Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

Chương 353: Anh không muốn để em đi



Bước chân của mẹ Tống dừng lại.

Tống Nhu tưởng bà ấy sợ bèn cười đắc chí: "Lần trước chỉ là một chút rắc rối nhưng lần này lại là bằng chứng. Bà dụ dỗ cha tôi, hại chết mẹ tôi, cả thế giới sẽ biết điều này!"

"Tống Nhu, cô sỉ nhục tôi như thế thì tôi có thể chịu đựng được, nhưng cô bắt nạt con gái tôi hết lần này đến lần khác... Được, cô là người muốn làm lớn chuyện nên đừng có hối hận!"

Lồng ngực của mẹ Tống phập phồng lên xuống. Đối với bà mà nói thì kết quả như vậy cũng coi như là một sự giải thoát.

Tống Nhu không ngờ mẹ Tống sẽ có phản ứng như vậy. Cô ta vội vàng: "Bà mau nói rõ ràng hơn cho tôi!"

Mẹ Tống phớt lờ cô ta và trở về phòng. Mọi thứ đều do bọn họ ép buộc bà.

...

Bởi vì sắp đến ngày quay, Tống Như đã bắt đầu thu xếp hành lý và mỹ phẩm của mình.

Dương Gia Cửu đang ngồi ở bên cạnh bịn rịn kéo tay Tống Như: "Bây giờ anh có thể đổi ý không cho em đi hay không?"

"Đại diện Dương, đây là lịch trình mà anh sắp xếp cho em." Tống Như dở khóc dở cười: "Vả lại chỉ có mấy tháng, em sẽ về sớm thôi."

"Nhưng địa điểm quay lần này đều ở trên núi, anh không thể đến thăm em mọi lúc..."

Tống Như xoay người lại và ôm anh cười: "Em sẽ chăm sóc cho bản thân thật tốt, Hiển Hiển cũng đã bắt đầu làm việc. Đến lúc chị Hy trở về thì hãy để chị ấy ở lại công ty. Chị ấy kết hôn rồi nên cũng không muốn chạy đông chạy tây cùng với em."

"Anh sẽ gọi cho em mỗi ngày."

"Ừm..."

Tống Như vừa lên tiếng, anh đã hôn lên môi cô.

Ít đi sự bình tĩnh thường ngày, tăng thêm một chút bốc đồng và nhiệt tình, còn có một chút không nỡ.

Tống Như ngại ngùng đáp lại anh: "Gia Cửu..."

Trong giây tiếp theo, anh không để cô chần chừ thêm nữa mà ôm cô đi vào phòng ngủ.

Sau khi kết hôn, họ chưa bao giờ xa nhau quá lâu. Anh phải chịu đựng nỗi khổ tương tư này như thế nào đây...

"Đây là chương trình tạp kỹ do anh nhận cho em, em chắc chắn sẽ thực hiện tốt và không làm anh thất vọng, như thế mới xứng đáng là vợ của ngài Dương đây."

Dương Gia Cửu càng ôm chặt cô hơn. Tống Như thế này khiến anh càng trân trọng gấp đôi, dù thế giới này có thay đổi thế nào, anh cũng không buông tay cô.

Cả hai vẫn chưa thức dậy vì tối qua dây dưa quá mệt mỏi.

"Gia Cửu... Dậy thôi, lát nữa em còn phải đi gặp Tống Nhu."

Dương Gia Cửu mở mắt ra rồi đứng dậy ôm cô vào phòng tắm. Ngay cả lúc này, anh cũng không muốn lãng phí từng giây từng phút ở bên cô.

Đêm qua anh có vẻ quá điên cuồng, bây giờ để lại dấu ấn đậm như vậy trên người Tống Như.

"Có đau không?"

"Không đau." Tống Như mỉm cười lắc đầu.

"Anh sẽ không để em từ bỏ bất cứ điều gì vì anh, vị trí ảnh hậu chắc chắn sẽ là của em." Dương Gia Cửu nói một cách trìu mến.

"Có anh bên cạnh, em sẽ có động lực để tiếp tục cố gắng."

Sau khi hai vợ chồng thay quần áo xong, Rick gọi đến báo cáo tin tức mới nhất.

"Nhà họ Tống đã tiết lộ rất nhiều hình ảnh và tài liệu cũ cho thấy mẹ của Tống Như thực sự là kẻ thứ ba, là người phá vỡ sự hòa thuận trong gia đình của nhà họ Tống."

Dương Gia Cửu cúp máy rồi mở trang web lên.

Tống Như thấy anh rất giận dữ: "Sao vậy?"

"Em đi gặp mặt trước đi, hôm nay có rất nhiều nợ cần phải tính." Dương Gia Cửu đưa điện thoại di động cho Tống Như.

Tống Như thấy mấy từ chói mắt kia mà cau mày lại, gật đầu: "Ừm."

...

Địa điểm gặp nhau do Tống Nhu quyết định, đó là tại một nhà hàng tên Nguyệt Thượng Độ.

Tống Nhu mặc đồ bình thường màu xám trắng, tóc buộc sau đầu, trên khuôn mặt là nụ cười đắc chí, sau lưng cô ta có một đám phóng viên.

Cô ta trông cực kỳ kiêu ngạo như thể mình đã thắng Tống Như.

Khi ông cụ Tống là chủ gia đình, nhà họ Tống cư xử rất khiêm tốn ở mọi nơi chứ đừng nói đến việc tiếp xúc với phóng viên, ngay cả các thương hiệu của nhà họ Tống cũng hiếm khi mời người phát ngôn.

Nhưng cách làm của Tống Nhu bây giờ hoàn toàn trái ngược với ông cụ Tống.

Cô ta hành động kiêu ngạo như thế là để khoe khoang với Tống Như. Bây giờ cô ta đã trở thành người nắm quyền của nhà họ Tống, đã có thể không để bất cứ kẻ nào vào mắt.

Đã sắp đến thời gian gặp mặt nhưng Tống Như vẫn đến muộn một chút. Cô vừa bước vào cửa đã thu hút sự chú ý của mọi người. Dáng người cao gầy được bao bọc bởi chiếc váy đen dài, giày boot da làm cho đôi chân dài của cô càng quyến rũ hơn, mái tóc dài xõa tung ở bả vai, trông rất có phong cách.

Diện mạo của hai chị em cũng có phần giống nhau, nhưng nếu so sánh thì Tống Nhu vẫn không bằng Tống Như.

Dù sao Tống Như cũng là ngôi sao lớn thường xuất hiện trên màn ảnh, mọi cử động của cô khiến người ta say mê, cộng thêm việc bây giờ cô còn là vợ của Dương Gia Cửu nên không ai dám xem thường cô.

Tống Như bình tĩnh ngồi đối diện Tống Nhu, trong mắt cô chứa đầy sự lạnh lùng.

"Tôi tưởng rằng cô sẽ không đến..." Tống Nhu hơi ghen tị nhìn Tống Như.

Một đứa con do kẻ thứ ba sinh ra còn sống tốt hơn thiên kim tiểu thư chính quy là cô đây, cô ta không chỉ nổi tiếng trong giới giải trí mà còn kết hôn với một người đàn ông xuất sắc như vậy.

Còn cô phải sống trong cảnh tranh giành quyền lực mỗi ngày...

Tống Như chỉ mặc quần áo theo cách mặc thông thường của cô, nhưng vì Dương Gia Cửu quá cưng chiều cô nên trong phòng giữ quần áo không có món nào không phải hàng hiệu, đặc biệt là chiếc vòng kim cương trên tay cô cực kỳ rực rỡ dưới ánh đèn.

Khi Tống Như chưa đến, các phóng viên cảm thấy Tống Nhu rất có phong cách, đúng là thiên kim tiểu thư đến từ gia tộc quyền quí, một cái nhíu mày hay một nụ cười đều trông vô cùng thanh lịch.

Nhưng khi Tống Như vừa đến, sự tương phản giữa hai người càng rõ ràng.

Tống Như chỉ cần ngồi ở đó cũng đủ khiến người ta phải kinh ngạc vì quá đẹp.

"Tôi đến đây là chỉ để xem cô muốn làm gì." Tống Như thờ ơ mở lời, sau đó lấy điện thoại mở trang web kia lên, trong đó là toàn bộ nội dung về việc mẹ của Tống Như là kẻ thứ ba do Tống Nhu yêu cầu trợ lý phơi bày.

Tống Nhu vừa liếc mắt qua thì lập tức thay đổi sắc mặt.

Tống Như cười khẩy: "Chẳng lẽ cô không biết chồng tôi đang làm gì trong lĩnh vực kinh doanh này sao? Trò hề này sao có thể thoát khỏi mạng lưới tin tức của Đại Thiên chứ, sau này xin cô hãy động não. Tống Nhu, tôi lăn lộn trong giới giải trí được lâu như vậy cũng không chỉ nhờ may mắn."

"Tôi không hiểu cô đang nói gì cả!"

"Giả ngu đấy à? Cô trở thành chủ tịch đại diện cho xí nghiệp nhà họ Tống thì tôi chúc mừng cô, nhưng làm phiền cô hãy rút lại những suy nghĩ vô dụng ấy và tránh xa tôi ra. Cô chỉ muốn dùng danh tiếng của tôi để nói với cả thế giới rằng cô có quyền hành của xí nghiệp nhà họ Tống mà thôi."

Cứ thế mà bị vạch trần, Tống Nhu càng xấu hổ hơn.

Phóng viên rối rít tạm dừng quay chụp, tình huống bây giờ là như thế nào?

Tống Nhu bị Tống Như phản lại một bước?

"Sức khỏe của ông nội không tốt nên ông mới giao lại công ty cho cô. Nếu tôi là cô, tôi sẽ thể hiện tốt hơn và không làm ông ấy thất vọng... Sự kiên nhẫn của tôi là có hạn, cô đừng ép tôi phải ra tay với cô."

"Hôm nay tôi đến là để giúp cô một tay, làm cô cũng được trải nghiệm cảm giác làm ngôi sao một lần."

Tống Nhu lập tức đề phòng: "Cô đã làm gì!"

Tống Như thấy cô ta biết sợ bèn mỉm cười: "Khi đến thời điểm, cô sẽ biết ngay thôi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.