Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ

Chương 74: Chương 74



Biết cô sắp đóng máy, cả đoàn phim đều thở phào nhẹ nhõm, Quách Nhất Minh thậm chí còn đích thân đặt khách sạn để tổ chức tiệc đóng máy cho Cố Tây Khê.

Phải biết rằng, ngoài tiệc đóng máy của cả đoàn phim thì tiệc đóng máy của diễn viên bình thường thường là tự tụ tập lại, ăn mừng một chút, ít có đạo diễn nào lại rầm rộ như vậy, người không biết còn tưởng rằng “Nghiệt Hải Tình Thiên” đóng máy rồi.

Trong tiệc đóng máy.

Tất cả mọi người đều tươi cười rạng rỡ, cũng không ai dám ép Cố Tây Khê uống rượu.

Tất cả mọi người đều tận mắt chứng kiến tính khí nóng nảy của chị gái này, dù là ở phim trường hay trên Weibo, cô đều đánh cho Tần Lãng và Thái Điềm Tâm mặt mũi bầm dập, ngay cả Tần Lãng và Thái Điềm Tâm cũng phải tránh cô ba phần, huống chi là những người khác.

Vì Cố Tây Khê sắp đóng máy, trên mặt Tần Lãng hiếm khi lộ ra một nụ cười.

Hắn ta cầm một ly rượu, nói với Cố Tây Khê: “Cô Cố, chúc mừng cô đóng máy.”

“Cảm ơn.” Tâm trạng Cố Tây Khê cũng không tệ, cô cầm một tách trà thay rượu uống một ngụm: “Lần hợp tác này của chúng ta rất vui vẻ.”

Mọi người trên bàn nghĩ thầm, cô có thể không vui vẻ sao? Cô ở đoàn phim chẳng khác gì đại ma vương, ngay cả đạo diễn, nam chính nữ chính cũng phải kính cô ba phần, nếu cô không vui vẻ thì ai vui vẻ.

Tất cả mọi người đều vui mừng vì Cố Tây Khê đóng máy.

Chỉ có nữ phụ Lâm Miểu Miểu vào đoàn sau mới đặc biệt không nỡ Cố Tây Khê, trong phim, cô ấy đóng vai cô nhi nhỏ mà sư tỷ Cố Tây Khê nhặt về, đối với sư tỷ là trung thành tuyệt đối, chỉ đâu đánh đó, thậm chí sau này sư tỷ hắc hóa thành ma tu, Lâm Miểu Miểu cũng theo đó mà trở thành ma tu, hơn nữa sau khi sư tỷ chết, cô ấy còn một lòng muốn báo thù cho sư tỷ, tất nhiên, cuối cùng cũng c.h.ế.t dưới kiếm của nam chính.

Khi Lâm Miểu Miểu vào đoàn đã nghe không ít tin đồn về Cố Tây Khê, cô ấy tưởng rằng cô là một tiền bối tính khí nóng nảy, thích bắt nạt người khác.

 

Nhưng sau khi vào đoàn, được Cố Tây Khê giúp đỡ vài lần, cô gái nhỏ này lập tức trở thành fan cuồng của Cố Tây Khê, ngày nào cũng vây quanh Cố Tây Khê, gọi chị Tây Khê chị Tây Khê, khiến Bùi Bất Liễu ghen đến chết.

“Chị Tây Khê, em không nỡ xa chị.” Lâm Miểu Miểu ôm lấy cánh tay Cố Tây Khê: “Sao chị lại đóng máy nhanh như vậy? Nếu chị có thể ở lại thêm vài ngày thì tốt biết mấy.”

Tất cả mọi người trên bàn rượu đều im lặng, đồng loạt nhìn về phía Lâm Miểu Miểu, người phụ nữ này đang nói những lời đáng sợ gì vậy, Cố Tây Khê ở đoàn phim nhiều ngày như vậy đã đủ đáng sợ rồi, nếu còn ở lại thêm vài ngày nữa, mạng nhỏ của họ còn giữ được không.

Cố Tây Khê nhìn ra sự sợ hãi của mọi người, cô cố ý nói: “Tôi cũng muốn lắm chứ, vậy thì thế này, trong đoàn phim còn vai phụ nào chưa có người đóng không, tôi sẽ đóng, tính giá hữu nghị.”

Nụ cười trên mặt Tần Lãng và Thái Điềm Tâm sắp không giữ được nữa rồi.

Thái Điềm Tâm cười gượng gạo: “Sao có thể được, chị Tây Khê dù sao cũng là nữ phụ, sao có thể đóng vai phụ được, như vậy thì có lỗi với cô quá.”

“Đúng vậy, đúng vậy.” Tần Lãng cũng phụ họa theo: “Vai nhỏ như vậy thì có lỗi với diễn xuất của cô Cố rồi.”

Lời này của Tần Lãng nói ra quả thực không phải không có lương tâm, mặc dù Cố Tây Khê ở đoàn phim khiến người ta nghe tiếng đã sợ mất mật nhưng diễn xuất, cảnh đánh nhau, đều là đỉnh cao của diễn viên gạo cội, từ khi bấm máy đến khi đóng máy, chưa từng vì cô mà phải quay lại cảnh nào.

“Vai diễn không quan trọng lớn nhỏ, quan trọng là được tham gia.” Cố Tây Khê cố ý nói.

Trán Thái Điềm Tâm và Tần Lãng toát mồ hôi lạnh.

Thái Điềm Tâm điên cuồng ra hiệu cho Tần Lãng: Mau nghĩ cách đi, đóng máy vất vả lắm mới được, nếu cô ấy còn ở lại, chúng ta còn có ngày nào tốt lành nữa không?

Mí mắt Tần Lãng giật giật: Tôi nghĩ ra cách nào được, nếu cô ấy nhất quyết ở lại thì tôi biết làm sao!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.