Anh Rể Em Vợ - Tây Hồng Thị Đỗi Phiên Gia

Chương 6: 6 Anh Rể Thao Em Vợ 1




Edit: MOE (Thiên Ngọc)
4.

Anh rể thao em vợ, bắn nướ© ŧıểυ trong tử ©υиɠ
Phút chốc trong đầu Triệu Nhạc Duẫn trình diễn tiết mục kinh tâm động phách, ngắn ngủi vài giây, hậu quả bị chị phát hiện qua lại mấy lần trong đầu cậu, trái tim như sắp nhảy ra.
“Không! Em không có việc gì!”
Vừa lúc này điện thoại Triệu Nhạc Huyên vang lên, có thể là chuyện quan trọng, nàng vừa thấy liền cau mày xoay người, hướng cô gái đi theo nàng tới vẫy tay, đi ra cửa.
Cô gái đi theo sau Triệu Nhạc Huyên, xoay người đối với bọn họ xin lỗi cười cười.
Nhậm Quân Hạo đưa các nàng, sau khi đóng cửa lại, trở về ôm Triệu Nhạc Duẫn vào ngực, hôn hôn mặt cậu, ôn nhu nói:
“Được rồi, em không cần lo lắng, đều là anh sai.”
“Không phải.” Đều là em không tốt.
Triệu Nhạc Duẫn vô lực dựa vào ngực hắn, nếu không dễ dàng uống say, sau khi uống say không dâʍ đãиɠ câu dẫn anh rể thì tốt rồi.
Nhưng, cùng nam nhân này ở bên nhau, là cậu tha thiết ước mơ.

Hiện giờ, nói cậu không cao hứng là giả, mới vừa áy náy với chị, nhấn chìm cả người cậu ở bên trong.

Hiện tại áy náy còn ở, nhưng cùng đối không muốn xa rời cùng thích nam nhân trộn lẫn, thay đổi hương vị.
Cậu ổn định tâm trạng, muốn đẩy Nhậm Quân Hạo ra, nói với hắn, bọn họ không thể như vậy, quan hệ như vậy không thể tiếp tục.
Lúc cậu tự hỏi hạ quyết tâm là lúc nam nhân cúi đầu chạm chạm môi, hôn thật sâu.

Cậu ngây người, bị đầu lưỡi hắn cạy ra hàm răng dò xét đi vào.
“Ưm!”
Hormone nam nhân thành thục kí©ɧ ŧɧí©ɧ giác quan, miệng cậu vô thức tràn ra rêи ɾỉ.

Cánh tay vốn muốn đẩy hắn ra, cũng sửa thành ôm cổ nam nhân, ngẩng đầu, tiếp nhận môi lưỡi hắn xâm lấn.
“Ân a…..”
Trong phòng tắm, Triệu Nhạc Duẫn dẩu mông, nam nhân rửa sạch hạ thể cho cậu.

Ngón tay hắn ở bên trong thong thả chuyển động, nơi đó bị cọ xát, thịt non trở nên mị hồng, huyệt khẩu sưng đỏ, như cái miệng nhỏ bị chà đạp thê thảm.

Triệu Nhạc Duẫn cảm thấy nơi đó có chút ngứa, có chút đau, còn có kɧoáı ©ảʍ vì quá mẫn cảm mà xuất hiện, cũng may cậu bị lăn lộn đủ, trong khoảng thời gian ngắn côn ŧᏂịŧ không thể một lần nữa cương cứng.
“Anh…..

anh rể…..


a ân…..”
Cậu trốn tránh động tác, nam nhân phía sau nhìn lại như cố ý lắc mông câu dẫn.
“Được rồi.”
Giọng Nhậm Quân Hạo trầm thấp, lực ngón tay đột nhiên tăng, đốt ngón tay thon dài, nhục động bị căng càng mở.

Hắn nhìn thịt non bên trong mấp máy, cầm lấy vòi hoa sen, mở ra nước ấm, súc rửa thư huyệt.
“A a a…..

không…..”
Ngón tay Triệu Nhạc Duẫn nắm thành bồn, nức nở thở dốc, “Anh rể ô…..”
Tiểu hoa chịu đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ bị nước ấm vô tình cọ rửa.

Bì huyệt khẩu mở rộng, âʍ đa͙σ bị tưới không ít nước ấm, chảy xuôi bên trong.
Cũng may, nam nhân chỉ là hết sức chuyên chú giúp cậu rửa sạch thân thể, sau lại giúp cậu tẩy toàn thân.

Không có biện pháp, Triệu Nhạc Duẫn đã không còn sức lực.
Mấy ngày sau, Nhậm Quân Hạo cũng không chạm vào cậu.

Buổi tối kia, còn có sáng sớm đó, thật giống như là Triệu Nhạc Duẫn mộng đẹp, chân thật lại mộng ảo.

Chỉ cần cậu nhớ tới, đối lập Nhậm Quân Hạo đối tốt với cậu, nhưng không chạm vào cậu, khổ sở tột cùng.
Kỳ thật anh rể làm như thế cũng đúng, bọn họ không thể mắc thêm lỗi lầm nữa.
“Tỷ phu, nếu không, em dọn ra ngoài ở.”
“Nói bừa cái gì.”
Nhậm Quân Hạo như trưởng bối, mang theo sủng ái vuốt ve tóc cậu, “Ngày mai anh nghỉ, mang em ra ngoài chơi được không?”
Triệu Nhạc Duẫn cầu mà không được muốn cùng hắn ở chung càng nhiều, mặc dù cảm thấy không nên chiếm dụng thời gian hắn, vẫn vui vẻ gật đầu:
“Dạ!”
Cậu không để bụng Nhậm Quân Hạo sẽ dẫn đi nơi nào, chỉ để ý người cùng cậu là ai.
Quá mức chờ mong hậu quả chính là, buổi tối hưng phấn không ngủ được, may mắn duy nhất là không xuất hiện quầng thâm mắt.
Vì là ngày nghỉ, cho nên nơi du lịch không khỏi nhiều người.
Nhậm Quân Hạo muốn mua cho cậu vài bộ quần áo.

Quần áo cậu đều là mẹ Triệu mua, có thể nghĩ phẩm vị thực không có gì đặc biệt, chỉ là mặt cậu đẹp, rất nhiều lúc xem nhẹ cậu ăn mặc.

Lúc tới trung tâm thương mại, nơi đó sân trượt băng rất lớn.

Triệu Nhạc Duẫn chỉ thấy qua trên TV, khi còn nhỏ rất muốn chơi, hiện giờ thấy, như trẻ con thấy món đồ chơi yêu thích không rời mắt được, chỉ là thập phần ngoan ngoãn không ra tiếng.
“Muốn đi chơi sao?”
Triệu Nhạc Duẫn chần chừ, “Em không biết trượt.”
Không biết trượt sẽ té rất thảm, cậu không muốn xấu mặt trước Nhậm Quân Hạo, cũng không muốn lãng phí thời gian của hắn.
“Anh biết, anh dạy cho em.”
Lúc cậu phục hồi tinh thần lại, thấy Nhậm Quân Hạo ở trước công chúng nắm tay mình.

Mặt cậu nóng lên, trong lòng mừng thầm.
Mặt băng rất trơn, cậu đứng không vững, rất nhiều lần sắp té trên mặt băng cứng rắn, đều là Nhậm Quân Hạo kéo cậu.
“Tỷ phu, thực xin lỗi, em không biết…”
Cậu nhìn các bạn nhỏ linh hoạt trượt băng thượng, uể oải muốn chết, sợ anh rể vì vậy ghét bỏ cậu tay ngốc chân ngốc.

Sớm biết như thế, vừa rồi nên lôi kéo tỷ phu không cho hắn lại đây.
“Không sợ, anh đỡ em, tới, đi theo anh.”
Tay Nhậm Quân Hạo nâng eo cậu, sân băng nhiệt độ tương đối thấp, độ ấm hai tay xuyên thấu qua vải hơi mỏng truyền tới da thịt cậu.

Tay nam nhân trong chốc lát bắt lấy tay cậu, trong chốc lát ôm eo và vai, làm thân thể cậu nóng lên, cái mũi toát ra mồ hôi nhỏ.

Mặt trắng nõn tuấn tú hiện hai mạt đỏ ửng, chọc người yêu thương cực kỳ.
“Em nơi này hẳn là như vậy.”
Tay hắn đột nhiên từ sau lưng dời xuống phía dưới, như có như không phất qua mông, rồi tới đùi.

Triệu Nhạc Duẫn đứng thẳng không xong, lảo đảo ra sau, lại bị hắn nhanh tay nhanh mắt chặt chẽ ôm lấy.
“Mệt mỏi sao? Mồ hôi đều ra.”
Nhậm Quân Hạo thấp thấp cười, con ngươi đen nhánh nhìn chăm chú người trước mắt.

Một tay ấn cậu em vợ trong lòng, dùng một tay khác nhéo chóp mũi cậu, nhân tiện lau mồ hôi.
Khoảng cách bọn họ cực gần, hơi thở nhu hòa đều có thể phun đến mặt đối phương.

Một cậu nhóc khoẻ mạnh kháu khỉnh lướt qua nhìn bọn họ, cười hì hì vỗ tay:

“Hôn đi! Hôn đi!”
Triệu Nhạc Duẫn giật mình, luống cuống tay chân muốn đẩy hắn ra.

Ai ngờ nam nhân càng ôm càng chặt, như hận không thể xoa cậu vào cơ thể mình.
“Anh… anh rể!”
Một cô gái lại đây hùng hùng hổ hổ kéo cậu nhóc nhiều chuyện đi rồi.
“Đi, chúng ta đi đổi quần áo.”
Nhậm Quân Hạo như không có việc gì buông cậu ra, vừa rồi những người khác như không có trong mắt hắn.
Triệu Nhạc Duẫn nhìn tay mình trống rỗng, trong lòng có chút hụt hẫng, đi theo Nhậm Quân Hạo.

Ma xui quỷ khiến liền dùng ngón tay câu tay hắn, lúc tiếp xúc đến tay nam nhân, lại thẹn rụt trở về.
Sau lưng nam nhân như đôi mắt, chuẩn xác nắm tay cậu chưa kịp thi về trong lòng bàn tay.

Ngón tay thon dài cường ngạnh cắm vào khe hở ngón tay, cùng cậu mười ngón đan nhau.
Triệu Nhạc Duẫn đi nhanh hai bước, cùng Nhậm Quân Hạo song song đi, trong lòng thích sắp tràn ra, cậu cúi đầu, nho nhỏ hô một tiếng:
“Tỷ phu.”
“Ân?”
Nhậm Quân Hạo đáp lại, tay nắm thật chặt, như cho cậu tin tưởng.
Triệu Nhạc Duẫn cúi đầu giơ lên khóe miệng, trên mặt nhộn nhạo ngọt ngào cười.

Loại thuần tuý này, mới nếm thử tư vị yêu say đắm tràn đầy trong lòng.
Cậu bị mang tới một cửa hàng chuyên bán đồ đắt.

Nhậm Quân Hạo chọn mấy bộ, nhét cậu vào phòng thử đồ.
“Đi thử thử.”
“Anh rể…”
Triệu Nhạc Duẫn muốn nói lại thôi, tuy nói là thử quần áo, nhưng sao anh cũng theo vào nga?
Phòng thử đồ rất lớn rất xa hoa, vài người chen vào cũng không thành vấn đề.

Bên trong còn có một sô pha lớn, một sô pha nhỏ.

Nhậm Quân Hạo thập phần đương nhiên ngồi trên sô pha nói:
“Không thể cho tỷ phu xem sao? Tỷ phu rất muốn nhìn xem em mặc quần áo mới đâu.

Tiểu Duẫn lớn lên đẹp, dáng người cũng tốt, mặc vào quần áo anh chọn cho em khẳng định rất đẹp.”
Cái này hoàn toàn không phải lý do, Triệu Nhạc Duẫn nghe xong, thế nhưng cúi đầu chậm rãi cởϊ qυầи áo.

Không biết như thế nào nghĩ đến những người múa thoát y, hiện tại cậu như biểu diễn cởϊ qυầи áo cho người ta xem, tỷ phu chính là khách nhân.
Nhậm Quân Hạo nhàn nhã bắt chéo chân, thích ý thưởng thức cậu em vợ cởϊ áσ tháo thắt lưng.


Phòng thay quần áo cách âm rất tốt, âm thanh bên ngoài nghe không thấy, bên trong cũng truyền không ra, bên trong còn có gương toàn thân, rõ ràng chiếu ra bên trong phát sinh hết thảy.
Triệu Nhạc Duẫn quả thực không biết như thế nào xuống tay, cởi ra áo cậu liền xoay người đưa lưng về phía nam nhân.

Hai tay cậu run rẩy, chịu đựng thấy thẹn thay quần áo, đột nhiên không kịp phòng ngừa bị nam nhân từ sau ôm lấy.
“Thật là đẹp mắt, nhìn xem phía trước.”
Môi hắn dán bên tai cậu, thân cậu liền mềm, nghe lời ngẩng đầu, mới phát hiện gương, vừa rồi vẫn luôn cúi đầu chưa phát hiện.

Cậu ở trên gương nhìn đến nam nhân thâm tình nhìn mình, mặt càng đỏ, nhịn không được xoay đầu lại, bị nam nhân tâm hữu linh tê hôn lên môi.
Nhậm Quân Hạo mang theo hơi thở xâm lược, hàm răng dùng lực gặm cắn môi dưới cậu.

Đầu lưỡi ở khoang miệng quấy loạn niêm mạc yếu ớt mềm mại.

Vừa đau vừa thoải mái làm Triệu Nhạc Duẫn chảy nước mắt, xoay người ôm chặt hắn, lại bị bức bách lui ra sau, thẳng đến dán gương.
Thô bạo liếʍ hôn, đồng thời thân thể cũng bị nam nhân xốc lên quần áo vuốt ve.

Không biết khi nào, thú tính Nhậm Quân Hạo dâng lên.

Lúc cậu em vợ loạn vặn trong ngực, hung hãn hôn cậu, tiện đà tách ra hai chân, nắm đầṳ ѵú cậu hung hăng nhéo.
“Ưm!!!”
Triệu Nhạc Duẫn phát ra một tiếng kêu thảm, thân thể chấn động.

Không đợi cậu có động tác tiếp theo, anh rể buông cậu ra, trực tiếp cởϊ qυầи trên người cậu thay không bao lâu xuống dưới.
Nhậm Quân Hạo nhìn mông đùi trắng nõn, hai tay kịch liệt xoa nắn nhũ thịt.
“Ô a…… tỷ phu thật….

thật kỳ quái…..”
Triệu Nhạc Duẫn biệt nữu muốn quay mặt đi, không muốn nhìn đến hình ảnh sắc tình trong gương, lại bị nam nhân cưỡng bách nhìn.
Vυ" cậu bị hắn đùa bỡn đỏ rực, sắp đỏ hơn tiểu đầṳ ѵú phấn nộn.

Nam nhân chơi chán rồi vυ", lại dùng ngón tay kẹp đầṳ ѵú nho nhỏ, dùng sức lôi kéo, kéo đến biến hình lại buông tay.

Triệu Nhạc Duẫn nước mắt lưng tròng nhìn vυ" cùng đầṳ ѵú sưng đỏ vài lần, đầṳ ѵú phình phình, như anh đào đứng thẳng trước ngực.
“Ân a…… không….

từ bỏ….

nơi đó đau ô……”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.