Anh Là Trăng Trên Bầu Trời

Chương 26



(26)

Tôi từng thấy dáng vẻ Kiều Diệc Thần ăn cay đến biến sắc, dáng vẻ nín nhịn đến đỏ mặt cũng không dám chịu le lưỡi vì xấu.

Cũng từng nhìn thấy trên khuôn mặt lạnh lùng của anh, dáng vẻ anh xấu hổ vì bị bắt gặp trên mặt lén nở nụ cười tươi.

Nhưng chưa bao giờ thấy Kiều Diệc Thần sau khi say rượu.

Anh mở mắt nhìn chằm chằm vào tôi, trong đôi mắt xinh đẹp kia, không hề che dấu ánh sáng rực rỡ như ngôi sao, vô cùng thu hút người khác.

Yêu nghiệt.

Trong đầu tôi nghĩ đến hai chữ này.

Nhìn chính mình đang căng thẳng được phản chiếu từ đồng tử mắt anh, giọng điệu tôi khi nói bất giác hơi run: “Kiều, Kiều Diệc Thần, bây giờ anh đã tỉnh chưa?”

Tôi không biết tại sao mình lại run.

Có thể đó là bản năng căng thẳng khi đối mặt với người mình yêu thầm, hoặc là cảm xúc mãnh liệt thể hiện rõ trong đôi mắt anh khiến tôi run sợ.

Tim đập sắp vọt ra ngoài, như không thuộc về mình.

Tôi lo lắng: “……Anh….uống phải rượu không tốt sao?”

Nếu không, ánh mắt khi nhìn tôi chằm chằm thế kia sao lại khiến người ta sợ hãi đến vậy được.

Tôi thấy sợ trong vô thức, muốn lùi về sau.

Nhưng bỗng Kiều Diệc Thần kéo tôi tôi vào lòng, ôm rất chặt: “Đúng là em, Thẩm Tri Ý! Anh chờ em ba ngày, tại sao em không đến?”

Anh uống say không còn biết gì nữa, giọng điệu khi nói lên xuống thất thường, nghe còn thấy sự tủi thân và không cam lòng lúc trẻ.

“Thẩm Tri Ý, không phải chúng ta đã nói rõ rồi ư, sau khi kỳ thi đại học kết thúc, sẽ chia sẻ bí mật cho nhau, tại sao em lại quên ước hẹn?”

“Em biết không, anh không biết số điện thoại nhà em, cũng không biết địa chỉ, như một thằng ngốc, vẫn chờ vẫn chờ……”

“Nhưng mà tại sao em không đến?”

“Hừ, đúng, em là kẻ lừa đảo, căn bản em không để tâm đến ước hẹn của chúng ta khi đó.”

Cái ôm chặt sít sao, ghì lấy khiến tôi suýt không thở nổi.

Tôi nghe Kiều Diệc Thần lên án, nước mắt không nghe theo sự khống chế tràn ra.

Quả nhiên sâu trong nội tâm anh hận tôi……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.