Ánh Sao Chờ Đợi Em

Chương 74



Đàu tháng 6, 《 Nhớ mãi không quên 》 kết thúc hoàn mỹ với doanh thu phòng vé là 650.000.000, bởi vì scandal hậu kỳ yêu đương của diễn viên, so với suy đoán của Vương An Huệ nhiều hơn gần 100.000.000, Nghi Hi cảm thấy, phía sản xuất phim chắc là muốn tự tay thắp hương cho Cao Chí Văn, cảm tạ đã giúp đỡ tạo độ hot!

So với sự vui mừng của bên sản xuất, cảm nhận của Nghi Hi và Hứa Mộ Châu phức tạp hơn nhiều. Bởi vì đem chuyện tình cảm của hai người họ vào, quần chúng sau khi xem xong phim càng cảm thấy thổn thức thương cảm, bọn họ bị trói vào hình tượng trong phim cùng nhau. “Châu Hi đảng” cũng chính thức đánh bại “Châu Như đảng” và “Kiệt Hi đảng”, trở thành CP nổi tiếng chủ yếu của hai người, hơn nữa gần như trong thời gian dài đều là CP thần thoại, có được số lượng fan đông đảo cùng một loạt tác phẩm đồng nhân, trở thành CP đáng mơ ước nhất.

Nhưng chuyện này đối với hai người bọn họ đã sớm tách ra mà nói thì chẳng phải là việc gì tốt, Nghi Hi chỉ có thể để cho Vương An Huệ chú ý lịch trình, trừ khi là trường hợp cần thiết, đều không muốn cùng Hứa Mộ Châu đồng thời xuất hiện.

Giữa tháng 6, giới giải trí lại xảy ra chuyện lớn. Ảnh hậu Trương Tư Kỳ sau gần một năm đính hôn, rốt cục cử hành hôn lễ long trọng tại đảo Bora Bora ở Tahiti, đông đảo bạn bè trong giới đều được mời đi trước, bao gồm Lê Thành Lãng – bạn tốt nhiều năm, Tống Chấp, Phạm Tư Quân cùng với ngôi sao nữ mới nổi có hợp tác trong 《 Đoạt cung 》 –  Nghi Hi.

Nghi Hi chưa từng gặp qua vị hôn phu của Trương Tư Kỳ, chỉ biết tình cảm của hai người bọn họ rất tốt, hôn lễ lần này đã cho cô cảm nhận sâu sắc. Nghe nói cả buổi lễ phải chuẩn bị gần một năm, trong đó cô dâu và chú rể tham gia vào gần hết các khâu thiết kế, chính là vì muốn trao nhau thể nghiệm hoàn mỹ nhất. Phương diện khác cũng vô cùng chu đáo, hơn 100 khách mời được đưa đón bằng máy bay, gian phòng khách sạn còn chuẩn bị quà tặng tinh xảo, mọi thứ đều chu toàn, làm cho mệt mỏi của Nghi Hi sau phi hành đường dài tiêu tan không ít.

Cô vừa vào cửa liền ngã gục xuống giường, Trương Băng đem hành lý kéo vào, cười nói: “Đây là lần đầu tiên em tới Tahiti đó, trước kia đều chỉ thấy trong TV thôi, nơi này đẹp quá!”

Nghi Hi xuyên qua cửa sổ sát đất thấy nước biển xanh thẳm, hòn đảo nhỏ ở nam Thái Bình Dương này có ánh mặt trời tươi đẹp cùng gió mát ấm áp, giống như thế ngoại tiên cảnh. Cô vùi đầu trong gối, thở một hơi thật dài, “Đúng rồi, quá đẹp.”

Hôn lễ ngày mai mới bắt đầu, hôm nay mọi người đều ở bên ngoài vui chơi, Nghi Hi sau khi tắm rửa một cái thay một chiếc váy dài màu trắng, đeo kính râm và mũ che nắng lên cũng ra ngoài. Cô gái thân hình yểu điệu, gió thổi lay động chiếc váy dài phất phới như tiên, suốt dọc đường đều có du khách quan sát, cũng may là không có ai nhận ra cô tới.

Đây chính là lợi ích của việc xuất ngoại!

Hiện tại Nghi Hi đã rõ vì sao càng là đại bài, càng thích sống ở nước ngoài, rất ít người biết đến bạn mà! Như mấy vị bô lão ở trước mặt cô, đều không dám đi lung tung trên phố trong nước, càng đừng nói đến mấy người Lê Thành Lãng.

Đang nghĩ như vậy, liền thấy phía trước xuất hiện ba người. Lê Thành Lãng cùng Tống Chấp đều mặc áo sơ mi quần đùi, trên mặt đeo kính râm, còn lại là Phạm Tư Quân mặc váy dài lửa đỏ, trên mái tóc dài cài một đóa hoa sơn trà màu trắng, nhìn qua xinh đẹp không gì sánh được.

Ba người kia cũng thấy cô, lại là Phạm Tư Quân không thân nhất chào hỏi trước, “Nghi tiểu thư cô cũng đến? Nghỉ ngơi tốt chưa?”

Bọn họ không phải ngồi cùng một máy bay tới, Nghi Hi bởi vì có công việc đến muộn 5 tiếng, cho nên đây là lần đầu tiên bọn họ đối mặt ở trên đảo.

Nghi Hi cười nói: “Chào cô Phạm, em nằm một lát là được rồi, hiện tại muốn đi ra bờ biển chơi. Mọi người cũng đi sao?”

“Simon muốn lặn xuống nước, tôi và Thành Lãng là bị anh ấy kéo ra.”

Tống Chấp cười chê, “Đừng nói giống như em không muốn đi, cũng cho trợ lý giúp đi lấy trang bị lặn rồi, còn giả vờ cái gì!”

Phạm Tư Quân ném một cái liếc mắt qua, trong dáng vẻ lạnh nhạt kia lại có chút quyến rũ ngầm, xương cốt Tống Chấp lập tức mềm một nửa, giữ chặt tay cô ấy liền nói: “Đợi lát nữa anh tự mình dạy em lặn, cam đoan sẽ khiến Phạm tiểu thư vừa lòng!”

Bọn họ ôm ôm ấp ấp, Nghi Hi cùng Lê Thành Lãng im lặng đứng ở bên cạnh, lông mày đen của Phạm Tư Quân khẽ nhíu lại, “Có phải Thành Lãng anh và Nghi tiểu thư có quen biết đi? Bằng không anh cùng Nghi tiểu thư, tôi cùng Simon đi lặn xuống nước, dù sao anh cũng không muốn chơi.”

Tống Chấp vừa mới nghĩ phụ hoạ, rồi lại nghĩ đến cái gì, lời nói xoay chuyển, “Hay là thôi đi, bốn người chúng ta cùng nhau, hai người Thành Lãng cùng Nghi tiểu thư không có ý nghĩa …”

Anh chàng vừa nói vừa nhìn Lê Thành Lãng, ai biết đối phương không lĩnh hội ra thâm ý của mình, lại còn nói: “Tư Quân cô đi cùng Simon đi, tôi cùng Nghi tiểu thư ra bờ biển đi dạo một chút, mấy vị khách khác có lẽ cùng đang bơi ở bên kia.”

Tống Chấp vội la lên: “Thành Lãng…”

Lê Thành Lãng cười nhắc lại, “Hai người đi đi, tôi thật sự không muốn ở bên cạnh xem hai người anh anh em em.”

Lúc này Phạm Tư Quân mới nở nụ cười từ nội tâm, không để cho Tống Chấp từ chối, cô ấy kéo được tay anh chàng liền dẫn người đi. Nghi Hi xem bóng lưng hai người, giống như có chút suy nghĩ, “Sao em lại cảm thấy, thầy Tống không muốn hai chúng ta đơn độc ở chung nhỉ?”

Lê Thành Lãng: “Ừ, bởi vì anh đã nói với cậu ta thân phận của em.”

Nghi Hi quay đầu nhìn anh, giật mình hiểu ra nói: “Thì ra là thế, chẳng trách lần trước tại party sinh nhật của cô Lư Yên, anh ấy biểu hiện rất kỳ quái.”

Lê Thành Lãng cầm tay cô, “Sao em không hỏi, anh vì cái gì nói với cậu ấy?”

Nghi Hi tháo kính râm xuống, chớp chớp mắt nhìn anh, “Anh muốn nói thì nói thôi, dù sao nhìn dáng vẻ anh ấy, cũng chỉ biết chuyện này. Bằng không cũng sẽ không gây trở ngại chúng ta đơn độc ở chung.”

Không công khai chuyện tình cảm trong showbiz là Nghi Hi quyết định, về chuyện này Lê Thành Lãng nghe theo ý tứ của Nghi Hi, cho nên cho dù là Tống Chấp và Trương Tư Kỳ có quan hệ tốt nhất với anh cũng không biết, anh đã cùng Nghi Hi hẹn hò.

Lê Thành Lãng yên lặng nhìn cô, Nghi Hi hỏi: “Sao thế?”

Lê Thành Lãng: “Anh chỉ đang nghĩ, chúng ta hình như đã lâu không gặp. Còn phải đa tạ Tư Kỳ cung cấp cơ hội, bằng không còn không biết phải chờ đến lúc nào, em có khả năng tìm ra thời gian rảnh rỗi theo anh đi nghỉ phép.”

Gò má Nghi Hi ửng đỏ, “Rõ ràng hai tuần trước mới gặp, anh đừng có khoa trương như vậy …”

“Nói mới nhớ, gần đây em đang bận rộn cái gì? Tháng 12 năm ngoái 《Nhớ mãi không quên》 đóng máy, đến hiện tại cũng được nửa năm, em còn chưa đóng phim mới. Điều này cũng quên đi, nhưng xem em mỗi ngày vội thành như vậy, không biết còn cho là đang quay 3 phim điện ảnh cùng lúc đấy. Không lẽ Vương An Huệ định dùng em quay quảng cáo kiếm tiền, cũng không để ý đến con đường phát triển lâu dài sau này của em chứ?”

Anh nói cũng đúng với nghi ngờ của bên ngoài, Nghi Hi đảo mắt, “Trên công việc, em không thể nói với anh. Đây là bí mật.”

Anh cười cười, dắt tay cô đi về hướng bờ biển, động tác tự nhiên dường như đã tập qua vô số lần. Nghi Hi vốn còn lo lắng bị người khác thấy, nhưng nghĩ đến anh vừa rồi nói “Nghỉ phép”, trong lòng liền mềm nhũn.

Đúng rồi, đây là lần xuất ngoại đi chơi đầu tiên sau khi bọn họ hẹn hò, tuy rằng vai chính là Trương Tư Kỳ, nhưng cũng thuộc về ngày nghỉ của hai người họ.

Ven đường có thể thấy những cây dừa cùng các loại thực vật nhiệt đới, cô cùng anh tay nắm tay, cảm nhận làn gió nhẹ lướt qua mặt, tuy rằng không hề nói chuyện, lại không thấy lúng túng chút nào.

Bọn họ vào bãi biển tư nhân ở khách sạn, các vị khách được mời tới tham gia hôn lễ quả nhiên đang ở trong biển vui đùa. Mắt thấy càng ngày càng gần, anh lại còn không có ý tứ buông tay, Nghi Hi bắt đầu gấp gáp, “Anh buông ra đi mà, bị người ta nhìn thấy thì sao!”

Lê Thành Lãng giống như không nghe thấy, vẫn nắm tay cô, tay cô gái thon mềm mại không xương, bị anh nhẹ nhàng thoải mái nắm trong lòng bàn tay, làm thế nào cũng không tránh được. Bên kia Cung Văn Phi có đóng trong 《 Đoạt cung 》 đã thấy hai người bọn họ, cười quơ quơ tay, “Thầy Lê, cô Nghi, mau tới đây!”

Dưới ánh sáng mặt trời tươi đẹp, bờ cát tinh tế tỉ mỉ, trắng tinh như tuyết, nước biển trong sáng giống như ngọc bích xinh đẹp. Cánh đàn ông đều cởi trần ngâm mình trong nước, cơ thể tỉ mỉ rèn luyện ra bị nước biển làm ướt nhẹp, dưới ánh mặt trời phản xạ ra ánh sáng mê người. Mà bên cạnh bọn họ đỗ mấy con thuyền nhỏ, nhóm ngôi sao nữ mỗi người đều kính râm váy dài, dáng vẻ tao nhã ngồi ở trên thuyền tự chụp.

Phân biệt rõ ràng mà…

Có người đàn ông từ trong biển đi lên, mục tiêu rõ ràng chạy về phía hai người, Nghi Hi càng thêm cấp bách giãy dụa khỏi anh. Anh mắt nhìn phía trước, vui cười thong dong, sức lực trên tay không giảm nửa phần, trong lúc Nghi Hi cũng sắp tuyệt vọng, anh mới bỗng nhiên buông ra, đồng thời ôm chặt người đàn ông trước mặt, “A Phong, đã lâu không gặp!”

Nghi Hi: “…”

Cô coi như rõ ràng, cái gì thành thục ổn trọng đều là mặt nạ, đàn ông trong xương tủy đều giống nhau, ấu trĩ! Trêu đùa cô vui đếm như vậy sao?

Cô căm giận bất bình ngồi lên thuyền nhỏ, ngôi sao nữ bên cạnh giơ điện thoại di động về phía cô, “Nghi tiểu thư, tới đây, tôi giúp cô chụp một tấm.”

Nghi Hi một giây trước còn đang tức giận, trong nháy mắt liền nhìn về hướng màn hình kheo lúm đồng tiền như hoa, “Cà —— tím —— “

Lê Thành Lãng: “…”

Bởi vì đều là bạn của Trương Tư Kỳ, ngôi sao nữ này cơ bản đã ngoài 30, không cùng lứa tuổi với Nghi Hi. Mọi người không có tranh đoạt về tài nguyên, trái lại càng dễ dàng tán gẫu, vừa thêm đối phương vào WeChat, list bạn bè đã bị Tahiti càn quét. Có ngôi sao nữ thở dài, “Quang cảnh có chúng ta nào đủ chứ, tới đây tới đây, có nhiều thịt tươi bày sẵn ở trước mặt như vậy, chụp lại rồi nói!”

“A, Lê ảnh đế cũng cởi quần áo kìa! Chụp nhanh đi!”

“Cái gì cái gì? Cởi?!”

Nghi Hi quay đầu rất nhanh, quả nhiên, Lê Thành Lãng đã cởi áo lót, đang ngâm mình trong nước biển như người khác. Nghi Hi vẫn là lần đầu tiên ở trong hiện thực thấy anh cởi trần, đôi mắt không khỏi phát sáng.

Bình thường thân hình Lê Thành Lãng nhìn có vẻ gầy ốm, nhưng Nghi Hi biết anh có thói quen tập thể hình, cho nên hiện tại thấy anh có cơ bụng 8 múi cũng không kinh ngạc. Màu da của anh khỏe mạnh, bắp thịt căng đầy lại không lộ vẻ xoắn xuýt, là loại hình thể phái nữ châu Á xem trọng nhất.

Bên cạnh đã có ngôi sao nữ che ngực, “Sexy! Siêu sexy!” Khi nói chuyện âm thanh chụp hình liên tục vang lên không biết đã chụp được nhiều hay ít.

Hành vi chụp ảnh bên này rốt cục bị phát hiện, có người đàn ông vừa bực mình vừa buồn cười lội tới, tay vịn vào mép thuyền, “Tôi nói mấy cô này, chụp cái gì mà chụp? Đều tới bờ biển còn trốn tránh ở trên thuyền, có ý nghĩa sao? Nhanh xuống cho tôi!”

Những người đàn ông khác nhao nhao phụ hoạ, “Đúng vậy đúng vậy, thật quá đáng! Chúng tôi cởi cho các cô xem, các cô thì giả vờ làm tiên nữ, không công bằng!”

Mọi người vây quanh hai bên thuyền nhỏ, bắt đầu ra sức chèo thuyền, các chị em kinh hãi hô lên, “Đừng náo loạn, chúng tôi không thay áo tắm! Này —— “

Đã muộn, thuyền nhỏ dưới sự đồng tâm hiệp lực của cánh đàn ông lật về phía bên phải, các chị em váy dài phất phới toàn bộ rơi vào nước, tiếng thét chói tai vang thành một mảnh!

Nghi Hi cảm thấy chính mình thật là quá bi thương, một tấm cũng không chụp, đã đi theo bị chỉnh …

Bốn phía là nước biển xanh trong, cô chớp chớp mắt, đột nhiên nổi trên mặt nước. Váy dài đã ướt đẫm, dính sát vào trên người, tóc cũng nhỏ nước, cô đẩy ra hai bên trước mắt, vui mừng đồ trang điểm là kiểu không thấm nước.

Một bàn tay ở trong nước ôm chặt lấy eo cô, người đàn ông đứng ở bên cạnh, giọng nói trầm thấp mỉm cười, “Bị sặc?”

HẾT CHƯƠNG 74

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.