Anh Nghĩ Muốn Em

Chương 34



CHƯƠNG 34

Mọi người không cần lo lắng ~~~ Đây là do Vũ nhi uống say nên nhất thời bùng nổ

Tiểu Phó là vì yêu nên tình nguyện, sau này sẽ đòi Võ nhi lại gấp đôi XD

=======================

Nhưng giờ phút này đầu óc tôi đã bị dục hỏa thiêu đốt toàn bộ, căn bản không nghe được anh nói gì, ngón tay đột nhiên rời đi, tay tách hai đùi anh ra thật rộng, áp sát chúng lên ngực anh, nâng eo anh lên, để cho chỗ tư mật kia hoàn toàn hiển lộ trước mắt tôi.

Nhìn huyệt khẩu đang co rút, như mời gọi, hai tròng mắt tôi đỏ sậm, tôi vội vàng đưa thứ đã cương đến phát đau kia, mạnh mẽ tiến vào huyệt khẩu, cảm giác được một nơi ẩm ướt mềm mại bao quanh, tôi thoải mái thở dài.

“A!” Khi tôi mạnh mẽ tiến vào, cho đến khi toàn bộ đã vào, Phó Ninh Viễn kêu nhẹ một tiếng, âm thanh không hề tao nhã lạnh nhạt, mà mang theo thống khổ nhè nhẹ.

Cơ thể anh khi tôi tiến vào liền căng ra, dường như không chịu nổi sự đau đớn này, nhưng tôi không quản nhiều như vậy, theo phản xạ bắt đầu trừu sáp.

Bị cắn thật chặt, tôi cảm thấy cơ thể anh căng cứng, khiến phân thân tôi cũng trở nên đau đớn.

Tôi bất mãn nhíu nhíu mày, đưa tay vỗ lên mông anh, muốn anh thả lỏng, hạ thân mãnh kiệt trừu sáp, va chạm với nơi mềm mại chật hẹp đó.

“Nhẹ một chút.” Đôi mắt xinh đẹp nheo lại, tuy anh đau đến mức sắc mặt tái nhợt, vẫn cố gắng hít sâu, thả lỏng thân thể, hùa theo động tác của tôi mà nhẹ nhàng đong đưa thắt lưng.

“Tuyệt quá.” Tôi si mê nắm chặt lấy thắt lưng của anh, mỗi lần đều gần như rút ra toàn bộ, rồi lại mạnh mẽ tiến vào nơi sâu nhất, cản giác vách tường thịt mềm mại kia gắt gao bao lấy tôi, đem đến tư vị tuyệt vời không thể tả.

Tôi cúi người xuống, ôm lấy anh, da thịt cọ xát mang đến cảm giác thật thoải mái, đối lập với nhiệt độ cơ thể cao của tôi, từ da thịt trắng mịn của anh truyền tới từng đợt lạnh lẽo, khiến cho tôi càng thêm dùng sức sáp nhập, thân thể va chạm tạo nên những tiếng ba ba, thân thể tôi mãnh liệt trừu sáp giống như muốn đưa cả âm nang tiến vào.

Chân anh giống như hai con rắn chủ động cuốn lấy thắt lưng tôi, khiến cho động tác của tôi càng thêm dễ dàng, tay anh ở lưng tôi khẽ vuốt, tiếng thở dốc do áp lực khẽ vang lên bên tai.

Nghe được âm thanh rên rỉ ngọt ngào của anh, giống như thuốc kích thích khiến tôi càng thêm phấn khích, một trận run rẩn, phân thân chôn sâu trong cơ thể anh phun trào, bắn toàn bộ vào sâu bên trong.

Cảm nhận được tôi vừa bắn, anh buông một hơi dài, nhưng tôi cũng không để anh xuống, thở vài hơi, tôi lại tiếp tục đợt thứ hai.

“Em!” Đôi mắt xinh đẹp trợn trừng nhìn tôi, hai gò má trắng nõn do vận động kịch liệt mà trở nên hồng nhuận.

Giờ phút này tôi đã sớm đánh mất lý trí, bị ác ma mang tên dục vọng làm chủ, không để ý tới sự kinh ngạc và có chút chống cự của anh, tôi đưa tay lật anh lại, nâng mông anh lên, từ phía sau bắt đầu sáp nhập một lần nữa.

“A!” Mặt anh chôn trong gối, phát ra một tiếng rên rỉ gần như nức nở, mười ngón tay thon dài nắm chặt chăn, mỗi tấc cơ thể đều mãnh liệt run rẩy, hậu huyệt theo sự trừu sáp không ngừng của tôi mà co rút lại.

Mỗi lần sáp nhập đều tạo nên âm thanh xì xì, chất lỏng màu trắng của tôi ở bên trong, khi tôi mạnh mẽ đâm vào, giống như bị ép đi ra, chảy ra từ hậu huyệt sưng đỏ, dọc theo hai chân duyên dáng xuống giường.

Có lẽ do chất cồn, tôi làm liên tục rất lâu, nhiều lần bộc phát, cho đến khi cả hai đều tinh bì lực tẫn mới thôi, tôi nhắm mắt nặng nề ngủ trên người anh.

Ánh sáng mặt trời buổi sáng không nóng, nhưng rất chói mắt, tôi khó chịu mở mắt ra, rồi lại nhanh chóng nhắm lại, lấy tay che rồi mới lại mở mặt, thích ứng với ánh sáng chói lóa kia.

Màu lam nguyên bản vốn có chút lạnh lùng, nhưng dưới ánh nắng, cư nhiên có một vẻ ấm áp nhè nhẹ, một tình cảm ấm áp không nói nên lời tràn ngập, khiến tôi thoải mái muốn duỗi người, vài tôi cũng duỗi luôn.

Nhưng thân thể vừa cử động, tôi chợt cảm thấy có chút kì lạ.

Dưới thân không phải tấm ván gỗ cứng rắn, mà là một tấm “nệm” mềm dảo rắn chắc, xúc cảm tuyệt vời, còn có nhịp tim đang đập và nhiệt độ cơ thể.

Tôi đột nhiên cúi đầu nhìn, chỉ thấy Phó Ninh Viễn hai mắt khép hờ, gương mặt tuấn nhã nhu hòa tự nhiên, mang theo vẻ trẻ con mềm mại, giữa lông mày hơi nhăn lại, giống như ngủ không ngon.

Nhìn thấy anh ở trước mắt, khiến tôi sợ tới mức chút nữa kêu lên, may mắn kịp đưa tay che miệng, rồi mới kinh ngạc phát hiện, vừa rồi tôi vẫn còn ôm chặt lấy anh, cơ thể trần truồng dán sát vào nhau, cảm nhận rõ ràng tiếng tim đập, nhiệt độ cơ thể, còn có bên trong mềm mại của anh!

Tôi hoảng sợ phát hiện ra, phân thân toi cư nhiên chôn sâu trong hậu huyệt của anh, luân phiên kinh ngạcm khiến cho tôi vội vàng lui về phía sau, nghĩ muốn cách xa anh, bộ phần gắt gao tương liên cũng vì thế mà rời ra, mang theo một chút dịch trắng, mà từ hậu huyệt sưng đỏ của anh, chảy ra càng nhiều.

Bởi vì lui quá nhanh, tôi ngã xuống sàn nhà, oạch một tiếng, mông cùng lưng truyền tới cảm giác đau nhức, tôi cắn răng không kêu ra tiếng, rất sợ đánh thức mỹ nhân đang say ngủ trên giường.

Nhìn những dấu vết tình yêu rõ ràng trên giường, trên cơ thể trắng nõn của anh là những vết hôn xanh tím, thậm chí còn có vết máu bầm, hậu huyệt vô cùng thê thảm, giống như bị hung hăng chà đạp qua.

Mà hung thủ chính là tôi.

Mờ mịt ngây ngốc nhìn anh thê thảm nằm trên giường, lại nhìn phân thân còn dính bạch dịch của tôi, tôi cảm giác như thế giới đang tan vỡ. ( =]]]]]]]]]]]]]] Quỳnh Dao)

Tôi đã làm gì? Tôi rốt cuộc đã làm gì?

Hai tay nắm tóc, tôi liều mạng nhớ lại ký ức hỗn độn về hôm qua, tôi nhớ rõ ăn cơm tối cùng bọn Cẩu tử xong, rồi tới PUB, tôi gọi hai cốc rượu, rượu cốc-tai xinh đẹp rất mạnh, khiến cho hành động của tôi trở nên chậm chạp, Cẩu tử bọn họ đều đi về, tôi cũng nghiêng nghiêng ngả ngả lảo đảo đi tới trạm xe buýt để về nhà, rồi sau đó

Sau đó thế nào?

Tôi không nghĩ được nữa, trí nhớ trống rỗng khiến trái tim tôi dần rơi xuống, đưa mắt nhìn về người đàn ông đang nằm trên giường, còn nhớ rõ anh mắt đầu tiên của anh, tao nhã bình tĩnh, nụ cười đẹp đến mức khiến người ta mê hoặc.

Giờ phút này anh vẫn xinh đẹp như vậy, nhưng khuôn mặt tái nhợt, một thân xanh tím do vừa bị làm nhục.

Trong đầu tôi bỗng nhiên hiện lên những bức ảnh chụp, một người bị trói ở trên giường, mở rộng đùi, mặt đầy nước mắt, chật vật nằm trên giờng.

Là tôi cưỡng bức anh, giống như kẻ biến thái bắt cóc tôi, tôi cũng trở thành một kẻ biến thái, làm tổn thường người đàn ông ôn nhu kia, người đàn ông mà tôi luôn chú ý tới. (Câu này. . . Ầy, lúc đọc nó 3 lần thì cả 3 lần em phun nước đang uống trong miệng rồi lăn ra cười =]])

Tôi đã hủy hoại người mà tôi yêu.

“A!” Sâu trong đầu giống như bị gõ bằng chùy, đau đớn kịch kiệt làm tôi gầm lên, ôm đầu quay cuồng trên mặt đất, đồng thời nơi ngực trái cũng đau đớn như bị ai xé rách, cảm giác như máu trên cơ thể đều chảy ra ở vết thương đó, nhiễm đen một vùng.

Máu của tôi, là màu đen, màu tội ác.

“Xảy ra chuyện gì? Em đau đầu sao?” Câu hỏi ôn nhu truyền tới, tinh tế tiến vào lỗ tai tôi, từ tốn truyện tới đại não, qua hồi lâu tôi ngừng kêu thét, tầm mắt mơ hồ nhìn về phía nam nhân đã nửa ngồi dậy kia.

“Em khóc, đau đến mức đó sao? Trong tủ của tôi có thuốc giảm đau.” Khuôn mặt tái nhợt lộ vẻ lo lắng, ngữ khí quan tâm không che dấu chút nào, anh muốn đứng lên, rồi lại vô lực ngã xuống giường, khi ngã xuống, trên mặt hiện lên vẻ thống khổ, chỉ là lướt qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.