Tháng 8, 9 ở Hoành Điếm nóng giống như cái lồng hấp lớn, tại địa điểm quay phim độ nóng trong phòng có thể lên tới 50 độ, vì hạ nhiệt độ xuống, ở hiện trường quay phim để thêm 2 khối đá lớn, mỗi ngày đoàn phim đều phải mua loại đá đặc chế này với giá từ 20 đến 30 đồng một khối. Nhưng cho dù là thế, các diễn viên vẫn thống khổ không chịu nổi, hơn nữa quay phim cổ trang quần áo ít nhất cũng phải mặc đến 3 lớp, chỉ cần ngồi một chỗ là đã ướt đẫm mồ hôi, lại càng đừng nói đến chuyện chạy tới chạy lui, làm các loại vận động.
Nghi Hi còn chưa nếm trải qua nỗi khổ này. Ba ngày liên tục, giấc ngủ của cô cộng lại không đến 12 giờ, vành mắt đen sì suýt chút nữa là che không được. Không còn cách nào, làm nữ chính của phim về nữ nhân, phân cảnh của cô chắc chắn là nhiều nhất, lại phải quay xong trong trung tuần tháng 10, sau đó Hàn Mộng sẽ gia nhập đoàn phim. Áp lực quá lớn, việc thức đêm để đẩy nhanh tiến độ đã trở thành chuyện bình thường.
Phim truyền hình dù sao cũng không giống phim điện ảnh, điện ảnh chú trọng từng cảnh quay đều phải tinh tế, vì một cảnh quay mà phải dây dưa cả ngày cũng không có gì phải kinh ngạc, phim truyền hình mà quay như vậy thì có nước chờ chết đi. Còn về lời thoại, lời thoại phim điện ảnh chú trọng vào sự ngắn gọn chặt chẽ, Nghi Hi lúc trước đóng Đoạt cung là nữ số ba, căn bản không cần đảm nhiệm nhiều. Nhưng lần này lại khác, làm Võ Mị Nương tuyệt đối vai chính, phân đoạn nào cũng có lời thoại, hiện trường cũng không có thời gian giúp cô chậm rãi làm quen, hoàn toàn dựa vào trình độ diễn xuất của chính bản thân mình.
Ban đầu Chu Hạnh Phương cũng lo lắng Nghi Hi theo không kịp tiến độ, nhưng khiến chị ta kinh hỉ là, tình hình cô gái này nhập tâm tốc độ lại rất nhanh, trừ ngày thứ nhất có chút vấn đề nhỏ, sau đó quay phim cũng rất thuận lợi. Cô có trí nhớ rất tốt, lời thoại phức tạp lại tối nghĩa, cũng có thể một chữ không sai nói ra được. Không những thế, hiệu quả lời thoại cũng vượt xa các diễn viên cùng tuổi, Chu Hạnh Phương rất vừa lòng. Nên biết rằng, hiện tại phim cổ trang đến 80% đều là diễn viên lồng tiếng lúc hậu kỳ, nhưng phim của chị ta vẫn luôn được thu âm ngay tại hiện trường, không thích dùng lồng tiếng. Chẳng qua sở thích cá nhân là một phương diện, nếu như hiệu quả lời thoại của diễn viên quá kém, cũng chỉ còn cách mời diễn viên lồng tiếng giúp họ thêm điểm. Nghi Hi tại mặt này không có khiếm khuyết, Chu Hạnh Phương đối với cô lại càng thưởng thức thêm mấy phần, bất luận có thiên phú thế nào, cũng phải bỏ chút công sức ra cố gắng mới có thể cầm chắc được, xem ra cô gái này lúc đi học chưa từng lười biếng.
Biểu hiện của cô cũng làm cho những người ban đầu vẫn còn chất vấn tâm phục khẩu phục. Mọi người đều không phải kẻ ngu, loại kỹ năng diễn xuất vẫn là vừa xem liền hiểu ngay, chí ít là những người trong ngành xem được, Nghi Hi rốt cuộc là thật sự có thực lực hay hoàn toàn là nhờ quan hệ, sau khi cô diễn xong 3 phân cảnh thì không còn ai thấp thỏm nữa.
Đầu tháng 9, Hạ Tâm Đồng và Quách Tử Thiến trước sau gia nhập đoàn phim, tuy rằng trước đó YY vô cùng lợi hại, nhưng khi thật sự cùng nhau gia nhập đoàn phim Hạ Tâm Đồng cũng thu liễm lại, không có việc cả ngày nghĩ làm sao để cãi nhau với Quách Tử Thiến. Đây là lần đầu tiên cô tham gia một dự án lớn như vậu, không tránh được hưng phấn, không có việc gì liền kéo Nghi Hi thảo luận kịch bản, vô cùng để ý đối đáp. Về phần Quách Tử Thiến, đại khái cũng tiêu hoá sự thật lần nữa thua dưới tay Nghi Hi, còn có thể tự nhiên cùng cô tán gẫu nói giỡn.
Hạ Tâm Đồng đối với chuyện này rất cảm khái, “Mỗi khi đến thời điểm này, tớ sẽ tự kiểm điểm lại mình, xem ra bài chuyên ngành của tớ vẫn là không bằng cô ta, về kỹ năng diễn xuất cũng thua một phần lớn! Sao tớ vừa thấy cô ta là liền muốn tát cho một bạt tai thế không biết!”
Ngồi bên cạnh cô, Nghi Hi đang ăn một phần kem, nghe vậy tỏ vẻ tán đồng, “Đúng, cậu phải cùng Quách Tử Thiến học tập. Ngày nào đó có thể cùng cô ta biểu diễn chị em tình thâm, bách hợp vô hạn, là có thể thu thập một chút chuẩn bị làm ảnh hậu.”
Hạ Tâm Đồng nghĩ đến hình ảnh kia, liền rùng mình một cái. Nghi Hi thấy đã thành công làm cho cô ấy mắc ói, đắc ý múc một muỗng kem lớn, cho vào miệng hưởng thụ nheo mắt lại. Hạ Tâm Đồng nhìn ly nước đá trong tay, lại nhìn quả mâm xôi trên kem của cô, dạ dày lại đau một trận.
Cmn, thật là… muốn ăn.
Hạ Tâm Đồng thể chất dễ béo, chỉ cần ăn hơi nhiều một chút người sẽ mập ra, vì là diễn viên, lại nhất định phải bảo trì cơ thể tốt. Tục ngữ nói lên phim béo ba phần, nếu bản thân muốn lên hình có vẻ thon thả, bản thân lại phải càng gầy. Từ khi thi được vào Học viện Điện ảnh, cô vẫn luôn tuân thủ chế độ ăn uống một cách nghiêm khắc, lúc quay phim lại càng chặt chẽ hơn, hoàn toàn dựa vào việc này mới có thể duy trì thân hình hết sức nhỏ nhắn này.
Vai lần này đóng là cung nữ Thịnh Đường, Chu Hạnh Phương không hề mong diễn viên phải gầy như que củi, thậm chí yêu cầu mấy cô gái phải béo lên, Nghi Hi cũng bởi vậy mới có thể trải qua cuộc sống hạnh phúc, mỗi ngày có thể ăn thêm nửa phần bánh ngọt. Nhưng Hạ Tâm Đồng lại không dám làm như vậy, Chu Hạnh Phương quả thật không hi vọng các cô quá gầy, nhưng cũng không thể thật sự để một diễn viên quá béo. Yêu cầu của chị ta chính là, vừa có thể phô bày ra vóc dáng thon thả thời nhà Đường, lại phải phù hợp với thẩm mỹ hiện đại, vô cùng hà khắc, không nắm chắc một cái là đi tong.
Cô quyết định nói sang chuyện khác, không thì lại đày đọa bản thân, “Hiện tại các diễn viên sẽ xuất hiện ở nửa phần trước của bộ phim gần như đều vào đoàn rồi có phải không?”
“Trừ người áo rồng kia, thì đều đến hết rồi.”
“Người mà cậu nói, đạo diễn Chu rốt cuộc quyết định khi nào mới nói với chúng ta, ai sẽ sắm vai Đường Cao Tông này? Trên mạng đã truyền ra thành mười mấy phiên bản, lòng dạ tớ lúc này quả thực là vô cùng rối loạn!”
Giọng nói của cô ấy có chút buồn bực. Mắt thấy khởi quay đã được hơn nửa tháng, diễn viên sẽ đóng Đường Cao Tông lại vẫn chưa xuất hiện, ngay cả các cô là người nội bộ đều không nghe được nửa điểm tiếng gió. Mà căn cứ theo kinh nghiệm của cô, tin tức lại có thể che đậy đến cái trình độ này, kết quả cuối cùng nhất định sẽ kinh hãi mọi người.
Nghi Hi nói: “Mấy hôm trước khi tiếp nhận phỏng vấn đạo diễn Chu đã tiết lộ, người được chọn là người mà tất cả đều không nghĩ đến, hơn nữa vô cùng nổi tiếng. Kỳ thật mấy ngày nay tớ cũng đang suy nghĩ, chẳng lẽ nào là một nhân vật lớn được chị ta nâng đỡ trước đây trở lại làm khách mời?”
Chu Hạnh Phương đối với rất nhiều các sao nam hạng A đều có ơn tri ngộ, nghĩ như vậy cũng không phải không thể, nhưng phải…
“Là thanh niên Lý Trị đó, chẳng lẽ không trẻ tuổi mới được sao? Nếu chị ta có thể chấp nhận hóa trang, cũng sẽ không chọn cậu, trực tiếp để cho Hàn Mộng đóng từ đầu đến cuối không phải được sao…”
Hạ Tâm Đồng nói lời này cũng có đạo lý, Nghi Hi rơi vào trầm tư. Đúng vào lúc này, cửa phòng hóa trang bị đẩy ra, nữ diễn viên sắm vai Vương hoàng hậu xông tới, bởi vì quá kích động, ngay cả giọng nói cũng trở nên the thé, “Nhanh! Nhanh đi phòng họp! Các cô tuyệt đối không nghĩ đến, hiện tại đạo diễn Chu đang nói chuyện cùng ai đâu! Cmn, thì ra là anh ấy đóng lão công của tôi a!”
Nghi Hi cùng Hạ Tâm Đồng liếc nhau, đều thấy được ở trên mặt đối phương hào quang của hai chữ “hưng phấn”. Không cần nói thêm câu nào nữa, hai người lấy tốc độc như gió lốc vọt tới phòng họp, quả nhiên thấy ở cửa đã tụ tập một đám các chị em, cung nữ trang điểm cùng phi tần trang điểm đều có, toàn bộ đều chen chúc ở cửa sổ nhìn vào trong.
Hạ Tâm Đồng vỗ vào vai một cô gái trong đó, “Ai ai ai? Rốt cuộc là ai!”
Che che giấu giấu lâu như vậy, có khả năng không tiếc bỏ ra để che đậy như thế, cô cũng muốn nhìn xem liệu có chuẩn như lời đồn không!
Cô gái quay đầu lại, vẻ mặt si mê, trong mắt đều là sao. Cô nàng nhìn chằm chằm Hạ Tâm Đồng ba giây, mới lắp ba lắp bắp nói: “Thái Thái Thái… Thái Kiệt Hồng! Là Thái Kiệt Hồng a!”
Thái Kiệt Hồng.
Hạ Tâm Đồng sững sờ, ở sau lưng cô không xa, Nghi Hi cũng ngẩn người tại chỗ, vẻ mặt mờ mịt giống cô.
“Cái người mà cô nói, cái người đó là… Ca sĩ Thái Kiệt Hồng?” Hạ Tâm Đồng hỏi không xác định.
“Nói thừa, cô thử tìm xem còn ai tên là Thái Kiệt Hồng đi!”
Sao lại như vậy, lại là anh ta? Chuyển mình sang quay phim truyền hình? Cmn, khó trách Chu Hạnh Phương làm đến thần bí như vậy, ai có thể nghĩ đến tiểu thiên vương giới ca nhạc Đài Loan chuyển mình sang đóng phim, bộ phim đầu tiên không phải phim thần tượng, mà là phim lịch sử a!
Bờ vai bị người khác va vào một cái, Nghi Hi nhìn lại, phát hiện là vẻ mặt chấn kinh của Quách Tử Thiến, cô ta sững sờ nhìn về phía phòng họp, lại không phát hiện người bên cạnh mình là ai. Trong phúc chốc Nghi Hi mới phản ứng lại nghĩ tới, Quách Tử Thiến là kẻ ngoan cố yêu thích âm nhạc của Thái Kiệt Hồng, không biết đã đi xem bao nhiêu buổi biểu diễn của anh ta, hiện tại không có một chút tâm lý nào chuẩn bị cùng thần tượng gặp gỡ, huyết áp chắc hắn đang tăng cao.
Ai, cảnh tượng này thật giống mấy tháng trước, cô ở đoàn phim gặp được Lê Thành Lãng. Lúc ấy cô sẽ không biểu hiện ngốc nghếch như vậy chứ?
Các cô gái bỗng nhiên lùi lại mấy bước, thì ra là Chu Hạnh Phương mở cửa, người phụ nữ từ trước đến nay luôn luôn nghiêm túc cứng nhắc liếc nhìn bốn phía, lại không vì các cô “không chuyên nghiệp” mà tức giận, ngược lại cười bất đắc dĩ, “Được rồi được rồi, tôi biết mấy cô rất muốn gặp cậu ta, líu ríu ầm ĩ đến mức làm cho người ta không nói được cậu nào. Zac, đừng trốn nữa, các chị em ở đây nếu không gặp được cậu nhất định sẽ không bỏ qua.”
Tiếng nói vừa ngừng, bên cạnh có một người đàn ông đi ra, thân hình cao ngất, hai tay đút trong túi quần bò, nhìn qua vừa đẹp trai lại tỏa sáng. Anh ta cười tít mắt xuất hiện ở trước mặt mọi người, còn chưa nói câu nào, các cô gái đã bộc phát hô nhỏ một trận.
Thái Kiệt Hồng nhìn các mỹ nhân ăn mặc cổ điển, làm bộ làm tịch ho khan một tiếng, “Chào các vị cô nương, tại hạ là Thái Kiệt Hồng, sau này xin trông cậy vào mọi người.”
“A —— “
“Zac, sẽ là anh sao! Anh sẽ Đường Cao Tông sao? Bọn em đều không biết!”
“Zac, chúng em yêu anh chết mất!”
“Trời ơi, nguyện vọng năm mới của tôi đã thành hiện thực, khi trở về nhất định phải thắp hương tạ ơn thần Phật!”
Thái Kiệt Hồng cười hì hì tiếp nhận bày tỏ yêu thương lẫn sự sùng bái của các cô gái, ánh mắt lại giống như vô ý hướng về phía đám người bên ngoài quét qua. Bên kia có ba cô gái đang đứng, bất luận là diện mạo hay dáng người đều nổi trội, lại không có đi theo sáp đến gần, dường như còn đang chờ đợi.
Hạ Tâm Đồng giật nhẹ tay áo của Nghi Hi, hạ giọng, “Quách Tử Thiến bị ngốc sao? Tớ nhớ cô ta là fan não tàn của Thái Kiệt Hồng mà, lại không đi quỳ liếm gót giày à?”
Nghi Hi dùng một loại ánh mắt “Cậu không thuộc về địa cầu này” nhìn cô ấy, “Tâm tình của fan chân chính như bọn tớ, cậu không hiểu được đâu.”
Giống như cô không muốn rụt rè ở trước mặt Lê Thành Lãng, Quách Tử Thiến lúc này chắc cũng đang xoắn quẩy đến điên đi!
Như cô dự liệu, Quách Tử Thiến đầu óc đã loạn thành một nồi cháo. Cô ta cảm thấy ngay cả tư thế đứng của bản thân cũng cổ quái, tay lúng túng để ở hai bên, không biết phải làm thế nào cho đúng. Cô ta nghĩ, chuyện này thật sự là nằm ngoài dự đoán, anh ấy vẫn nên rời khỏi đây sớm một chút đi. Cho cô ta một chút thời gian, đêm nay trở về tỉnh táo một chút, ngày mai cô ta nhất định có thể lấy tư thế hoàn mỹ nhất xuất hiện trước mặt anh ấy.
Nhưng cô ta lại không nghĩ tới, sau khi Thái Kiệt Hồng nhìn bên này hai lần, lại nhẹ giọng nói với mọi người câu gì đó, sau đó thẳng tắp đi về phía cô ta.
Tim giống như muốn nhảy ra từ trong cổ họng, cô ta trơ mắt thấy Thái Kiệt Hồng càng ngày càng gần, cuối cùng dừng lại tại trước mặt cô ta. Quách Tử Thiến nghĩ, anh ấy muốn cùng mình chào hỏi, dựa vào bản năng đã luyện tập nhiều lần nở nụ cười một cách hoàn mỹ, “Zac, chào anh, tôi là Quách Tử Thiến,…”
Thái Kiệt Hồng dường như bỗng chốc ngây ngẩn, hướng về phía Quách Tử Thiến cười, “A, chào cô.”
Quách Tử Thiến tâm tình khuấy động, vừa mới nghĩ nên nói gì tiếp theo, Thái Kiệt Hồng đã quay đầu nhìn sang Nghi Hi. Anh ta nhướng mày cười với cô, “Alice, đã lâu không gặp, gần đây cô thế nào?”
Ngữ khí quen thuộc, giống như là bạn cũ nhiều năm.
Hạ Tâm Đồng giống như gặp quỷ nhìn Nghi Hi chằm chằm, vẻ mặt “Cậu đặc biệt lắm sao mà ai cũng biết”, mà Quách Tử Thiến toàn thân cứng ngắc, đã quên nên phản ứng thế nào.
Nghi Hi nhận thấy các cô gái như hổ rình mồi, trấn định cười theo một tiếng, nói: “Zac, đã lâu không gặp.”
Thái Kiệt Hồng – Tiểu thiên vương giới ca nhạc gia nhập liên minh phim mới của Chu Hạnh Phương không thể nghi ngờ là tin tức gây bùng nổ nhất của tháng 9, tính đề tài thậm chí còn vượt qua chính bộ phim này. Phim của Chu Hạnh Phương luôn bị dán nhãn là “lương tâm nghề nghiệp”, diễn viên đều thuộc phái thực lực, đây là lần đầu tiên dùng ngôi sao nam mang hơi thở thần tượng nặng như vậy.
Ca sĩ! Người Đài Loan! Lần đầu tiên đóng phim! Đặc biệt lần này còn là phim lịch sử! Chu Hạnh Phương điên rồi sao!
Cư dân mạng nhao nhao bàn tán, trừ fan của Thái Kiệt Hồng, rất nhiều người đều cho rằng quyết định này không đáng tin chút nào, so với cái cô Võ Mị Nương phiên bản Tây Thi ốm yếu còn không đáng tin bằng! Kia chí ít cũng là người đứng đứng đắn đắn xuất thân từ diễn viên chính quy a!
Trái ngược với các cư dân mạng, bên truyền thông lại nhạy cảm từ trong cử động của Chu Hạnh Phương phát hiện ra sự thay đổi của chị ta. Tốt thôi, vốn tưởng rằng người đàn bà thép này chỉ là đổi đề tài, hiện tại xem ra, tác phong trồng liên tục một loại cây cũng phải thay đổi. Đây là đang tính toán vứt bỏ dòng phim chính thống chịu sức ép của quần chúng, sửa thành phong cách thần tượng?
Lê Thành Lãng đứng trước cửa sổ sát đất, ngắm nhìn đèn đuốc lộng lẫy bên ngoài sông Hoàng Phổ, vẻ mặt đạm mạc. Tống Chấp bưng ly rượu đỏ để sát vào, cười nói: “Sao lại ở đây một mình? Hiếm khi đạo diễn Từ Lập mở party, tớ biết cậu và ông ta không thân, nhưng tới thì cũng tới rồi, liền chơi vui vẻ một chút thôi!”
Lê Thành Lãng thoáng nhếch môi, “Vốn định tìm cậu, nhưng thấy cậu vội vã cùng Phạm Tư Quân tán gẫu tớ không tiện quấy rầy, liền một mình tới đây.” Dừng một chút, “Không vấn đề gì sao? Liền bỏ mặc mỹ nhân như vậy, không sợ cô ấy tức giận?”
Tống Chấp và Phạm Tư Quân thật sự có chút mờ ám, Lê Thành Lãng nghe được chút tiếng gió, dường như hai người đã từng tại một buổi tiệc nào đó đồng thời biến mất, một cái là mới xuất hiện trước đây. Liên hệ với tác phong phong lưu của cậu ta, Lê Thành Lãng không khó tưởng tượng là chuyện gì.
“Mỹ nhân nào quan trọng bằng cậu a, đúng không?” Tống Chấp dùng cùi chỏ thọt anh, cười đến ái muội, “Trong mắt mọi người, hai chúng ta mới là một đôi. Không tin thì ba người chúng ta chụp một tấm post lên mạng, tất cả mọi người đều sẽ nói Phạm Tư Quân là dư thừa, đem cô ấy PS đi!”
Lê Thành Lãng bây giờ đối với mấy chuyện lưu hành trên mạng đều biết, cũng không muốn nghĩ nhiều làm đánh giá. Tống Chấp nhấp một ngụm rượu, “Kế tiếp quyết định chơi như thế nào? Hai chúng ta hiếm khi có nửa tháng đều không có lịch trình gì, không bằng đi nghỉ một phen? Tư Kỳ ngày hôm qua còn nói với tớ, ở tại rượu trang Bordeaux cô ấy chuẩn bị không ít, cho chúng ta đi qua ở vài ngày.”
“Miễn đi, trước mắt tớ chỉ có thể tiếp thu cùng phụ nữ truyền ra scandal tình ái. Cậu vẫn nên đi chơi cùng Phạm tiểu thư.”
Tống Chấp liếc mắt nhìn anh, “Nói ba câu đều không rời Phạm Tư Quân, rốt cuộc là cậu thầm mến cô ấy, hay là đang ghen vì cô ấy?”
Lê Thành Lãng lười phản ứng lại việc anh ta đang nói nhăng nói cuội, Tống Chấp mất mặt, nhún nhún vai nói: “Tớ cũng muốn a, chẳng qua cô ấy có công tác, đi không được. Cậu biết không? Cô ấy lại đáp ứng đi làm khách mời trong tác phẩm mới của đạo diễn Chu Hạnh Phương, mấy năm nay cô ấy rất ít đóng phim truyền hình, quả thực đã cho đạo diễn Chu thể diện.”
Lê Thành Lãng có chút ngoài ý muốn, nhưng nghĩ lại cũng rõ ràng, “Phạm Tư Quân xem như là do đạo diễn Chu dẫn vào nghề, cô ấy làm khách mời phim của chị ta rất là bình thường.”
Tống Chấp sờ sờ cằm, “Nói đến tác phẩm mới của đạo diễn Chu, lần này chị ta chuyển mình thật sự lợi hại, còn vận dụng nhiều nhân mạch như vậy, xem ra đối với bộ phim này mong đợi rất cao… A, gần đây cậu và Nghi tiểu thư có liên lạc không? Tớ không có số của cô ấy, còn muốn chúc mừng cô ấy được đạo diễn Chu lựa chọn.”
Anh ta nhắc tới Nghi Hi, lông mày của Lê Thành Lãng nhăn lại khó mà phát hiện, thản nhiên nói: “Có gửi mấy dòng tin nhắn.”
“Vậy là được rồi. Tư Kỳ nói cô ấy là fan của cậu, có lời chúc của thần tượng, tiểu cô nương nhất định rất cao hứng.”
Lê Thành Lãng không nói gì.
Cô ấy sẽ cao hứng sao? Anh không biết. Trên thực tế, từ đêm sinh nhật tách ra đến giờ, liên hệ giữa hai người chỉ có mấy dòng tin nhắn. Anh chúc mừng cô nhận được Nữ hoàng, mà cô ấy trả lời lại vừa khách khí lại chu đáo, cách màn hình điện thoại di động, anh cũng có thể cảm giác ra được một cỗ mới lạ.
Anh biết suy nghĩ này rất cổ quái, nhưng tựa hồ, cô ấy giống như không quá bằng lòng thân thiết với anh…
Tống Chấp chợt thấy một người bạn, liền bưng ly rượu đi qua, trước cửa sổ sát đất lần nữa chỉ còn lại một mình Lê Thành Lãng. Lấy điện thoại ra, ma xui quỷ khiến lên weibo, anh xem màn hình rồi rơi vào trầm mặc. Cô ấy từng nói, cô ấy rất thích chơi cái này, không có chuyện gì đều sẽ hóng xem anh có đăng cái gì lên. Nếu đêm nay đã đi chơi, bằng không liền phát một tấm hình?
Trước Chương Hủy cũng từng nói qua, ảnh hưởng của việc tiếp thị hình ảnh trên weibo càng lúc càng lớn, chỉ cần có phương hướng thỏa đáng, đối với hình tượng cá nhân rất có tính trợ giúp. Tuy rằng hiện tại anh cũng không quan tâm đến nhân khí trên mạng, nhưng… Dù sao cũng không phải là chuyện xấu gì.
Còn chưa suy xét ra kết quả, bỗng nhiên trên màn hình lướt đến gương mặt quen thuộc. Anh tập trung nhìn kỹ, phát hiện là một biên kịch chương trình trước rất được chú ý nào đó, cô ta đăng tải bài viết hấp dẫn đang đứng đầu trên weibo, phối hợp với biểu cảm ánh mắt lấp lánh, “CP mới, √!”
Trong bức ảnh là Thái Kiệt Hồng gần đây đang là trung tâm đề tài bàn tán, anh ta mặc áo bào màu trắng, đầu đội kim quan, hoàn toàn là hình tượng quý công tử triều Đường. Bên trái là cô gái mặc chiếc váy xanh thẫm, hai người cùng nhau giơ tay chữ V về phía màn hình. Cực phối hợp với caption của Thái Kiệt Hồng, “Lý Trị và Mị nương, có phải rất xứng đôi hay không?”
Lê Thành Lãng nhìn chằm chằm gương mặt của Nghi Hi 5 giây, sau đó mở phần bình luận của tấm hình, không ngoài dự liệu, phía dưới quả nhiên ầm ĩ thành một đoàn. Một số người chú ý đến vai diễn của hai người, nhưng nhiều nhất vẫn là fan của Thái Kiệt Hồng, có kẻ mắng nhà gái không xứng với nhà trai, còn có người bảo cô lăn xa ra một chút. Nhưng trừ điều này ra, cũng có người ca ngợi nói quả thật là trai tài gái sắc, hai người nhìn qua rất có tướng vợ chồng.
Tướng vợ chồng.
Lê Thành Lãng đối với ba chữ kia trầm mặc, một lát sau khẽ nhíu đầu lông mày, để lại bình luận, “Mị Nương hình như béo lên một chút, cơm nước của đoàn phim ngon lắm sao?”