô ta muốn nhất.

Ở một bên, mẹ Tống nhìn thấy tất cả, đốt ngón tay nắm chặt đến trắng bệch, Tống Nhu làm chủ nhân nhà họ Tống, vậy nơi này còn có chỗ cho bà dung thân sao?

Bà đã nhịn nhiều năm như vậy, cái gì cũng đều không sao cả, nhưng bà không thể liên luỵ con gái mình.

Bà biết con gái mình cực kỳ không chịu thua kém, không dựa vào thế lực bối cảnh nhà họ Tống cũng tạo ra thế giới của mình, nhưng bà là mẹ của Tống Như, bà không thể không suy xét chuyện hôn nhân đại sự của Tống Như, nếu người nhà họ Dương biết những lời đồn này, sẽ đối xử ra sao với Tống Như?

Con gái tiểu tam?

Đôi mắt mẹ Tống chợt ảm đạm, rốt cuộc ai mới là tiểu tam!

Bà sẽ không tiếp tục nhẫn nhịn nữa, bà muốn nói chân tướng sự thật cho mọi người biết!



Rốt cuộc Dương Gia Cửu cũng công khai sự thật anh và Tống Như đã kết hôn, một đêm này đối với vợ chồng bọn họ mà nói có ý nghĩa rất quan trọng.

Anh đặc biệt bố trị lại phòng ngủ, hơn nữa treo lên ảnh chụp anh ôm Tống Như.

Nhìn thấy nơi nơi trong nhà đều là bãi hoa hồng đỏ, Tống Như cảm thấy đặt mình trong biển hoa.

“Anh Dương, anh thật lãng mạn…Em hy vọng cả đời đều có thể mơ giấc mộng lãng mạn như vậy.” Tống Như dựa vào trong ngực anh, lẳng lặng nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ.

Hai tay Dương Gia Cửu mạnh mẽ vờn quanh vòng eo của cô, nhẹ nhàng ngửi mùi hương trên người cô.

“Chỉ cần em muốn cuộc sống như vậy, anh nhất định tận hết sức lực.”

Tống Như nhoẻn miệng cười, hai người vây quanh trong âm nhạc, ở trong phòng khách tận tình ôm đối phương.

“Muốn xem thử các fan có phản ứng gì không?” Dương Gia Cửu lấy di động ra, cùng Tống Như xem bình luận của các fan trên trang chủ của anh.

“Không biết đêm nay boss Dương sẽ dẫn Tống Như đi nơi lãng mạn nào!”

“Hiện tại bọn họ khẳng định là đang động phòng hoa chúc, không rảnh lo xem bình luận của chúng ta.”

“Chúc hai người hạnh phúc thật lâu! Khi nào có kế hoạch sinh em bé?”

“Dáng người Tổng Giám đốc Dương tốt như vậy, phương diện kia cũng nhất định rất mạnh đấy…”

Tống Như nhìn thấy bình luận của mọi người dường như lạc đề, gương mặt không khỏi phiếm hồng, dựa vào trong ngực Dương Gia Cửu: “Mọi người lại tò mò loại vấn đề này sao?”

Dương Gia Cửu nhướng mày cười nhạt: “Anh cảm thấy góc độ bọn họ nhìn nhận sự việc rất chính xác.”

“Anh…”

Trên khuôn mặt anh tuấn của Dương Gia Cửu hiện lên nụ cười sâu xa, ánh mắt nhìn Tống Như trở nên thâm tình phá lệ: “Nghĩ đến chuyện em lập tức phải vào đoàn phim, anh liền rất luyến tiếc, lúc trước không nên để em tiếp nhận phim như vậy.”

“Đây là công việc của em, chúng ta công khai chuyện kết hôn, lại không thể đến nhà họ Dương thăm hỏi, người lớn trong nhà có thể trách em hay không?” Tống Như nói ra nghi hoặc trong lòng, nhỏ giọng hỏi.

“Sẽ không.” Dương Gia Cửu xoa xoa tóc dài của Tống Như: “Anh đã nói qua chuyện này với người trong nhà, bọn họ đều cảm thấy hôn sự của chúng ta tự chúng ta làm chủ là được rồi, hơn nữa, cho dù đến thăm hỏi, cũng phải được nhà họ Tống bên kia tán thành, như vậy, đối với em tương đối tốt.”

“Em không sao, nhà họ Tống tán thành hay không cũng không quan trọng…”

Tống Như ngẩng đầu nhìn Dương Gia Cửu: “Em không muốn làm anh khó xử.”

Dù sao tin tức bên ngoài truyền loạn như vậy, nhà họ Dương không thể nào không nghe được chút tin tức nào, Dương Gia Cửu cưới con gái tiểu tam, nhà họ Dương sẽ nghĩ cô thế nào, hiện tại công khai chuyện kết hôn, Dương Gia Cửu kẹp ở giữa cô và nhà họ Dương, nhất định rất khó xử…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.