Ảnh Vệ Xuyên Đến Thật Dễ Nuôi

Chương 97: Trung tâm tập thể hình



Giữa trưa hôm nay, phòng gym Dương có vài người đứng gần cửa nghị luận. Đều là người trẻ tuổi, đa số là con gái, đối tượng bọn họ nhìn, bàn luận là huấn luyện viên tập thể hình mới tới - Doãn Ngự.

Khí chất độc đáo, diện mạo tuấn mỹ, biểu cảm lạnh nhạt, muốn người khác không chú ý khó. Huống hồ, sự xuất hiện của anh cũng rất có tính kịch. Các cô gái nói với những người không tận mắt chứng kiến về chuyện đã xảy ra.

Là nơi tập thể hình nổi danh, huyến luyện viên của phòng gym Dương Quang không ít, nhưng người giỏi không nhiều lắm, đây là thực trạng rồi. Để nâng cao đẳng cấp, Dương Quang luôn công khai thông báo tuyển dụng tập thể hình huấn luyện viên, đáng tiếc nơi này vốn chính là tam tuyến thành thị, luôn luôn không chiêu mộ được huấn luyện viên cao cấp.

Một tuần trước, khi trung tâm tập thể hình có nhiều người nhất, có người luyện tập bị thương, anh ta ôm cánh tay trật khớp, chỉ trích Dương Quang không chuyên nghiệp, huấn luyện viên thất trách, yêu cầu lập tức đưa anh ta đi bệnh viện, còn phải bồi thường tổn thất.

Vừa vặn ngày đó Thập Tam đi trung tâm tập thể hình, anh ở trên mạng tra phương pháp người thế giới này luyện thể lực, người thành thị trên cơ bản đều tập thể hình, cho nên cố ý đi xem.

Người này gây chuyện, lập tức làm những người đang tập thể hình vây xem, rất nhiều người đang chỉ trích, người phụ trách chạy đến giải thích, nề hà người bị thương nhất quyết không buông tha, càng nói càng khó nghe.

Đặc biệt anh cánh tay bị thương, được mọi người đồng tình, còn có người dùng di động chụp ảnh, nói muốn phát lên mạng - không biết đây là sự kiện ngoài ý muốn hay là âm mưu cạnh tranh của đối thủ, trán người phụ trách trung tâm đổ mồ hôi, nhân viên công tác cũng nhanh chóng báo cho ông chủ.

Vốn chuyện này cũng không khiến Thập Tam chú ý. Anh không thích náo nhiệt, đang định rời đi, ai biết vài người vọt vào từ ngoài cửa, tự xưng là bạn của người bị trật khớp tay, lao thẳng về phía trước cơ hồ đụng vào người Thập Tam, cũng không hề áy náy.

Cái này khiến Thập Tam không vui. Trừ Thanh Vi, anh không từng có thói quen nhường nhịn người khác, chen chân vào thì bị quấn nửa ngày.

Vì thế người lên tiếng không ủng hộ trung tâm tập thể hình giằng co với Thập Tam. Thập Tam nhíu mày: Anh không thích chuyện này, nhìn người trật khớp cánh tay kia, còn dây dưa không rõ với những người này.

Thập Tam làm việc rõ ràng nhất. Anh trực tiếp đến trước mặt người trật khớp nói:“Anh không phải trật khớp, là sai khớp, hơn nữa là cố ý kéo bị thương.” Nói xong túm cánh tay người nọ, nhẹ nhàng đẩy, khuỷu tay anh ta trở lại vị trí cũ.

Quần chúng ngây người, cho rằng anh là đại phu (trung y), nhưng đầu năm nay bất luận trật khớp hay là sai khớp, đều đi bệnh viện chụp hình cho bạn, bác sĩ nhiều lý do, nhưng động tác Thập Tam lưu loát, căn bản không cho người ta cơ hội cự tuyệt.

Lúc người nọ phản ứng lại, chuẩn bị ồn ào, một tay Thập Tam đã kéo dụng cụ tập thể hình anh ta sử dụng vừa rồi lại, nói ra chiều cao cân nặng của người nọ, kéo nhiều sẽ khiến cơ bắp bị thương, trật khớp thế nào nói vài câu đã rành mạch.

Người làm bộ trật khớp nhất thời ngây ra, chiều cao cũng coi như, không nghĩ tới Thập Tam liếc mắt một cái nhìn ra cân nặng của anh, hơn nữa một tay nhẹ nhàng đùa nghịch mấy dụng cụ tập thể hình khó nhất. Dù là kẻ luyện cơ bắp kiện mỹ cũng làm không được.

Thập Tam nói xong, lại đi đến bên người trật khớp nam, nhẹ nhàng kéo cánh tay của anh ta, trật khớp nam đau thương phát hiện, anh lại trật khớp!

Thập Tam nhàn nhạt nói, đây là sai khớp lúc nãy, sau đó túm cánh tay của anh ta, ngay lúc người kia hô đau, lại như không có việc gì nói, đây mới là trật khớp. Vì thế trật khớp nam thực sự trật khớp, ôm lấy cánh tay đau chạy xa Thập Tam mấy mét, sợ anh lại làm gì đó.

Người gây chuyện biết, hôm nay gặp phải người không thể trêu vào, đành nói mấy câu rồi mang theo trật khớp nam chạy, mọi người tập thể hình vây xem Thập Tam. Lực lượng của anh thuyết phục đàn ông, anh tuấn đoạt được hảo cảm của phụ nữ.

Người phụ trách và ông chủ nhìn thấy chuyện này, lúc ấy đã thấy được tiềm năng của Thập Tam, lấy danh nghĩ cảm tạ mời Thập Tam đi làm, sau đó mới nói chuyện để anh đảm nhiệm huấn luyện viên, điều kiện cũng không tệ, Thập Tam suy nghĩ xong thì đáp ứng.

Các cô gái nói xong, lại líu ríu nói chuyện ngày đó là do một huấn luyện viên không xứng chức gây ra, sau khi bị sa thải lòng sinh bất mãn, bị đối thủ cạnh tranh của Dương Quang mua chuột, tìm bằng hữu hỗ trợ gây chuyện, phá hỏng thanh danh Dương Quang.

Lúc nhân viên đang làm việc nghị luận Thập Tam, có một cô gái đúng bên cạnh nghe. Nghe xong chuyện, hai mắt ngắm Thập Tam: Anh đang giảng giải cách vận động của dụng cụ cho hội viên, chỉ đạo nên rèn luyện cơ bắp thế nào.

Từ xa nhìn lại, quần áo lao động mặc trên người anh cũng rất đẹp, có mấy nữ nhân đến trung tâm tập thể hình luyện khiêu vũ, luyện yoga, cũng vây trước vây sau, cố ý hỏi chuyện anh.

Đặc biệt có 2 nữ nhân, cứ hỏi chuyện vô bổ mãi, Thập Tam vừa nói thì khoa trương đáp lại, còn không ngừng cười ra tiếng. Nếu không phải Thập Tam quá mức lạnh nhạt, quả thực muốn đáp móng vuốt lên rồi.

Nam nhân cũng quá mức nhiệt tình, không ngừng có người yêu cầu Thập Tam giảng giải luyện khí lực thế nào, Thập Tam đang nói: “Chỉ cần vận dụng thích đáng, cho dù không cần dụng cụ luyện lực lượng, cơ bắp, cơ cũng có thể rèn luyện ra cơ bắp rắn chắc, gia tăng lực lượng cánh tay. Hàng ngày trong cuộc sống dùng bình đồ uống cũng có hiệu quả......”

Nữ nhân nhìn lén này chính là Thanh Vi vụng trộm đến Dương Quang xem xét, cô muốn nhìn tình huống công tác của Thập Tam, lại không nghĩ rằng anh được hoan nghênh như vậy.

Cô bé tiếp tân quả thực đã sắp nâng anh lên trời, nói anh khí chất thế nào, tuấn mỹ thế nào. Có huấn luyện viên tập thể hình nghe được, không nhịn được châm chọc hai câu, bị các cô vây công: Ngày đó sao anh không ra ? Sao anh không thể chỉ hít đất bằng hai ngón tay ? Sao anh...... Kết quả làm người ta chạy trối chết.

Thanh Vi không khỏi căm giận cắn răng. Cô càng xem càng giận: Khá lắm Thập Tam, anh rất được hoan nghênh nha, đến chỗ nào cũng trêu hoa ghẹo nguyệt. Nữ nhân vây quanh anh là quyến rũ, nam nhân vây quanh anh là bụng dạ khó lường!

Nghĩ như vậy, cô không khỏi trừng Thập Tam một cái, kết quả phát hiện Thập Tam giống như cảm thấy gì đó, từ trong đám người nhìn ra nơi này. Thanh Vi bị dọa co rụt lại đầu, lặng lẽ ra về theo cạnh cửa.

Buổi tối đó, Thập Tam phát giác lúc Thanh Vi về nhà thì nhìn anh đăm chiêu, có đôi khi còn vừa nhìn vừa vuốt cằm gật đầu, khác thường khiến sau lưng Thập Tam lạnh toát.

Anh nghĩ, Thanh Vi đã vắng vẻ anh mấy ngày, bây giờ cũng nên nguôi giận, nhưng là hiện tại loại tươi cười và ánh mắt quỷ dị này là chuyện gì xảy ra?

Cuối cùng , Thanh Vi hỏi Thập Tam đang tra tư liệu trước máy tính:“Công việc thế nào ?”

Thập Tam không nghĩ tới cô chủ động nói chuyện, mây đầy trời trong lòng tan ra, ào ào xuất hiện ánh mặt trời lớn, khóe môi câu lên: “Tốt lắm.”

“Tra cái gì vậy ?”

“Anh muốn hiểu thêm về đặc điểm của dụng cụ tập thể hình, còn có năng lực thừa nhận bất đồng của tửng người.” Trước khi đi làm Thập Tam đã nghiêm túc chuẩn bị, nhưng đa số vấn đề, đặc biệt vấn đề của một ít nữ nhân, anh không nghĩ tới, cho nên muốn tìm hiểu.

“ Từng người khác nhau ? Đặc biệt nữ nhân hả ?”

“A ?” Thập Tam sửng sốt, nhưng nghĩ đến quả thực vấn đề của nữ nhân là nhiều nhất cũng khó trả lời nhất, thì không có phản đối.

“Xem ra huấn luyện viên Doãn rất được hoan nghênh, hôm nay em nhìn anh, phát hiện anh được đàn hoa vây quanh, có nữ nhân hận không thể bám lên người anh ấy chứ.” Thanh Vi tựa tiếu phi tiếu nói.

Thập Tam cả kinh, đột nhiên đứng lên, thiếu chút đánh nghiêng laptop: “Không có, không phải, Thanh Vi em tin tưởng anh......” Thực ra Thập Tam đã sớm phát hiện có nữ nhân cố ý tiếp cận anh, kỳ thực không có hứng thú với dụng cụ tập thể hình, còn hỏi một chút vấn đề bình thường.

Nhưng, anh là huấn luyện viên tập thể hình, có nghĩa vụ trả lời tất cả vấn đề của hội viên trung tâm, nữ nhân này cũng không động thủ động cước. Kỳ thực anh cũng biết bảo trì dáng người, gia tăng độ mềm dẻo của thân thể thế nào, nhưng sợ nữ nhân này biết thì càng hỏi không ngừng, mới không nói ra.

Lúc trưa anh đã thấy có ánh mắt quen thuộc như có như không đảo qua, nhưng luôn luôn bị người vây quanh, không thời gian kiểm tra, kết quả bị Thanh Vi thấy được, hơn nữa cô bất mãn.

Làm sao bây giờ ? Thanh Vi sẽ không tin tưởng anh ? Anh có làm gì quá đáng không ? Dựa theo quy củ của thế giới kia, khẳng định là không tuân thủ phu tắc, ở trong này thế giới, giống như thuộc phạm vi bình thường.

Nhưng nếu Thanh Vi cho rằng anh quá đáng, vậy chắc chắn anh sai rồi, hơn nữa là sai lầm rất nghiêm trọng – bất trinh.

Nghĩ vậy, nhìn bộ dáng suy tư của Thanh Vi, Thập Tam vì khẩn trương mà hơi hơi phát run, ánh mắt toát ra vô hạn khẩn cầu.

Tiểu kịch trường:

Bản sắc: Con, công việc này tốt lắm nhé, thoải mái hữu ái, còn có tiền.

Thập Tam: Dạ, cám ơn mẹ, sao mẹ nghĩ đến vậy ?

Bản sắc: Lần trước mẹ đi khiêu vũ, nhìn thấy một huấn luyện viên nghiêm túc và một huấn luyện viên cùi bắp, thì có ý tưởng này.

Thập Tam: Mẹ có mấy cái bàn tay vàng?

Bản sắc: Cho con xem, đừng lộ ra.

Thập Tam: A, thế nhưng mười cái đều là bàn tay vàng !

Bản sắc: Nói con đừng hô, mọi người sẽ phản đối, không ngược đủ sẽ kháng nghị.

Thập Tam: Hừ, ai kháng nghị? Tôi sớm xem này yêu cầu ngược của các cô đến khó chịu, buổi tối ai cái tìm các cô đi !

Bản sắc: Con a, các cô ước gì ngươi buổi tối đi...

Thập Tam: Ta đi cũng không phải là tiểu bạch kiểm, các cô tự đi.

Bản sắc: Hư, muốn đi thì đi đi, cho con danh sách, đừng nói là mẹ cung cấp.

Thực, Thanh Vi chỉ là có chút vướng mắc, vì chuyện lần trước của Thập Tam, lại thấy Thập Tam hấp dẫn nữ nhân, cố ý vạch lá tìm sâu thôi. Cô mới sẽ không thừa nhận là cô đang ghen.

Nhưng thật kỳ lạ, sao lại có phản ứng lớn như vậy, anh giống như rất sợ hãi. Thanh Vi nghi hoặc: Không hỏi qua một câu, dùng giọng điệu vui đùa, tại sao Thập Tam sợ như vậy? Chẳng lẽ anh thực sự có việc ?

Nhớ tới mấy nữ nhân nhiệt tình buổi trưa, Thanh Vi hít sâu một hơi: Thập Tam bị mờ ám ? Bị thổ lộ ? Bị dạy dỗ ? Được rồi, điều cuối cùng rất khó cảy ra, nhưng có lẽ có cái khác.

Thanh Vi nghĩ nghĩ, trong lòng thấy chua, gương mặt biến đen, kết quả Thập Tam cũng bắt đầu đau khổ.

Anh nhìn mặt Thanh Vi, có chút nóng nảy:“Thanh Vi, anh không có trêu chọc các họ. Anh sai rồi, sau này anh sẽ không nói chuyện với họ nữa.”

Thanh Vi nghĩ một chút rồi bình thường lại, mình thật là...... Thập Tam đâu có sai, nếu anh thực sự bất hòa với đám nữ nhân kia, đừng nói là huấn luyện viên tập thể hình, dù là công việc khác cũng làm không lâu được. Thập Tam sâu sắc tinh tế, sao mình có thể tùy tiện nói đùa chứ.

Cô thầm oán trách mình, Thập Tam còn tưởng rằng cô mất hứng, lập tức nói:“Nếu em không thích, anh có thể không đi Dương Quang làm.”

Trái tim Thanh Vi lập tức mềm nhũn. Thập Tam xem trọng công việc này thế nào cô thấy ở trong mắt. Anh rất nghiêm túc, làm cũng thuận lợi, chỉ một câu nói của cô anh liền cam tâm tình nguyện buông tay, sao cô có thể ích kỷ?

Thanh Vi cầm chặt tay Thập Tam nói:“Không cần. Thấy anh được hoan nghênh như vậy, em chỉ đùa một chút. Công việc này thích hợp với anh, điều kiện cũng tốt, phải làm cho tốt vào, em ủng hộ anh.”

Tay Thập Tam bị cô lôi kéo, thuận thế ngồi xuống kề bên cô cảm nhận được ấm áp, gật gật đầu.

Thanh Vi đang chuẩn bị lên lớp cho Thập Tam, về khoảng cách bình thường giữa nam và nữ, để Thập Tam có chút cảnh giác, lại nhận được điện thoại của Lưu Húc Dương, nói có nhiệm vụ khẩn cấp, bảo cô mặc thường phục đến trung tâm thành phố “ngươi khang chừng nói”.(rin: thật tình ko biết chỗ này, đành để nguyên)

Vừa nghe cái tên kia, Thanh Vi hết chỗ nói rồi.

Thực ta cô từng đi ngang qua nơi này, cỡ bậc trung, sửa chân, mát xa gì đó rất đầy đủ, nhưng cái tên này...... Cô tổng thấy có khi tới cửa “Ngươi khang chừng nói”, sẽ xuất hiện một cô bé vấn tóc, đứng ở cửa vung khăn: “Hoàng a mã mời !” Hoặc là “Hoàng hậu nương nương 3 vị, cách cách 2 vị, a ca 6 vị!”

Được rồi, tuy rằng châm chọc trong lòng, Thanh Vi vẫn dùng tinh thần chuyên nghiệp chuẩn bị xuất phát.

Thập Tam đã nghe thấy cô muốn đi chấp hành nhiệm vụ, không yên lòng, không nhịn được nói: “Anh đưa em đi, an toàn chút.”

Cảm giác có người quan tâm thật tốt, Thanh Vi cười tủm tỉm đồng ý, khi đi còn cố ý dặn dò vài câu, sợ anh không quen thuộc sẽ bại lộ. Thập Tam đều nhất nhất đồng ý.

Kết quả khi ra khỏi cửa, Thập Tam một thân quần áo màu đen, nhanh nhẹn đi bên người cô, Thanh Vi đột nhiên nghĩ đến, mình dặn dò thuần túy dư thừa - Thập Tam là loại người nào, ảnh vệ đó .

Nghĩ vậy, Thanh Vi cười, cầm tay Thập Tam nói:“Muốn nói theo dõi đánh người bắt người, anh còn giỏi hơn em, nghe em lải nhải không chê phiền sao ?”

Thập Tam được cô chủ động cầm tay, tự nhiên vui vẻ không thôi, mắt phượng mang ý cười thấp giọng nói: “Không phiền, đương nhiên anh phải nghe em.”

Hai người lái xe đếm “ngươi khang chừng nói”, lại không gặp được Lưu Húc Dương, cũng không thấy cơ sở ngầm. Thanh Vi buồn bực, gọi điện thoại hỏi, Lưu Húc Dương kêu cô đi thẳng đến phòng ở lầu 3. Nghe thấy ngữ điệu vui vẻ của Lưu Húc Dương, Thanh Vi thấy không thích hợp.

Ngẫm lại việc xấu của người này, sẽ không đào hầm cho cô nhảy chứ ? Thanh Vi ngẫm lại, hỏi Tiểu Vị có biết chuyện hành động không, kết quả Tiểu Vị nói, cô đang ở phòng, muốn Thanh Vi mau tới.

Thanh Vi đành phải đi lên, vừa vào phòng, chỉ thấy Lưu Húc Dương, Tiểu Vị, Đại Hải, Triệu Quang Hoa đều ở, bọn họ đều đổi quần áo mát xa, một người một ghế nằm uống trà!

Tình huống gì đây ? Tuyệt đối không phải nhiệm vụ.

Thanh Vi híp mắt nhìn Lưu Húc Dương: “Sao vậy? Đi rửa chân còn muốn hố tôi ?”

“Sao có thể chứ, chuyện tốt mới nhớ em. Không cần trả tiền, đoàn ủy chi.”

“Đoàn ủy? Chúng ta không phải đoàn viên mà.”

“Thiển cận, đoàn viên thanh niên thôi, thanh niên cũng do đoàn ủy lãnh đạo !”

“Được rồi, hoạt động đoàn ủy lần này là rửa chân? Ai cấp kinh phí?”

“Em đã quên Quang Hoa bí thư đoàn ủy sao, anh kinh phí, chúng ta thương lượng, vừa khéo đủ mấy người chúng ta rửa chân.”

Đúng rồi, hình như Triệu Quang Hoa là bí thư đoàn ủy, nhưng anh không có tác dụng gì, mọi người không nhớ cũng phải. Nhưng là rửa chân...... Như vậy cũng được sao ? Thanh Vi hắc tuyến. Tiểu Vị cười tủm tỉm nói: “Mấy ngày nay thật bận, nghĩ nghĩ, ca hát ăn cơm gì đó còn không bằng rửa chân thả lỏng.”

Lúc này, Thập Tam ở bên ngoài ngh thấy tình hình thực tế cũng vào. Đại Hải nhìn thấy anh sửng sốt, Lưu Húc Dương kỳ quái nói:“Thì ra em còn dẫn người đến đây.”

Thập Tam lẳng lặng đứng không nói chuyện, làn da dưới ánh đèn trong phòng tỏa ra ánh sáng như ngọc, vẻ mặt mang theo nhàn nhạt xa cách lạnh lùng.

Thập Tam không phản ứng, Thanh Vi cũng không muốn anh bị Lưu Húc Dương quở trách, vì thế nói:“A Ngự lo lắng an toàn của tôi, chuyên môn theo giúp tôi chấp hành nhiệm vụ.”

Triệu Quang Hoa xem như người tổ chức giả, hoà giải nói:“Vậy cùng nhau đi, mọi người đều gặp qua, xem như bạn cũ gặp lại.”

Trong lúc nói chuyện, kỹ sư bước vào, vừa khéo 6 người, 4 nữ 2 nam.

Thanh Vi biết, nơi này đều là khác phái phục vụ, tức nam tẩy cho nữ, nữ tẩy cho nam. Nhưng để nữ nhân rửa chân cho Thập Tam? Anh sẽ không đá văng người chứ ?

Vốn là phòng lớn có 6 chiếc giường, Thập Tam đứng ở cửa biểu cảm trên mặt thiếu thiếu, thực ra trong lòng khẩn trương đến co quắp. Thấy những người này đi vào, anh theo tỉ lệ nam nữ đã nhìn ra.

Thập Tam không nghĩ tới, nơi này thế nhưng là khác phái rửa chân mát xa. Bây giờ phải làm sao ? Lập tức rời đi, có làm Thanh Vi mất hết mặt mũi không? Nhưng vừa nghĩ đến mình bị nữ nhân nắm chân, còn sờ tới sờ lui trên người anh, anh rùng mình một cái.

Chân của nam nhân, sao có thể tùy tiện cho nữ nhân đụng vào chứ? Thập Tam khẩn trương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.