- cô quá đáng cô nghĩ cô là ai mà dám đỗ lỗi cho tôi chứ.
- anh cũng chỉ là người hạ lưu dám vượt rào ngay trước mặt vợ mình.
- cô tưởng cô không như vậy sao cô làm được thì tôi cũng làm được.
Đấy gia đình tôi là vậy đấy ngày nào ba mẹ tôi cũng vậy chí chóe suốt ngày tôi là con gái của họ nhưng chưa bao giờ quan tâm đến tôi cả, họ chỉ lo cho công việc của mình và TIền.
Ba tôi Vũ Minh Quốc một người nắm giữ công ty " Q&Q " ( Quốc và Quyên) ba tôi nói thật ông tuy vậy nhưng rất đào hoa { 42t } ba và mẹ đến với nhau để xác nhập hai công ty làm một chứ chả có tình yêu gì cả, ba tôi là người cứng rắn, nóng nảy... Nên hay nổi giận với mẹ tôi là vậy.
Còn mẹ tôi Nguyễn Nhật Quyên mẹ tôi thì xinh đẹp có tài kinh doanh cùng ba tôi đưa công ty đi lên nhưng mẹ tôi cũng chẳng phải típ người hiền lành. Mạnh mẽ dù bắt cứ chuyện gì xảy ra mẹ cũng giải quyết " Nhanh - gọn - lẹ " người xưa có câu " ông ăn chả bà ăn nem " là ba tôi quen nhiều cô gái thì mẹ tôi quen nhiều đàn ông.
Còn tôi Vũ Song Nhi thừa hưửơng được nét đẹp ( nghiêng nước nghiêng thành) của ba lẫn mẹ suốt ngày họ cãi nhau miết rồi tôi thật chán, ngôi nhà này từng hạnh phúc nhưng bây giờ chỉ toàn là nước mắt của tôi thôi. Tôi chẳng thừa hưởng được sự mạnh mẽ của mẹ hay quyết đoán của ba, dù gặp chuyện gì tôi cũng lấy nước mắt ra giải quyết mọi chuyện.
- bây giờ anh đừng nói gì nữa - mẹ tôi
- chúng ta nên kết thúc tại đây _ Ba tôi
- Ly hôn _ mẹ tôi lại là người đưa ra quyết định này khiến tôi nghe như xét đánh ngang tay
- chúng ta nên giải quyết chuyện này từ lâu rồi _ Ba tôi đồng tình ý kiến của mẹ
- KHÔNG ĐƯỢC.. _ Tôi thét lên khiến ba mẹ thoáng giật mình họ xem tôi là gì vậy bộ họ ghét tôi lắm sao mà nói những lời đó tôi chỉ là cô bé 15t chưa hiểu sự đời như thế nào mà, bây giờ họ muốn rời xa tôi nữa.
- Song Nhi à con yên tâm sau khi ly hôn con sẽ ở cùng mẹ _ Mẹ tôi ôm tôi vào lòng bàn tay lạnh dần không còn ấm áp như trước nữa
- không Song Nhi phải ở cùng tôi _ Ba tôi nắm tôi đứng dậy đi về phía ba
- Song Nhi phải đi theo tôi _ hai người họ cứ kéo qua kéo lại
....
- Thôi đi _ Tôi hất tay ba mẹ ra tôi bắt đầu khóc nấc lên từng đợt - Ba Mẹ con ghét hai người _ Tôi chạy lên phòng đóng cửa thật chặt
- Rầm
Tiếng cửa vang lên trong phòng tôi, tôi nhìn thấy bắt cứ cái gì liền đạp đổ tất cả hồi sao liền thấy tấm hình cả gia đình tôi đang cười vui vẻ làm tôi bắt giác chạnh lòng khóc nức nở.