1 giờ rưỡi chiều Lê Thu tới trụ sở Công ty điện ảnh và truyền hình Tây
Hoa, ở cạnh chỗ treo tấm biểu ngữ 《Tình yêu khuynh thành》 mọi người đang vội vàng làm việc vô cùng khí thế.
“Chào cô, chắc hẳn cô là Lê
Thu, tôi là Lí Hằng phó đạo diễn của bộ phim này.” Một người đàn ông
mang kính đi tới, liếc mắt nhìn qua trông có vẻ tương đối tri thức, “Cô
tới tổ trang phục thay quần áo trước đi, là trang phục của Phương
Khuynh.”
“Được, cám ơn đạo diễn Lý.” Lê Thu lễ phép nói cảm ơn sau đó tự mình đi tìm tổ trang phục.
Phương Khuynh chính là nữ chính của bộ phim này, cô là đại tiểu thư thế gia,
nhưng vì gia cảnh trở nên sa sút mà sa chân thành gái hồng lâu nổi danh ở thời dân quốc, trang phục của cô ấy là sườn xám xinh đẹp tinh xảo.
“Ôi thật là xinh đẹp!” Nữ sinh quản lý trang phục kinh ngạc tán thán.
Lê Thu không thể không thừa nhận điểm tốt nhất của cơ thể này chính là
dáng người, mặc dù có chút gầy ốm do thiếu dinh dưỡng, nhưng trên cơ bản đã đủ lỗi lõm hút người, mặc lên bộ sườn xám lại càng hiện rõ vẻ đẹp.
Tùy ý mọi người trong tổ hoá trang vấn mái tóc dài vốn được buông xõa
của cô lên thành một búi tóc.
“Ồ không tệ lắm,“ Quách Lâm hài
lòng gật đầu, thật có cảm giác yên vũ thời dân quốc, đưa một tờ giấy,
”Diễn thử một màn của bộ phim này đi.”
Lê Thu nhận lấy tờ giấy,
quét mắt nhìn qua sơ lược một lần, muốn cô biểu hiện sự đấu tranh của
Phương Khuynh khi mới vào chốn phong trần.
“Có thể bắt đầu chưa?” Quách Lâm hỏi.
“Có thể.” Lê Thu gật gật đầu.
Quách Lâm là một đạo diễn khá nghiêm cẩn, cho dù chỉ là quay phim thử thì vẫn chuẩn bị tốt mọi thứ như cũ, không hề kém lúc quay phim chính thức.
Trong nháy mắt Lê Thu liền trở thành đại tiểu thư Phương Khuynh. Phương
Khuynh xuất thân trong thế gia đại tộc, cho dù lưu lạc chốn phong trần,
trong mắt cô vẫn chỉ có duy nhất sự kiên cường cùng ẩn nhẫn.
Quách Lâm yên lặng nhìn máy quay phim.
Hình ảnh trong phim này Phương Khuynh mặc sườn xám màu đỏ, nhan sắc diễm lệ
phối hớp với khuôn mặt trắng noãn tạo cho người ta một vẻ đẹp nhìn thấy
mà đau lòng, mi mắt cô nhắm lại rồi mở ra, cô đã không phải là đại tiểu
thư được chúng tinh củng nguyệt, trong mắt cô là nét câu người ma mị,
nhưng sâu trong đó lại ẩn chứa cảm giác đau đớn cùng khuất nhục.
“Từ hôm nay trở đi, tôi, không phải Phương Khuynh, tên của tôi,“ Phương
Khuynh suy nghĩ trong khoảng khắc, “Mạn Hoa!” Cô buông tha dòng họ của
mình, cô không xứng dể dùng dòng họ này, cô không thể bôi đen dòng họ
ấy.
Mạn Châu Sa Hoa, hoa của cái chết, cô sống lại trong sự diệt vong!
“Cắt!” Quách Lâm hô một tiếng.
Quá giống, thật sự quá giống!
Thế nhưng không có khả năng, kỹ thuật diễn quả thực có thể bắt chước, nhưng giống tới mức này là chuyện hoàn toàn không có khả năng làm được!
Lê Thu mới vừa hai mươi, kỹ thuật diễn lại hoàn thiện giống Đỗ Tình ba mươi tuổi!
Không quan tâm tới cái lí do gì, trong lòng Quách Lâm đã xác định Lê Thu chính là người được chọn tốt nhất cho vai nữ chính.
*****
Hiện tại phòng họp của công ty giải trí EM đang ầm ĩ lật trời.
“Bất kể như thế nào, việc dùng một người mới chưa từng diễn bộ phim nào vào
vai chính thật sự quá mạo hiểm!” Tổng giám đốc EM Chung Diệu đã hơn bốn
mươi tuổi cau mày nói.
“Đạo diễn Quách hãy cân nhắc thêm lần nữa
đi,“ Phùng Cẩn khuyên bảo, “Cô ấy phát huy tốt có thể giao cho cô ấy một vai phụ, còn nữ chính thì. . .”
“Đây chính là bộ phim công ty đầu tư lớn nhất trong năm nay, không được phép thất bại!”
“Nếu không thì để cho Thẩm Vân Lỵ thử xem đi!”
“...”
Rầm!
Quách Lâm đập kịch bản lên trên bàn.
“Thế nào? Mấy người là đạo diễn hay tôi là đạo diễn! Cái loại bình hoa như
Thẩm Vân Lỵ mà vẫn không biết xấu hổ cho tới diễn bộ phim này!” Giờ phút này Quách Lâm tức giận nói, “Muốn tôi thì chọn Lê Thu, nếu muốn cô ta
vậy liền đổi lại đạo diễn!”
Mọi người ngậm miệng không nói.
Quách Lâm chính là sự bảo đảm cho tỉ lệ người xem TV, ngay cả bộ phim này
cũng rất không dễ dàng mới mời anh làm đạo diễn được, nếu đổi anh ta,
đoán chừng cũng không cần làm phách nữa! Mà trước khi anh ta đáp ứng
quay bộ phim này đã nói mình phải có quyền lực tuyệt đối.
“Ài!”
Chung tổng giám đốc thở dài, “Vậy thì cô ấy, chỉ có điều phải để cô ấy
ký hợp đồng quản lý của EM trước mới được! Không thể nâng đỡ cô ấy một
cách không công được!”
“Tôi chịu trách nhiệm đi,“ Thực ra Phùng Cẩn cũng nhìn ra Lê Thu rất có tiềm lực,“ Tôi thu xếp người nói chuyện với cô ấy.”
Việc ký hợp đồng này đương nhiên không thể để Phùng Cẩn tự mình đi, anh sẽ tìm người tới chỗ cô.
Ngay trong ngày Lê Thu nhận được điện thoại gọi tới muốn cô đến cao ốc công ty EM một chuyến.
Hiện tại công ty có danh tiếng trong Làng Giải Trí chính là Công ty chế tác
điện ảnh và truyền hình Thần Tinh, công ty giải trí Thánh Hoàng ngoài ra còn có công ty EM, những công ty khác quy mô nhỏ hơn, còn có một ít
nghệ sĩ nổi danh tự mở phòng riêng cho mình.
Công ty EM lúc đầu
chỉ là một công ty đại diện nho nhỏ, tới sau này khi tổng giám đốc Chung Diệu tới thay thế, đồng thời mang đến số vốn đầu tư đáng kể từ tập đoàn Chung thị, một lần hành động ký hợp đồng với Ảnh Hậu Phạm Lệ, Ca vương
Tần Lâm, lại nâng đỡ thêm một Lăng Duy lên cao, xét tổng thể mặc dù thực lực hơi kém, nhưng cuối cùng vẫn giữ được một vị trí riêng trong làng
giải trí.
Cao ốc công ty EM có hai mươi tầng, trên đỉnh có dòng chữ tiếng anh mạ vàng rất lớn, nhìn qua tương đối có khí thế.
Lê Thu được cô lễ tân ở đại sảnh thông báo đi tới tầng 12 văn phòng của người đại diện.
Xuất hiện trước mặt cô là một người đàn ông trên dưới ba mươi tuổi, đây là
người đại diện Phùng Cẩn chỉ định tên là Trịnh Hải, năng lực tốt, hiện
tại trong tay anh ta chỉ có một nhóm nhạc nữ, thời gian tương đối nhàn
rỗi.
“Cô Lê Thu, đây là hợp đồng quản lý của EM, nếu đồng ý ký vào vậy cô có thể trở thành nữ chính của 《Tình yêu khuynh thành》!”
Lê Thu cẩn thận xem xét phần hợp đồng này, thành thật mà nói phúc lợi
trong này đã thuộc loại khá tốt, doanh thu kiếm được cô có thể lấy đến
bốn phần, thông thường rất nhiều người mới ra nghề chỉ có thể lấy nhiều
nhất hai phần thậm chí còn ít hơn, chỉ là kỳ hạn của hợp đồng này là sáu năm, xem như khá dài, nếu vi phạm hợp đồng còn phải bồi thường một ngàn vạn tiền vi phạm hợp đồng.
Đời trước Lê Thu ký hợp đồng với công ty Thần Tinh, đời này cô dứt khoát không thể vào Thần Tinh. Thánh Hoàng lại là một công tý rất có thực lực, lại có hậu thuẫn là tập đoàn Thánh
Hoàng với tài lực khổng lồ chống đỡ, muốn vào đó cũng không phải chuyện
dễ dàng. Trước mắt cô cũng không có phương pháp gì với những công ty
khác.
Hiện tại lựa chọn tốt nhất của cô chính là ký hợp đồng.
“Bây giờ tôi chính là người đại diện của em, hi vọng sau này hợp tác vui vẻ.”
“Cảm ơn.”
Theo sau đó Trịnh Hải đưa ra kịch bản của 《Tình yêu khuynh thành》, bộ phim
này tổng cộng 30 tập, mặc dù là nữ chính, nhưng Lê Thu lấy tư cách là
người mới ra nghề, casting mỗi tập của cô chỉ có năm vạn, hoàn thành bộ
phim này cô có được số tiền casting khoảng một trăm năm mươi vạn.
“Tuần sau bộ phim sẽ được quay liền chính thức, cho nên trước mắt hẳn sẽ
không có sự sắp xếp nào khác cho em, chờ sau khi em quay xong bộ phim
này sẽ tiến hành huấn luyện theo hệ thống cho em, bao gồm vũ đạo, thanh
nhạc cùng diễn xuất,“ Trịnh Hải nói, “Trong khoảng thời gian này nếu có
chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh, sau khi khai máy bộ phim này sẽ
thu xếp cho em một trợ lý, em còn yêu cầu gì khác không?”
Thông
thường mà nói thời điểm nghệ sĩ quay phim người đại diện sẽ theo bên
người, đặc biệt rất nhiều lúc còn phân bộ phim. Chính là Trịnh Hải cảm
thấy Lê Thu mới ra nghề hơn nữa cũng không có bất kỳ tỏa sáng nào, sau
này có thể trở nên nổi tiếng hay không khó mà nói, anh không thể đặt
toàn bộ tiền cược của mình vào cô. Trong tay anh còn có một nhóm nhạc nữ trẻ Sweety vào nghề đã hai năm, người biết tới ba người cũng tích lũy
tới trình độ nhất định, cũng tạo cảm giác nữ thần trong lòng nhóm trạch
nam, lúc này các cô ấy mở mấy buổi biễu diễn âm nhạc anh phải đi theo,
để tránh gặp chuyện không may, tự nhiên sẽ không có thời gian ở chỗ Lê
Thu.
“Không có gì tệ, tôi không có ý kiến gì khác.” Lê Thu gật gật đầu.
“Bộ phim của đạo diễn Quách, lại có Lăng Duy tới hợp tác, cô cố gắng nắm
chắc cơ hội này.” Trịnh Hải nghĩ thầm nói không chừng người này lại
chính là vàng thật cũng không biết chừng!
Lê Thu quay phim trừ bỏ vì kiếm tiền sinh hoạt ra, cũng muốn âm thầm tìm người đi thăm dò điều
tra chân tướng vụ tai nạn xe cộ năm đó, việc này cần một khoản tiền
không nhỏ.
Kỳ thật bản thân cô có một tài khoản cá nhân bí mật,
trừ bỏ cô ra không ai biết, chính là sau khi cô tỉnh lại đã len lén đi
thăm dò tài khoản kia lúc ấy tiền bạc trong đó đã sớm bị lấy đi, nhưng
nhẽ ra không có ai biết được mật mã, cô chưa từng nhắc nó với ai khác.
Bây giờ thật là sương mù loạn một đoàn phủ kín.
Chẳng biết tại sao bộ phanh xe lại mất tác dụng mà tài khoản gởi ngân hàng cũng mất tích. . .