Chương 67.2: Thời đại
Editor: Mẹ Bầu
Mà vị đồng chí nam giới nào đó được xưng danh với chức vị là tổng giám của các nghệ sĩ trong thời đại, ngay cả nữ chính trong bộ phim gần đây đang có tiếng vang như vậy, mà lại cũng không nhận ra được. Theo Ứng Uyển Dung ánh mắt của anh ta đúng là có vấn đề, lý do vẫn thật là phong phú.
Vưu Lương Tài đương nhiên không phải là không chú ý đến hướng đi của người trong làng giải trí. Chỉ là trong khoảng thời gian ngắn anh ta chưa kịp liên tưởng đến, đến khi nhìn thấy gương mặt của Ứng Uyển Dung thoáng chốc liền nhận ra được ngay, nét mặt già nua cũng không nhịn được đỏ ửng lên một chút.
Ở trong phim, @MeBau*diendan@leequyddonn@ Ứng Uyển Dung chính là để lộ ra dung mạo tuyệt sắc khi diễn xuất, khiến người ta giống như bị “đoạt nhân tâm phách kiến chi khuynh tâm (*), rồi đến sau này khí phách tỏa ra bốn phía, tâm lòng dạ ác độc đến ngay cả người ở bên gối cũng đều tính kế. Vưu Lương Tài không thể nào có thể liên tưởng cô gái nhỏ đơn thuần đẹp như trong tranh, đang ở trước mắt mình bây giờ với con người ở trong phim kia là một người!
(*) Đoạt nhân tâm phách kiến chi khuynh tâm: Dịch nghĩa: Đẹp Miêu tả vẻ đẹp của một người phụ nữ có vẻ đẹp mê hoặc, đến mức cướp đi hồn phách người ta, chỉ một lần gặp đã thấy yêu.
“Tôi. . . Khụ, Vưu Lương Tài, rất hân hạnh được biết cô.” Vưu Lương Tài có một đặc điểm ưu việt chính là, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn trong phút chốc có thể quên được ngay tình cảnh xấu hổ vừa xảy ra. Đã đều là người ở trong giới với nhau, liền xem như là một người bạn không tồi.
Ứng Uyển Dung cùng Vưu Lương Tài bắt tay nhau xong. Cô một lần nữa lại đeo cặp kính mát lên. Đã có không ít người chú ý tới tình huống nơi này rồi, chỉ là vẫn còn đang ở đó do dự, nghõ xem có phải là mình đã nhìn lầm rồi hay không. Cho nên, mới không có tiến lên để quấy rầy bọn họ.
“Tôi cũng vậy thật cao hứng. Không phải là anh đã nói muốn đưa tôi đi đến tham quan công ty của các anh hay sao? Đi thôi, anh chở tôi đi qua đó ngắm nghía một chút.” Ứng Uyển Dung lôi kéo chiếc va li của mình đi về hướng cửa ra vào. Vưu Lương Tài sửng sốt mất một chút, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đônrồi mới lấy lại được tinh thần, liền đuổi theo.
“Để cô phải chê cười chê cười rồi! Cô đã ký hợp đồng với công ty nào rồi? Ai đưa cô đi? Không phải tôi nói suông đâu, công ty của chúng tôi đối xử rất tốt, năm nay sẽ ra mắt loại hình kết hợp mới. Nếu cô đến với công ty của chúng tôi, thì tuyệt đối là cô sẽ buôn bán có lời.”
Vưu Lương Tài vừa đi vừa nói giống như nhân viên chào hàng vậy! Anh ta, không ngừng đẩy mạnh giới thiệu công ty của bọn họ có bao nhiêu tốt đẹp. Ứng Uyển Dung ký hợp đồng với những công ty khác thì cũng không có chuyện gì. Chỉ cần lưu lại ấn tượng tốt, chờ đến sau này dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Ứng Uyển Dung đã kết thúc hạn hợp đồng với công ty đó, nghĩ đễn việc chuyển sang công ty khác thì anh ta cũng rất hoan nghênh.
Chờ đến khi ngồi lên trên xe rồi, Ứng Uyển Dung ngồi vào phía sau, tháo cặp kính mát xuống, xong rồi mới nói: “Tôi sẽ suy xét cân nhắc.”
Vưu Lương Tài một đường cho xe chạy nhanh như bay. Đương nhiên chuyện này đều là do ảo giác của anh. Xe chạy rất bình ổn. Ngày hôm nay trên đường vẫn còn rất chật chội, xe có muốn chạy nhanh cũng không chạy nổi.
Bất quá, sau khi biết Ứng Uyển Dung còn chưa có ký hợp đồng với bất kỳ công ty nào, Vưu Lương Tài thực sự cảm thấy cơ hội đã tới rồi.
Trong Công ty Giải trí Thời đại này, Vưu Lương Tài đúng là một tổng giám của các nghệ sĩ, nhưng cấp trên cũng có quản được anh ta cái khỉ gió. Anh ta treo cái bảng hiệu tổng giám một bên như thế, cũng không đại biểu cho quyền lực của tổng giám. Vưu Lương Tài cũng đã từng dẫn dắt quá không ít nghệ sĩ đương thời được thành công. Thế nhưng bọn họ nếu không phải là đi sang công ty khác, thì chính là lui ra khỏi giới. Đến cuối cùng thì trên tay không còn có một ai, một mình đảm đương vị trí Đại Tướng.
Tuy rằng điện ảnh ở Hồng Kông bên kia được hoan nghênh hơn so với nội địa. Nhưng mà theo anh thấy thì hiện tại thị trường phim nhựa cũng sắp sửa bay cao rồi. Mọi người không phải là không nguyện ý cống hiến cho phòng bán vé, nhưng chúng quy lại vẫn còn thiếu chút gì đó.
Vưu Lương Tài có sự tin tưởng nếu như nâng đỡ Ứng Uyển Dung thành công, thì có thể nói, ở công ty Giải trí Thời đại này lời nói của anh ta càng có trọng lượng. Ứng Uyển Dung tham gia quay bộ phim điện ảnh này là cũng có sự đầu tư của công ty Giải trí Thời đại. Cho nên Vưu Lương Tài vẫn là rất có lòng tin đối với các điều kiện hậu đãi ở hợp đồng sẽ đưa cho cô ký.
Chờ đến khi hai người lái xe tới Tổng Công Ty Giải trí Thời đại ở kinh đô. Thời gian đã trải qua hai giờ. Mặc dù đất đai của công ty Giải trí Thời đại chiếm một diện tích không nhỏ, tuy rằng kiến trúc nhìn cũng thấy bình thường, nhưng mà các nam nữ ra vào đều trang điểm xinh đẹp rạng rỡ, quần áo chỉnh tề.
“Đây chính là tốt điểm khác biệt giữa Công ty Giải trí Thời đại đối với những công ty khác. Đất đai nhà cửa ở đây chính là do lão tổng của chúng tôi tự mình bỏ tiền ra để mua đó. Nơi này cách trung tâm thành phố lại gần nữa. Còn các công ty giải trí khác vẫn phải thuê nhà làm trụ sở văn phòng. Công ty của chúng tôi còn đã suy nghĩ tiếp tục mua thêm đất diện tích để mở mang rộng thêm ra nữa rồi.”
Ứng Uyển Dung nghe Vưu Lương Tài nói ra những lời nói khoe khoang như vậy, chỉ gật gật đầu. Khi Ứng Uyển Dung đi cùng với anh ta vào bên trong cũng có không thiếu người quen biết với Vưu Lương Tài, đều hướng về phía anh ta mà chào hỏi. Hai người bước vào thang máy đi lên đến lầu 6.
“Ở đây chỉ có một số nghệ sĩ chưa ra nghề, còn đang huấn luyện. Cô có thể qua nhìn xem một chút.” Vưu Lương Tài quả thực mang theo Ứng Uyển Dung đi một vòng quanh công ty, từ mọi phương diện đều thể hiện ra tính chuyên nghiệp của công ty bọn họ.
“Công ty của chúng tôi cũng có phòng thu âm chuyên nghiệp. Hiện tại ở nơi này phỏng chừng bọn họ đang bận rộn công việc.”
Vưu Lương Tài mang theo Ứng Uyển Dung đi lên trên, cũng không sợ cô nghe bài nói này của anh ta xong thì sẽ thế nào. Vưu Lương Tài tin tưởng Ứng Uyển Dung cũng không phải cái loại người có kiến thức hạn hẹp, chỉ vì giá trị của một bản nhạc mà bỏ qua sự phát triển về sau.
Khi hai người đẩy cửa phòng thu âm ra thì gần như không có người nào phát hiện ra đã có thêm hai người như vậy. Người phụ nữ đứng ở bên trong kia chính là người mà Ứng Uyển Dung tìm đến, chủ nhân của dự án quay video MV cho đ ĩa nhạc – – Dịch Bắc.
Giọng nói của Dịch Bắc ngọt ngào động lòng người. Tuy rằng bề ngoài của chị có phần hơi bình thương, nhưng giọng ca của chị đã sớm trở thành một loại dấu ấn, làm cho lỗ tai người ta vừa nghe cũng biết đó là ai, công nhận độ cực kỳ có trình độ.
Một khúc ca xong rồi, Dịch Bắc liền đẩy cửa ra đi ra, nói chào hỏi cùng với Vưu Lương Tài: “Anh Tài, làm sao anh lại đi cùng với Uyển Dung thế này? Biết tôi mời cô ấy đến quay video MV, nên anh đã đi đến đón à?”
Vưu Lương Tài sửng sốt. Anh căn bản chưa từng nghe thấy Ứng Uyển Dung nhắc tới việc này.
“Uyển Dung xin chào! Đã sớm nghĩ tới việc để làm quen với em, đến hôm nay gặp mặt liền thấy, người thực còn xinh đẹp hơn so với ở trong phim đấy!” Dịch Bắc miệng nói giống như được thoa một lớp mật vậy, nhưng giọng nói lại hết sức chân thành tha thiết. Giống như địa vị minh tinh của Dịch Bắc lúc này, cũng không cần thiết phải khen tặng Ứng Uyển Dung. Việc này càng lộ rõ tính cách chất phác của Dịch Bắc.
Ứng Uyển Dung chỉ cười cười. Cô thích thái độ hiền hoà như vậy của Dịch Bắc, đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Dịch Bắc: “Cảm ơn, chị Dịch, ngài cũng rất xinh đẹp.”
Dịch Bắc hơi nhếch một bên lông mày nhỏ nhắn lên cười cười, trực tiếp khoác lấy cánh tay của Ứng Uyển Dung, kêu gọi Vưu Lương Tài một tiếng: “Anh Tài, chúng ta cùng đi đến studio nhìn xem một chút đi. Phỏng chừng chị Ngô vẫn còn đang ở tại đằng kia đó.”
Vưu Lương Tài vội vàng đuổi theo. Nhìn thấy Ứng Uyển Dung cùng với Dịch Bắc lần đầu tiên gặp mặt, mà cứ như đã quen thuộc với nhau từ lâu rồi vậy, không thể không nói đây cũng là loại lương duyên, anh âm thầm gật đầu.
Thật không ngờ rằng thái độ của Dịch Bắc đối với Ứng Uyển Dung lúc này lại dễ gần và thân thiết như vậy, làm cho Ứng Uyển Dung có chút kinh ngạc. Hai người có thể nói đây chính là lần gặp mặt đầu tiên đi! Cho dù có là lần nữa gặp lại nhau như vậy, thì cũng không đến mức vừa mới thấy nhau một cái, liền bắt đầu ‘Tay cầm tay’ nhau rồi.
Trên đường đi, Dịch Bắc mới biết được vì Vưu Lương Tài lại đi cùng với Ứng Uyển Dung, rồi hai người lại cùng nhau hiện thân ở phòng thu âm như vậy. Sau khi biết được nguyên nhân, Dịch Bắc lại càng là nói thêm vào thuyết phục Ứng Uyển Dung giúp đỡ cho Vưu Lương Tài. Nhìn bộ dạng hứng trí bừng bừng, tính cách thẳng thắn kia của Dịch Bắc, hoàn toàn không hề tương xứng cùng với đồn đãi chị là một người cao ngạo lạnh lùng như sắt.