Anh Nghĩ Muốn Em

Chương 19



CHƯƠNG 19

Ô ô ~~~ không nghĩ tới hiệu quả lại lớn như thế ~~ kỳ thật cũng không tính kết thúc, bởi vì sau đó sẽ bắt đầu tiến triển tình cảm của tiểu công và tiểu thụ, cho nên H sẽ ít đi tương đối, nếu ít, vậy thì dứt khoát bỏ luôn cho xong ~~

Đọc mãi H mọi người cũng sẽ chán nhỉ? Chỉ hy vọng là không, mọi người đừng tức giận Dục Dã đi là được rồi.

~~~~~~~~~~~~

“Kêu, tôi muốn em kêu, thích bao nhiêu thì kêu nhiều bấy nhiêu, làm cho toàn bộ mọi người trên thế giới này biết em thích bị tôi *** thế nào.” Tiếng nói khàn khàn trầm thấp hòa cùng tiếng thở dốc, giống như mệnh lệnh của đế vương, tôi theo bản năng lên tiếng kêu ra, đầu lưỡi liếm láp ngón tay dính đầy dịch thể cùng dịch ruột non chảy xuống bắp đùi của tôi.

“A ưm ha ô a” toàn thân tôi tê liệt như bùn nhão tựa vào trên thân người đàn ông ở phía sau, chỉ có thể tùy ý hắn đùa nghịch thân thể của tôi, phân thân vừa bắn tinh xong lại tiếp tục đứng thẳng, bao cao su tràn ngập dịch thể, làm cho cậu nhỏ của tôi càng thêm có cảm giác.

Mông thịt bị dùng sức nắn bóp vuốt ve chơi đùa, cửa mình đã bị làm có chút mất cảm giác, đau đớn không còn, chỉ còn lại khoái cảm mãnh liệt xông thẳng lên đầu.

Tôi chủ động vươn tay xoa nắn chơi đùa hai đầu nhũ trái phải, khẽ véo một cái giống như tự ngược, đau đớn nhè nhẹ làm cho tôi thích lại càng co chặt cửa mình, trong lòng có một cỗ dục vọng, hy vọng có thể cứ trầm luân ở trong bể tình mãnh liệt này.

“Thật thoải mái… đừng có ngừng… lại dùng lực một chút a!” Tôi bị *** sai khiến, phun ra lời nói *** đãng, giống như là ngòi nổ, làm cho nhiệt tình của người đàn ông lại tăng thêm một tầng, mỗi một lần tiến lên đều giống như muốn xỏ xuyên qua tôi, mồ hôi tràn ngập mùi xạ hương chảy ra làm ướt đẫm quần áo trước ngực của người đàn ông.

“Đừng hấp dẫn tôi, em đồ ngốc chết tiệt này!” Lời nói hưng phấn mang theo thống khổ thì thào vang lên ở bên tai tôi, phân thân thô to cắm ở trong huyệt của tôi đột nhiên rung động, người đàn ông gầm nhẹ bắn mạnh ra, gây ra lỗi giác giống như nội bích thiếu chút nữa bị dòng nhiệt nóng bỏng làm tổn thương.

Người đàn ông im lặng ôm lấy tôi, hưởng thụ dư âm sau khi phóng thích, cậu nhỏ của tôi dù không có người an ủi, liền bắn hai lần, không biết có phải bởi vì là không gian mở hay không, tình tự khẩn trương làm cạn kiệt thể lực của tôi, tôi cảm giác so với lần trước bị hắn nhốt ở trong phòng chơi vài lần còn mệt hơn.

Tháo bao cao su trên cậu nhỏ mềm nhũn của tôi, sau đó người đàn ông vươn tay về phía dây lưng đang buộc ở trên đầu tôi, tháo móc cài bạc ở phía sau, dây lưng dần dần buông ra, ánh đèn xe ở trên đường cái cách đó không xa ánh vào đáy mắt, tôi trừng mắt nhìn, còn có chút không rõ lắm vì sao mình đột nhiên nhìn thấy.

Người đàn ông khẽ hôn lên sau gáy của tôi, dịu dàng hỏi: “Có mệt không?”

Tôi giống như lúc này mới phát hiện tồn tại của người đàn ông phía sau, tất cả lý trí ý thức ùa về, nghĩ đến tôi cư nhiên lại một lần nữa khuất phục dưới kỹ xảo của hắn ta, liền phẫn hận không khỏi muốn gọi anh em đến vây đánh hắn.

Nhưng quan trọng nhất là, tôi phải biết diện mạo của mục tiêu, mới có thể làm cho anh em đi vây đánh hắn. Vừa nghĩ tới, tôi liền muốn quay đầu lại nhìn hắn rốt cuộc lớn lên có bộ dáng gì.

“A, hiện tại mới nghĩ đến sao?” Người đàn ông chậm rãi xoa cằm của tôi, khiêu khích môi của tôi, tôi lại bởi vì mới trải qua tình sự, không có sức né tránh, thậm chí không có sức xoay người, cho nên tôi chỉ nhìn được mái tóc đen ướt mồ hôi của người đàn ông.

“Muốn tôi giúp đỡ không?” Câu hỏi rất bình thường, nhưng khi tôi nghe vào lại tràn đầy cười nhạo, làm cho tôi lại tức giận đến nghiễn răng nghiến lợi, thân thể co rút, lại đã quên phân thân của người đàn ông vẫn còn đang ở trong cơ thể, bởi vì co rút của tôi mà bộ vị mẫn cảm đã bị kích thích lập tức sống lại.

Người đàn ông thở hắt một cái, tựa hồ rất kinh ngạc. “Em còn muốn ư? Tôi nghĩ là em mệt mỏi.” Không đợi tôi trả lời, người đàn ông đã đầy hưng phấn đỡ tôi đứng lên, nâng chân trái của tôi lên xong liền bắt đầu đưa đẩy.

“Thật không nghĩ tới em còn có sức lực, hóa ra là tôi xem thường em.”

Một đợt lại một đợt thế công mãnh liệt, làm cho tôi không khỏi lại thần trí tan rã, đã quên động tác cấp bách vừa rồi, chỉ có thể vô lực bị người đàn ông ôm lấy ***.

Sau đó tôi cứ như vậy bị hắn làm đến té xỉu, chìm vào trong bóng đêm.

~~~~~ Dục Dã nói ~~~~~

Sau khi bắt đầu tiến vào phần nội dung câu chuyện ~~ tiểu công mà tất cả mọi người chờ mong cuối cùng cũng chân chính bước lên sân khấu ~~ thật lo lắng mọi người không thể nhận anh ta.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chưa mở mắt, tôi liền dùng thân thể cảm thụ bản thân mình đang ở phương nào trước, dưới là một mảnh mềm mại, cảm giác hẳn là nằm ở trên giường, trên người phủ quần áo, nhưng không phải cảm giác của đồng phục.

Nghi hoặc nhíu nhíu mày, tôi từ từ mở mắt ra, ánh vào mi mắt chính là trần nhà cũ mới được sơn thành mới, có ngọn đèn mỏng manh, quay đầu xem xét tứ phía, phát hiện mình ở trong một gian phòng xa lạ, căn phòng không lớn không nhỏ chỉ đặt một cái giường, trên tủ đầu giường còn có một cái chìa khóa.

Ban đầu tôi còn có chút chờ mong nơi này là phòng của hắn ta, nhưng sau khi nhìn thấy trên chiếc chìa khóa có một dãy số thì tôi đã thất vọng, nơi này hiển nhiên là phòng của một khách sạn nào đó.

Lần thứ hai cảm giác tình trạng của thân thể, phát hiện vẫn bủn rủn như trước, chỉ là không nghiêm trọng giống như lúc trước, hẳn là đã được nghỉ ngơi một thời gian, nhấc tay trái có chút vô lực, tôi nhìn lên đồng hồ, đồng hồ điện tử hiện ra 03:56.

Vậy mà đã sắp bốn giờ sáng! Tôi bị người đàn ông mang đi vào lúc sáu giờ, vào lúc tôi vẫn có trí nhớ, đại khái qua gần hai giờ, sau đó không biết người đàn ông lại làm bao lâu, nhưng hẳn là cũng sẽ không ít hơn một giờ, cho nên đại khái tôi đã ngủ gần bảy tiếng, là thời gian ngủ bình thường của tôi.

Đồng hồ báo thức sinh lý thật sự là một thứ rất phương tiện, hiện tại tỉnh lại, làm cho tôi dường như có thể bịa ra một lời nói dối hợp với lẽ thường, chỉ hy vọng đám láo toét kia không phải lại vừa mới gọi điện về nhà.

Ngồi dậy, mặt đối diện giường là một chiếc tường lắp kính, tôi phát hiện trên người mặc một chiếc áo sơmi và quần bò, rất giống với đồ tôi mặc bình thường, nhưng ký hiệu ở góc áo cùng cạnh túi quần, làm cho tôi không khỏi trừng lớn mắt.

Vô luận là chiếc sơmi màu trắng xem ra rất bình thường trên người kia, hay là quần bò màu lam nhạt đơn giản thoải mái ở phía dưới, tất cả đều là hàng hiệu đắt đến líu lưỡi, chỉ là một đôi tất của công ty kia, cũng có giá gần bằng nửa tháng tiền lương của người bình thường.

Thận trọng đánh giá bộ quần áo trên người này, đại khái là tổng số tiền tiêu vặt hơn nửa năm của tôi, còn cộng thêm tiền làm công của tôi, cũng có thể không mua nổi.

Người đàn ông kia thật đúng là danh tác, y theo bộ quần áo bằng vải dệt cũng cao cấp tương tự ở trên người hắn kia, chẳng lẽ hắn là đại gia có tiền nào đó sao?

Fuck! Đã sớm biết đại gia đều là lũ biến thái. Thích chơi đàn ông cũng thôi đi, còn thích chọn trẻ vị thành niên để chơi, nhưng lại dùng thủ đoạn đê tiện hạ lưu như thế.

Có tiền sao không đi mua một nam kĩ nghe lời lại dễ chơi, hiện tại làm cái loại làm nam quan hệ xã hội phục vụ kiểu này không phải có một đống lớn sao? Tập đoàn Nhân Xà cũng thường thường sẽ bán nam đồng không biết a.

Vì ý nghĩ nho nhỏ hèn mọn thoáng qua trong lòng, tôi cư nhiên lại muốn người đàn ông này đi chơi thiếu nam vô tội, bị người lừa bức đi bán.

Tóm lại, tôi hiện tại một thân nhẹ nhàng khoan khoái, hiển nhiên đã tắm rửa, trên người là quần áo mới tinh, tò mò tụt quần xi líp, quả nhiên phát hiện ngay cả quần lót cũng là mới, đều là nhãn hiệu đắt tiền làm cho người ta hộc máu.

Tôi cầm lấy chiếc chìa khóa trên tủ đầu giường rồi đứng xuống giường, lại không phát hiện giày của tôi, liếc một vòng đến đối diện, liền nhìn thấy một đôi giày thể thao trong mơ tháng trước mới thấy qua ở trên tạp chí, được xưng toàn cầu chỉ có năm nghìn đôi, giá cả này làm cho tôi muốn đi ám sát cái tên buôn bán người kia.

Mà nằm ở trên giày, đó là một đôi tất có giá gần với tiền lương nửa tháng của người bình thường.

Tôi nở nụ cười trào phúng, người đàn ông này có ý gì? Thế công tiền tài sao? Toàn thân trên dưới đều là hàng hiệu hắn mua cho tôi, làm cho tôi cảm giác bản thân hình như là tình nhân được hắn bao dưỡng.

Cứ việc có loại xúc động muốn cởi sạch quần áo trên người ra thiêu hủy, nhưng chỉ sợ người đàn ông đã mang quần áo lúc đầu của tôi ném đi, mà tôi cũng không có thói quen lõa thể về nhà, đồng thời cũng thật sự có chút luyến tiếc đôi giày thể thao kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.