“Có điều em đâu cần lo lắng, chị chỉ đùa chút thôi, mấy chuyện kiểu này Tạ Duyên nhà em chắc chắn sẽ giúp em giải quyết.”
Tô San nghe chị ấy nhắc tới quan hệ của cô và Tạ Duyên thì đỏ mặt, cúi đầu không nói gì.
Cô hiện giờ cũng chưa tính tìm Hạ Hoa, dù sao quan hệ của cô và Hạ Hoa là thông qua Tạ Duyên, giống như kiểu tiền trong túi mình còn chưa xài hết, chắc chắn sẽ không hỏi vay người khác. Giờ cũng vậy, tốt hơn là cô nên để cho công ty thêm một khoảng thời gian, đến khi bên phía Ánh Sao thực sự xử lý không được, cô mới tìm tới Hạ Hoa.
Làm tóc xong, cô lại nhắn tin cho chị Lưu, hỏi chị ấy chuyện này có khả năng giải quyết được không.
Có điều chị Lưu chỉ trả lời giờ không thể nào áp xuống. Hơn nữa một vài quảng cáo đã thương thảo xong, hôm nay bên phía họ lại do dự, chắc chắn là do cảm thấy hiện giờ hình ảnh của cô không tốt sợ sẽ ảnh hưởng tới nhãn hiệu của bọn họ.
“Hiện tại chỉ có thể dùng cách đánh lạc hướng dư luận. Lý Điềm Điềm vốn dĩ tháng sau dự định sẽ công bố chuyện hẹn hò, có điều giờ xảy ra chuyện của em, cho nên công ty quyết định sẽ để cô ấy hôm nay sẽ công bố luôn, hy vọng có thể hướng ánh mắt của đại chúng sang chỗ khác.”
Chị Lưu trầm giọng nói trong điện thoại.
Nghe vậy, Tô San cũng chỉ nhẹ giọng “Uhm” một tiếng, sau đó cúp máy.
Lý Điềm Điềm cũng là một nghệ sỹ do công ty quản lý, cũng có chút tên tuổi, có điều bạn trai của cô ấy là một nghệ sỹ nam có xuất thân là ngôi sao nhí, khá nổi tiếng trong nước. Chuyện này nếu công bố chắc có thể thu hút một chút sự chú ý của quần chúng.
Trước kia, có chuyện gì, chị Lưu cũng sẽ nói cô hỏi xem Tạ Duyên có giúp được không, nhưng chỉ duy nhất vấn đề liên quan tới quan hệ xã hội thì sẽ không nói cô tìm sự giúp đỡ của Tạ Duyên. Tô San biết, chị Lưu sợ cô mất niềm tin tưởng vào công ty, sau đó hoàn toàn đi theo Tạ Duyên, dù sao những điều mà Ánh Sao có thể cho cô, Hạ Hoa cũng có thể cho, hơn nữa phần trăm thù lao của cô trích lại đưa công ty sẽ không nhiều như Ánh Sao.
Có điều cô còn chưa tìm tới Hạ Hoa thì đối phương đã tự mình tìm tới cửa.
Tô San vừa mới thay đồ xong, chuẩn bị ra ngoài đóng phim, thì thấy có người gõ cửa phòng trang điểm, cô chỉ có thể nói Tiểu Chu ra mở cửa.
Cửa vừa mở ra, liền thấy Hạ Hoa mặc áo khoác kín mít đi tới, tóc tai không chút cẩu thả. Thấy vậy, chuyên viên trang điểm và Tiểu Chu đều thức thời đi ra ngoài, tiện thể khép lại cửa.
Không ngờ hắn lại chủ động tới tìm mình, Tô San nhíu nhíu mày, thản nhiên nói:
“Phòng của Tạ Duyên ở đằng kia.”
“Tôi đã gặp cậu ấy rồi.”
Hạ Hoa cũng không nói lời vô nghĩa, trực tiếp móc ra bao thuốc lá đưa cho cô một điếu:
“Làm từ lá hoàng kim.”
Tô San: “……”
“Tôi không thích hút thuốc.”
Nghe vậy, Hạ Hoa dừng động tác một chút, đành phải cất điều thuốc vào lại.
“Có điều anh thích thì cứ hút.”
Cô tiện thể có thể quan sát biểu cảm khi hút thuốc của Hạ Hoa.
Có vẻ nhìn thấu tâm tư của cô, Hạ Hoa đột nhiên cười khẽ ra tiếng. Sau đó rút một điếu thuốc giữ kề trên môi, bật lửa, hít sâu một hơi, sau đó dùng ba ngón tay kẹp lấy phần đầu lọc, hơi hơi híp mắt, phun ra một làn khói, sau đó đi qua ngồi xuống sô pha.
“Cô thấy rồi đấy, ở những lúc thế này, bên Ánh Sao sẽ không tiêu phí quá nhiều tâm lực đối với cô, những tiềm lực bọn họ có được đều chỉ biết đưa cho những nghệ sỹ thật nổi tiếng kiểu như Diệp Hồng, còn cô chỉ mới đặt chân vào giới này, bộ phận quan hệ xã hội sao có thể dồn nhiều công sức để giúp cô?”
Ngữ khí của Hạ Hoa khá bình tĩnh, ngồi hút thuốc với vẻ sâu kín.
Diệp Hồng là một nghệ sỹ kỳ cựu của công ty, đã từng lấy được giải Ảnh hậu, đi theo con đường đóng toàn siêu phẩm. Công ty đối với cô ấy chính là dùng mọi cách để nâng đỡ, nhưng Tô San cũng không phải đồ ngốc, Hạ Hoa rõ ràng đang châm ngòi ly gián. Dù cho thế nào thì bộ phim sắp tới của cô vẫn là do Ánh Sao bỏ vốn đầu tư sản xuất, bây giờ mà kết thúc hợp đồng thì khác nào qua cầu rút ván.
“Cám ơn anh đã nhắc nhở, nhưng tôi cũng có những tính toán riêng của bản thân.”
Tô San không nhanh không chậm nói.
“Mấy người trẻ tuổi các cô đúng là thích hành động cảm tính, sẽ đến lúc thực sự hối hận sao lúc trước mình lại ngu xuẩn như vậy.”
Hạ Hoa lại thở ra một ngụm khói, nghiêm túc nói:
“Vì là thân tình, khi cô đầu quân vào công ty chúng tôi, thù lao sẽ chia ba bảy, công ty ba phần, cô bảy phần, hơn nữa Tạ Duyên cũng là cổ đông của công ty, ba phần của cô đưa cho công ty thì cuối cùng lại có một nửa là vào túi cậu ấy, tiền của cậu ấy còn không phải tiền của cô hay sao? Đều là người một nhà, cô vì sao lại không tin tưởng tôi?”
Nghệ thuật nói chuyện của Hạ Hoa lợi hại như thế nào Tô San cũng biết tới, tuy nhiên cho dù cô thực sự tính chuyển sang đầu quân cho công ty khác, thì cô cũng sẽ trưng cầu ý kiến của Tạ Duyên mà không phải ngồi đây nghe Hạ Hoa nói ba hoa.
“Còn chưa có kết hôn sao biết được là người một nhà hay không, sau này nếu tụi tôi chia tay thì không phải sẽ khó xử lắm sao?”
Tô San quay đầu qua, cười như không cười nhìn Hạ Hoa.
Hạ Hoa hơi đơ ra, lại hút thuốc, một lúc sau mới nói:
“Cô chắc là cũng có chút niềm tin vào quan hệ của cô và Tạ Duyên, cho dù hai người chia tay cũng có thể làm bạn bè, cho dù không thành thì cũng là hai bên hợp tác mà.”
Nói xong, có vẻ muốn chứng minh cái gì, hắn lấy điện thoại ra, ánh mắt sáng quắc nói:
“Cô cho tôi năm phút, tôi chỉ cần một tin nhắn, là có thể giải quyết được chuyện mà Ánh Sao giải quyết mãi không xong.”
Nghe vậy, Tô San chỉ cười đạm đạm nói:
“Chuyện anh tới tìm tôi, Tạ Duyên có biết không?”
Nhấn nhấn di động, gửi tin nhắn, Hạ Hoa tràn đầy tự tin ngồi hút thuốc, dựa vào ghế phun ra một làn khói:
“Tạ Duyên đương nhiên biết, có điều cậu ta là đồ đầu gỗ, cô không cần để ý cậu ta.”
Không biết nghĩ tới điều gì, ánh mắt mờ ám, nghiêm túc nói:
“Đến sau này cô với Tạ Duyên kết hôn, cũng không cần phải ký hợp đồng gì, đồ của Tạ Duyên chính là của cô!”
Thấy hắn càng nói càng thái quá, Tô San suýt cười ra tiếng, công lực thổi phồng của Hạ Hoa thực sự lợi hại, khó trách quan hệ với mọi người trong giới lại tốt như vậy, không giống với chị Lưu, chị ấy không thích nịnh nọt người khác.
“Anh không cần nói nữa, nếu tôi có ý này, sẽ hỏi ý kiến Tạ Duyên, nhưng hiện giờ còn chưa có tính toán ăn máng khác.”
Tô San thản nhiên nói.
Thấy cô kiểu gì cũng nói không vào, Hạ Hoa cũng hơi buồn bực, thực ra hắn cũng không quá mức cần lôi kéo Tô San, đối phương vậy mà từ chối thẳng thừng hắn như vậy?
“Được rồi, khi nào cô nghĩ thông suốt thì tìm tôi.”
Hạ Hoa đứng lên, từ trên người móc ra một tấm danh thiếp đặt lên bàn, còn nhấn mạnh một câu:
“Cô không tin tôi, nhưng cô nhất định phải tin Tạ Duyên nha.”
Tô San: “…….”
Đến lúc Hạ Hoa đi khỏi, Tô San cũng bất đắc dĩ cười một tiếng. Hạ Hoa là một thương nhân, là một thương nhân từ đầu tới chân, có điều anh ta không giống chị Lưu, chị Lưu là kiểu mạnh bạo cứng rắn, còn Hạ Hoa là kiểu người co được dãn được. Lúc trước thái độ của hắn đối với cô không tốt, sau đợt thử vai bộ phim nghệ thuật kia thì lập tức chuyển biến thái độ với cô. Có điều hắn gặp trúng Tạ Duyên, người cứng mềm đều không ăn, cũng coi như gặp trúng khắc tinh của hắn.
Nghĩ tới lời Hạ Hoa nói lúc nãy, Tô San lại mở điện thoại, thấy trên mạng xuất hiện một tin cực hot!
Ba phút trước, một trang báo mạng đưa tin ảnh đế lần trước bị cảnh sát nước ngoài bắt tạm giam là Mã Duyệt, còn có ảnh chụp làm minh chứng, trong hình không quá rõ nhưng có thể nhìn ra được Mã Duyệt bị hai cảnh sát đứng hai bên đưa đi.
Tin nóng này vừa ra đã làm toàn bộ cư dân mạng náo động. Mã Duyệt cũng được xem là một nghệ sỹ khá may mắn, những bộ phim anh ta đóng đều có chất lượng rất tốt, trẻ như vậy đã đạt được giải Ảnh đế, hơn nữa hình tượng của hắn trong mắt khán giả vẫn rất tốt, giờ đột nhiên có scandal chấn động thế này, tất nhiên là khiến cho cư dân mạng đều náo động rồi.
Lúc trước tin tức được đăng lên về vụ này cũng đã ồn ào rất lâu, sau đó mới dần dần biến mất, còn liên lụy tới Tạ Duyên và Trịnh Đồng. Giờ đã lộ ra chân tướng, nên fan Tạ Duyên và Trịnh Đồng hăng hái tới mắng đám anti-fan. Hiển nhiên danh tiếng của Mã Duyệt hơn hẳn cô và Đường Toàn, hơn nữa tính chất sự việc thì nghiêm trọng hơn nhiều so với vụ của cô, tất nhiên hot search về vụ việc này chiếm top 1, đứng đầu bảng.
Không biết ai bỏ tiền khiến hot search của cô từ sáng vẫn ở top 5 giờ đã không thấy đâu, mọi người trên mạng đều ồn ào muốn tẩy chay Mã Duyệt.
Cư dân mạng A: “Cách đây mấy tháng còn có người tới bôi đen Duyên ca nhà tui, hiện tại chân tướng đã rõ, bọn anti-fan xấu mặt chưa? *mỉm cười*”
Cư dân mạng B: “Phóng túng thật đấy, còn chạy ra tận nước ngoài để ăn chơi, giờ thì bản thân ra nông nỗi này *móc mũi*”
Cư dân mạng C: “Con đường phía trước tăm tối! Kiến nghị mọi người tẩy chay nghệ sỹ tai tiếng như thế này!”
Cư dân mạng D: “Hiện tại có quá nhiều vụ việc ăn chơi trong nước bị bắt quả tang. Mã ảnh đế có lẽ cảm thấy ra nước ngoài sẽ an toàn hơn chút, nào biết mới đi đã bị bắt, số đúng là đen đủi.”
Cư dân mạng E: “Lúc trước fan não tàn của Mã Duyệt còn bôi đen Tạ Duyên và Trịnh Đồng, giờ bọn fan não tàn còn gì để nói hay không?”
Cư dân mạng F: “Tin tưởng Duyệt Duyệt nhà tui, cho dù như thế nào chúng em cũng đứng về phía anh *trái tim*”
Cư dân mạng G: “Đám này là bọn tà giáo sao? Nhận thức lương tri của bọn fan não tàn bị chó tha rồi sao? Đây chính là công khai dâm loạn nha!”
Cư dân mạng H: “Tin tưởng Mã Duyệt, đàn ông đều có nhu cầu sinh lý, ai dám nói trong giới giải trí không xảy ra chuyện dơ bẩn còn hơn thế này? Chỉ là giờ còn chưa bị người ta công khai ra thôi, tin nóng này tung ra chắc chắn do có người cố ý hãm hại!”
Lướt xem vài bình luận, chỉ có fan trung thành của Mã Duyệt vẫn bênh vực thần tượng của mình, tâm tình Tô San cũng không biết phải hình dung thế nào, cô không ngờ Hạ Hoa lại nắm trong tay mấy ảnh chụp kiểu này, còn cố tình ém nhẹm tới bây giờ. Đã thế này thì chắc chắn trung tâm dư luận trong một tuần tới sẽ đều là Mã Duyệt, không thể không nói tin tức dùng để đánh lạc hướng dư luận lần này thật quá mức mạnh mẽ, Hạ Hoa cũng đủ tàn nhẫn, thế nhưng có thể trong chốc lát ném Mã Duyệt ra cho người ta xâu xé.
Có điều anh ta làm như vậy chứ không phải Tạ Duyên. Tạ Duyên là kiểu người lười để ý mấy chuyện này. Đợt đưa tin hai tháng trước, chắc do fan Mã Duyệt tới để bôi đen Tạ Duyên, Hạ Hoa lúc đó đã ghi thù, cũng khổ cho anh ta khi phải nhịn tới giờ mới ra tay phản kích.
Kiểu người như vậy còn ác liệt hơn cả chị Lưu, những nghệ sỹ bình thường chắc chắn đều đã bị hắn tính toán kỹ lưỡng, chỉ có riêng Tạ Duyên lại là kiểu cứng mềm đều không ăn.
Lướt lướt bình luận, Tô San liền cầm kịch bản chuẩn bị ra ngoài đóng phim, ngoài trời vẫn rất lạnh, đạo diễn đang đứng trao đổi với Lý Tuyết, nhân viên đoàn phim thì bận rộn sửa sang đạo cụ. Mà Tạ Duyên vẫn mặc trang phục diễn, là một chiếc áo thun ngắn tay ngồi trên ghế bành đọc kịch bản, Triệu Đồng cũng ngồi bên cạnh câu được câu không nói chuyện gì đó với hắn.
Đến lúc Tô San đi qua, Triệu Đồng lập tức thức thời đứng lên, Tô San hơi khom người, nhìn qua kịch bản trong tay Tạ Duyên:
“Thứ Bảy này em sẽ hoàn tất toàn bộ cảnh quay, khi nào thì anh đi Châu Phi?”
Tạ Duyên ngẩng đầu lên, thấy cô hơi cúi người trước mắt mình, liền đứng dậy ngồi vào băng ghế bên cạnh:
“Thứ Hai.”
“Nhanh vậy sao?”
Tô San di chuyển ngồi vào ghế bành của hắn, thấy Tạ Duyên vẫn có vẻ không vui, cô không khỏi ghé đầu tới gần nhẹ giọng nói:
“Đừng giận nữa, lần sau em sẽ tự mình hầm canh gà cho anh được không?”
Cô biết Tạ Duyên là người mạnh miệng nhưng dễ mềm lòng, ngoài mặt thì cứ im lặng không nói nhưng sau lưng chắc chắn đã nhờ Hạ Hoa ra mặt giải quyết giúp cô, nếu không Hạ Hoa sẽ không tới đây từ sáng sớm.
Tạ Duyên quay đầu qua, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô kề sát lại đây, đột nhiên hắn hôn lên má phải cô một cái, ánh mắt sáng quắc:
“Cuối tuần này anh có thời gian.”
Không ngờ trước mặt mọi người mà hắn lại to gan lộ liễu như vậy. Tô San đỏ mặt, rụt đầu trở về, tức giận trừng mắt nhìn hắn:
“Em phải về nhà ăn cơm với ba mẹ.”
“Vậy ai ăn cơm với anh?”
Tạ Duyên bình tĩnh nhìn cô.
“Em….”
Tô San lại nhíu mày trầm tư chốc lát, nghĩ tới qua tuần sau Tạ Duyên đã phải đi Châu Phi, hai người chắc sẽ có một thời gian dài không gặp mặt, nghĩ như vậy, cô đành gật gật đầu:
“Vậy được.”
Nắm chặt lấy bàn tay nhỏ lạnh băng của cô, Tạ Duyên ghé đầu qua, thấp giọng nói: