Ngày nghỉ vốn muốn cùng Chang Geum ở trong phòng xem phim Hàn,nhưng Tiểu Mộng lại đến tìm các cô chơi, ba người cùng nhau đi quán bar,như thường hai cô nàng uống rượu còn cô thì yên phận ngồi bên cạnh uống nước trái cây. Nhưng mà lại không gặp phải người đàn ông kẻ mắt tà mị ở bar “Zero” nữa,quả nhiên như lời hắn nói, “Zero” rất nhàm chám cho nên hắn không nghĩ sẽ đến chơi nữa sao?
~~~~Đường ngăn cách chưa gặp lại~~~~
Ngồi trong phòng học, cô lơ đãng nhìn xe chạy bên ngoài, không chú ý đến vị giáo sư dạy lịch sử cận đại nước Mĩ đang nói rất nhiệt tình. Tiểu Mộng chọn thời cơ thích hợp ném cho cô một cục giấy.Lấy lại tinh thần nhìn cô nàng một cái,đem cục giấy nhặt lên mở ra.
“Ngẩn người cái gì a? Đêm nay đi ‘Ronan’”.
“’Ronan’ là cái quỷ gì?” Cô nhíu mày viết lên giấy, sau đó vo lại thành cục ném lại cho cô nàng.
“Xin nhờ cậu không cần phải như dế nhũi (chắc ý bảo là suốt ngày học không quan tâm đến việc vui chơi bên ngoài) được không?! ‘Ronan’! Club mới mở ở phố Bắc, bộ dạng chủ tiệm siêu soái!!” Nhìn dấu chấm than cô nàng viết đầy tờ giấy, cô có thể tưởng tượng ra bộ dáng chủ tiệm kia có bao nhiêu đẹp trai!!!
Nghiêng đầu cùng Chang Geum trao đổi ánh mắt, cả hai cùng hướng Tiểu Mộng làm dấu hiệu “OK”.
Buổi chiều tan học, cả ba đều tự về nhà thay đổi quần áo,ăn uống đơn giản,rồi cùng chậm rãi đi đến phố Bắc.
Tiểu Mộng vóc người bé nhỏ, cho nên luôn thích mặc áo nâng ngực để bù lại phần vốn sinh ra đã kém cỏỉ của cô nàng.Vì thế Chang Geum luôn lén cùng cô bình luận về cô nàng “ Ngực phẳng như đồng bằng, thượng đế đối với cô nàng rất không công bằng a!”
Kỳ thật thượng đế cũng không phải là không công bằng,bởi vì, Tiểu Mộng bộ dáng rất đáng yêu,thật… ‘moe’ (siêu dễ thương) quá đi!
“Xin nhờ! Vậy khi bạn trai cậu ấy cùng cậu ấy làm chuyện không nên để người khác xem, thì sẽ bị coi như là dâm loạn trẻ em mà bị bắt sao?!” Chang Geum đối với những điều cô miêu tả về Tiểu Mộng mãnh liệt phản đối.
Đến “Ronan” trong truyền thuyết, đã có một hàng dài người xếp hàng ngoài cửa,người bảo vệ mặc tây trang màu đen,mặt không biểu cảm, một bộ dáng “Dám xông vào,chết!”
“Nha nha club này còn rất khuôn phép a!” Chang Geum nhỏ giọng ở bên tai cô nghị luận.
Xác thực là rất có khuôn phép!Có khuôn phép đến mức cô cảm thấy các cô không phải là đi dạo quán đêm mà là đi gia nhập hắc bang.
“Nơi này đúng bảy giờ mở cửa” Tiểu Mộng cười thần bí đi tới giải thích với bọn cô.
“Chúng ta đến đây sớm như vậy làm gì?!” Cô run rẩy khóe miệng nhìn cô nàng.
Hiện tại, mới năm rưỡi chiều được không!!
“Ai nha, các cậu không phát hiện đã có rất nhiều người xếp hàng sao? Đương nhiên muốn đến sớm một chút để chiếm được vị trí tốt”.
“Chờ một chút, người kia có thể đi vào?” Ngay khi cô và Tiểu Mộng đang tranh luận,Chang Geum hướng cửa club nâng nâng cằm.
Cô và Tiểu Mộng cùng nhìn qua, một người đàn ông mặc quần dài màu đen bó sát người phối với đôi giày Martin đen,trên người mặc áo len cao cổ màu đen cùng với áo khoác bành tô đỏ thẫm đang quang minh chính đại đi vào club bảy giờ mở của trong truyền thuyết.
Mà vị đại thúc mặt than nhìn thực hung ác kia, cư nhiên lại hào phóng cho hắn vào.
Nha nha, đây là tình huống gì?!
Quần chúng xung quanh ào ào tỏ vẻ phẫn nộ, có mấy người kích động muốn đi vào như hắn,lại bị đại thúc mặt than vô tình cản trở ở bên ngoài.
“Quả nhiên, có tiền liền tùy hứng sao?!”Chang Geum ở bên cạnh cô cảm thán nói.
Cô đứng yên,khó có được lúc không đáp trả lại cô nàng,chỉ cảm thấy anh chàng áo đỏ vừa rồi rất quen thuộc!
Thật vất vả đợi đến bảy giờ,sắp bị đông chết ở bên ngoài,cuối cùng ba cô cũng được cho vào.
Tìm cái ghế dài ngồi xuống, Tiểu Mộng giơ ba ngón tay với người bồi bàn, rất khí phách nói “Ba két bia đen”. ( Nguyên văn là " Ba trát bia đen" nhưng Mèo không biết trát là gì nên dịch là két)
“Nằm tào!Ba két? Ba mươi sáu chai?! Cậu uống hết sao?” Cô kinh hô ra tiếng, nhanh chóng gọi người phục vụ đang chuẩn bị đi.
“Hai két! Hai két đủ rồi. Lấy cho tôi một ly nước chanh, cảm ơn!”
Cô rõ ràng cảm thấy anh chàng trợn trừng mắt với cô,bất quá cô không có để ý,bởi vì mỗi lần đi bar đều gặp ánh mắt như vậy cô đã quen rồi. Dù sao, người trưởng thành đến quán bar gọi nước chanh không nhiều lắm.
Có thể là hôm nay uống nhiều nước,chưa chơi đến nửa giờ cô liền muốn đi toilet,tránh né Tiểu Mộng đang ôm bình rượu xướng high ca.
Thật là,tửu lượng không tốt thì theo cô uống nước trái cây thôi,say khướt rồi nói linh tinh.
Giải quyết xong vấn đề sinh lí,cô ra khỏi toilet rửa tay ở bồn rửa tay công cộng, đang lo lắng liệu Chang Geum có đem Tiểu Mộng đánh cho một trận không,một người đàn ông mặc áo bành tô màu đỏ đi ra từ toilet nam cách vách.
Nhìn kẻ mắt vô cùng quen thuộc…Nha không, là khuôn mặt vô cùng quen thuộc,nhất thời trong lòng cô có một vạn con vật chạy qua.
Quả nhiên là hắn! Cô biết cô không nhận sai người!
“Hôm nay không đi nhầm cửa nữa?”
Đang ngây người cảm thán con mắt tốt của chính mình,người nọ đã rửa sạch tay,đi tới đem cánh tay khoát lên vai cô, nhàn nhạt hỏi.
“Ân…Ân?”Cô yên lặng lui về phía sau một bước,đẩy cánh tay đang ở trên vai cô ra.
“Kia,chơi với tôi đi” Hắn cúi đầu tới gần, chống lại ánh mắt của cô,bắt đầu vô sỉ phóng điện.
Nhớ tới hậu quả thảm khốc sau khi bồi hắn “Chơi” lần trước, cô phi thường kiên quyết cự tuyệt hắn.
“Vì sao?”Khóe miệng hắn giương lên cười cười, tay lại khoát lên vai cô đè cô lại.
“Bởi vì…Tôi không muốn chơi cùng anh!” Cô trấn định lại “ Còn có, lần trước bị anh lừa có anh trai anh giúp anh,lần này tôi sẽ không ngốc như vậy để anh lừa nữa!”
“Anh trai?”
“Ân” Cô gật gật đầu, “Bất quá phải nói lại,anh trai sinh đôi của anh quả thực là người trên trời mà, anh ấy nhã nhặn như thế, anh vì sao lại… lại.. không giống?”
“Phốc” Hắn khẽ cười một tiếng,sau đó đứng thẳng dậy kéo tay cô ra ngoài.
“Tôi không có anh trai sinh đôi gì cả,nhưng lại biết một đôi song bào thai kỳ quái học trung học,bất quá hẳn là không có khả năng giới thiệu cho em”.
“Thời gian của tôi không nhiều lắm,cho nên hiện tại em hãy ngậm miệng lại, ngoan ngoãn chơi với tôi đi”.
“Cái gì a!” Cô hất tay hắn ra “ Anh thật là kỳ quái. Hai chúng ta quen thuộc lắm sao? Mỗi lần nhìn thấy tôi anh đều nói muốn cùng tôi chơi.Chơi cái len sợi a!” ( “Len sợi” là một câu chửi tục)
“ Không biết?” Hắn nghĩ nghĩ “Vậy hiện tại làm quen đi!”
Khóe miệng gợi lên nụ cười tà mị,hắn thẳng tắp nhìn chằm chằm vào mắt cô, sau đó bình tĩnh nói: “Tôi là Shin Se Ki, còn em?”
Cô nhìn hắn cười nhất thời tâm thần nhộn nhạo, ngốc lăng đáp “ Sulli, Sulli An”.
“Ân” Hắn cười, một lần nữa nắm lấy tay cô “ Hiện tại đã làm quen, có thể cùng tôi chơi không?”
Cứ như vậy mạc danh kì diệu bị hắn lôi ra ngoài club,thẳng đến khi chiếc xe thể thao màu đỏ đã chạy rất xa thì cô mới lấy lại tinh thần.
“Nha! Anh muốn dẫn tôi đi chỗ nào a! Bạn bè tôi còn ở club đó!”
“Gửi thư báo một tiếng là được rồi.Đã nói với em, tôi không có nhiều thời gian lắm” Hắn lại dùng lực đạp một cước lên chân ga, cô sợ tới mức nắm chặt lấy dây an toàn,cả người dính sát vào ghế ngồi.
“Anh lái nhanh như vậy sẽ chết mất!!!”
Xe thể thao cuối cùng cũng dừng ở một đỉnh núi,cô đứng đó ngốc lăng nhìn xung quanh tối như mực, che ngực cảnh giác nhìn Shin Se Ki đang đứng dựa vào đầu xe.
“Em đứng đó làm gì,lại đây!” Hắn nghiêng đầu nhìn cô, sau đó hướng cô vẫy vẫy tay.
“Anh anh anh anh anh… Anh muốn làm gì?!” Thanh âm đầy nghi ngờ chỉ vào hắn.
“Mau tới đây!” Hắn trợn trừng mắt,sau đó bước tới nắm lấy áo cô kéo tới đầu xe.
Cô hét chói tai bị hắn đặt dựa vào đầu xe, chính lúc đang huơ loạn nắm đấm,cô nghe thấy hắn dùng thanh âm từ tính nói “ Em còn kêu nữa tôi liền hôn em!”
Cô lập tức che miệng mình an tĩnh lại,mở đôi mắt to nhìn hắn.
Hắn lấy từ trong xe ra một lọ nước trái cây,vặn mở ra đưa cho cô,cô nhận lấy, hắn lại mở lon bia uống một ngụm.
Cô nhìn sườn mặt của hắn,ánh trăng chiếu vào mặt hắn, cái cảm giác “ Cô tịch” lần trước lại xuất hiện trên người hắn lần nữa.
“Em nhìn tôi chằm chằm làm gì?”Hắn búng một cái lên trán cô.
Cô ôm trán quay sang chỗ khác,ánh mắt vô tình đảo qua cảnh núi rừng.
“Oa~” Cô hô lên một tiếng, tiến về trước hai bước,”Thật đẹp”.
Phóng mắt nhìn ra xa, cảnh thành phố về đêm thu hết vào đáy mắt.
“Biết ngay con gái các em đều thích cái này” Hắn đi lên phía trước, tay khoác lên vai cô.
“Xem ra, anh rất hiểu rõ tâm tư của con gái nhỉ?!” Cô quay đầu lại trêu đùa.
Hắn cười nhìn cô không nói chuyện,cô bị hắn nhìn có chút ngượng ngùng, quay đầu tiếp tục ngắm nhìn cảnh sắc bên dưới.
“Đúng rồi, vì sao mỗi lần gặp mặt anh đều muốn cùng tôi chơi?”
“Bởi vì…” Hắn buông tay khỏi vai cô, một lần nữa đi đến chỗ đầu xe dựa vào.
“Em làm cho tôi có cảm giác rất giống một người”
“Ách…Chả lẽ tôi giống chú chó của anh sao?!” Cô trợn trắng mắt,lùi về dựa vào cạnh hắn.
Nghe được lời châm chọc của cô, hắn nâng tay dí trán cô một cái.
“Người kia,là người anh thích?”
“Ân, là mối tình đầu của tôi” Hắn uống một ngụm bia, sau đó ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao.
Cô ngẩn người rồi cũng ngẩng đầu nhìn trời theo hắn.
“Anh có đeo đồng hồ không?” Cô hỏi.
Hắn quay đầu liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó đưa tay qua.
Cô giữ tay hắn nhìn chằm chằm vào đồng hồ,hắn cũng tò mò nhìn qua.
Bốn phía một mảnh yên tĩnh,chỉ có tiếng kim giây tí tách kêu.
Khi kim đồng hồ chỉ đúng mười giờ,cô ngẩng đầu nhìn hắn,sau đó chậm rãi mở miệng: “ Nhớ kĩ, 10 giờ tối ngày 21 tháng 1 năm 2007…”