Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc

Chương 84-1



Hoàng Phủ Tử Y chưa nói nội dung buổi phát sóng trực tiếp nên ngoại giới cũng không biết cô muốn phát sóng đề tài gì. Nhưng việc Hoàng Phủ Tử Y lên Weibo phát sóng trực tiếp cũng đã dẫn đầu trong bảng hot search làm rất nhiều cư dân mạng, đặc biệt là fan của Hoàng Phủ Tử Y, vô cùng mong chờ.

Ngày 22, Hoàng Phủ Tử Y mới dùng xong bữa sáng không lâu, An Tuệ đã dẫn người đến. Sau đó bố trí trang hoàng lại tòa nhà nhỏ phía sau biệt thự một phen.

“Cô xác định muốn làm như vậy thật à?” An Tuệ đứng nhìn nhóm công nhân đang bận rộn bố trí, biểu tình đặc biệt rối rắm.

“Đương nhiên, tất cả mọi việc đều đã lên kế hoạch tốt.” Hoàng Phủ Tử Y biểu cảm đầy kiên định trả lời. Vì để hệ thống có thể thăng cấp, cô không ngại liều mạng!

“Kế hoạch này chưa thực hiện thì chúng ta còn thay đổi được, bây giờ cô hối hận vẫn kịp.” Loại chuyện cầu hôn bằng cách phát sóng trực tiếp này, đối phương lại là Sở tiên sinh, không biết anh sẽ có phản ứng lớn ra sao. An Tuệ cảm thấy chỉ cần nghĩ đến liền vô cùng đau đầu.

Hoàng Phủ Tử Y nhợt nhạt cười. Nếu đã quyết định, vì sao phải hối hận nữa, không phải chỉ là cầu hôn sao? Cô không sợ!

Vào tối hôm đó, ước chừng hơn 5 giờ, Sở Ngao Dư liền đến nhà Hoàng Phủ Tử Y. Thời điểm anh đến, rõ ràng đã tới giờ cơm nhưng trước tiên anh vẫn đi chào hỏi. Hoàng Phủ Tử Y chuẩn bị một bàn đồ ăn cực lớn, khụ khụ, tuy rằng tất nhiên không phải do cô tự mình nấu.

Đồ ăn đều đã xong xuôi, những người còn lại trong biệt thự đều đã đi rồi. Sở Ngao Dư cảm thấy trong lòng có chút kì quái, lại im lặng không hỏi nhiều.

“Ăn cơm đi, cơm nước xong liền bắt đầu nha.” Hoàng Phủ Tử Y cũng không chủ động giải thích, rót cho Sở Ngao Dư và chính mình một ly rượu vang nho rồi ăn luôn.

Cơm chiều đặc biệt phong phú làm Sở Ngao Dư có chút ngoài ý muốn. Hơn nữa, hôm nay là ngày sinh nhật của anh, khó tránh khỏi suy nghĩ đoán mò rằng có phải Tử Y đã biết mình sinh nhật hay không. Nhưng nhìn vẻ mặt của cô vẫn bình thường liền tự động loại bỏ ý tưởng này. Tất nhiên anh không vì thế mà có cảm giác thất vọng, ngược lại luôn vui vẻ hưởng thụ ngày của riêng mình lại có thể ở bên Tử Y đã khiến anh rất thỏa mãn.


“Anh cười ngây ngô cái gì vậy?” Bỗng lúc này Hoàng Phủ Tử Y ngẩng đầu lên gắp đồ ăn cho anh. Thấy người đàn ông kia mang bộ dáng ngốc ngốc tươi cười làm cho có hơi bất đắc dĩ hỏi.

Kỳ thật ý cười trên mặt Sở Ngao Dư cũng không rõ ràng gì cho lắm, bản chất con người anh chính là mặt than lạnh lùng, luôn luôn trưng diện một biểu tình duy nhất. Nhưng Hoàng Phủ Tử Y có thể chân chính nhận ra biến hóa rất nhỏ của anh, như là: cao hứng, vui sướng hay thậm chí là buồn bực, khổ sở.

Sở Ngao Dư nghe thế, sắc mặt không mấy tự nhiên biến đổi lại, giải thích nói: “Muốn cười thôi, ừ, anh vui vẻ.”

“Vậy, anh đang nghĩ cái gì?” Hoàng Phủ Tử Y tò mò truy vấn.

Sở Ngao Dư lại trầm mặc, cảm thấy không ổn lắm nếu nói ra, cuối cùng không tiếng động che lấp nói: “Nghĩ em có thể ăn cơm với anh, nên cảm thấy vô cùng ngon miệng.” Sở Ngao Dư trực tiếp mở rộng hai chữ trong lòng thành một câu hoàn hảo.

Hoàng Phủ Tử Y cười cười, thuận tay gắp cho Sở Ngao Dư một miếng thịt bò bít tết cao cấp nhỏ, trả lời: “Ừm, vậy ăn nhiều một chút, anh không cần khách khí.”

Hai người chậm rãi hưởng thụ bữa cơm, ăn xong còn chưa đến 7 giờ. Khoảng cách tới lúc phát sóng trực tiếp còn hơn một giờ nữa, Hoàng Phủ Tử Y nhìn đồng hồ, đề nghị với anh: “Còn lâu mới phát sóng trực tiếp, chúng ta xem phim đi! Lần trước ở hội đấu giá, anh đưa em mấy cái đĩa phim đó, rất nhiều cái nội dung không tồi.”

Hoàng Phủ Tử Y vui vẻ nói chuyện, đồng thời nghĩ đến tình cảnh ở hội đấu giá, Sở Ngao Dư vì cô mà vung tiền như rác, rước lấy vô số các loại ánh mắt hâm mộ.

“Được.” Sở Ngao Dư không dị nghị đồng ý rất nhanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.