" Chỉ có chuột mới thích cái thế giới u ám, tự xưng vương xưng đế, có thể đứng trước công chúng, nhận được sự tán thưởng của mọi người, đây mới là hoàng đế chân chính! "
Hoàng Phủ Tử Y nhớ rất rõ câu nói này, đây là câu nói năm đó của ảnh đế Hoa Hạ, cũng là diễn viên có sức ảnh hưởng nhất trong giới giải trí hiện này, bây giờ câu nói này được dùng cho những người mới vào nghề, đây cũng là câu nói được đưa vào bộ phim 《Quan Âm đồng hành》
《Quang Âm đồng hành》kể về một người thuộc hắc đạo muốn trở thành bá chủ thế giới, mà câu nói này là của anh ta nói với thuộc hạ của mình, ý nghĩa rất rõ ràng, cho dù thế lực trong bóng tối có lớn hơn đi chăng nữa, cũng không thể nhận được sự kính trọng của những người ngoài ánh sáng, người đó ví mình như con chuột, vừa châm biếm bản thân vừa châm biếm cái xã hội này, ý nghĩa rất sâu sắc.
Hoàng Phủ Tử Y nghe được câu này, không biết vì sao lại nghĩ đến bản thân mình, tình hình của cô với người diễn viên trong phim đó không giống, cô đối với quyền lực cũng không có khát khao gì cả, nhưng một khắc đó, cô bởi vì nghe được câu nói đó mà thay đổi suy nghĩ của mình, giống như một tên điên, điên cuồng xông vào làng giải trí.
" Tôi không chỉ muốn làm hoàng để của thế giới ảo, tôi còn muốn đứng ở nơi rực rỡ nhất của thế giới này, để mọi người có thể nhìn thấy tôi, tôn tôi làm hoàng thượng! " đây có thể coi như là lời thề của cô khi bước chân vào thế giới này, có chút điên cuồng, có chút náo loạn, nhưng thật sự cô đang hành động thực sự, cô chịu bao nhiêu khổ sở, nhưng không oán trách một câu.
Tính cách của cô khá là đặc biệt, có thể do trí thông minh quá cao, nên từ nhỏ cô đã biết bản thân muốn gì, cũng sẽ vì ước mơ của mình mà ra sức thực hiện, theo lý mà nói, đây là một tính cách hoàn hảo, nhưng nếu quá theo đuổi lý tưởng của bản thân, thì nó sẽ bị lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, cũng vì tính cách này mà cô rất tùy ý, nhưng một khi đã quyết thì không ai thay đổi được, nếu bản thân muốn thay đổi, thì cô sẽ từ trắng chuyển thành đen, làm người khác không hiểu nổi ý nghĩ của cô.
Lúc cô đang lang thang trong trí nhớ, An Tuệ đã đưa cô tới nhà, căn cứ theo chỉ dẫn của cô ấy, đến biệt thự số một, số nhà này sau này cô mới biết, rõ ràng là vị trí sau tiểu khu, không đầu không đuôi, không biết vì sao lại để là số một.
" Đây là nhà cô à? "An Tuệ chớp mắt, cảm thấy bản thân nên đánh giá lại tài sản của Hoàng Phủ Tử Y.
" Mật mã là sáu số một, hoan nghê cô tới chơi. " cô rất hào phóng nói cho An Tuệ biết mật mã, bây giờ An Tuệ trở thành trợ thủ của cô rồi, sau này cô có rất nhiều chuyện cần sự giúp đỡ của cô ấy.
" Được, sau này làm phiền cô nhiều rồi. " An Tuệ cười nói, nhưng không có vào nhà, cô ấy phải đi gấp để kịp kí hợp đồng.
Sau khi An Tuệ đi, cô mới đi vào phòng, diện tích của một biệt thự không lớn, nhưng có đủ ba tầng, còn cò một phòng nhỏ dưới đất, Hoàng Phủ Tử Y cô ở một minh, nên cảm thấy hơi lớn, nhưng tính cách của cô vỗn dĩ lạnh nhạt, cho nên chỉ thích môi trường như thế này, hơn nữa trang trí biệt thự đều là do tay cô làm, ứng dụng được phong cách tự nhiên của Bắc Âu, trừ tông màu trắng sạch sẽ, còn có màu gỗ tự nhiên, Hoàng Phủ Tử Y trở về đây cảm thấy mệt mỏi tan biến không ít.
" Chủ nhân, đây là nhà của ngài sao, sao mà lạnh lẽo như vậy? " Tiêu Ngao Tử không biết từ đâu nhảy ra, nhảy lung tung trước mặt cô.
" Nếu không thích, ngươi có thể ra ngoài, bên ngoài náo nhiệt hơn. " Hoàng Phủ Tử Y chỉ về phía cửa, Tiểu Ngao Tử lập tức xì hơi, khóc ròng trong tim, nó khó lắm mới kiếm được chủ nhân,nhưng thực tế thì sao, nó còn thảm hại hơn những con sủng vật ngoài kia.
Hoàng Phủ Tử Y thấy bộ dạng của nó như thế, thì tự đi xử lý chuyện của mình, đầu tiên cô đi tắm rửa, sau đó mở weibo lên, nick này lập lúc cô học đại học, đến hôm nay đã được năm năm rồi, tên là Hoàng Phủ Tử Y, tính đến nay có hơn tám ngàn người hâm mộ, số ít là bạn học tiểu và trung học, phần còn lại là do những vai diễn của cô thu hút tới, những vai diễn trong một năm này của cô có trên trăm vai, đều ghi lại trên weibo, tuy là không có những vai diễn này, thì chỉ dựa vào của cô cũng có thể thu hút không ít những fan rồi.
Thực tế trong một năm nay, người muốn cô kí hợp đồng hợp tác với họ không chỉ có mỗi An Tuệ, người quản lý của những công ty lớn cũng tới tìm cô không ít lần, nhưng cô đều từ chối, hơn nữa trong khoảng thời gian này, cô cũng không có những vai diễn để đời, nhưng cô cũng không muốn ý nghĩ là sẽ theo đuổi những thứ quá sức, càng không làm những chuyện bản thân không thích, nếu không chỉ dựa vào gương mặt này, thì không phải chỉ là một diễn viên thôi sao!
Dung mạo, đây là ưu thế mà cô không thể xem nhẹ được, nụ cười mang theo cả gió xuân, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, con ngươi mang theo sự ướt át kiều diễm, đúng là mỹ nhân khuynh thành!
Không ai có thể xem nhẹ dung mạo của cô được, là một diễn viên, dung mạo trở thành lợi thế lớn nhất của cô, cũng có lúc cũng có thể trở thành nhược điểm, nên mới nói chuyện gì cũng có hai mặt, co nên trong lợi có hại, cho nên cô luôn phải dựa vào bản thân.
Lúc này weibo của cô có tin tức mới, là sự tiết lộ của một người trong tổ nhân viên làm cho một nhân vật nổi tiếng, Hoàng Phủ Tử Y bị tin tức này hấp dẫn, nên kéo lên xem bình luận của các fans.
" Ngô hoàng bệ hạ làm sao bị bệnh được, thật nhảm nhí! "
" Bệ hạ bệnh rồi sao? Nhất định phải nhanh chóng khỏe lại, cầu nguyện!"
" Bệ hạ không cần phải chạy show nữa, đi tìm công ty rồi kí hợp đồng đi, diễn mệt như vậy, bệnh cũng không có ai chăm! "
" Dựa vào giá trị của bệ hạ, không có nữ chính, thì cũng có nữ phụ chạy tới, sao phải khổ sở như vậy chứ? "
" Bởi vì bệ hạ không muốn luyện tập diễn xuất, bệ hạ của chúng tôi dựa vào thực lực và gá trị bản thân để đứng vứng trong thế giới này! "
" Nói đi, sao muốn gọi là bệ hạ? " có người chưa bước chân vào thế giới này đặt câu hỏi như vậy.
" Đại khái là vì họ của bệ hạ? Hoàng Phủ, cái họ này có vẻ may mắn. " đây cũng là bình luận của một cô nàng chưa gia nhập thế giới này, nhưng đáp án của cô có vẻ dễ tin.
" Ha Ha Ha, chắc là do danh tiếng lan xa! "
" Chắc là do bệ hạ dùng uy quyền của mình! " Gì vậy trời, đây chắc là antifan rồi.
" Bởi vì bệ hạ không có đối thủ! "
" Bởi vì bệ hạ vừa là nam vừa là nữ! "
" Một đứa hay đóng vai quần chúng cũng tự xưng là bệ hạ, không sợ cố quá thành quá cố à! "
" Bởi vì bệ hạ tự làm tự chịu! " Hoàng Phủ Tử Y thật muốn sặc!
" Bởi vì..." tuy chỉ có hơn một trăm bình luậ, nhưng mỗi câu mỗi từ của mọi người, thật là náo nhiệt, đối với một diễn viên như cô mà nói, đây là một niềm vui lớn rồi.
Nhìn thấy những thứ này, Hoàng Phủ Tử Y đảo mắt, cô có giỏi hơn nữa cũng không muốn xem sự kích động của fans hâm mộ đâu.
Trong lúc cô đang đảo mắt suy nghĩ, thì ở một nơi khác, có người đang bị bệnh tật dày vò đang lâm vào trạng thái sắp chết.
Trong căn phòng u ám, những chiếc rèm đen che đi ánh sáng, Sở Ngạo Dư nằm một mình trên giường, nắm chặt gra giường, cắn môi mình đến bật máu, cho dù là người đau đến nỗi người bình thường còn không chịu được, nhưng anh vẫn cắn răng không phát ra âm thanh.
Hai ba năm trôi qua rồi, sự thiếu hụt trong gen di truyền mang đi của anh đôi chân, còn ban tặng cho anh sự đau đớn tận cùng này, mỗi khi tới thời điểm này, anh đều có cảm giác mình sắp chết, nhưng anh không nỡ chết, ai bảo anh yêu người làm gì, nên anh phải sống, phải sống để nhìn thấy cô...