Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em

Quyển 1 - Chương 69



Nhưng bây giờ, thật sự là tình huống đặc biệt, thân thể của anh vốn không chịu sự khống chế của anh, thấy thân thể người phụ nữ đẹp như bạch ngọc, nếu anh không phản ứng thì không phải là đàn ông bình thường!

Hơn nữa, còn bị hạ độc.

Anh nhắm mắt lại hít vào một hơi thật sâu, ở sâu trong đáy lòng làm đấu tranh mãnh liệt, anh nhất định phải nhịn được, nhịn đến khi Giai Ny xuất hiện mới có thể.

Đáng chết! Anh là cao thủ tình trường lại có một ngày ngã trên tay phụ nữ, nói ra chắc bị người cười rơi hàm!

Thật là lỡ một bước chân để hận nghìn đời!

Đều do anh quá mức tự tin, cũng trách kế hoạch biến hóa khó lường, máy bay Giai Ny gặp bão, bất đắc dĩ mà đổi đường biển, trì hoãn thời gian.

Giản Mộng Ngữ chân trần đi từng bước một về phía anh, chỉ mặc quần lót nhỏ màu đen, cô ta trực tiếp giạng chân ngồi trên người anh, hai cánh tay ôm lấy cổ anh, “Anh Hạo Lê, em đẹp không?” 

Quan Hạo Lê bị cô ta chỉnh đến thiếu chút nữa khí huyết dâng trào, trong lòng không ngừng kêu khổ, cũng không có lực chống lại.

“Đi xuống!” Anh dùng hết hơi sức nói.

“Anh Hạo Lê, đừng mạnh miệng nữa, thật ra thì anh cũng muốn em.” Giản Mộng Ngữ cố ý ngồi lên chỗ bộ phận giữa đùi anh nhô ra, ngón tay chậm rãi trượt vào trong áo sơ mi của anh.

Đây là lần đầu tiên Quan Hạo Lê bị phụ nữ trù tính phản công, với anh mà nói, thật sự quá sỉ nhục!

“Muốn cái mông! Đứng... Đứng dậy cho ông!” Tư tưởng của anh hoàn toàn không khống chế được thân thể của mình, thuốc rất kỳ quái, trong cơ thể như có lửa thiêu đốt, hai chân lại cảm giác không dùng được lực gì, có cảm giác mê man.

Giản Mộng Ngữ không hề tức giận với mắng mỏ của anh, mắng chửi đi, có hơi sức thì mắng chửi đi, cô không sao cả, chỉ cần đạt được mục đích là được.

Đưa tay cởi nút áo của anh, kết quả bị anh chặn lại, nhưng cô cũng không nổi giận, ngược lại khơi tình lên với anh, động tác mập mờ mà nhục dục.

Ngay vào lúc này, điện thoại của Quan Hạo Lê vang lên, không ngừng không nghỉ*.

(*) nguyên gốc: 不依不挠  (Bất y bất nạo) không chùn bước không khuất phục

Tiếng chuông này dành riêng cho một người, Quan Hạo Lê vội vàng đưa tay lấy điện thoại di động ra, lại bị Giản Mộng Ngữ die.end/anle.equy.ydonn cướp đi, “Ai vậy? Xem dáng vẻ anh vội vã như thế...”

Cô liếc mắt nhìn hai chữ to trên màn hình: bà xã.

Trong mắt lập tức lướt qua vẻ ác độc, nếu là ‘Bà xã’ của Quan Hạo Lê, vậy thì đừng trách cô không khách khí!

“Đưa cho tôi!” Quan Hạo Lê hận cô ta nghiến răng nghiến lợi.

Giản Mộng Ngữ liếc nhìn anh, nhấn nút trả lời, giọng nói dịu dàng đáng yêu: “Này, cô là ai? Không biết gọi điện thoại lúc này sẽ phá hoại việc tốt của người khác sao!”

Quan Hạo Lê giận đến quát lên: “Đừng nghe cô ta nói càn!”

Cô vốn tưởng rằng người phụ nữ ở đầu bên kia sẽ giận đến cúp điện thoại, nhưng không ngờ -

【Phá hư chuyện tốt của cô sao? Làm phụ nữ, sử dụng biện pháp hạ lưu như vậy để giữ chân đàn ông, cô không cảm thấy rất ghê tởm sao? 】 Tiết Giai Ny mỉa mai

“Cô... Cô không lo lắng cho người đàn ông của mình sao? Hiện giờ tinh thần và ý chí của anh ấy không rõ, chỉ cần là phụ nữ, anh cũng không tự chủ được, ai đến cũng không từ chối.” Sau khi giật mình, Giản Mộng Ngữ vẫn không chịu yếu thế như cũ.

Để tránh tiếng thét của Quan Hạo Lê ở bên cạnh, cô tiện tay khoác áo tắm đi ra ban công nghe điện thoại.

【Từ lúc cô bỏ thuốc đến giờ thời gian chắc không ngắn nhỉ? Tôi tin tưởng anh ấy sẽ không bị cô mê hoặc! 】

Tiết Giai Ny vừa nói vừa giục tài xế lái nhanh một chút, cô vừa xuống máy bay đã nhận được mấy tin nhắn của Quan Hạo Lê, bên trong nói tỉ mỉ nguyên nhân hậu quả chuyện này, mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng sau khi cân nhắc hơn thiệt, cô vẫn quyết định tạm thời tha thứ cho anh, cô cũng nghe nói một chút về chuyện của Giản Mộng Ngữ, chỉ không ngờ cô ta sẽ làm ra chuyện cực đoan như vậy.

“Nói thật cho cô biết, chúng tôi đã lên giường, đây chẳng qua chỉ là nghỉ ngơi giữa trận mà thôi.”

Giản Mộng Ngữ che giấu không vui trong lòng, đắc ý hả hê khoe khoang, cô chính là cố ý chọc giận Tiết Giai Ny, hừ!

Nghe được lời nói khoe khoang của cô ta, trong lòng Tiết Giai Ny “Lộp bộp”, cô rất sợ Giản Mộng Ngữ nói là thật, nếu như Hạo Lê thật sự cùng cô ta...

Mặc dù không phải anh tự nguyện, nhưng trong lòng mình vẫn sẽ có bóng ma che đậy, xảy ra chính là xảy ra, vĩnh viễn dieendaanleequuydonn không cách nào phai mờ, sẽ thành một vướng mắc nhỏ trong lòng.

Ngay cả trong lòng cô rất không thoải mái, nhưng lúc này sẽ không biểu hiện ra.

【 Cô cho rằng tôi sẽ tin tưởng lời của cô sao? Giản tiểu thư, đừng đùa bỡn khôn vặt nữa! 】

Lời của cô khiến Giản Mộng Ngữ cảm thấy thất bại lần nữa, nhưng cô vẫn quyết chống đỡ thể diện, nói thẳng một câu, “Có tin hay không tùy cô!”

Dứt lời, cúp luôn điện thoại.

Chỉ có như vậy, mới có thể lưu lại cho Tiết Giai Ny đầy đủ không gian tưởng tượng, có lúc, tưởng tượng này là trí mạng.

Cô xoay người quay ngược về phòng, phát hiện Quan Hạo Lê lại không còn ở đây, trong lòng cảm thấy ngoài ý muốn, anh lại có ý chí mạnh mẽ như vậy, đều do mình nhất thời mềm lòng, không dùng tác dụng mạnh nhất của thuốc, nếu không, sao sẽ cho anh cơ hội chạy trốn đây?

Tìm khắp cả phòng cũng không thấy nửa bóng người, cô vội vã gọi điện thoại cho quầy lễ tân, chờ mong Quan Hạo Lê vẫn chưa đi xa, có thể tìm anh về, nhưng mà, người ta nói, anh đã đi rồi.

“Bộp” một tiếng vang lên, cô tức giận ném điện thoại xuống đất, thì ra Tiết Giai Ny gọi điện thoại là cố ý, chính là muốn dụ dỗ mình, để tranh thủ thời gian cho Quan Hạo Lê rời đi.

Cô càng nghĩ càng tức giận, tối nay cơ hội khó có được như vậy lại bị chính mình lãng phí!

Lại nói Quan Hạo Lê, thừa dịp Giản Mộng Ngữ ra ban công gọi điện thoại, mạnh mẽ chống đỡ ý chí rời khỏi phòng bao, anh biết mình phải rời đi.

Có đôi lời nói thật hay, người không ép mình một lần, vĩnh viễn sẽ không biết mình có bao nhiêu tiềm lực!

Hiện giờ Quan Hạo Lê đã có cảm nhận chân thật, thịt trên đùi anh sắp bị anh nhéo tím rồi, đau hết lần này đến lần khác, thật sự tự làm bậy thì không thể sống được!

Ra khỏi khách sạn, anh lại không dám đi xa, điện thoại di động ở trong tay Giản Mộng Ngữ, không có cách nào liên lạc với Giai Ny, chỉ có thể “Ôm cây đợi thỏ”, mong mỏi cô đến nhanh một chút, may mà bên ngoài gió mát phơ phất, có thể thổi bớt nóng ran trong lòng anh.

Năm phút sau, một chiếc Volvo màu đen dừng trước cửa khách sạn Phổ Thịnh, Tiết Giai Ny ngồi đằng sau do dự mấy giây, không biết mình có nên đi vào không, nếu như thấy chút hình ảnh không thể chịu nổi, cô lo lắng mình sẽ không chịu đựng được.

Nhưng không đi vào, cô càng cảm thấy... Không cam lòng.

Tiết Giai Ny vừa mới mở cửa xe bước ra, Quan Hạo Lê đã nhìn thấy cô, vội vàng đi tới, “Ny Ny, rốt cuộc em đã tới.”

“Anh... Sao anh lại ở đây?” Trong đầu Tiết Giai Ny suy nghĩ rất nhiều khả năng gặp mặt, lại duy nhất không có cái này.

“Lên xe hẵng nói.”

Hiện giờ Quan Hạo Lê chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi quỷ quái này, một khắc cũng không sống nổi, bà xã ở bên cạnh, cuối cùng anh không cần lo lắng.

Tiết Giai Ny tâm tư hoảng loạn bị anh lôi lên xe, chỉ cảm thấy tay anh nóng khác thường, nóng đến cả người cô nóng lên.

“Ny Ny, anh... Nhớ em.”

Cằm Quan Hạo Lê đặt trên bả vai bà xã, nhiệt độ trong lòng càng lúc càng sôi trào mãnh liệt, trực giác anh cho thấy anh đã không nhịn được.

“Trên xe! Đứng đắn một chút!” Tiết Giai Ny vụng về ngăn tay chân anh lại, trước mặt còn có tài xế đang lái xe, nhìn thấy không tốt lắm!

“Bà xã, anh khó chịu.” Đầu bù xù của Quan Hạo Lê cọ tới cọ lui trên người cô, bàn tay càng thêm xấu xa luồn vào trong vạt áo cô, trời mới biết anh muốn đè cô phía dưới nhường nào.

“Khó chịu cũng phải chịu đựng!”

Tiết Giai Ny tức giận quát, cô còn chưa tính sổ với anh chuyện vừa rồi đâu!

“Anh nhịn đã lâu rồi, nhịn nữa sẽ bị nội thương.”

Quan Hạo Lê ghé vào bên lỗ tai die enda nle equ ydon cô nhỏ giọng nỉ non, lay động lòng cô.

“Phía trước có người...”

“Tiểu Trần, mở nhạc, kéo vách ngăn lên.” Quan Hạo Lê nói với tài xế nhà mình, nhanh chóng, tiểu Trần thầm hiểu làm theo.

Tiết Giai Ny bị lời nói thẳng thừng của anh làm mắc cỡ đỏ bừng cả mặt, nắm quyền đập anh, “Anh làm gì thế hả!”

“Bà xã, em nhẫn tâm nhìn anh khổ sở mà chết sao? Anh có thể nhịn tới bây giờ đã vượt qua cực hạn, em sờ tim anh xem, nhảy lên chỉ vì em.” Quan Hạo Lê gợi tình nói.

“Anh... Thật sự không cùng...” Tiết Giai Ny nghi ngờ liếc anh.

Quan Hạo Lê vội vàng kéo tay cô đặt lên vị trí tim mình, “bà xã, xem vẻ mặt ứ máu hiện tại của anh xem, giống như đang gạt em sao?”

Tiết Giai Ny mím mím môi, quả thật anh không có dáng vẻ được thỏa mãn, trong lòng không khỏi chảy xuôi một luồng ấm áp, được rồi, xem vẻ thành thực của anh như vậy, mình cũng nên tỏ ý không phải sao?

“Tạm thời tha thứ cho anh.”

Cô vừa mới dứt lời, Quan Hạo Lê đã hôn lên rồi, đôi tay ôm eo cô, để cho cô cưỡi trên người mình, hôn rất ngông cuồng hoang dã.

“Ưmh...”

Tiết Giai Ny bị lực lớn của anh làm cho sắp không thở nổi, nhiệt độ nóng bỏng trên người anh không giống bình thường càng khiến cô khó chịu, bình thường anh đã đủ dã thú, giờ trúng thuốc, chẳng phải còn mạnh mẽ dữ dội hơn bình thường? 

Chỉ tưởng tượng thôi, cô đảm cảm thấy nhức đầu, hu hu...

Xem ra tối nay nếu cô bị nghiền ép sạch sẽ, ngày mai phải tìm anh tính sổ! Trừ hình phạt dùng roi quất đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.