Tống Nhu lại tựa như phát điên vậy, lên sân khấu đoạt lấy Microphone trong tay Lý đổng sự, tức giận nhìn về phía Tống Như: "Cô ta rõ ràng đáp ứng sẽ không lấy thân phận tổng giám đốc đại lý xuất hiện, lại nảy ra mánh lới khách mời danh dự? Công ty căn bản không có mời cô ta!"
"Cô ta không xứng xuất hiện ở nơi này! Cô ta chỉ là một nữ diễn viên, dựa vào gì mà đòi quản lý công ty?"
"Chuyện tiết lộ danh sách VIP, căn bản là cô ta làm!"
Tống Nhu chuẩn bị trút hết tất cả tội danh trên đầu Tống Như, cô đã bị choáng váng vì ghen tị và tức giận, cô không biết hậu quả sẽ ra sao!
Trong khán phòng, Phùng Hằng Viễn không tiếng động nhắm hai mắt lại, anh sai rồi, anh không nên vọng tưởng Tống Nhu có thể thắng nổi Tống Như, nữ nhân này căn bản là một kẻ ngu xuẩn tới cực điểm!
"Này..." Lý đổng sự lắc đầu, không biết làm thế nào để kết thúc.
"Cô chỉ một nữ diễn viên không, không phải diễn trò sao? Ông nội đã sớm đuổi cô ra khỏi nhà họ Tống, cô..." Tống Nhu tiếp tục la hét và chửi rủa trên sân khấu.
Tống Như và Dương Gia Cửu liếc nhau một cái, nhẹ nói: "Xem ra, đến lúc rồi."
"Anh chờ em." Dương Gia Cửu tỉ mỉ giúp cô sửa sang lại chiếc khăn choàng của mình, đỡ Tống Như đi về phía sân khấu.
Trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người trong toàn trường cũng tập trung ở trên người Tống Như, sau khi Dương Gia Cửu đưa cô lên sân khấu, liền nháy mắt đối với bọn cận vệ vẫn chờ đợi ở bên cạnh hội trường, bọn cận vệ lập tức từ phía sau sân khấu đi tới, ở phía sau bảo vệ Tống Như.
"Lý đổng sự, ông đi xuống trước nghỉ ngơi đi, nơi này tôi tới xử lý."
"Ai, làm phiền cô, Cô ba." Lý đổng sự quay đầu lại nhìn Tống Nhu một cái, không thể tin thở dài, thật may là Đổng Sự Trưởng Tống không có giao công ty cho Tống Nhu! Loại hành vi này của cô ta, thật không có đầu óc.
Tống Nhu cho là mình ép Tống Như lên sân khấu, liền thắng một nửa, không nghĩ tới, chờ tới là Tống Như phản kích.
"Cô mới vừa nói, tôi không xứng quản lý công ty, chẳng lẽ cô chính là ứng cử viên phù hợp hơn sao? Một người bị ông nội đuổi ra khỏi công ty?" Tống Như dừng ở vị trí cách Tống Nhu không xa không gần, với đôi mắt lạnh lùng.
"Ông nội đã chấp thuận tôi về công ty đi làm!" Tống Nhu không khách khí nói.
"Cô còn nói phần danh sách VIP này là tôi tiết lộ hả?" Tống Như lạnh lùng cười một tiếng: "Tại sao tôi phải làm như vậy? Còn có tất cả mọi người đã biết phần danh sách này căn bản không tồn tại, tại sao cô còn phải ở trước mặt khách hàng công ty cố ý nhắc tới chuyện này, rốt cuộc cô có ý gì?"
"Tôi... Tôi không phải ý đó..." Tống Nhu mới ý thức tới mình đã nói sai, lúng túng không biết nên làm thế nào để quay lại.
"Tối nay là buổi họp báo quan trọng ra mắt sản phẩm mới của Tống thị, cô lại biến hội trường trang trọng này thành chỗ cô tùy ý làm bậy, người không xứng với quản lý công ty là cô!"
"Không! Tôi mới là đại tiểu thư Nhà họ Tống, cô là một người bị đuổi ra khỏi nhà, tại sao..."
"Bởi vì tôi giỏi hơn cô ở mọi nơi, từ trước lúc bắt đầu đi học, cô không chỉ một lần sao chép tác phẩm của tôi thiết kế, năm đó cô đã giành chiến thắng trong cuộc thi tuyển chọn nhân viên của công ty với một bản dự thảo thiết kế có tên Dạ Chi Tinh, nhưng mà cô không có phục tùng công ty phân phó tiến vào bộ phận thiết kế, mà tiến vào bộ phận hành chánh, bây giờ cô có thể nói cho mọi người, tại sao hay không?"
"Tôi..." Tống Nhu lui về phía sau nửa bước, lòng bàn tay thấm đầy mồ hôi lạnh, nhưng cô tin chắc Tống Như cũng sẽ không biết rõ ràng như vậy, cho nên phản bác lại: "Tôi thích công việc hành chánh hơn, không thể được sao?"
"Có thể, dĩ nhiên có thể, nhưng nguyên nhân còn có một, đó chính là cô căn bản không vẽ được một bản phác thảo thiết kế nào cả, cô đã đánh cắp bản phác thảo thiết kế Dạ Chi Tinh từ trong phòng tôi!" Tống Như châm chọc cười, nhìn vẻ mặt Tống Nhu hơi sụp xuống: "Thế nào? Không nghĩ tới tôi sẽ biết chuyện này sao?"
"Tống Nhu, cho tới bây giờ cô cũng không có thắng nổi tôi, mà do tôi khinh thường chiến đấu với cô."
"Bây giờ tôi trở lại công ty, chính là vì thanh lý môn hộ, người giống như cô dùng hết thủ đoạn thấp kém, không xứng ở lại công ty."
Tống Nhu thấy tất cả mọi người dùng một loại ánh mắt chán ghét nhìn cô, thân thể run rẩy không ngừng.
"Bộ phận thiết kế là bộ phận nóng nhất của Tống thị, cô lại từ bỏ cơ hội vào bộ phận thiết kế và đến bộ phận hành chính? Còn nói gì thích công việc bộ phận hành chính hả? Vậy tại sao muốn dùng thân phận cuộc thi thiết kế?"
"Nhiều năm như vậy mới bị vạch trần, cô lại còn yên tâm thoải mái như vậy?"
Có một ít công nhân viên nội bộ cũng ở bên trong hội trường, thảo luận chuyện này với nhau.
"Nếu như tôi là cô, cũng sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như thế." Tống Như lạnh lùng nhìn Tống Nhu: "Cô đã không phải là nhân viên Tống thị, hôm nay người không xứng đứng ở chỗ này là cô, bây giờ tôi lấy thân phận tổng giám đốc đại lý Tống thị ra lệnh cô, rời đi!"
Tống Như không dùng từ cút này, là cho Nhà họ Tống mặt mũi.
Trong lòng cô, Tống Nhu không xứng với họ Tống.
"Cô câm miệng! Cô không có quyền đuổi tôi đi! Cô chính là một con hát bồi ngủ bồi cười!" Tống Nhu thấy có nhân viên làm việc đi lên cản cô, không cố kỵ chút nào kêu lên.
Nhưng câu này, Dương Gia Cửu dưới đài nghe rõ ràng.
Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Tống Nhu, mắt lạnh như băng, ra lệnh vào tai nghe Bluetooth: "Kéo cô ta đi ra ngoài."
Sáu gã hộ vệ áo đen, lập tức chạy đến sân khấu, trong thời gian ngắn nhất kéo Tống Nhu đi ra ngoài, chiếc váy của cô ta bị kéo xuống đất hoàn toàn, chật vật không chịu nổi...
Dương Gia Cửu không có lên sân khấu, mà đang ở nơi bậc thang chờ Tống Như.
"Các vị, mới vừa rồi chẳng qua là chuyện nội bộ công ty, để cho mọi người chê cười, phần sau buổi họp báo tiếp tục tiến hành, xin các vị chờ đợi sản phẩm mới của Tống thị sắp đẩy ra!" Tống Như hơi cúi người chào về phía dưới sân khấu, sau đó xuống sân khấu lần nữa.
Dương Gia Cửu khoác lên tay của cô trước tiên, hai vợ chồng trao đổi một cái ánh mắt, trở lại chỗ ngồi tiếp tục quan sát buổi họp báo.
Thật ra thì Tống Như cũng không nghĩ tới Tống Nhu sẽ ngu xuẩn đến nổi gây chuyện ở buổi họp báo, nhưng mà bọn họ lần này tới đây không phải là vì Tống Nhu, mà là vì buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới này.
Lần trước sau khi biến cố chấm dứt, mặc dù cách làm của Tống Như bảo vệ được danh dự tập đoàn Tống thị, nhưng đây là cơ hội tốt để công ty tiếp tục phát triển, buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới là một cơ hội rất tốt.
Lý đổng sự lại một lần nữa lên sân khấu, theo kế hoạch ban đầu chủ trì buổi họp báo...
Buổi họp báo cử hành vô cùng thành công trong hơn hai giờ, mọi người cũng đều đối với Tống thị sắp đẩy ra sản phẩm mới cảm thấy rất hứng thú, mà chuyện nhỏ phát sinh ngay từ đầu kia, cũng đã bị mọi người để lại ở sau đầu.
Vào thời gian buổi họp báo gần kết thúc, Dương Gia Cửu che chở Tống Như rời đi trước.
Vừa ra cửa lớn hội trường, Dương Gia Cửu liền cẩn thận khoác áo khoác của mình ở trên người Tống Như: "Lên xe trước đi."
Tống Như gật đầu một cái, ngồi ở nơi đó lâu như vậy, cô cũng có chút mệt mỏi, ở trên xe, cô dựa vào Dương Gia Cửu, cánh môi khẽ mở: "Em không nghĩ tới Tống Nhu sẽ làm như vậy, bây giờ cô ta nhất định ở chỗ của ông nội khóc lóc kể lể."