Ảnh Hậu Trùng Sinh Chi Sủng Phu

Chương 60-1: Cầu xem người 1 (1)



Editor: Thùy Trang Nguyễn

"Cái kia..." Đều nói lòng hiếu kỳ giết chết mèo, Tiểu Phong Tử cảm thấy chính mình sắp bị nghi vấn bức điên rồi, đánh bạo mở miệng hỏi.

"Còn muốn nói cái gì?" Hoàng Phủ Tử Y nhẹ nhàng mà hỏi, Tiểu Phong Tử rụt cổ một cái, cuối cùng vẫn lấy hết dũng khí hỏi: "Vị tiên sinh này là?"

"Cậu không cần biết!" Thân phận của Sở Ngao Dư hẳn là sẽ cho hấp thụ ánh sáng, nhưng chí ít không phải bây giờ đã có thể để lộ.

Tiểu Phong tử bị giọng điệu lạnh lùng của Hoàng Phủ Tử Y dọa đến không còn dám hỏi điều gì, thu hồi máy ảnh liền chạy nhanh như một làn khói biến mất.

"Người này phù hợp sao?" Sau khi ngồi vào bàn, Sở Ngao Dư có chút không yên tâm hỏi.

"Thử một chút xem sao, vốn chính là làm việc nhỏ." Hoàng Phủ Tử Y không thèm để ý nói, ngay sau đó liền hỏi: "Chúng ta ăn cái gì, em đói rồi."

"Vậy thì gọi món đi, ăn nhiều một chút, em gầy." Ánh mắt Sở Ngao Dư rơi trên người Hoàng Phủ Tử Y, bên trong mang theo chút đau lòng, diễn viên tuyệt đối là một nghề mà bên ngoài ngăn nắp xinh đẹp, bên trong lại vô cùng vất vả mệt nhọc, Tử Y đi ra ngoài quay phim nửa tháng về, người không chỉ có gầy đi, mà giống như còn đen hơn một chút, đương nhiên chỉ có một chút thôi, dù sao bất luận nhìn thế nào, vẫn đẹp nhất.

Hoàng Phủ Tử Y cũng cảm thấy mình gầy, một hơi liền gọi bốn món ăn mặn hai món canh, còn gọi thêm hai phần bánh ngọt nói: "Bánh ngọt đều là của em, anh muốn ăn thì tự mình gọi." Thật sự là quá không quan tâm rồi.

Sở Ngao Dư ngược lại rất vui vẻ, thuận tay gọi thêm một phần, sau đó để bồi bàn mau chóng mang thức ăn lên rồi mới lên tiếng: "Ngày mai có một buổi đấu giá từ thiện, có rất nhiều nghệ nhân đều sẽ xuất hiện, em muốn đi không?"

"Đi cùng anh sao?" Liên quan tới buổi đấu giá từ thiện, Hoàng Phủ Tử Y cũng rất quen thuộc, mỗi một năm đều có những buổi đấu giá từ thiện to nhỏ khác nhau, nhưng có thể được Sở Ngao Dư đơn độc nói ra hẳn là sẽ không phải là buổi đấu giá bình thường, chí ít không có người mời, loại ngôi sao cấp thấp như cô sẽ không vào được.

"Xem ý tứ của em, có thể đi cùng nhau cũng có thể không cần, anh có thừa thiệp mời, buổi đấu giá này là Mai phu nhân tổ chức, Mai phu nhân năm nay đã 80 tuổi, đây là buổi đấu giá cuối cùng bà tổ chức, rất nhiều người sẽ đi ủng hộ". Sở Ngao Dư giải thích, ý là hi vọng Hoàng Phủ Tử Y đi cùng, dù sao đây là một việc rất tốt để mở rộng quan hệ, thậm chí có thể nói là một lần tụ hội của giới thượng lưu, rất nhiều nhân vật nổi tiếng đều sẽ tham gia.

"Vậy thì cùng đi thôi, nhìn chút việc đời." Buổi đấu giá của Mai phu nhân, cô thật sự là chưa từng đi, nhưng Mai phu nhân này cô lại biết đến, đây là một nhà từ thiện rất có danh tiếng, người chồng đã mất của bà từng là một vị tướng quân rất nổi tiếng, mà con trai của bà bây giờ cũng vô cùng có năng lực.

Lúc này, Hoàng Phủ Tử Y cũng nghĩ đến trước khi trùng sinh, hình như An Tuệ cũng từng đưa thư mời cho cô, chỉ là lúc ấy cô chỉ chú tâm quay phim, căn bản không thích những loại xã giao như thế này, lập tức trực tiếp cự tuyệt.

Sở Ngao Dư dừng một chút, sau đó mới thận trọng gật đầu nói: "Được." Tử Y đi cùng anh đến buổi đấu giá, những ảnh hưởng mang đến tuyệt đối không phải chỉ nói đơn giản một chút như vậy, nhưng cho dù như thế nào anh đều sẽ bảo vệ tốt Tử Y, không để Tử Y phải nhận một chút thương tổn nào.

Trên thực tế những buổi đấu giá như thế này, Sở Ngao Dư sẽ không tham gia, dù sao thân thể của anh không tốt, đi lại cũng không tốt, cũng không thích xã giao, trong gia tộc cũng có thành viên chuyên môn phụ trách ngoại giao, cho nên anh mới có thể một mực bảo trì cảm giác thần bí, nhưng lần này Tử Y mở miệng, anh tự nhiên sẽ không cự tuyệt, chỉ là trong lòng của anh có chút âm thầm lo lắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.