"Tôi chỉ giúp em sưởi ấm thôi." Giọng nói anh có chút không vui.
Nha đầu chết tiệt, không có chút lương tâm, rõ ràng anh chỉ muốn giúp cô sưởi ấm, cô lại còn khôngvui.
"Cái tay khác!"
Tay khác?!
Hoàng Phủ Diệu Dương giật mình, lập tức chú ý tới tay phải, lúc này, anh mới thấy tay mình đặt lên ngực cô.
Dưới lòng bàn tay, một quả nho nhỏ vốn mềm yêu, giờ đã cứng rắn, cách một tầng lớp mỏng, nhẹnhàng chỉa thẳng vào đầu ngón tay anh.
anh dương môi, ngón tay nhẹ nhàng xoa bóp.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nóng bừng lên, giùng giằng kháng cự.
Hoàng Phủ Diệu Dương không tiếp tục đùa cô nữa, dời bàn tay đi, đặt lòng bàn tay ấm áp trên bụng cô.
"Chỉ cần em không lộn xộn, tôi cam đoan, đêm nay sẽ không đụng tới em!"
Lãnh Tiểu Dã không tiếp tục động đậy, nhắm mắt nghỉ ngơi, muốn chờ đến khi anh say giấc, cô sẽ trộm quần áo của anh trốn đi.
Tay của đàn ông thật ấm áp, cơ thể cũng vậy, nhất là khi lưng cô dán chặt vào ngực anh, càng ấm hơn như lò sưởi, không ngừng truyền nhiệt vào người cô.
Cơn đau dưới bụng đã tan biến đi, hai tay hai chân đều được anh sưởi ấm.
Bất tri bất giác, cô ngủ thiếp đi.
Lần đầu tiên Lãnh Tiểu Dã không bị mất ngủ khi đến ngày.
Hoàng Phủ Diệu Dương cũng đoán được, nhất định, nửa đêm, cô sẽ tìm cách trốn thoát.
Vốn nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng trong lòng anh lúc nào cũng đề phòng.
không ngờ, anh lại mất ngủ, mỗi ngày bá tước đại nhân chỉ cần ngủ bốn tiếng, thế nhưng, rất nhanh sau đó, anh cũng chìm vào giấc ngủ.
Hai người đều nhắm mắt, ánh đèn mập mờ chiếu xuống mặt hai người, có vẻ mọi thứ đều rất yên ổn.
Mãi đến khi bình mình thức dậy, mặt trời ngoi lên tận giữa trời, đã đến lúc toàn bộ du khách tỉnh lại.