Ánh Sao Sáng Chói

Chương 53



Nếu anh nói anh cùng Hạ Thác đêm đó cái gì cũng không xảy ra, em tin anh sao?

Đã đến nước này rồi, tin hay không còn ý nghĩa gì?

Vết thương bị xé nát làm sao trở về nguyên vẹn. Không thể nói lỗi tại ai, Đông Phương Nhiêu có, Phương Diễn cũng có. Nếu Đông Phương Nhiêu xử lý chuyện nhẹ nhàng một chút mà không cứng rắn đối mặt, uy hiếp, chất vấn..., kết quả sẽ không thế này. Nếu Phương Diễn có thể bình tâm tĩnh khí một chút, nghiêm túc giải thích với Đông Phương Nhiêu, chuyện cũng sẽ không trở nên như vậy.

Nhưng lời đã nói đâu rút lại được.

Qua ngày hôm đó, Đông Phương Nhiêu lại tiếp tục làm việc. Quá trình quay phim đã kết thúc, mấy ngày nay chỉ phụ trách vài việc lẻ tẻ, nhưng cho dù là tuyên truyền, cũng tương đối hao thời hao lực. Thường thường Đông Phương Nhiêu bỏ di động vào túi xách giao phụ tá Tiểu Lý giữ, điện thoại vang như đòi mạng cô cũng không biết. Tiểu Lý thừa dịp Đông Phương Nhiêu nghỉ ngơi hoặc rãnh rỗi là cầm điện thoại chạy tới, Đông Phương Nhiêu thỉnh thoảng liếc mắt nhìn, liền trả lại, hoặc dứt khoát tắt máy luôn.

Đều là Phương Diễn gọi, Đông Phương Nhiêu không muốn nhận.

Không giống những lần trước, sử dụng hết công suất năn nỉ, xin lỗi... cuối cùng vui vui vẻ vẻ như chưa có gì xảy ra. Tiếp tục liều mạng xúc tiến làm việc, người khác mời cơm, đãi tiệc,... gì gì đó cũng bỏ qua hết chạy về gặp anh.

Mấy ngày nay Đông Phương Nhiêu về đến nhà đã rạng sáng, có khi bốn năm giờ sáng mới về. Lúc đó Phương Diễn đã sớm ở nhà chờ cô, có lúc còn thức, có lúc đã ngủ thiếp trên sôpha.

Phương Diễn cao 1m8 gập người trên sôpha hoàn toàn khác với Đông Phương Nhiêu, sôpha quá nhỏ, không chứa chấp đủ toàn bộ cơ thể anh, hoặc là tay, hoặc là chân, hoặc là cả tay và chân đều đưa ra bên ngoài, lơ lửng không trung.

Mỗi khi thấy, Đông Phương Nhiêu trong lòng ê ẩm, cũng không hiểu tại sao, kìm nén cách mấy cũng không nhịn được đau xót.

Tại sao thế này? Phương Diễn rõ ràng là thiên chi kiêu tử, muốn nữ nhân nào không có, anh cần gì vì cô làm thế này. Anh cứ vậy sẽ làm cô dao động, sẽ thấy anh đáng thương.

Mỗi lần thấy Phương Diễn ngủ trên sôpha, Đông Phương Nhiêu luôn đánh thức bảo anh lên giường ngủ.

Số lần yêu đương quấn quít so với trước kia nhiều hơn, cũng kịch liệt hơn. Bất kể Đông Phương Nhiêu có buồn ngủ hay không, cũng không quan tâm cô về lúc nào. Đông Phương Nhiêu vừa leo lên giường, trước tiên sẽ bị Phương Diễn ôm chặc, anh không chút kiêng kỵ đòi hỏi trên người Đông Phương Nhiêu, cô mệt lả ngủ thiếp đi, cũng có thể cảm nhận được thân thể anh trầm trầm đè trên người, và cả vật động trong cơ thể nữa.

Hai người cẩn thận duy trì đoạn quan hệ này, ai cũng không nhắc lại chuyện hôm đó, nhưng cả hai đều cảm giác có ít thứ đang dần dần chạy mất, muốn ngăn cản cũng không kịp. Chỉ có thể liều mạng cứu vãn, bù đắp.

Đông Phương Nhiêu cảm thấy mệt mỏi, rất mệt. Có lẽ Phương Diễn cũng vậy, Đông Phương Nhiêu không nhận điện thoại của anh, cũng chưa bao giờ gọi lại. Sau đó những cuộc điện gọi dần dần vơi đi. Lâu rồi cô mới về nhà sớm một lần, 12 giờ rồi mà Phương Diễn chưa về. Chắc nghĩ cô sẽ không về sớm nên ở ngoài chơi không về. Chắc anh thấy phiền lắm, vì muốn duy trì mối quan hệ, ngày ngày đi về trễ còn phải nằm trên sôpha đợi cô.

Sinh nhật Ngô Minh Hạo rất nhanh đã đến. Buổi tối hôm đó, Đông Phương Nhiêu chừa trống lịch, ban ngày thì bận rộn như cũ. Nói Phương Diễn khỏi đợi, chia ra đến địa điểm tố chức tiệc sinh nhật luôn cho tiện.

Lúc sắp đi có việc phát sinh nên cô đến trễ hơn một tiếng đồng hồ, vào tới hội trường thấy Phương Diễn đã đến, Hạ Thác cũng ở đây. Nhìn thấy không phải không ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại, nếu như Hạ Thác từng có quan hệ với Phương Diễn, Ngô Minh Hạo biết cô cũng không lạ, giống như Ngô Hạ Ngự với Lâm Hạnh Nhi thôi.

Hạ Thác an vị ngồi cạnh Phương Diễn, hai người trò chuyện có vẻ rất hứng thú, Đông Phương Nhiêu không biết Phương Diễn thấy mình chưa, hơi do dự có cần tới chào hỏi không, nhưng nhìn họ nói chuyện có vẻ nhập tâm, chắc là không thấy. Trùng hợp bên cạnh hai người cũng không còn chỗ trống, Đông Phương Nhiêu không quấy rầy bọn họ, trực tiếp đi vòng qua bàn Thi Lam Lam ngồi xuống.

Vừa mới ngồi, chưa nói được đôi câu, Ngô Minh Hạo liền mang rượu tới muốn phạt Đông Phương Nhiêu đến trễ, bị bắt lỗi cô không từ chối, cam chịu bị phạt, ngẩng đầu uống cạn. Đông Phương Nhiêu biết rõ Ngô Minh Hạo muốn uống rượu, uống một mình thấy kỳ quá nên vô cùng cố gắng lấy cớ kéo người khác uống chung, rồi tự rót cho mình một ly đầy nóc.

Kể từ khi tuyên truyền phim 《 manh đồng 》kết thúc, hầu như chưa từng tụ họp với bọn Thi Lam Lam, Nghi Hạo Đông, điện thoại thì qua lại không ít, quảng cáo trên TV, tin tức trên báo cũng thấy nhiều, cũng thường nghe tin tức của họ từ miệng người khác, nhưng cuối cùng đến tận bây giờ mới gặp mặt trực tiếp thế này.

《 manh đồng 》cũng coi là một khởi điểm hoàn toàn mới từ lúc Đông Phương Nhiêu bước chân vào thế giới này, cho nên hoặc nhiều hoặc ít, cả đoàn kịch cùng nhau trải qua cuộc sống sinh hoạt, làm việc suốt một tháng đối với Đông Phương Nhiêu mà nói đều khác thường. Thậm chí mỗi lần Đông Phương Nhiêu nghe thấy chuyện của họ, nhìn thấy họ trên mặt báo hoặc là bất cứ cái gì cũng thấy thân thiết. Đây cũng là nguyên nhân khi Ngô Minh Hạo mời tới dự sinh nhật, Đông Phương Nhiêu không nói hai lời liền đáp ứng. Đối với Ngô Minh Hạo cô cảm kích chiếm đa số tình cảm, nếu ban đầu hắn không chọn cô đóng vai chính, sự nghiệp của cô cũng không thể nổi bật như hiện tại.

Đặc biệt rất hoài niệm những buổi tối làm việc xong, mọi người bị Ngô Minh Hạo lôi kéo đi uống rượu, từng ly từng ly uống đến say khướt, ngày hôm sau lại tiếp tục bắt đầu làm việc.

Những chuyện nhỏ nhặt này, mỗi lần nhớ tới cũng khiến lòng người sinh vui sướng, phía ngoài truyền đi những lời đồn bay đầy trời nào biết tình cảm bên trong đoàn phim thế nào?

“Sao tới cũng không đi qua chào?” Một năm rồi, Thi Lam Lam thấy Đông Phương Nhiêu vẫn giống một năm trước, nói chuyện đĩnh trực, không hề vòng vo. Ngô Minh Hạo mới đi, đầu cô liền ngước ngước hướng Phương Diễn, hỏi Đông Phương Nhiêu.

“Cần gì chào, ngày nào chẳng thấy.” Đông Phương Nhiêu và Phương Diễn quan hệ công khai, lần trước cũng vì cái này huyên náo phí phí dương dương, Đông Phương Nhiêu trốn ở nhà suốt một tuần lễ. Chuyện lớn như vậy, Thi Lam Lam bọn họ làm sao không biết? Ở trước mặt Thi Lam Lam, Đông Phương Nhiêu cũng không cố kỵ nói tới Phương Diễn, khóe miệng cười cười, nói.

“Nè, không phải nha Giai Giai.. .. . .” Lúc này thấy Thi Lam Lam cùng Đông Phương Nhiêu đều ở đây, Nghi Hạo Đông cũng từ chỗ khác dời đi trận địa xúm lại tới đây, vừa đúng nghe được cuộc trò chuyện của Thi Lam Lam và Đông Phương Nhiêu, nhìn Phương Diễn bên kia một chút, lại nhìn một chút bên này, “Sao không qua ngồi chung với Phương Diễn, em ở đây làm gì?”

Cũng không biết là người nào tới trước, Đông Phương Nhiêu bị Nghi Hạo Đông chọc cười, cảm giác Nghi Hạo Đông đặc biệt giống như anh trai, rất hay chiếu cố người khác, trước kia Đông Phương Nhiêu ở tổ kịch《 manh đồng 》được hắn chiếu cố không ít, người vừa lịch thiệp lại ôn nhu, thỉnh thoảng còn vô cùng khôi hài, ai có thể lấy hắn làm lão công thật đúng là có phúc. Nghe Thi Lam Lam nói trước kia Nghi Hạo Đông có một người bạn gái ngoài ngành, hẹn hò từ lúc còn đi học lận, khi đó Nghi Hạo Đông muốn vào giới giải trí, bạn gái chạy xui chạy ngược giúp đỡ không ít, khi đó tình cảm rất tốt, người quen biết cũng biết Nghi Hạo Đông bên cạnh có một nữ nhân như vậy, sau đó nổi tiếng ngược lại ít gặp mặt, giới văn nghệ thị phi nhiều, bất kể không phải thật, cũng có thể truyền bảy tám phần giống y như thật. Nghi Hạo Đông có tên tuổi đương nhiên truyền thông sẽ không bỏ qua hắn, chỉ đơn thuần ăn một bữa cơm với bạn, bắt tay, cười với người phụ nữ nào cũng có thể truyền ra xì căng đan. Sau đó cô gái kia rốt cục không chịu nổi nữa, liền đề nghị chia tay.

Đến bây giờ Nghi Hạo Đông vẫn còn độc thân. Hèn chi lúc ấy truyền thông muốn tạo xì căng đan giữa mình và Nghi Hạo Đông. Bất kể Nghi Hạo Đông, hay Ngô Minh Hạo, hoặc là Ngô Hạ Ngự, cả ba người đều giống thần thánh thanh khiết không gần nữ sắc, không nói Đông Phương Nhiêu thế nào, chẳng lẽ truyền thông không muốn bắt đuôi sam mấy người này thừa cơ xào một nồi sao? Đông Phương Nhiêu chỉ là trùng hợp xuất hiện ở đoạn thời gian đó mà thôi. Truyền thông vừa đánh hơi được mùi vị dù nhỏ tí tẹo liền như ong vỡ tổ ào qua, ai mà quan tâm thật hay giả ?

Nghi Hạo Đông cùng bạn gái có gần mười năm tình cảm, nghĩ một chút cũng đủ làm lòng người lạnh thấu xương rồi, đây chính là giới giải trí, danh tiếng đồng thời đi với truy phủng, sẽ mất đi rất nhiều, nếu như không nắm chắc, tình yêu đơn thuần nhất cũng sẽ mất đi. Vào vòng này, có mấy người có thể đơn thuần một đường đi xuống đây?

Ít nhất trước mắt đoàn người ở đây, trừ Ngô Minh Hạo và Phương Diễn tùy tâm sở dục, không có người khác.

“Em còn chưa hỏi tới, Lý Như Cửu ngồi một mình bên kia, sao anh nhẫn tâm bỏ rơi cô ấy tới đây tìm tụi em làm chi vậy hả?” Bàn về công phu miệng lưỡi : thời gian đã tôi luyện Đông Phương Nhiêu không ít, cô chẳng qua thường xuyên cãi thua Phương Diễn mà thôi, đối với những người khác, muốn chiếm tiện nghi trên đầu lưỡi Đông Phương Nhiêu đếm trên đầu ngón tay a.

Nghi Hạo Đông sờ sờ mũi, “Không phải đã lâu không thấy tụi em sao? Thật là không có lương tâm, thấy anh cũng không lên tiếng chào, anh ba ba chạy tới em còn nói anh như vậy, Lý Như Cửu là người nào, cô ấy còn ít người lo sao?” Nhìn sang, Lý Như Cửu bên kia bên cạnh không ít người. Đông Phương Nhiêu cười cười, đâu phải thật sự có ý đó, chính là cố ý trêu chọc Nghi Hạo Đông mà thôi.

Ba người xúm lại nói một hồi, Ngô Minh Hạo cái người thọ tinh hôm nay, bận rộn quay vòng vòng tựa như một con ong mật chăm chỉ, bay đến tây lại bay đến đông, trong tay vạn năm không đổi cầm một ly rượu đỏ đầy ấp, gặp ai cũng uống vài hớp. Nếu như không phải giữa hội trường trưng một ổ bánh sinh nhật thật lớn, Đông Phương Nhiêu sẽ cho là hôm nay mục đích Ngô Minh Hạo đặc biệt kéo nhiều người đến để thưởng rượu a. Tình huống bây giờ không kém bao nhiêu .

Kỳ quái là không nhìn thấy Ngô Hạ Ngự, không phải nói đã về nước sao? Đông Phương Nhiêu trước gọi điện cũng không gọi được, Ngô Hạ Ngự bây giờ cùng cấp bậc Ngô Minh Hạo rồi, muốn liên lạc thực sự phải tìm vận may. Đông Phương Nhiêu vận khí không tốt, liên lạc với Ngô Minh Hạo nhiều lần mà một lần cũng không gặp được, với Ngô Hạ Ngự kết quả vẫn y chang.

Nghe Thi Lam Lam cùng Nghi Hạo Đông nhất trí đều nói gọi một cuộc duy nhất cho Ngô Minh Hạo liền thông, Đông Phương Nhiêu không biết nên khóc hay cười, cô thật quá bất hạnh.. .. . .

Thỉnh thoảng tầm mắt hướng Phương Diễn bên kia, có lúc bên cạnh có thêm vài người, có lúc chỉ còn lại anh và Hạ Thác. Nói vui vẻ như vậy, cũng không biết Phương Diễn anh rốt cuộc có biết mình tới hay không. Đông Phương Nhiêu suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định qua chào hỏi, dù sao vẫn là quan hệ bạn trai bạn gái, ở trước mặt người ngoài, không nên làm căng quá mức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.