Anh Không Thương Tôi

Chương 8



Nhìn màn hình di động, may mắn là cuộc gọi của vị hôn thê, hắn cầm điện thoại lên nghe lập tức nghe được thanh âm ôn nhu kia:" Bồi Nghị, là em."

"Ân, có chuyện gì?" Hắn ổn định âm điệu của chính mình, hắn cái gì cũng không có làm không cần phải bối rối.

"Em nghĩ có chuyện muốn nói với anh, quản lí khách sạn hẹn chúng ta ngày mai đến để thảo luận về vấn đề chọn món ăn, không biết anh có thời gian không?" Đều đã hơn mười một giờ, nàng không phải cổ ý vì loại việc nhỏ như thế này mà quấy rầy hắn, nhưng nàng không biết được cha mẹ chồng tương lai cùng "khách quý" thích khẩu vị như thế nào?

Vạn nhất nàng chọn nguyên liệu bình thường chất phác, chẳng phải là làm hắn rất mất mặt sao?

"Ngày mai mấy giờ?" Nói ra thật xấu hổ, hắn chưa bao giờ nghĩ còn có loại chi tiết này, muốn tiếp đãi khách khứa cùng làm chủ hôn lễ thật không đơn giản, hắn tham dự quá ít, tất cả đều giao cho vị hôn thê, hắn thật sự không phải là một người đàn ông cái gì cũng hiểu cũng biết.

"Ách.....buổi tối sáu giờ." Ngữ khí của nàng không xác định lắm, không, nàng thực xác định là sáu giờ, nhưng không xác định được hắn sẽ trả lời như thế nào.

"Được, chúng ta cùng đi." Nếu là bình thường, hắn có thể sẽ tìm cách từ chối, nhưng giờ phút này áy náy làm cho hắn thay đổi tâm ý, hắn nên dùng nhiều thời gian dành cho vị hôn thê, cũng chính là làm cho mình trở lên bình tĩnh hơn, chỉ cần nàng ở bên cạnh, hắn tin tưởng hắn có thể làm được.

"Thật sự? Cảm ơn anh!" Nàng vừa mừng vừa sợ, lúc trước vì phải lựa chọn khách sạn nào nàng đã phải vận dụng hết khả năng cùng trí óc của mình còn hắn thì lại làm bộ như không lien quan đến mình, thái độ hôm nay thực sự là tiến bộ rất nhiều nha!

Lời cảm ơn của nàng làm hắn mỉm cười, nàng thật sự là nhu thuận đến làm đau lòng người khác:" Hai chúng ta không cần phải khách khí như vậy, đây là việc anh phải làm, trong khoảng thời gian này đã khiến em vất vả rồi."

"Em không vất vả chút nào hết, ngược lại em thấy rất vui vẻ." Nàng quả thực muốn khóc, hắn khó có thể tỏ vẻ săn sóc như thế, mà nàng thì quý trọng cỡ nào đoạn thời gian ngắn này.

"Anh cũng vậy." Hai người đối thoại rốt cục cũng có vè giống như vị hôn phu và hôn thê, hắn nhắc nhở chính mình phải tỏ ra nhiều điểm lãng mạn, nếu không người phũ nữ ôn nhu này sẽ chạy trốn mất, hắn không thể coi sự tồn tại của nàng thành một việc đương nhiên được.

"Như vậy ngày mai gặp, ngủ ngon."

"Ngủ ngon."

Sau khi ngắt điện thoại, Hà Tĩnh Đình mang theo nụ cười ngọt ngào đi vào giấc mộng, nàng không hế biết rằng, trong tận đáy lòng vị hôn phu của mình đang nổi lên một loại biến hóa, đó chính là điều mà cho đến bây giờ nàng không thể làm được, một mồi lửa nhỏ có thể cháy lan cả một đồng cỏ, kết cục hạnh phúc sẽ là rất xa....rất xa......

Buổi tối ngày hôm sau, hai người bước vào nhà ăn của một khách sạn xa xỉ, Hà Tĩnh Đình thấy những món ăn trên bàn liền tán thưởng:" Thoạt nhìn rất là ngon."

"Mời hai vị cho ý kiến, được phục vụ hai người là vinh hạnh của chúng tôi." Quản lí khách sạn thấy Từ Bồi Nghị vừa đến hai mắt liền sáng lên, người đàn ông nổi tiếng nhất trong giới tài chính chọn khách sạn bọn họ làm nơi tổ chức lễ kết hôn, phí quảng cáo cho khách sạn liền giảm đi đáng kể.

Bọn họ đều mỗi món ăn một ít, Từ Bồi Nghị không phát biểu ý kiến gì, hắn đối với những món ăn tinh xảo hoa mỹ này đều không có hứng thủ, hắn chỉ muốn ăn đồ ăn mà vị hôn thê nấu ở nhà, hắn nhớ đến bữa tiệc đính hôn ở Chương Hóa, tất cả đồ ăn đều là dùng thực phẩm tại địa phương, nhiều nhưng lại phong phú mới mẻ, không cần đồ ăn hàng nổi tiếng, trang trí tinh xảo cũng rất ngon và đủ vị.

Bất quá không có biện pháp, cha mẹ nuôi của hắn đã sớm đưa ra yêu cầu, thế nào cũng phải tổ chức ở khách sạn năm sao, như vậy hắn cũng chỉ có thể mặc kệ, muốn trang trọng hoa lệ thì cứ trang trọng hoa lệ đi.

Một bên, quản lý khách sạn hai tay nắm vào nhau, mỉm cười hỏi:" Từ tổng, xin hỏi ngài có vừa lòng không?"

Từ Bồi Nghị trả lời:" Tốt lắm, không thành vấn đề." Kỳ thật hắn cũng không có cảm giác gì, dù sao chỉ cần đủ xa hoa là được rồi.

"Như vậy liền quyết định mười hai món ăn này sao?" Quản lý tiếp tục hỏi.

Hà Tĩnh Đình do dự một chút mới nói:" Xin hỏi, các món ăn trước và món điểm tâm ngọt không thể tăng thêm vài phần sao? Đồ ăn ngon như vậy, lại chỉ có một chút mà thôi, thực đáng tiếc." Có lẽ là theo ảnh hưởng của gia tộc, sợ khách khứa ăn không đủ nó, tuy rằng người Đài Bắc không lưu hành hình thức đóng gói mang về, cũng không phải mỗi bàn nhét chật ních người nhưng cũng không thể để người ta ăn quá ít như vậy a!

Quản lí nghe xong lập tức nói:" Tốt, chúng ta sẽ tăng lên gấp đôi khẩu phần, ngài cảm thấy như thế nào?"

"Như vậy liền kính nhờ mọi người, cảm ơn!" Hà Tĩnh Đình cười thật vui vẻ, như vậy có thể làm cho khách quý đến từ Đài Bắc yêu thích cũng có thể làm cho bạn bè người thân từ nông thôn lên có thể ăn no một chút, muốn chu đáo cũng thật không dễ dàng, nhưng vì muốn làm một người vợ tốt của Từ Bồi Nghị nàng phải cố gắng.

Sau khi quyết định xong các món ăn, quản lí khách sạn liền đưa hai vị khách quý ra cửa, nhìn theo bóng dáng bọn họ nghĩ rằng kỳ thực hai người này cũng rất xứng đôi, tuy rằng thân phật địa vị quá phân biệt nhưng nhà gái làm cho người ta có cảm giác tự nhiên cẩn thận, nam nhân vật chính thật sự là một người may mắn.

Lên xe, Hà Tĩnh Đình phát hiện sắc mặt vị hôn phu không thích hợp:" Bồi Nghị, anh làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?"

"Anh không sao, anh đưa em về nhà." Tối hôm qua hắn mất ngủ, tinh thần xuống dốc, nhưng lượng công việc không bởi vậy mà giảm lại nghĩ không muốn thất hẹn vẫn cùng vị hôn thê đi chọn đồ ăn.

Nàng lắc đầu, rất khó cự tuyệt hắn:" Em có thể tự mình về nhà được, một chút nữa anh cho em xuống trạm xe kế tiếp. Em thấy anh rất mệt mỏi, mau trở về nghỉ ngơi, hay là muốn em theo chăm sóc cho anh? Em đều có thể làm được!"

"Tĩnh Đình, em đối với anh thật sự rất tốt. Mỗi lần ở cùng một chỗ với em, anh giống như về chính nhà của mình vậy, cảm giác rất an tâm."

Hắn bỗng nhiên cảm động, hắn thật sự quá may mắn mới có thể gặp được nàng, nhu thuận thiện lương, không có yêu cầu gì lại càng không thể nghĩ được là nàng cư nhiên yêu hắn, mặc kệ bắt đầu là kính ngưỡng cùng dùng bái, hắn đều nhìn ra được, trong mắt nàng đối với hắn là nhu tình quan tâm.

"Em thật sự rất vui khi anh nói như vậy." Hắn khó có được cơ hội nói với nàng những lời tâm tình lãng mạn, chỉ một câu như vậy đã khiến nàng tâm hồn bay bổng, nghe như lời cảm tạ người trong nhà nhưng bất quá nàng thực sự rất dễ thỏa mãn, cho dù không có tình yêu cuồng nhiệt, nhưng bọn họ trong lúc này cũng là luôn có một phẩn cảm tình đi?

"Chúng ta có thể hay không tổ chức hôn lễ sớm hơn thời gian dự định." Hắn có loại dự cảm bất an, ngày hôm qua hắn chính là đưa Nhan Tư Gia về nhà tâm tư liền phập phồng không thể ngủ được, khoảng cách với đám cưới còn những hơn hai tháng, hắn sợ chính mình có thể hay không sẽ không còn kiên định như cũ?

"Sao? Nhưng là khách sạn đều rất đông khách hàng, hẹn thời gian trước thật không dễ dàng." Nàng hoảng sợ, hôm nay hắn nhiệt tình hơn bình thường rất nhiều, có phải hay không phát sinh chuyện gì?

"Không nhất định phải làm thực long trọng, công chứng kết hôn, tìm nhà hàng ăn bữa cơm là tốt rồi." Hắn thầm nghĩ mau chóng kết hôn, ký vào tờ hôn thú, nhắc nhở chính mình là người đàn ông đã kết hôn, nhất thiết không thể phản bội lời thề ước trước thần thánh.

"Em không có ý kiến gì hết, nhưng em sợ ba mẹ anh sẽ tức giận." Dù sao vợ chồng Từ gia đã nuôi hắn hơn mười năm nay, lấy tiêu chuẩn nhiều thế hệ của bọn họ, như thế nào lại có khả năng không làm một hôn lễ thực hoành tráng, long trọng?

Hắn thầm mắng chính mình thực xức động, như thế nào đã quên còn có cha mẹ nuôi? "Cảm ơn em đã thay anh suy nghĩ như vậy, vẫn là theo như kế hoạch đã quyết định đi."

"Ân." Nàng mĩm cười đáp lại, hắn cảm thấy thực thoải mái, thừa dịp dừng lại trước đèn đỏ, xoay người khẽ hôn nàng một cái, thưởng thức khuôn mặt đỏ hồng lên của nàng.

Hôn nhân của bọn họ sẽ là một cuộc sống thực vui vẻ hạnh phúc, đứa nhỏ của họ sẽ lớn lên trong một gia đình ấm áp, hắn tin tưởng, tất cả sẽ không phải là giấc mơ, sẽ rất nhanh được thực hiện, chỉ cần nhịp đập của trái tim bình tĩnh trở lại bình thường như cũ.......

Vài ngày sau tại một khách sạn xa hoa, khách khứa tụ tập ở đây đều là các vị quan to giàu có, chỉ vì một buổi đấu giá từ thiện, là ai có mặt mũi lớn như vậy?

Nguyên lai là phu nhân chủ tịch Kình Vũ Kim Khống – Hoàng Ngàn Doanh.

Những năm gần đây, nàng cũng chồng là Từ Niệm Lăng không còn quản lý công việc nữa, toàn quyền đều giao cho con trai nuôi xử lý, bất quá có đôi khi vẫn lộ diện, liên lạc một chút với các bằng hữu có cảm tình tốt, mọi người đều là muốn lấy lòng đối phương, xã giao là chủ yếu.

Từ Hoài Lăng mấy hôm nay bị cảm, ở nhà tĩnh dưỡng không thể tham dự, nàng một mình đi thì cảm thấy buồn tự nhiên liền muốn tìm Từ Bồi Nghị đến đi cùng.

Quan hệ mẫu tử giữa bọn họ thực khách sáo, không có biện pháp, một đứa nhỏ mười hai tuổi mới nhận nuôi như thế nào có thể quen thân như người một nhà được.

Lúc ấy Từ Bồi Nghị là một bộ dáng tiểu đại nhân, bọn họ nhìn trúng hắn cá tính trầm ổn, sự thật chứng minh ánh mắt bọn họ độc đáo, đứa nhỏ này quả thật không chịu thua kém, học ở trường trở thành người có thành tích tốt nhất, khi tiếp quản công ty còn thực sự là có năng lực rất cao, vợ chồng bọn họ liền quyết định để lại toàn cơ ngơi cho hắn.

Về phần Từ Bồi Nghị tuyể chọn đối tượng, một cô gái xuất thân từ nhà nông, trừ bỏ đơn thuần nhu thuận không có chỗ nào là xuất sắc, ngay từ đầu bọn họ đã cảm thấy thất vọng, như thế nào không tìm một danh môn thiên kim tiểu thư?

Nhưng cẩn thận nghĩ lại cũng không sai, so với Nhan Tư Gia trước kia tốt hơn nhiều, sẽ không làm mưa làm gió, bọn họ tuy rằng đã về hưu nhưng là vẫn còn sĩ diện.

Từ Bồi Nghị kỳ thật không nghĩ đến sẽ đi, nhưng mẫu thân trước đó đã gọi điện thông báo, hắn không thể không đi theo cổ vũ, trọng yếu chính là hắn sẽ chi tiền giúp mẫu thân tăng thêm chí khí.

Hà Tĩnh Đình cũng đi theo đến đây, nàng trước đó đã phiền não suy nghĩ rất lâu, quần áo, giầy, kiểu tóc cùng trang sức đều phải thử đi thử lại, đây là lần đầu tiên nàng theo hắn tham gia hoạt động công khai, sau này nàng là phu nhân tổng giảm đốc sớm muộn gì cũng sẽ phải quen với việc này, nhưng nàng nghĩ sẽ cần một khóa huấn luyện dài kỳ để có thể quen với việc này.

Tiến vào hội trường, tiêu điểm chủ ý của mọi người không phải là các món đồ đấu giá ngước lại là các mỹ nữ, nữ nhân nhà giàu cùng nữ cường nhân, tất cả các loại danh hiệu cho một Nhan Tư Gia, bên cạnh nàng có rất nhiều người vây chung quanh, đều là những người đàn ông có tiền có địa vị.

Nhan Tư Gia nguyên bản không có trong danh sách khách mời, nhưng nàng đã nghĩ các biện pháp để lấy được giấy mời, người của nàng ở đây rất nhiều, làm việc này đối với nàng mà nói chính là tỏ chút lòng thành..

Tóm lại nàng sẽ không buông tha, thứ nàng đã từng có được sẽ không đem cho người khác, nàng muốn cướp trở về.

Không hề chuẩn bị đến tình huống sẽ gặp tình nhân cũ ở đây, Từ Bồi Nghị toàn thân cứng ngắc, hắn biết rõ những người ở nơi này đều đang chờ xem kịch vui, hắn phải biết giữ chừng mực, càng không thể quên sự tồn tại của vị hôn thê, nếu hắn đi nhầm bước sẽ khiến nàng bị thương tổn sâu vô cùng.

Chính là hắn không hiểu, Nhan Tư Gia rốt cuộc có dụng ý gì?

Nước mắt lần trước của nàng là thực tâm sao?

Vì sao ba năm qua đều không có tin tức gì, đến khi hắn sắp kết hôn thì lại đưa ra cách hành động lien tiếp.

Chính là không thể phủ nhận, trái tim hắn vẫn vì nàng mà dao động, nàng chính là có cái loại ma pháp này, có thể dùng ánh mắt mà hòa tan cả một tảng đá.

Hà Tĩnh Đình cũng chú ý tới, Nhan Tư Gia so với trên ti vi còn mê người hơn, trừ bỏ dáng người yểu điệu, ngũ quan hoàn mỹ, còn có loại khí chất cùng mị lực thu hút người khác, nàng hoàn toàn giống như một nữ vương, những người phụ nữ đứng trước mặt nàng đều chỉ giống như nữ phó làm nền mà thôi.

"Thật sự đẹp quá......" Hà Tĩnh Đình nhịn không được tán thưởng, đều là phụ nữ, như thế nào lại khác biệt nhau nhiều như vậy?

Nghĩ đến Từ Bồi Nghị từng cùng loại mỳ nữ này kết giao, nàng thực sự khó có thể lý giải, hắn như thế nào lại có thể buông tha từ bỏ được?

"Em đang nói cái gì?" Từ Bồi Nghị tay khoác ở thắt kưng của nàng, tới gần bên tai nàng hỏi.

Nàng bị tiếng nói khêu gợi của hắn làm cho hoảng sợ, lỗ tai đều căng lên." Ách....Em nói, bức tranh kia thực đẹp quá."

"Đợi lát nữa khi đấu giá bức tranh kia, anh sẽ mua nó cho em."

"Thật sự? Được, em sẽ chờ." Nàng biết hắn thay nàng suy nghĩ, trong lúc giao tiếp với khách khứa ở đây cũng đã làm cho nàng thích ứng với loại văn hóa xã giao này.

Nàng bình thường quan sát thói quen vẻ mặt của hắn, liếc mắt một cái liền phát hiện ra tâm tình của hắn đang bất an, chắc bởi vì Nhan Tư Gia tiểu thư đi?

Kỳ thật nàng có thể lí giải, mặc kệ đàn ông hay phụ nữ khi nhìn thấy một tuyệt sắc giai nhân như thế khó tránh khỏi có điểm thần hồn điên đảo.

Bất quá nàng tin tưởng vị hôn phu của mình sẽ có đủ tự chủ, trong cuộc sống hôn nhân quan trọng nhất không phải là tín nhiệm lẫn nhau sao?

Nàng vẫn như vậy tin tưởng hắn.

Nhìn đến người yêu ngày xưa, Nhan Tư Gia tự nhiên hào phóng tiếp đón:" Từ tổng giám đốc, Hà tiểu thư, xin chào hai người."

Trên hiện trường mọi con mắt đều nhìn chằm chằm bọn họ, đáng tiếc không cho phép giới truyền thông tiến vào, nếu không liền có trò chơi thú vị, người sáng suốt vừa nhìn thấy đều biết, ba người bên trong không chỉ có trùng hợp gặp nhau chình là có điểm không bình thường nha!

"Khụ! Vị này là Nhan Tư Gia tiểu thư, vị này là Hà Tĩnh Đình tiểu thư." Từ Bồi Nghị không thể không vì các nàng mà giới thiệu, sớm biết Nhan Tư Gia sẽ đến hắn sẽ không mang Hà Tĩnh Đình đến tham dự, thà rằng làm cho mẫu thân nhắc đi nhắc lại vài câu cùng không muốn nhìn thấy bức tranh trước mặt này.

"Tôi nghe nói hai người đã đính hôn, chúc mừng." Nhan Tư Gia vốn đã quen với tác phong xã giao này, ngoài cười nhưng trong không cười nói.

"Cảm ơn cô." Đến gần liền thấy, Hà Tĩnh Đình lại càng không khỏi cảm thán, nếu người phụ nữ này cùng nàng tranh đoạt Từ Bồi Nghị, thực hiển nhiên thắng bại đã phân, nàng có thể trực tiếp xuống đài.

"A~~~ bức tranh kia thật đẹp, hy vọng hôm nay tôi có thể mang được nó về nhà." Nhan Tư Gia vừa chú ý tầm mắt của bọn họ, những lời nàng nói này tiện thể có thể nhắn nhủ, nàng tin tưởng Từ Bồi Nghị sẽ biết.

"Cảm ơn cô đã tham gia hoạt động của mẹ tôi." Từ Bồi Nghị che dấu cảm xúc trả lời, chỉ có Hà Tĩnh Đình nhìn ra được ánh mắt của hắn đang nhìn vào cái gì, ai, hiểu rõ người đàn ông bên cạnh cũng là một điểm không tốt, nàng khả năng phải học cách giữ im lặng, nhìn hiểu nhưng lại không được hiểu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.