Xế chiều hôm sau,
bang chủ đại nhân xuất hiện tại giao lộ Sư Phong đúng hẹn. Bánh Bao cũng đã chờ ở đó. Cô kéo chiếc vali nho nhỏ, mặc áo sơ mi tay lở màu trắng,
phối với quần short jeans màu xanh nhạt, tóc cột lên cao, quấn lại bằng
sợi dây buộc tóc hình Winnie Pooh, một tay che nắng, nhìn rất có vẻ
thanh xuân hồn nhiên. Hai tháng không gặp cũng không có gì thay đổi.
“Đi thôi.” Đột nhiên anh không biết phải đối xử với cô thế nào, cầm vali bỏ vào cốp xe. Bánh Bao ngồi bên ghế lái phụ, nhất thời hai người không
nói chuyện, không khí rất ngượng ngập. Nắng tháng bảy gay gắt lạ thường, anh nghiêng người kéo cửa kính xe lên cho cô, mở điều hòa, cảm thấy cần phải nói chút gì đó: “Ăn trưa chưa?”
“Hả?” Bánh Bao cũng không được tự nhiên, cả buổi mới kịp hiểu ra: “Ăn rồi ạ.”
Trong lòng bang chủ đại nhân cảm giác giống như nơi nào đó ngứa ngáy.
Chín giờ rưỡi tối, anh trực tiếp đưa Bánh Bao đến chỗ ở tại cửa nam trường
đại học A, mang vali lên lầu, Bánh Bao cúi đầu đi theo phía sau.
“Em ở đây trước, đây là số điện thoại phòng bảo vệ, đây là lão Ngũ. Có
chuyện gì cũng có thể tìm bọn họ. Xung quanh đây em cũng quen thuộc, máy tính không có mật mã, tất cả đồ ở đây cứ dùng tự nhiên, anh không
thường đến đây.” Anh giao phó từng việc không phân lớn nhỏ, nhưng thế
nào cũng cảm thấy không yên lòng: “Buổi tối khi ngủ phải đóng kỹ cửa sổ, ai gõ cửa cũng đừng mở. Có việc gì đó thì gọi điện thoại cho lão Ngũ.”
“Ừ.” Banh Bao chuyển vali vào phòng khách, anh đi đến hỗ trợ: “Đừng, em ngủ
bên phòng anh, ánh sáng tốt hơn.” Anh mang quần áo của cô vào trong
phòng: “Quần áo gì đó để vào trong, cứ xem như nhà mình. Có chuyện gì
thì gọi cho anh.”
“Ừ.” Bánh Bao gật đầu, mở vali ra bắt
đầu treo quần áo vào tủ. Bang chủ đại nhân cảm thấy cô nhóc này cũng quá dễ dàng trốn theo người khác mà: “Lỡ như bị anh lừa em thì sao?”
“Hả?” Bánh Bao ngẩng đầu nhìn anh, thế nhưng anh chỉ cười cười: “Không có gì. Đây là chìa khóa, cái này là cửa chống trộm. À, mấy cái này không biết
dùng ra sao, em có rảnh thì xem thử nhé.”
Giao xong,
Bang chủ đại nhân chạy xuống lầu như trốn tránh, vào thang máy mới chợt
nhớ đến cô còn chưa ăn tối. Cho nên đi đến cửa hàng tiện lợi vơ vét mua
một đống mì tôm thực phẩm. Vẻ mặt ông chủ cửa hàng hoài nghi đánh giá,
còn nhìn bóng lưng to lớn cao 1m89 này lẩm bẩm: “Mấy đồ này ngày mai
tăng giá hay sao ta…”
Bánh Bao ở nhà của Bang chủ đại
nhân. Bang chủ đại nhân không dám ở lại, nhanh chóng về thành phố L.
Đương nhiên Bánh Bao ngày ngày đi đến Vò Sò Xám, nói là đi làm, nhưng Vỏ Sò Xám cũng chẳng có việc gì cho cô làm cả — Ở trong nhà của ông chủ,
cầm lấy thẻ kiểm tra của ông chủ, ai dám sai cô làm việc chứ.
Buổi tối đầu tiên Bánh Bao rất lạ lẫm, nửa vui mừng nửa sợ hãi. Anh rất
nghiện thuốc lá, trong phòng thỉnh thoảng nhìn thấy vài mẫu thuốc, cô
kiên nhẫn dọn dẹp sạch sẽ sàn nhà và gạt tàn.
Cũng không biết có phải do hoàn cảnh trưởng thành của cô khiến cô rất dễ bị vẻ dịu dàng bắt trói hay không. Cô thích đến gần anh, ngửi mùi thuốc lá trên
người anh, nghe anh ôn hòa nói chuyện với mình. Khi đó cô cũng chưa từng nghĩ đến, cuối cùng là mình biết được người này bao nhiêu.
Lúc dọn dẹp nhà xong lên mạng, trong trò chơi đã không còn mấy người.
Đầu tiên là cô xem xét quốc khố Hồng Tụ Đường, nhìn trang bị của nick nhỏ
xem còn dư lại bao nhiêu. Tiếp đó lại xem danh sách thành viên bang hội, gửi tin cho từng nick lên cấp chậm để đi đánh. Trong công hội có rất
nhiều nick đã lên cấp 50, cô chuyển giao cho Tây Môn, rồi rót thêm nick
mới vào. Mãi mãi dưới cấp năm mươi khiến cô không cảm giác được thời
gian thay đổi.
[Bạn tốt] Hơn Người nói với bạn: Lên rồi?
Bánh Bao cau mày:
[Bạn tốt] Bạn nói với Hơn Người: Đừng ép tôi đưa anh vào sổ bìa đen
[Bạn tốt] Hơn Người nói với bạn: *Ngậm miệng*
Không phải cô không biết thế lực chiến lần trước, liên minh Trác Tuyệt suýt
thua Tế Thiên Nhai — Vì trả thù hành động đào tường của liên minh Trác
Tuyệt, kết quả là bang hội Mạn Đà La và Mông Hồng Thiên Hạ liên thủ tấn
công.
Cô làm một số hoạt động hàng ngày theo thường lệ:
[Thế lực chủ] Thù Tiểu Mộc: Hôm nay còn ai chưa đi săn ngọc?
[Thế lực] Nhìn Máy Bay: Lão đại, tôi mới cấp 30 có thể đi không?
[Thế lực chủ] Thù Tiểu Mộc: Vào đội.
Phó bản cấp 21 đối với Thù Tiểu Mộc mà nói là rất điêu luyện, những con
quái từng làm khó cô, hôm nay toàn bộ đều chết trong một chiêu. Ấn tượng duy nhất của cô với cái phó bản này là chiến sĩ Hoang Hỏa cấp bốn mươi
mấy dắt theo cô còn chưa biết cưỡi ngựa, ban đầu là Uyên Ương đến giúp
đỡ, sau đó cấp bậc Hoang Hỏa cao hơn, nên Uyên Ương cũng không đến nữa.
Cho nên thường xuyên thấy được anh lùa quái thành một đám, còn cô thì
vừa mới học cưỡi ngựa dè dặt đi phía sau.
Dù hiện tại cô biết được dụng ý anh thu đồ đệ lúc đó, nhưng ký ức vẫn mãi dừng tại lúc cấp hai mươi mấy.
Mà bên kia, lão đại Trác Tuyệt đã dò được vị trí của cô. Xem ra cái Bánh
Bao nói gì cũng không thấm này muốn cô ấy làm phản là vô cùng khó khăn.
Nhưng nick gián điệp của anh ta trong Mông Hồng Thiên Hạ vô cùng hiểu rõ tình trạng hiện nay của họ. Bên này không được thì chỉ có thể ra tay từ người kia thôi.
Khi đó em gái Tiểu Lục đang làm nhiệm
vụ tuần, sau Tam Tiên, cô ta đi làm Bổ Thiên, nhớ đến nick chồng mình
cũng chưa làm, nên đăng nhập vào dự định cùng làm chung. Cho nên lúc đó
trên màn ảnh của Bánh Bao xuất hiện một dòng thông báo màu xanh:
[Hệ thống] Bạn tốt Thánh Kỵ Sĩ đã đăng nhập.
Bánh Bao cảm thấy rất ngỡ ngàng, tính toán theo như lộ trình anh đến đón cô
chắc phải là hơn năm giờ sáng đã lên đường. Bây giờ không ngủ, còn vào
trò chơi sao? Cho nên cô gửi tin qua:
[Bạn tốt] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Còn hơi hả? Đi ngủ sớm một chút đi.
Sau đó em gái Tiểu Lục trợn tròn mắt, sau sự kiện sư nương lần trước, cô ta không thể làm khó Tiểu Mộc quá trớn, cho nên hơi bực bội trả lời:
[Bạn tốt] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Tôi đi làm nhiệm vụ tuần với vợ yêu.
Bánh Bao đang vui vẻ, nhìn thấy câu nói lạ lùng kia cảm thấy rất kỳ quái, cũng im lặng không nói gì nữa.
Mà Tiểu Lục đang dùng nick chồng mình dẫn mình đi làm nhiệm vụ tuần, đột nhiên nhận được tin nhắn:
[Người xa lạ] Thu Diệp Như Sương nói với bạn: *Giơ Xiên* Chị dâu, đang làm gì đó?
Con người của Tiêu Lục nói thật thì không xấu. Ít nhất trong bang hội được
lòng khá nhiều người, cho dù đối với nữ cung thủ cấp 64 này, cô ta chưa
hề tỏ ra vẻ lạnh nhạt:
[Người xa lạ] Bạn nói với Thu Diệp Như Sương: Ừ, chị lấy nick chồng đi làm nhiệm vụ tuần, em làm chung không?
[Người xa lạ] Thu Diệp Như Sương nói với bạn: Được ạ.
Cho nên cô ta mở hai nick, một đội ba người đi làm nhiệm vụ tuần.
[Người xa lạ] Thu Diệp Như Sương nói với bạn: Chị dâu, lão đại dám đưa nick
cho chị, thật sự rất thương chị nhe. *Chảy nước miếng*
Tiểu Lục không để tâm đến câu này, chỉ đáp một tiếng. Thật ra thì anh đối xử với cô đúng là rất tốt, tốt đến mức cô không thể bắt bẻ. Trang bị toàn
thân cô, bất kể là dẫn đi săn hay là mua giúp, hoàn toàn đều là tự tay
anh. Sau khi kết hôn anh cũng đưa mật mã tài khoản, mật mã quốc khố Mông Hồng Thiên Hạ cho cô. Cô mở miệng đòi đồ gì, anh chưa bao giờ qua loa.
Nhưng mỗi khi đối mặt với mối nhân duyên người người ca ngợi này, lúc
tất cả mọi người đều nói anh đối xử với cô rất tốt, trong lòng cô lại
cảm thấy khó chịu.
Cô không hiểu được chiến sĩ Hoang Hỏa này, có đôi khi cảm thấy thậm chí anh không quan tâm cô bằng đám anh em của anh. Cô cũng thường nói với mình chỉ là trò chơi, đùa vui thôi,
nhưng mỗi lần nghĩ đến lại luôn không cam lòng.
[Bạn
tốt] Thu Diệp Như Sương nói với bạn: Tuy trang bị của Thù Tiểu Mộc là do lão đại săn giúp, nhưng anh ấy cũng không đưa tài khoản của mình cho
Thù Tiêu Mộc bao giờ.
[Bạn tốt] Bạn nói với Thu Diệp Như Sương: Trang bị của Thù Tiểu Mộc cũng là do anh ấy săn?
[Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương nói với bạn: Đúng vậy ạ. Khi đó Thù Tiểu Mộc
bảo là muốn tham gia cuộc thi gì đó, ngày ngày Lão Đại bắt người đi phó
bản Kiếm Vực săn đai giúp cô ta. Nhưng nick cô ta quá nhọ, mỗi ngày đi
Kiếm Vực một lần cũng không săn được. Khi đó Lão Đại vì cô ta mà hằng
ngày đều làm nhiệm vụ Bảo Giám đó. Chị biết bình thường anh ấy lười bao
nhiêu, ngay cả tiền sửa trang bị cũng không có. Vậy mà lại có thể làm
nhiệm vụ Bảo Giám kiếm tiền vì cô ta.
Trong lòng Tiểu
Lục cảm thấy ức đến cần cổ. Nhưng tất cả phụ nữ đều có một đặc điểm
chung. Càng nghe gian tình của chồng càng thấy ức, càng ức càng muốn
nghe.
[Bạn tốt] Bạn nói với Thu Diệp Như Sương: Chị chỉ nghe bọn Chân Phạm nói là tình cảm anh ấy và Thù Tiểu Mộc rất tốt.
[Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương nói với bạn: Tốt vô cùng. Trước kia trong hội
cũng biết, Lão Đại thích PK giết người, một khi đã chém giết thì ai kêu
cũng không được, chỉ có Tiểu Mộc ra mặt, vừa gọi là linh ngay. Trước kia Bối Khả Khả cũng là đồ đệ của Lão Đại, luôn luôn đối nghịch với Thù
Tiểu Mộc.
[Bạn tốt] Bạn nói với Thu Diệp Như Sương: Chị biết Bối Khả Khả, nghe nói sau đó bỏ đi.
[Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương nói với bạn: Nào có, là bị Lão Đại đá ra.
[Bạn tốt] Bạn nói với Thu Diệp Như Sương: Hả?
Tiểu Lục biết nữ pháp sư này, người trong hội từng nhắc đến cô ta là đồ đệ
của Bang chủ đại nhân, nhưng rất hiếm người biết tại sao cô ta qua bên
Mạn Đà La. Cô vừa điều khiển chiến sĩ Hoang Hỏa đánh quái, nhưng sức chú ý lại đặt vào tin nhắn của đối phương:
[Bạn tốt] Thu
Diệp Như Sương nói với bạn: Bởi vì không hợp với Thù Tiểu Mộc, nói xấu
Thù Tiểu Mộc với Lão Đại. Cho nên tình cảm giữa Lão Đại và Thù Tiểu Mộc
đúng là sâu nặng. À, dĩ nhiên không giống với chị dâu rồi, chị xem, giữa hai người Lão Đại chưa hề thiên vị ai nhé.
Khi đó, tuổi của Tiểu Lục cũng không lớn, chơi game online chưa lâu, kinh nghiệm vẫn còn rất ít. Cô không biết cách một cái mạng, cái gì nên tin, cái gì
không nên tin. Ví như nick Thu Diệp Như Sương này ở trong Mông Hồng
Thiên Hạ lâu như vậy, tại sao chỉ có cấp 64? Ví như Bối Khả Khả nói
chuyện với Bang chủ đại nhân chắc chắn là phải nói riêng, nếu không phải tự mình nói ra thì sao người bên cạnh lại biết? Ví như cô ta nói những
lời này, úp úp mở mở, cuối cùng có mục đích gì?
Tiểu Lục chỉ là một cô gái đắm chìm trong ưu thương:
[Bạn tốt] Bạn nói với Thu Diệp Như Sương: Em cũng biết nói anh ấy không thiên vị ai mà.
Lời này vừa nói ra, người nào đó lập tức phát hiện tảng đá kia tương đối thả lỏng:
[Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương nói với bạn: *Ngậm miệng* Lão đại đối với chị dâu vẫn là tốt nhất đó.
Cho nên đất hoang trong đêm khuya yên tĩnh này, Tiểu Lục nghe cung thủ 64
này nói về chuyện giữa bọn họ. Anh có thể bỏ lại phó bản chỉ đi được một nửa, bởi vì anh em anh bị giết ở đâu đó. Anh có thể chạy hết Mộng Cảnh
PK suốt một ngày, không muốn giành thời gian đi với cô. Anh có thể lén
lút ép đồ, tắm ngựa trong lúc bọn họ hẹn hò đi ngắm phong cảnh, trong
lúc hai người ôm nhau đột nhiên nói cho cô biết: Khiếp, cuối cùng kỹ
năng con ngựa này cũng diệt thế tuyệt chấn rồi.
Có lần
mấy chị em cô cùng nhau đi Đào Khê, cũng bởi vì có người nói một câu:
Thù Tiểu Mộc biết rõ hai người đã kết hôn, vậy mà còn quấn lấy Lão Đại!
Anh không nói một lời đã rời khỏi đội, để lại bốn người ở lại trong phó
bản mới đánh được một nửa. Cho dù cô nhắn tin riêng thế nào cũng không
trả lời.
Điều này khiến cô cảm thấy rất mất mát, cảm
giác giống như mình không đủ thu hút anh. Cô rất muốn anh lẳng lặng ôm
mình không làm gì cả, dù mỗi ngày chỉ vài phút thôi. Nhưng sự chú tâm
của anh mãi mãi sẽ không đặt vào người cô.
Thu Diệp Như Sương vẫn đi theo sau lưng cô cùng hưởng nhiệm vụ, nữ cung thủ toàn thân Phi Thiên một lúc lâu mới nói:
[Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương nói với bạn: Chị dâu cảm thấy anh ấy thích Thù Tiểu Mộc hơn à?
[Bạn tốt] Bạn nói với Thu Diệp Như Sương: Chị không biết, chị chỉ cảm thấy
giống như trong mắt anh ấy, Thù Tiểu Mộc quan trọng hơn chị.
[Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương nói với bạn: Nếu như Thù Tiểu Mộc không ở trong bang hội, hoặc là Thù Tiểu Mộc gả cho người khác, không biết có khá hơn chút nào hay không.
Tiểu Lục phiền lòng:
[Bạn tốt] bạn nói với Thu Diệp Như Sương: Hứ, rời khỏi Mông Hồng Thiên Hạ
thì sao, hơn nữa… Anh ấy cũng không chịu để cô ta đi đâu.
[Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương nói với bạn: *Cười* Nếu quả thật chị dâu không
yên lòng thì bảo Lão Đại chọn một người chồng cho Tiểu Mộc không phải là xong sao. Cô ta gả cho người khác, đương nhiên phải đàng hoàng thôi.
Gả cho người khác… thì đàng hoàng sao?
[Bạn tốt] Bạn nói với Thu Diệp Như Sương: Nhưng mà… cô ta sẽ không chịu đâu.
[Bạn tốt] Thu Diệp Như Sương nói với bạn: Nếu như Lão Đại thật sự muốn chị
yên tâm, anh ấy nhất định có thể nói động đến cô ta. Dù sao anh ấy cũng
là sư phụ cô ta mà. Chị có biết trước kia Thù Tiểu Mộc kết hôn với Một
Giây Giết Ba Nghìn không? Đó chính là Lão Đại sắp xếp.
Tiểu Lục nhìn đề nghị này, có lẽ như vậy đối với mọi người tốt hơn.