Anh Mở Đường, Em Yểm Trợ (Thả Dây Dài, Câu Đại Thần)

Chương 3: Đại thần đói rách



Có câu đã là vàng thì sớm muộn gì cũng sáng lên, bạn học Thù Tiểu Mộc không phải là vàng, nhưng lại xuất hiện tại vị trí chói lọi trên bảng tài phú*, nên dù cho có là một con cóc, thì cũng có thể phát ra hào quang mang phong cách của con cóc.

(*Bảng tài phú: Trong game có nhiều bảng xếp hạng, ví dụ bảng cao thủ là những người cấp cao nhất, lực chiến mạnh nhất thì bảng tài phú chính là những phú ông phú bà nhiều tiền nhất server.)

Cho nên Tiểu Mộc của chúng ta liền lấp lánh tỏa sáng...

Ặc, vậy thì sao?

Sở dĩ người trong Mông Hồng thiên hạ đột nhiên chú ý tới cô, là vì bộ quần áo Lục Họa của Người Ngoài Hành Tinh trong bang cần phối hợp với một bộ cánh màu trắng. Khi đó người dùng cánh còn rất ít, cho nên khi cậu ta nạp tiền mặt đổi thành tiền trò chơi rồi chuyển vào kho hàng, thì đột nhiên phát hiện tên mình bay lên nằm trên bảng tài phú. Việc cấp bách chính là nhanh chóng chạy đi khoe với bà con cô bác, vì thế cậu ta vội vàng rống lên trong kênh bang phái.

Do đó có rất nhiều người mở bảng tài phú ra xem, nhất thời bị hào quang của vị phú gia đệ nhất thiên hạ làm mù mắt chó, chăm chú cẩn thận xem xét một hồi, thì giật mình bắn ra khỏi ghế.

[ Công hội ] Một Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng: [ Trừng mắt ] Lão đại, mau ra đây xem, Thù Tiểu Mộc phú gia đệ nhất thiên hạ này có phải là tên đồ đệ vô dụng bị vứt bỏ của ông hay không?

Bang chủ đại nhân mở bảng ra liếc mắt một cái:

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Ừa? Hình như là vậy.

Anh ta nói.

Sau đó bang chủ đại nhân cấp sáu lăm đã bị toàn bộ bang hội vây công, sau khi chết ba lượt rốt cuộc cũng có người lên tiếng:

[ Công hội ] Một Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng:[ Nhíu mày ] Nhận được loại đồ đệ này không biết đã tu luyện mấy đời, ông còn dám bỏ quên? ! Lại đây, để tui đâm mù mắt chó của ông cho rồi! !

[ Công hội ] Nước Trong Vô Ngần: [ Chảy nước miếng ] Lão đại, giới thiệu đồ đệ của ông cho tui đi? Tui thề tui sẽ cẩn thận nâng niu cô bé.

[ Công hội ] Một Đêm Phong Lưu Ngàn Hoa Tàn: [ Nhíu mày ] Cút đi, thứ biến thái nhà ông, không được làm ô uế con gái nhà người ta! ! [ Chảy nước miếng ] lão đại, ông sẽ phó thác đồ nhi yêu quý cho tui chứ, đúng không? Đúng không?

[ Công hội ] Vạn Phật Triều Tông: [ Đập bàn ] Câm miệng hết đi, không cho phép YY vợ tui! !

[ Công hội ] Lá Thu Như Sương: [ Ngửa mặt cười to ] Các ông đều chậm, đều chậm chân cả rồi, Thù Tiểu Mộc sớm đã là " vợ yêu" của bản cung!

[ Công hội ] Một Đêm Phong Lưu Ngàn Hoa Tàn:[ Nhíu mày ] Cút, bà là con gái còn tới xem náo nhiệt cái gì! !

[ Công hội ] Lá Thu Như Sương: [ Chảy nước miếng ]Giới tính không thành vấn đề, nể tình vị trí đứng đầu bảng tài phú, bản cung không ngại cùng cô bé diễn bách hợp**.

(**Bách hợp: trái ngược với đam mỹ, là girl x girl đấy ạ.)

Quần chúng: =_=||||

Cuộc chinh chiến tiếp tục, mà bạn học Tiểu Mộc của chúng ta rõ ràng không hề phát hiện mình dĩ nhiên đã trở thành miếng thịt béo cho đám sói đói... Ặc, được rồi, hiện tại đám này chỉ có thể gọi là chó đói, bạn còn không biết mình đã trở thành miếng thịt cho đám chó đói tranh giành thèm nhỏ dãi.

Khi đó hai ID vừa vặn tới cấp ba mươi của cô đang mở cửa hàng ở Trung Nguyên Tây Lăng và khu Thái Thú Cửu Lê, địa điểm mở cửa hàng cũng phải căn cứ theo thời gian và vật muốn mua, ví dụ như nếu bạn muốn mua nguyên vật liệu, tất nhiên là phải mở ở cửa ra vào phó bản, nếu bạn mua phù, thì phải mở tiệm ở chỗ thương nhân giám định phù, nếu bạn muốn mua bán thành phẩm, khẳng định là phải bày sạp ở khu kỹ năng. Mà việc thu mua này cũng phải có kỹ xảo, ví dụ Ly hỏa tinh, có giai đoạn giá nó hơi cao, rất nhiều người đều mua. Khi đó chúng ta nên mở hai cửa hàng gần bên nhau, một ID A để giá cực thấp, một ID B thì vẫn thu mua theo giá thị trường bình thường, như vậy nếu có người nào bán cho ID A, tốt lắm, bạn buôn bán có lời. Mau mau nhìn xem tên ngốc kia là ai, liên hệ với hắn để hợp tác dài kỳ.

Đại đa số mọi người sẽ bán cho ID B, như vậy so với những người khác thì bạn vẫn có thể thu mua nhiều hơn một ít.

Mặt khác lúc mở hàng nhớ đừng nên vừa mua vừa bán cùng một loại đạo cụ, mặc dù việc này cũng đã hợp pháp hóa, nhưng mọi người vẫn mang tâm lý ghét cay ghét đắng. Người ta vừa thấy bạn đem những thứ vừa mua ra bán, dù chỉ hai ba lượng, cũng sẽ không muốn bán cho bạn nữa.

OK chúng ta tiếp tục nói về bạn học Tiểu Mộc, hiện tại bởi vì vô cùng rãnh rỗi, cũng không có hoạt động đặc biệt gì, bạn học Tiểu Mộc liền mở cửa hàng ở chỗ đông người.

Còn quý danh cấp bốn chín đáng thương của cô lại đi dạo đông dạo tây, vừa tìm kiếm người mua giúp trang bị, vừa sắp đặt những vụ làm ăn béo bở.

Đột nhiên, một hàng mật ngữ màu tím hồng nhảy ra:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn:[ Ngửa đầu cười to ] Đồ nhi thân yêu!

Bạn học Tiểu Mộc rùng mình một cái:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Làm sao vậy? !

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn:[ Ngửa đầu cười to ] Đồ nhi bảo bối của ta, có phải trong túi của con có rất nhiều tiền hay không?

Một câu hỏi thẳng thắn đến người ngốc như bạn học Thù Tiểu Mộc cũng không thể không hiểu đạo lý, sau khi cô lật qua lật lại túi hành trang, đã bừng tỉnh đại ngộ mà nói một câu làm cho Thánh Kỵ Sĩ hộc máu mà chết:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Ừa, tiền trong kho lưu trữ có hạn, con đành phải mang trong túi. Làm sao mà sư phụ biết được?

Đám chó đói Mông Hồng Thiên Hạ vì những lời này, mà đỏ hồng mắt quyết định cắn chết toàn bộ sinh vật giống đực trong bang hội ngoại trừ bản thân mình!

>_

Mà vị sư phụ của bạn Tiểu Mộc đột nhiện có vẻ hòa ái dễ gần một cách bất thường:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Ngửa đầu cười to ] Đồ nhi thân yêu, đến, đến chỗ sư phụ đi.

Bạn học Thù Tiểu Mộc nửa tin nửa ngờ:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : [ Đổ mồ hôi lạnh ] Sư phụ muốn làm gì?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn:[ Ngửa đầu cười to ] Đồ nhi bảo bối, sự phụ thấy con sắp lên cấp năm mươi, trang bị còn khó coi như thế, vi sư giúp con chế một bộ Ảnh Vũ. ( Ảnh Vũ: trang phục của thích khách cấp bốn lăm.)

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ :[ Trừng mắt ] Sư phụ tốt như vậy sao?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn:[ Bi phẫn đập bàn ] Sao đồ nhi lại hoài nghi vi sư! !

Thù Tiểu Mộc lúc ấy mới học năm nhất, rất ngốc rất ngây thơ, đọc quá nhiều tiểu thuyết võng du, nhóm đại thần đều một người một ngựa, một kiếm nơi tay, vạn người cũng đừng mong chặn nổi. Vì thế cô cảm thấy mình không nhất thiết phải gia nhập bang hội, bạn có bao giờ thấy nữ chính đại thần trong tiểu thuyết võng du, lại mỗi ngày ở bên ngoài phó bản kêu "Cần tìm tổ đội" không? Cho nên bạn Tiểu Mộc từng dùng nguyên một buổi chiều ở cửa phó bản địa ngục, phó bản cấp bốn hai cấp hoặc bốn tám rống " Thích khách cấp bốn tám tự mình chinh phục phó bản", hiệu quả là mọi người đều đồng ý nhất trí—— trực tiếp bị bỏ qua.

Thù Tiểu Mộc chịu đả kích lớn, khi đó mới phát hiện kỳ thật trong bất cứ trò chơi nào, chơi một mình thật sự thảm, quá sức thảm.

Vì thế Thù Tiểu Mộc mới nảy ra ý định gia nhập bang hội.

Trong trò chơi, đương nhiên là có rất nhiều bang hội. Thù Tiểu Mộc lại chỉ biết tên hai cái —— Trác Tuyệt cùng với Mông Hồng Thiên Hạ. Lúc đó cô còn chưa hiểu bang hội có thực lực lớn cỡ nào, sở dĩ có ấn tượng sâu sắc với hai bang hội này, là vì trên các kênh công cộng thường xuyên xuất hiện ——

[ Thế giới ] Chiến Hồn Long Thành: [ Nhíu mày ] Bọn chó Trác Tuyệt, có ngon đi ra đấu một_một với ông mày, giết người mới thì có gì hay ho! !

[ Thế giới ] Gió Thu Cuốn Hết Lá Vàng: [ Phun ] Bọn chó Mông Hồng Thiên Hạ đi ra liếm chân cho ông nhà ngươi!

=_=||||

Nhìn tình hình như vậy, hào quang của hai bang hội lớn này quả thật là rất sáng, rất chói mắt, chẳng trách Tiểu Mộc lại cảm thấy hai bang hội này có thực lực mạnh nhất.

Mà chân chính làm cho Tiểu Mộc quyết định gia nhập Mông Hồng Thiên Hạ, còn là vì bảy giờ tối hôm đó, có người muốn mua đồ của cô, cô giao hàng tận nơi, hẹn tới Vĩnh Trữ trấn ở Giang Nam.

Bởi vì Vĩnh Trữ trấn không phải khu an toàn, không có thủ vệ, vì vậy cũng là một chỗ tuyệt vời cho các bang phái giải quyết ân oán cá nhân, bạn nhỏ Tiểu Mộc vừa đến, liền gặp một đám nick đỏ đang ở đó giương nanh múa vuốt.

(***Nick đỏ_ Hồng danh:Khi bạn giết người hay bật chế độ đồ sát để giết người thì tên sẽ biến thành màu đỏ và điểm PK sẽ tăng lên tương ứng với số lần giết người. Ở một số trò chơi, những người giết nhiều người phải ngồi tù để tẩy điểm PK, hoặc đưa đầu cho người khác giết lại, nếu bạn giết người có nick đỏ thì không bị tăng điểm PK.)

Một thích khách nho nhỏ không đến cấp năm mươi làm sao mà chạy thoát. Đao kiếm không có mắt, chúng nó cũng mặc kệ bạn có sáng lấp lánh ở cái bảng nào đó hay không ——thậm chí Tiểu Mộc không thể tính là bị người ta giết chết , chỉ có thể xem như người bị trúng tên bay đạn lạc mà tử trận.

Phản ứng của Thù Tiểu Mộc chính là vỗ vỗ cái mông sống lại chạy đến đến cạnh đá truyền tống của trấn Vĩnh Trữ, trong trò chơi giết chóc không thể tránh được, người mới như Tiểu Mộc, cũng sớm đã quen rồi. Hối người mua, đối phương đáp lập tức đến. Vì thế cô ở bên cạnh đá truyền tống ngây ngốc chờ.

Một lát sau, một chiến sĩ Hoang Hỏa khiêng trường đao mà đi qua, trên đỉnh đầu là ba chữ máu chảy đầm đìa—— Thánh Kỵ Sĩ.

Thù Tiểu Mộc vẫn còn có vẻ mẫn cảm với ba chữ này, cô nhích lại gần đá truyền tống, hận không thể biến thành vô hình. Nhưng người ta tốt xấu gì cũng lớn hơn cô gần hai mươi cấp, ẩn thân hay không ẩn thân thì có gì khác nhau? Càng trốn càng giấu đầu lòi đuôi.

Cuối cùng bạn nhỏ Tiểu Mộc quyết định thản nhiên đứng đó, sau đó mặc niệm anh ta không nhìn thấy mình, anh ta không nhìn thấy mình, anh ta không nhìn thấy mình... = =

Chiến sĩ kia lại thật sự không để ý đến cô, anh ta mở kỹ năng di chuyển tốc độ cao, giơ cặp chùy di chuyển giữa một đám nick đỏ như trục lăn máy giặt. Khả năng cận chiến của chiến sĩ Hoang Hỏa thật sự rất mạnh, nhưng trò chơi vẫn có cân bằng, cho nên trong một đám nick đỏ, anh ta chia đều dùng tần suất ba phút một lần không ngừng chết rồi trở về đá truyền tống.

Thù Tiểu Mộc ngây người, đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy một trận đấu hỗn loạn chân chính, cô vĩnh viễn luôn co đầu rụt cổ ở khu an toàn chưa bao giờ PK, Thù Tiểu Mộc chỉ cảm thấy kích thích, giống như người mê bóng đi xem bóng đá, còn nhiệt huyết sôi trào hơn cả vận động viên trong trận, nhìn mỗi người chạy đi chạy lại trong sân đều cảm thấy cảm động lây, chỉ thiếu điều căng cổ họng kêu cố lên.

Chiến sĩ Hoang Hỏa rõ ràng là người tập trung đại bộ phận hỏa lực của quân địch, Thù Tiểu Mộc chỉ thấy anh ta không ngừng giết người, sau đó chết đi rồi sống lại xuất hiện ở đá truyền tống, rồi lại nhanh chóng mang theo chùy, khiêng đao giết người, tiếp theo lại tiếp tục chết một cách oanh liệt...

Một đám nick đỏ không ngừng giảm đi, rồi lại không ngừng đông lên một lần nữa.

Một lát sau giống như binh khí đều ăn no uống đủ máu tươi, nhuộm đầy sát khí, chiến sĩ Hoang Hỏa cao to trâu bò, vẻ mặt hung hãn kia đột nhiên lại lộ ra vài phần hào khí đội trời đạp đất.

Đang mê mẩn xem cuộc chiến, thậm chí quên cả thúc giục người mua, cô ngây người ở trấn Vĩnh Trữ bốn mươi phút.

Thẳng đến...

[ Phụ cận ] Thánh Kỵ Sĩ: Trên người ai có tiền, cho tui mượn hai mươi lượng vàng sửa trang bị, ngày mai tui trả.

=_=||||

Thù Tiểu Mộc ngã xuống đất.

Vì thế cái loại hình tượng đại thần đội trời đạp đất này, lập tức tan biến không còn sót lại chút gì.

Cho nên các bạn thấy đấy, trong trò chơi kỳ thật không có đại thần, cho dù PK rất siêu, cho dù sắp đến cấp tối đa, cho dù giết người như ma —— cũng có thể không có đủ cả tiền sửa trang bị.

Vì thế chiến sĩ Hoang Hỏa đầy hào khí ở trong mắt Thù Tiểu Mộc , bị giảm giá trị thành một kẻ kẻ lang thang đói rách.

Tuy vậy mọi người đều cực lực không tin, làm sao có thể như thế...

Trung Quốc có một câu tục ngữ, gọi là đánh rắn giập đầu. Một khi trang bị tổn hại, tất cả thuộc tính sẽ biến mất toàn bộ, nói cách khác chính là mặc cũng như không. Lúc này không giết anh ta thì còn đợi tới lúc nào? !

Lúc đó anh ta đang là nick đỏ, lại không thể quay về khu an toàn, trấn Vĩnh Trữ ở Giang Nam liền trình diễn một màn cực kỳ máu tanh—— một chiến sĩ Hoang Hỏa bị bạo cúc hoa.

Quả thật khi đó Tiểu Mộc còn rất giống thánh mẫu, nhìn Hoang Hỏa bị luân, cảm giác kia tựa như một đại hiệp uy phong tám phương chuyên trừng bị ác bá đùa giỡn con gái đàng hoàng, lại trúng gian kế bị nhóm ác bá đánh đến răng rơi đầy đất. Tuy rằng lòng cô có khúc mắc với chiến sĩ Hoang Hỏa này, nhưng dù sao cũng chỉ là trò chơi, cũng không có thâm thù đại hận gì.

Vì thế lúc ấy cảm giác đồng tình liền tràn đầy trong lòng.

[ Hệ thống ] Bạn yêu cầu giao dịch với Thánh Kỵ Sĩ.

Khi đó chiến sĩ Hoang Hỏa vừa vặn mới sống lại đứng lên, thừa dịp thời gian hệ thống bảo hộ mà quay về. Sau mười giây anh ta mới đồng ý giao dịch.

[ Hệ thống ] Số tiền giao dịch: 100 vàng 0 ngân 0 đồng, giao dịch thành công.

Thù Tiểu Mộc không nói lời nào, anh ta cũng không hề nói cảm ơn.

Mà điều làm Thù Tiểu Mộc lo lắng là, chiến sĩ Hoang Hỏa vừa sửa xong trang bị, liền lập tức quay lại báo thù. Nhìn tên kia vẫn không ngừng chết đi sống lại như cũ, Thù Tiểu Mộc thiếu điều giơ loa lên rống —— trả tiền lại đây——

=_=|||

Thù Tiểu Mộc thúc giục người mua giao dịch cái áo kia xong liền trở về khu an toàn, càng ở trấn Vĩnh Trữ cô càng đau lòng, cô dự cảm một trăm lượng vàng kia không đủ để anh ta chết trong hai giờ, vừa nghĩ đến tiền mồ hôi nước mắt của mình tự dưng trôi theo dòng nước như vậy, bạn nhỏ Tiểu Mộc liền đau lòng.

Nhưng khi đó cô hoàn toàn không biết —— chuyện này mới chỉ là bắt đầu.sssssssssssssss

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.