Anh Là Đồ Xấu Xa!

Chương 25



Tới ngày công bố kết quả đợt thi liên cấp vừa rồi, Như còn không bận tâm cho lắm, cứ vậy biết chắc chắn thẳng top 1 thủ khoa, ngoài ra việc không ngờ tới là thành tích của một số bạn đã học cùng Như từ cấp 1 tới giờ quả là không nên coi thường nha ~ Xuân thu là chuỗi trường liên cấp đạt hạng cao cả trong nước lẫn quốc tế rồi nên yêu cầu vào cũng khắt khe lắm. Như có chút không vui khi biết trước Anh với chị An Nhi học cùng nhau rồi nhưng đã vậy còn lúc nào cũng kè kè một cặp. An Nhi lại càng không vui khó chịu nhìn người trước mặt đang cười tíu tít.




'' Anh! em học lớp 10SS-01 nè! Toàn mấy bạn trước học cùng luôn ấy!''




Khải gật gù cũng không có xem lại bảng xếp hạng thành tích, chỉ dặn Như một câu:'' Tuần nào cũng sẽ đổi thời khóa biểu một lần nên để ý mà chép lại cho đầy đủ! đù chép để nhớ thôi vì sẽ hệ thống sẽ tự động báo về điện thoại rồi!''




'' vâng ~~''




Như biết vậy cũng ngoan ngoãn nghe lời anh ghi chép cẩn thận, An Nhi cười tươi tiến lên khoác vai Khải nhưng cậu né qua một bên làm cô có phần gượng gạo:'' chúc mừng em nhé!''




'' dạ em cảm ơn chị nha!''




'' à em biết gì không? trong kì thi phân cấp bậc theo lớp! Khải đang nằm trong top 10 thí sinh có chỉ số vượt trội nhất đấy! chị cũng xếp thứ 8 nha!''




'' oh~ cái chỉ số đó tính kiểu gì ạ?''




Khải khoanh tay nói:'' Mỗi năm sẽ có một lần! nếu đựng top thì sẽ được miễn toàn bộ học phí + ra trường sẽ có công việc tốt không cần thi đại học nữa!''




'' dạ!''




'' Chỉ số dựa trên 2 phần thi, một là Trí tuệ! 2 là Năng khiếu- Thể Lực! Trí tuệ sẽ gồm 3 bài thi môn cơ bản nhất là Văn- Toán- Ngoại Ngữ tổng hợp, Năng khiếu- Thế Lực bao gồm chạy xa, ném cầu, bơi lội, bắn cung, một năng khiếu tự chọn trong quá trình học tập nữa''




An Nhi nhắc mới nhớ bản thân bị rớt tận 2 phần thể lực nên bị tụt xuống top 8- khóa trên cũng chỉ có 1-2 người vượt qua thôi. Như gật gù cười nói:'' vậy thì đơn giản!''




An Nhi khinh khỉnh cười, còn chưa biết năng lực tới đâu lại tự mãn như vậy. Khải gật đầu một cái, trong lúc đợi Như chép xong lịch, An Như bên cạnh hờn dỗi nói:'' khoác tay tí cũng không được sao?''




'' không!''




'' vậy chẳng nhẽ em cậu thì khoác được sao?''




'' ừm!''




''...''




'' dù sao tớ cũng không thích nên lần sau cậu đừng làm mấy hành động như vậy nữa!''




'' xì! không chơi với cậu nữa!''




Khải nhìn theo An Nhi hậm hực bỏ đi cũng không mấy quan tâm, đợi con bé kia chép xong liền dẫn đi tham quan trường một vòng, đi cả nửa buổi còn chưa hết, khuôn viên có, bể bơi thì siêu rộng, vườn sinh học xanh mướt, hoa lá đủ cả. Như ngạc nhiên ngó vào trong:'' vườn sinh học để làm gì đó ạ?''




'' trong đây có một số loài cây quý hiếm, khu bên trong là các loại côn trùng dùng để nghiên cứu cho môn sinh học và thuận tiện cho việc làm báo cáo!''




'' oh ~ xịn ghê!''




'' ừm! xong rồi thì về thôi! còn một số nơi thì để khi khác tôi dẫn đi xem sau!''




'' vâng ạ!''




________________________




An Nhi quẳng cặp sách sang một bên, khác hoàn toàn so với bộ dạng trên trường, một phần cáu bẳn khó tính lộ rõ mồn một, cô cao giọng quát tháo:'' đun nước cho tôi chưa?''




'' dạ đã pha sẵn cho Tiểu thư rồi ạ! tinh dầu hoa nhài cũng đã đầy đủ!''




'' cái gì??? không phải nay tôi bảo mấy người phải là hoa hồng đỏ hay sao?''




'' nhưng...''




'' cút hết ra ngoài đi! chẳng được tích sự gì hết!''




An Nhi bực bội ngồi xuống ghế, vừa hay có bóng dáng một người đàn ông trung niên tiến tới gần, cô bật dậy cúi đầu:'' pa pa đã về ạ!''




'' con cũng mới về tới sao? ban nãy nghe tiếng ồn.. không có việc gì chứ?''




'' dạ không ạ! để người lo lắng rồi!''




An Nhi mỉm cười nhìn vết sẹo dài trên tay cha mình, người kia cũng không nói gì thêm, cô liền quay lên phòng, lên tới nửa cầu thang liền nghe người kia nói:'' tắm xong ta có chuyện muốn nói với con!''




Người đàn ông mang vẻ mặt lạnh lùng với đôi mắt sắc lẻm cẩn trọng ngồi xuống nhâm nhi tách trà mà hầu vận mới pha xong, ông ngấp xong một ngụm lại nói:'' Đại Tiểu Thư sao rồi?''




'' dạ vẫn vậy thưa ông chủ!''




'' vậy là sao? không tốt hả?''




''' a.. dạ có! tốt lắm ạ! Đại tiểu Thư cười rất nhiều!''




Người đàn ông gật gù hài lòng, lúc sau An Nhi xuất hiện, cô ngoan ngoãn ngồi ghế đối diện chăm chú nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia, lòng có chút sợ hãi.




'' con cũng biết hoàn cảnh của gia đình ta đúng không? Tạm thời đang là một con mồi nhỏ nên rất cần thiết phải xâm nhập vào con mồi lớn hơn rồi nuốt chửng chúng một cách gọn lẹ..''




'' dạ!''




'' trước ta có một vài mối quan hệ! có thể nói là thù địch một chút! Nhưng ta muốn tóm gọn chúng thì cần phải dơ tay hợp các, bên đó cũng đã đồng ý rồi!''




Nói tới đây thì không ngờ dự cảm của An Nhi là thật, người đàn ông nhìn lên, thở dài một hơi nghiêm túc nói:'' Ta đã đồng ý sẽ gả con gái cho bên họ!''




'' pa pa định bắt ép con làm cưới với bên đó sao?''




Ông ôn tồn nhìn lên:'' chẳng phải hai đứa cũng thân nhau từ nhỏ rồi hay sao?''




An Nhi đứng bật dậy phản kháng:'' không! con không đồng ý! con mới 17 tuổi! con không chấp nhận!''




'' Hai bên cũng đồng ý đợi hai đứa học xong...''




'' Pa Pa! Người đến giờ còn giấu con nữa sao? chẳng phải trước giờ người vẫn còn một đứa con khác sao? con cũng không phải con ruột của người, người đừng tự ý quyết định như vậy chứ? tại sao lại không bằng lòng gả người đó đi? Pa Pa... người sót con ruột của người vậy còn cảm nhận của con người không để tâm sao?''




An Nhi bật khóc bỏ lên phòng, từ trước tới nay đây cũng là lần đầu tiên cô có gan cãi lại người đàn ông đó, bản thân An Nhi biết rõ con người ông ta trước đã tàn ác tới mức nào.




Cậu thiếu niên tay cầm ấm trà đứng bên cạnh nhìn nét mặt u sầu kia lại hỏi:'' Ông chủ... làm thế nào bây giờ ạ?''




Người đàn ông vuốt mặt thở dài:'' Con bé đó mà đồng ý ta cũng sẽ chết ngay! tới giờ cũng không chịu để ta gặp mặt!''




'' vâng! Đại Tiểu Thư thì thực sự tới hơn chục người trực thuốc Binh đoàn 1 cấp SS còn không địch nổi, nên chỉ sợ nói ra thương vong cũng lớn ~''




'' ha ha... Con bé được như bây giờ đều là tại ta! Là ta bắt ép con bé trở nên như vậy, được sống theo ý muốn.. ta thực sự cũng đã mừng rồi! Thực sự rất có lỗi với con, cả con bé đi!''




Cậu thiếu niên mỉm cười:'' Con phải cảm ơn ngài mới đúng! nhưng...nếu không được thì sao đây ạ?''




'' Hủy luôn rồi cho con bé trực tiếp lên điều hành! với trí thông minh đó thì chẳng mấy chốc K&N cũng sẽ sụp đổ sớm thôi! bọn họ hiện tại cũng chỉ hơn ta một bậc!''




'' vâng! vậy tôi sẽ hẹn Đại Tiểu Thư tới!''




'' cảm ơn con!''Mọi chuyện An Nhi đều đã nghe rõ mồn một, dù biết bản thân không phải là con ruột nhưng người mà được tất cả hầu gái chỗ này tôn kính gọi danh Đại Tiểu Thư kia... cuối cùng là ai đây?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.