“Cho dù cô không làm đại diện tổng giám đốc, nhưng cô vẫn là cô chủ của nhà họ Tống, nghĩ biện pháp chuyển một phần tiền bạc từ nhà họ Tống đến.”
“Nhưng mà... Mẹ, tôi căn bản không được tiếp xúc với sổ sách của công ty.” Tống Nhu khó xử nhỏ giọng nói.
“Bây giờ cô vẫn là con dâu nhà chúng tôi, nếu như chút chuyện nhỏ này cũng không làm được, tôi cũng sẽ không giúp cô nữa, người một nhà, đồng vu quy tận.” Hàn Ngọc Mai độc ác nói.
“Tập đoàn Vĩnh Khang nợ nần tại sao tôi phải đi nghĩ cách?” Tống Nhu tức giận cúp điện thoại, không ngờ thế mà Hàn Ngọc Mai vẫn luôn tính toán cô ta! Còn giả bộ một lòng tính kế cho cô ta, thật sự quá buồn nôn!
Tống Nhu ở trong phòng làm việc bình tĩnh lại, rất lâu sau mới cúi đầu đi ra ngoài.
Cô ta phải nhanh chóng hiểu rõ thân phận người đại diện tổng giám đốc này, sau đó nghĩ biện pháp đuổi người này ra khỏi công ty, chỉ cần không phải Tống Như trở về, trò chơi vẫn chưa coi là kết thúc!
Khoảng cách đến ngày Tống thị phát hành sản phẩm mới ngày càng gần, cô ta cần phải nắm chắc cơ hội tốt lần này!
Gần quan được ban lộc, cô ta vẫn nhanh hơn Tống Như một bước.
...
Đại Thiên đã dồn hết tâm trí vào việc quảng cáo cho bộ phim ‘Đồng lúa mạch’, trước kia mượn độ hot của ‘Mảnh vỡ hồi ức’, đã từng công khai một đoạn ngắn của ‘Đồng lúa mạch’ trong tiết mục phát sóng trên truyền hình, bây giờ lại truyền ra liên tiếp hai đoạn video.
Từ đội hình diễn viên cho đến đội ngũ chế tác, bộ phim này đều hấp dẫn ánh mắt nhiều người xem, bởi vì biểu hiệu của Tống Như trong ‘Mảnh vỡ hồi ức’ rất xuất sắc, những người đam mê điện ảnh đều rất chờ mong tác phẩm mới của cô, cô vẫn luôn là một diễn viên yêu cầu nghiêm khắc với bản thân, nhất định tác phẩm lần này cũng sẽ không khiến người xem thất vọng.
“Cặp đôi Tống Như và Âu Dương Hải trong bộ phim quá đẹp, tôi xem video mười mấy lần rồi.”
“Tôi cảm thấy Tống Như là một diễn viên vô cùng xuất sắc, hi vọng cô ấy sớm quay về.”
Tống Như tuyên bố chuyện rút lui khiến rất nhiều người đam mê điện ảnh có thể tiếp nhận được, bọn họ thật lòng hi vọng Tống Như có thể quay về.
“Tống Như đi đến bây giờ thật sự không dễ dàng, còn bị những người kia nhẫn tâm vu oan, khi cô ấy tuyên bố rút lui, nhất định rất khó chịu.”
“Tôi đã bỏ theo dõi mấy ngôi sao hãm hại Tống Như kia rồi, cho dù tôi không theo đuổi thần tượng, cũng sẽ không thích những thần tượng không có phẩm đức như vậy.”
Cuối cùng, ‘Đồng lúa mạch’ được xác định công chiếu vào đúng dịp quốc kháng, bây giờ chưa phát sóng đã nổi tiếng rồi, trên các nền tảng truyền thông lớn, lượt xem video luôn ở vị trí cao trong các bảng xếp hạng.
Tại giới điện ảnh trong nước cũng ít thấy bộ phim nào nhận được sự chú ý cao đến vậy, bởi vì kế hoạch tuyên truyền vững chắc thận trọng của Đại Thiên, thậm chí số lượng công chiếu ‘Đồng lúa mạch’ tại rạp chiếu phim cũng vượt qua mong muốn.
Sau khi Tống Nhu biết tình trạng phim mới của Tống Như, càng thêm xác định vị đại diện tổng giám đốc kia không phải là Tống Như, bởi vì công việc của Tống Như chủ yếu trong giới diễn xuất, không cách nào trở về tranh đoạt quyền lớn của Tống thị với cô ta.
Nhưng mà thấy danh tiếng trong giới diễn xuất của Tống Như ngày càng lớn, cô ta cũng càng thêm ghen ghét Tống Như.
Các cô đều là con gái nhà họ Tống, dựa vào cái gì cuộc sống của Tống Như được muôn người chú ý, cô ta lại phải bước từng bước một, chút ý cẩn thận mà sống.
Lúc này, Tống Nhu lại nhận được lời hẹn của vị thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn Tống thị một lần nữa.
Trong lòng cô ta rất rõ ràng, đối phương không thể nào chỉ là mời cô ăn một bữa cơm mà thôi, chỉ là khi nhìn thấy trong tin nhắn của đối phương viết rõ ràng một câu: “Tôi có thể khiến cô thắng Tống Như.”
Chỉ với câu này, Tống Nhu bất chấp quyết định đi đến nơi hẹn.
...
Văn phòng tổng giám đốc Đại Thiên.
Trần Viễn đứng trước mặt Dương Gia Cửu báo cáo tình huống mới nhất của tập đoàn Vĩnh Khang cho anh.
“Ngân hàng bên kia đưa ra câu trả lời là, khoản nợ của tập đoàn Vĩnh Khang đã đủ để tố tụng pháp luật, bọn họ cũng không còn con đường tiền tài khác để lấp vào chỗ trống, các quản lý cấp cao của tập đoàn Vĩnh Khang đã không xuất hiện ở nơi công cộng liên tục một tuần, xem ra, Vĩnh Khang không sống qua tháng này.”
“Tôi chờ nhà họ Triệu tuyên bố Vĩnh Khang phá sản.”
“Tập đoàn Vĩnh Khang chỉ còn một con đường phá sản, nhưng mà, tổng giám đốc, nếu như tập đoàn Vĩnh Khang phá sản, vậy sẽ không ảnh hưởng đến nhà họ Tống chứ?”
“Có vợ của tôi ở đó, không thể.”
Trần Viễn nghe thấy lời Dương Gia Cửu nói thì nở nụ cười, đúng vậy, có mợ chủ của bọn họ ở đó, nhà họ Tống không thể xảy ra việc gì. Huống chi Đại Thiên chính là hậu thuẫn tốt nhất của nhà họ Tống, chuyện mà vợ chồng hai người bọn họ quyết tâm làm, không có ai có thể ngăn cản.
“Các giải thưởng lớn của giải thưởng Kim Phượng năm nay đã được công bố, ban tổ chức cũng công khai hòm thư đề cử, muốn đề cử giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất cho mợ chủ không?”
“Đương nhiên.” Dương Gia Cửu cũng không ngẩng đầu lên, anh luôn luôn chuẩn bị thứ tốt nhất cho Tống Như.
Trong ‘Mảnh vỡ hồi ức’ đến ‘Đồng lúa mạch’, biểu hiện của Tống Như đủ xuất sắc, mặc kệ cuối cùng hai bộ phim này có thể giành được giải thưởng cao đến thế nào, anh đều hi vọng Tống Như có thể trở thành nữ diễn viên xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Phượng năm nay.
Đêm này, Dương Gia Cửu đặc biệt mua tặng Tống Như một bó hoa, khi về này giấu ở sau lưng, tiến vào phòng khách rồi mới tặng cho cô.
Nhìn thấy anh về nhà, Tống Như cười dịu dàng, ánh nhìn của cô mang chút ỷ lại, tình cảm đong đầy trong mắt hai người, bọn họ luôn luôn nghĩ đến đối phương như vậy.
“Rốt cuộc anh trở về rồi.”
“Sao vậy? Có chuyện gì sao?” Dương Gia Cửu tiến lên ôm cô vào ngực, nhìn thấy trên bàn bày rất nhiều thiệp mời và danh sách.
“Sắp đến buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới mỗi năm một lần của tập đoàn Tống thị rồi, cần phải soạn ra một bảng danh sách khách quý, nhất định phải có người phụ trách các bộ phận quan trọng của công ty, cũng phải có khách hàng VIP của công ty, nhưng từ khi Tống thị phát triển đến nay, số lượng VIP cũng quá nhiều rồi, em chọn nửa ngày rồi cũng vẫn không biết chọn ra sao...”
“Em đó, khi nhìn kịch bản liền có thể phân rõ từng nhân vật, bây giờ lại bị bảng danh sách này làm khó sao?” Dương Gia Cửu cười cầm bảng danh sách khách hàng VIP này lên: “Thật ra không cần đau đầu như vậy, các bộ phận của công ty thì căn cứ vào danh sách mời các bộ phận những năm vừa qua là được rồi, về phẩn khách hàng VIP có thể căn cứ vào mức độ tiêu phí để chọn ra những VIP tiêu phí cao, như này có thể thỏa mãn tâm lý tiêu dùng của bọn họ, cũng sẽ không khiến cho các khách hàng khác bất mãn.”
“Đúng vậy, nếu như các khách hàng muốn nhìn thấy sản phẩm trang sức mới trước thì sẽ nâng cao hạn mức tiêu phí của mình!” Tống Như bừng hiểu: “Xem ra quả thật em nghỉ ngơi trong nhà quá lâu rồi, đầu óc cũng chậm chạp.”
“Kinh doanh vốn không phải thế mạnh của em, chỉ là vợ anh thông minh như vậy, nói một chút đã hiểu, trình độ như thế này không thể xem thường.” Dương Gia Cửu vỗ vai cô an ủi: “Giống như kỹ thuật diễn xuất của em cần phải mài giũa từng ngày, năng lực kinh doanh cũng phải từ từ học... Anh sẽ luôn ở bên cạnh em.”
“Ừm.” Tống Như tựa trong ngực anh khẽ gật đầu.
Dương Gia Cửu sờ tóc cô, nhẹ giọng hỏi: “Nếu là buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của tập đoàn Tống thị, chắc chắn sẽ có người hỏi thân phận người đại diện tổng giám đốc, em định trả lời như thế nào?”
“Em cảm thấy thời cơ chưa chín muồi, Tống Nhu cho rằng âm mưu của bản thân đạt được, em còn chưa nhìn đủ dáng vẻ âm thầm đắc ý của cô ta đâu, cứ để cho cô ta vui vẻ hai ngày đi.”