Anh Thanh Niên Số Hưởng

Chương 89: Khoảnh Khắc Hỗn Loạn!





Bàn tay nhỏ bé của Lý Băng vừa khoác vào tay tôi thì liền cấu nhẹ một cái, hơn nữa cô bé còn nhìn tôi chớp chớp mắt.
Tôi có chút không hiểu được, cảm thấy rằng hiện tại, mình không phải là anh rể của Lý Băng, mà giống như bạn trai của cô bé vậy!
“Hihi, anh rể, bọn em đói rồi, anh mau dẫn bọn em đi ăn đồ gì ngon ngon đi!”, mặt Lý Băng hơi ửng đỏ, cô bé làm nũng với tôi như một đứa trẻ nói.
Trương Dương và hai cô bé còn lại cũng ùa vào làm nũng với tôi, kéo lấy tay tôi và nói: “Anh rể, tụi em cũng đói rồi!”
Tôi bèn nói: “Được...!Được rồi! Để anh dẫn các em đi ăn vậy!”
Thế là lúc này, tôi dẫn bọn nó ra khỏi xưởng may 89, lên chiếc xe Volkwagen của mình, rồi sau đó lái xe rời đi.
Trên đường đi, bốn cô gái tụ lại với nhau nói chuyện phiếm, nên tôi biết được tên của hai cô bé còn lại gọi là Trương Mạnh và Vương Lộ.
20 phút sau, chúng tôi đã có mặt tại một quán cơm.
Trương Dương nói: “Anh rể, tối nay, bọn em mời cơm anh nhé!”
Tôi nói: “Bỏ đi, một lũ nhóc con, vẫn là để anh rể mời các em”.
Trương Dương cười hihi nói: “Cũng được ạ, vậy hôm khác, bọn em sẽ mời anh rể đi ăn nhé!”
Lúc bốn cô gái bắt đầu chọn món, khiến tôi kinh ngạc một phen, bọn nó còn gọi cả rượu trắng nữa.
Tôi nói: “Các em biết uống rượu sao?”
Lý Băng đắc ý giơ tay lên và nói: “Anh rể, bọn em đều là cao thủ uống rượu đó ạ, có thể hạ anh nốc ao luôn!
Tôi: "..."
Tôi toát mồ hôi hột, nói: “Anh không uống rượu”.
Lý Băng giật lấy cái cốc của tôi, nói:
“Anh rể, anh không uống rượu sao được chứ! Anh phải uống thêm chút rượu thì mới càng ra dáng đấng nam nhi!”

Tôi: “..."
Cuối cùng, tôi nói không qua Lý Băng và trong cốc của tôi đã được rót đầy rượu.
Tiếp theo đó, tôi cùng đám người Lý Băng bắt đầu ăn uống nhậu nhẹt, mấy đứa nhóc chết tiệt này còn thay phiên nhau rót rượu cho tôi.
khiến tôi choáng váng mặt mày, cảm thấy có vô vàn ngôi sao nhỏ đang bay lượn trước mặt mình.
Sau đó dưới sự phản kháng quyết liệt của tôi, bọn nó mới không tiếp tục chuốc rượu tôi nữa.
Một tiếng sau, bữa ăn mới kết thúc, vì tối nay, tôi đã say nên không thể chỉ có thể gọi taxi về nhà.

lái xe,
Còn Trương Dương và hai cô bé kia thì mỗi đứa tự trở về nhà của mình.
Sau khi tôi và Lý Băng về đến nhà, tôi liền đặt ngay mông lên ghế sofa, cả người mềm nhũn ra.
Lý Băng nói: “Anh rể, sao anh yếu thế? Chưa gì đã say tí bỉ thế này, em còn chưa uống đủ cơ.
Tôi nói có chút to tiếng: "Mấy đứa thật không biết xấu hổ, bốn đứa con gái uống với một mình anh, anh có thể không say sao?"
Lý Băng cười hihi nói: "Em chính là thích chuốc anh rể say, sau đó nhìn dáng vẻ say rượu của anh như thế nào".
Tôi chóng mặt không muốn tiếp tục nói chuyện gì nữa, mà dựa vào sofa nghỉ ngơi.
Lý Băng nói: "Anh rể, để em giúp anh tắm rửa nhé!" Mời đọc truyện trên Truyện App
Nói xong cô bé bước nhanh vào phòng tắm, bắt đầu xả nước, rồi bưng một chậu nước ra ngoài.
Sau đó đặt chậu nước dưới cạnh chân tôi, bắt đầu vắt khăn, rồi lau mặt cho tôi.
Bị nước lạnh kích thích, tôi ngay lập tức mở mắt ra.
Giờ phút này, khoảng cách giữa Lý Băng và tôi rất gần, mặc dù cô bé còn nhỏ nhưng khuôn mặt hình trái xoan của cô bé lại vô cùng xinh đẹp, đang hiện ra trước mắt tôi.

Hương thơm từ miệng cô bé phả vào mặt tôi, dưới sự kích thích của bia rượu, trong lòng tôi cảm thấy có chút ngứa ngáy.
Lý Băng bị tôi nhìn chằm chằm, nên mặt cô bé hơi đỏ lên, nói: "Anh rể, em có đẹp không?"
Tôi nói: "Đẹp lắm".
Lý Băng cười khúc khích, hỏi: "Anh rể, vậy anh có thích em không?"
Tôi họ khan một tiếng, không trả lời câu hỏi này, Lý Băng lập tức lắc lắc người tôi và nói: "Anh rể, mau nói cho em biết đi, anh có thích em không?"
Tôi nói: "Thích", đương nhiên là không phải kiểu thích giữa nam và nữ, dù sao cô bé cũng là em vợ của tôi, hơn nữa cô bé vẫn là một con nhóc.

Vì vậy, sự yêu thích của tôi đối với cô bé đa phần là theo chiều hướng quan tâm và chăm sóc.
“Anh rể, anh biết không? Hôm nay anh ngầu quá đi mất, đến mức trái tim em như muốn tan chảy theo", Lý Băng nhìn chằm chằm tôi với vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc và hưng phấn.
Tôi nói: “Sao anh có thể để những thằng đó bắt nạt em được chứ! Anh sẽ xử đẹp hết chúng nó!”
Lý Băng gật đầu, rồi bàn tay nhỏ đặt lên người tôi, bắt đầu cởi bỏ quần áo của tôi.
Chẳng mấy chốc, ngực của tôi lộ ra trần trụi giữa không trung.

Tôi đột ngột phản ứng lại, đưa tay ngăn Lý Băng lại, nói: “Băng Băng, em làm gì vậy?”
Lý Băng nói: "Không làm gì cả, em giúp anh rể lau người".
Tôi toát mồ hôi hột, nói: “Không.

Không cần đầu, anh tự làm được".
Lý Băng nói: "Không được, em muốn chăm sóc anh rể, hôm nay anh vất vả rồi, Ây da, cho người ta một cơ hội đi mà!”
Nhìn thấy dáng vẻ làm nũng của cô bé thật là đáng yêu, tôi hơi động lòng, cuối cùng, ma xui quỷ khiến thế nào lại trả lời:
"Được".
Ngay lập tức, Lý Băng cười vui vẻ, bắt đầu lấy khăn lau người cho tôi.
Sau khi lau xong phần trên cơ thể, tay Lý Băng lại buông xuống thắt lưng của tôi và định tháo nó ra.
Tôi chợt rùng mình lên một cái, hình như đã tỉnh hơn nhiều rồi, nói: “Băng Băng, em đang làm gì vậy?”
Lý Băng ngây thơ cười, nói: “Em giúp anh rể tắm thôi!”
Tôi vội vàng gỡ tay cô bé ra, Lý Băng là em vợ tôi, sao có thể thân mật như vậy được chứ! Nếu như để Tô Tuyết biết chuyện Lý Băng tắm cho tôi, cô ấy nhất định sẽ giết chết tôi mất
Tôi nói: “Được rồi, được rồi, để anh rể tự làm”.
Lý Băng bướng bỉnh nói: “Không được! Em muốn tắm cho anh rể cơ!”
Tôi nói: “Em không thấy ngại sao? Chuyện này mà đồn ra ngoài, sau này, không ai muốn lấy em nữa đâu!
Lý Băng thẳng thắn nói: “Anh rể lấy em là được”.
Những lời này quá mập mờ, quá kích thích, tôi đột nhiên có phản ứng.
Lý Băng cười hihi nói: “Anh rể, chị họ em đi được một tuần rồi, anh có thấy bức bối không?
Tôi nói: “Không”.
Tôi không dám ngồi đôi co với Lý Băng nữa, mà nhanh chóng đứng dậy bước vào phòng tắm, dội nước lạnh lên mình, điều này khiến tôi tỉnh táo hơn rất nhiều.
Sau khi tắm xong, tôi vừa bước ra khỏi phòng tắm thì nhìn thấy Lý Băng đang ngồi trên ghế sofa.
Lý Băng đã thay bộ đồ ngủ, trên ngực cô bé lộ ra một mảnh da thịt nhỏ, bên dưới đôi chân trắng nõn mềm mại lộ ra giữa không trung cùng mười ngón chân nhỏ nhắn nhuộm sơn màu đỏ, nhìn rất đẹp.


Mời đọc truyện trên Truyện App
Lý Băng nói: “Anh rể, qua đây chơi với em đi”.
Trong lòng tự nhủ không thể đùa với lửa được.
Tôi xua tay nói: “Không được, anh phải đi ngủ rồi, sáng mai còn phải đi làm”.
Lý Băng ồ lên một tiếng, dường như có chút thất vọng.
Nằm trên giường, tôi suy nghĩ về dáng vẻ của Lý Băng có chút thất thường.

Mẹ kiếp! Tôi tự thấy mình thật mâu thuẫn, lúc nãy ở cùng với Lý Băng thì không dám có ý nghĩ xấu xa, bây giờ ở một mình lại cảm thấy thèm khát cô bé.
Trong lúc bất lực, tôi chỉ có thể rời khỏi khỏi phòng ngủ, bước vào nhà tắm, lấy quần lót mà trước đây Tô Tuyết đưa cho tôi tự giải quyết.
Lúc này, dục vọng trong cơ thể tôi cũng chịu dịu xuống, rồi tôi dần dần chìm vào giấc ngủ.
Ngủ đến nửa đêm, tôi đột nhiên tỉnh giấc, cảm giác tay của mình nắm phải một cái đầu nhỏ.
Tôi vội bật điện phòng, điều khiến tôi ngạc nhiên đó là Lý Băng lại nằm trên giường của tôi, trong tư thế uốn cong người lại nằm trong vòng tay tôi, một chân thì đặt lên đùi, một tay thì đang sở chỗ đó của tôi.
Nhìn thấy khung cảnh như vậy, tôi lập tức hỗn loạn.
Chết tiệt! Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Kẽo kẹt!
Lúc này, tôi chưa kịp định thần lại thì nghe tiếng mở cửa phòng ngủ truyền đến, tôi vô cùng hoảng hốt, chết tiệt! Lẽ nào là Tô Tuyết trở về sao?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.