Anh Sẽ Bảo Vệ Em (Creepypasta)

Chương 12-5: Five nights at freddy's (nights 5)



A, suýt quên, nick facebook của mình nè: https://m.facebook.com/Clockwork.Natalie.94?ref=bookmarks

Vậy nhé...và cám ơn vì hơn 4.000 lượt xem (^.^) Thank you and have a...GOATday *cầm dê lên*͡ (͡° ͜ʖ ͡°)

Sans: Hehe. Good one, kid.

Tác giả: *đá sans* đi lạc chỗ rồi đồ Lazybones.

Sans: Ê, cẩn thận đó kid, tôi chỉ có 1HP thôi.

>~have fun~<

NGOÀI LỀ: FIVE NIGHTS AT FREDDY'S (NIGHTS 5)

*11 giờ trưa*

-”Free the child??” Slen hỏi/nói đám trước mặt ông.

Vâng, Jeff; Ben; E.J; Anne; Toby và L.J đang ở trong văn phòng với Slen.

-”Dạ!” Toby trả lời.

-”Cái bảng có ý nghĩa gì?” Slen đưa tay lên cằm suy nghĩ.

-”Chúng tôi cũng không biết” Jeff nói.

Slen gật đầu “Dù gì thì đây sẽ là nhiệm vụ của mấy người, hãy tìm ra ý nghĩa của cái bảng rồi giải quyết nó, rõ chưa?!!” Slen ra lệnh.

-”Rõ!!” Cả lũ nói (trừ Jeff).

-”Được rồi, mọi người được miễn” Slen xua tay ra dấu hiệu họ có thể rời.

*khi cả lũ ra khỏi văn phòng*

-”Chuyện gì vậy Jeff? Cậu trông không được vui cho lắm” Anne hỏi.

-”À....,từ khi nào kế hoạch của tôi giờ lại thành nhiệm vụ thế này?” Jeff trả lời.

Anne không biết nói gì, chỉ có thể nở một nụ cười buồn bã nhìn Jeff.

-”Vậy giờ cậu tính làm nhiệm vụ như thế nào?” EJ hỏi.

-”Nhờ Ben thôi” Jeff trả lời ( vâng, Ben không đi chung với họ).

*3 giờ trưa*

*cộc cộc*

-”Ai?” giọng nói sau cánh cửa cất lên.

-”Ben nè Jeff” Ben trả lời.

-”Vào đi” Jeff nói.

Ben mở cửa đi vào.

*Ben's P.O.V*

Tôi mở cửa vào thấy thằng bạn thân của tôi, Jeff đang ngồi trên giường, tay cầm cuốn sách manga đọc.

-”Tao cần mày giúp...” thằng Jeff hạ cuốn manga xuống, nói.

-”Khỏi cần nói, tao biết” Tôi trả lời.

-”Vậy thì đi, ngay và luôn” Jeff chỉ tay vào chiếc máy tính đối diện giường.

-”Mày nợ tao đấy” Tôi nói khi đi tới chiếc máy tính.

*P.O.V của tác giả*

-”Ừ, biết” Jeff đáp lại khi Ben nhảy vào máy tính.

*bên trong máy tính*

Ở bên trong là một màu đen với hàng ngàn dòng số 0 và 1 màu xanh lá chạy dài xuống.

Ben nhìn xung quanh và bay xung quanh để tìm kiếm thông tin.

Có một số hình vuông đang phát sáng và mỏng như tờ giấy, đó là những chiếc máy tính đang hoạt động. Một số khác màu đen, là những chiếc máy tính chưa hoạt động. Còn những cái màu xám, là những thông tin trên internet.

Ben tìm mãi, nhưng không thấy gì cả. Sau khoảng 1 tiếng, cậu bỏ cuộc. Cậu chui ra khỏi máy tính để nói cho Jeff biết.

*Jeff's P.O.V*

Tôi ngồi trên giường, đọc cuốn manga tên “Lớp học ám sát” tôi chôm được từ nhà nạn nhân để đợi Ben.

Bỗng dưng máy tính của tôi phát ra một ánh sáng màu xanh. Và rồi thằng lùn đó bay ra từ máy tính.

-”Sao rồi?” tôi hỏi.

-”Tao không tìm được gì” Ben nhún vai, trả lời tôi.

-”S@#t” tôi lầm bầm.

-”Nhưng...” thằng lùn nói tiếp.

-”Nhưng gì?” tôi hỏi.

-”Tao tìm được một người biết về thông tin đó” thằng lùn nhếch mép lên cười.

-”Và...?” Tôi hạ cuốn manga xuống.

-”Hắn nói sẽ gặp ta ở khu công viên lúc 5 giờ, hôm nay” Ben cười.

-”Vậy còn chờ gì? Đi thôi!” Tôi vứt cuốn manga ra đằng sau, và đứng dậy.

*5 giờ trưa* *ở công viên*.

-”Hai người muốn biết về cửa hàng pizza đó?” Một người mặc áo choàng che kín mít trước mặt Jeff và Ben hỏi.

-”Đúng vậy” Ben trả lời.

-”Theo tôi” Người kì lạ nói:“Ở đây không tiện” và rồi hắn ta đi.

Jeff và Ben đi theo hắn về nhà của hắn.

*trong nhà*

-”Vậy...hai người tên gì?” Người kì lạ hỏi/nói.

-”Ben, và thằng tâm thần tự kỉ đây là Jeff” Ben trả lời và nhận một cú tát vào đầu từ Jeff.

-”Còn cậu?” Jeff hỏi.

-”Ridou” Người kì lạ bắt đầu kéo mũ trùm xuống, để lộ mái tóc ngắn kiểu quí tộc hơi rối màu vàng nhạt với đôi mắt màu xanh lá dịu hiền “Takaki Ridou” (vâng, mình đã đổi tên của ảnh).

-”Vậy...” Ridou nở một nụ cười “Ta nên vào vấn đề chính, nhỉ?”

*30 phút sau*

-”Vậy...” Ben nói “Ý Tak là-”

-”Ridou” Ridou ngắt lời Ben:“Cứ gọi mình là Ridou”

-”Vậy...Ridou...ý cậu là...bọn amatronics đó chính là linh hồn của bọn trẻ bị giết, và chúng muốn giết ta vì chúng nghĩ ta là người...giết nó?” Ben hỏi.

-”Đúng vậy” Ridou trả lời.

-“...Cám ơn vì thông tin” Ben đứng dậy.

-”Không có gì” Ridou trả lời.

-”Vậy là ta đã có đủ thông tin...” Jeff đứng dậy.

-”Tạm biệt Ridou” Ben và Jeff đi ra.

-”Ừ, tạm biệt” Ridou cười.

*Khi Ben và Jeff về biệt thự*

Jeff đạp cửa mở toang ra

-”Yo! I'm home! Didn't ya miss me? Sucker!” Jeff hét.

-”Jeffrey! Ngôn ngữ!” Slen la Jeff.

-”Nobody miss you, asshole!” Jane trả lời.

-”Jane! Cô nữa! Ngôn ngữ!” Slen quay ra la Jane.

-”Đừng gọi tôi là Jeffrey!” Jeff nói với Slender và hình như...cậu đang tức giận.

-”Tôi có thông tin rồi Slendy” Ben nói.

-”Tốt lắm Ben!“....”Và đừng gọi tôi là Slendy” Slen nói.

-”Daddy!” Từ đâu Sally chạy tới và ôm chân Slendy.

-”Vâng, darling?” Slen dùng xúc tu nâng cô lên rồi dùng đôi tay ôm Sally.

-”Có con gì trong phòng! nhìn ghê quá!” Sally nói.

-”Con gì darling?” Slendy hỏi.

-”Nó trông thật đáng sợ! Còn bay được nữa!” Sally sợ hãi nói.

-”Masky...” Slen quay qua Masky.

-”Vâng, boss” Masky hiểu ý, liền chạy lên phòng Sally rồi khóa cửa.

Một phút sau, Masky đi ra khỏi phòng Sally, tay của anh đang che thứ gì lại.

-”Masky...” Slen nói.

Masky hở tay ra một tí, đủ để mọi người hình thấy một loài có năm sừng ( Link hình: http://xmedia.nguoiduatin.vn/2013/04/11/e81316597b7fb6ee0fea357ce2383760-7.jpg). Nhưng không đủ để nó bay đi.

-”Aww! Toby giữ nó nha? Nha?” Toby tháo kính ra, cầu xin với ánh mắt cún con khó có thể từ chối.

*haizz* Slen thở dài “Vâng, Toby, chỉ đừng để nó ra ngoài“.

-”Ayeee! Cám ơn ngài!!” Toby hưng phấn giơ tay ra và Masky đưa cho Toby. Sau đó cậu liền phóng về phòng với con bọ trên tay.

-”Giờ thì...” Slen quay ra Ben “phiền cậu nói cho tôi biết những thông tin đó“.

-”Được thôi...Jeff sẽ nói thay tôi” Ben lôi Jeff vào.

-”The f**k?!? Sao lại là tao?” Jeff quay ra Ben.

-”Jeffrey! Ngôn ngữ!” Slen la Jeff.

-”Chừng nào ông hết gọi tôi là Jeffrey ông già” Jeff qua Slen.

Cả hai lườm nhau (Vâng, một thằng cắt mí mắt và một 'người' không có mắt lườm nhau...).

-”Dù gì thì...Cậu cũng sẽ nói cho ta biết...Jeff...” Slendy nói trước.

-”Hả? Tại sao không phải thằng--....” Jeff quay qua tìm Ben, nhưng Ben đã rời từ khi họ đang bận 'trao nhau cái nhìn nồng ấm~~' (Jeff *phóng dao*: Ê, cái con tác giả đừng có chém gió nhá!)

-”Damn you Ben!” Jeff hét lên để Ben nghe.

*Ben đang trong phòng Toby, chơi với con bọ*

-”Damn you Ben!” Giọng Jeff vang lên.

-”Ừmmm, Ben?” Toby nói/hỏi.

-”Kệ hắn đi...” Ben đang mải chơi với con bọ “Giờ coi như là thằng đó đã trả nợ cho tôi...“.

-”Ờ...o...k??” Toby nói, nghiêng đầu.

*Sau khi Jeff nói thông tin xong*

-”Ra là vậy....giờ cậu được miễ-...” Slen chưa nói xong thì đã không thấy bóng dáng Jeff đâu.

*haizz* Slen thở dài, ngã người vào chiếc ghế văn phòng. Ông nhớ lại lần đầu ông gặp bọn nó...những người với trái tim/linh hồn đã bị tan vỡ, tập hợp chúng lại...chung sống dưới một mái nhà,...như....gia đình.... Ông yêu thương chúng như con ruột của ông, vì có chúng.... Ông không còn cảm thấy cô đơn nữa. Chúng đã biến một căn nhà u ám, lặng lẽ, u buồn thành một căn nhà nhộn nhịp, sinh động, đầy ắp tiếng cười (đôi lúc cũng phá nát ngôi nhà thân yêu của ông). Ông không cần biết bọn chúng đã lớn thế nào, trong 'mắt' ông bọn chúng vẫn là những đứa trẻ của ông cần ông bảo vệ và chăm sóc. Ai muốn làm hại chúng, phải bước qua xác của ông trước. Mặc dù vậy, ông biết...mình không thể bảo vệ chúng mãi...(khúc này sẽ rõ hơn ở phần 2 (^.^) mặc dù mình nghĩ các bạn sẽ không muốn đọc khúc đó đâu...(╯︵╰)) nên ông cần phải làm chúng mạnh mẽ hơn như ép chúng với nhiệm vụ hoặc bắt chúng luyện tập...vì ông muốn...chúng vẫn có thể an toàn ngay cả khi không có ông bên cạnh. Có lẽ chúng không biết, rằng khi ông giao cho chúng những nhiệm vụ nguy hiểm...ông luôn lén lút bên cạnh chúng, lo cho chúng và...

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Bảo vệ chúng...

*10 giờ tối*

-”Ê! Tới giờ rồi!” Jeff thông báo.

*Slen's P.O.V*

-”Ê! Tới giờ rồi!” Tôi nghe Jeff nói.

———*Ta là vạch phân chia quá khứ ngắn ngủi*———

-”Đám trẻ muốn trả thù người đã giết chúng, nên chúng muốn giết bất cứ những người mà chúng nghĩ là thủ phạm” Jeff nói.

———*Ta là vạch phân chia vô duyên kết thúc quá khứ ngắn ngủi*———.

-”Masky, Hoodie!” Tôi gọi qua đầu họ.

-”Vâng!” ngay lập tức, họ xuất hiện trong văn phòng của tôi.

-”Ta muốn hai người quản lí căn nhà khi ta đi vắng” Tôi nói xong rồi dịch chuyển ra khỏi nhà, lén lút đi theo nhóm của Jeff.

*Trước đó vài giây*

-”Ê, khoan!” Nhóm Jeff quay lại thấy Jane, Jill và Clockwork.

-”Bọn tôi muốn đi” Clockwork nói.

-”Được, càng đông càng tốt!” Jeff nói.

*Hiện tại*

-”Vậy...mọi chuyện thế nào Jeff?” Anne hỏi.

-”Hả? À ừm...tốt...” Jeff trả lời.

-”Khoan...” Jeff chợt nhớ ra một điều.

-”Thằng mất dạy Ben!” Jeff chửi và tát vào đầu Ben.

-”Au! Tao đã làm gì sai?” Ben ôm đầu nói.

-”Sao mày lôi tao vào và chuồn để tao lại một mình?!! Bạn bè thế à?!!” Jeff chửi.

-”Một, tao không lôi mày vào. Hai, nên nhớ mày nợ tao và ba...TAO VỚI MÀY KHÔNG PHẢI BẠN BÈ THÌ LÀ GÌ? THẰNG NGỐC!!” Ben hét câu cuối vô tai Jeff.

Đám còn lại không chen vô vì đây là chuyện thường ngày.

*11 giờ* *ở tiệm pizza*

*Reng* *Reng*

*Toby bật loa ngoài*

Kỳ lạ, thay vì là cú điện thoại thì giờ là một tin nhắn.

-”Xin chào!” Giọng một cô gái.

-”À, ừm...xim chào các bạn đã đến Pizzaria Freddy fazbear's” Cô nói với giọng đầy lo lắng và sợ hãi, đằng sau có tiếng cào cửa.

“À, ừm...chắc các bạn thắc mắc...mình tên Erena và mình là bảo vệ của khu này trước khi các bạn tới đây...” (Char này sẽ xuất hiện trong phần 2 nhé (^.^)).

-”Và...mình xin chúc mừng các bạn đã sốngsótđêm4vàtiếntớiđêmnàyvìnhữngngườikháchầuhếtkhôngtớiđâyđược” Tiếng cào cửa mạnh hơn khiến Erena sợ hãi và đọc nhanh hơn.

-*hộc* *hộc*...Vâng, mình đã tới đêm cuối và hiện giờ mình nghĩ rằng mình sẽ không hoàn thành được...KHÔNG FREDDY! *cạch* *rầm*” Giọng Erena đầy sợ hãi và tiếng cửa đóng lại, sau đó là tiếng hết năng lượng.

-”D-dù sa-sao t-th-thì--*tiếng nhạc của Freddy cất lên*...M-mình mong là c-các b-bạn có thể s-sống s-sót k-khỏi nơi nà-*Tiếng Freddy hét kèm theo tiếng thét của Erena*...” Tin nhắn dừng, để lại nhóm Pasta với vẻ mặt kinh hoàng.

-”CHUYỆN GÌ XẢY RA VỚI CỔ?!!” Ben hét lên với vẻ mặt kinh hoàng.

-”TAO KHÔNG BIẾT!! VÀ CŨNG KHÔNG MUỐN BIẾT!!” Jeff đáp lại với vẻ mặt kinh hoàng.

*12 giờ sáng* *80%*

-”Con Bonnie nó vẫn còn ở ngoài Jeffffff!!” Ben đang hoảng.

-”Con Freddy đang nhìn chằm chằm vào Toby nè!!” Toby nhìn lên trần nhà.

-”Cửa này bận con Golden Freddy rồi!!” E.J nói.

-”Chắc ta cũng đi luôn quá!!” Anne nói.

*1 giờ sáng* *60%*

-”Ta chết chắc!!” Toby hét lên khi cố chặn trần nhà.

-”Sao bọn này giờ khác thế!” Ben nói to khi đang chặn cánh cửa khi bọn nó đang đập.

*3 giờ sáng* *40%*

-”Khoan....không phải đêm đầu họ nói gì về pin à?” Anne nói.

Mọi người im lặng...

-”Chết!! 39%!!!!” Jeff hét lên.

-”Ta chết chắc!!” Toby nói.

*4 giờ sáng* *20%*

-”Chết cha!! 20%!!!!” Ben hét.

*cúp điện*

Mọi người:“...........”

Mọi người:“Thật á hả tác giả?!!!!!!” (Tác giả:Tất nhiên ͡° ͜ʖ ͡° ).

*bọn amatronics vỗ tay*

-”ÁÁÁÁÁÁÁÁ” Jeff với Jane ôm nhau, L.J và Jill ôm nhau (mỗi Jill ôm L.J), tương tự với Toby và Clock mặc dù Toby nhảy vô Clock. E.J với Ben ôm nhau còn Anne chết đứng.

Bên ngoài, Slen định xông vào cứu bọn nó nhưng dừng lại.

-”Khoan!” Anne nói khiến cả 2 hai phía dừng lại (dừng luôn Slen).

-”Không phải ta là pasta à??” Anne nói/hỏi khiến cả 2 phía nhìn nhau.

Sau đó bọn amatronics từ từ lùi lại khi thấy trên mặt dàn Pasta đang có một nụ cười 'thân thiện' và 'ngây thơ' (nụ cười nổi tiếng của Hishiro trong anime relife).

-”Đứng lại!!”

-”Tóm nó!!”

Bọn amatronics chạy khi thấy dàn Pasta rút vũ khí và bị dí bởi dàn Pasta.

Và rồi cái kết...Đám amatronics bị dí ͡° ͜ʖ ͡°

-”Chica đứng lại!” (tác giả: Nói vậy không giúp gì đâu Toby).

-”Quay lại đây đấu với bổn gia ta!!” (tác giả: Thật hả E.J? (●__●)).

-”Lại đây! Ta cho kẹo!” (tác giả: Mình không nghĩ bọn chúng ngu tới mức đó đâu L.J (¬_¬)ノ).

-”Con cáo hồng kia lại đây!!” (tác giả: Dạ thưa chị Clock, con cáo hồng tên Mangle đấy ạ (◍•ᴗ•◍)).

-”Bonnie lại đây!” (tác giả: Thưa chị Jill, nếu chị là một người bình thường, gặp một người cầm cưa đầy máu, chạy tới chỗ chị rồi kêu chị lại đó, thì chị có lại không?,...ĐƯƠNG NHIÊN LÀ KHÔNG! (ノ*゚ー゚)ノ).

-”Freddy, ra đây, để ta cho mi đi ngủ” (tác giả: Thưa anh Jeff, chắc nó hiểu ý nghĩa 'đi ngủ' của anh là gì rồi đó (~‾▿‾)~).

Bên ngoài, Slen rời đi khi thấy lũ đó vẫn ổn (tác giả: Còn hơn cả ổn (^o^)).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.