Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 214: 214: Lữ Hành Gia





Nửa năm sau,
Ở tổng bộ mới được xây dựng của hiệp hội ma pháp kỵ sĩ,
Trong phòng họp, không khí trở nên ngưng trọng tới đáng sợ.
"Rốt cuộc cũng tới ngày này… " Alan âm thầm thở dài.
"Hoàng tử điện hạ, ngươi bây giờ hài lòng?" Thanh âm nhu mị tận xương, nhưng khi chứng kiến nét mặt cười như không cười của Kiriko, Alan chỉ cảm thấy rùng mình.
Giờ xem như công thành danh toại, hết kiếm cớ đi.

Đây là ý mà nữ bác sĩ muốn nói.
Nhưng kết hôn? Muốn kết hôn cũng phải cùng ai mới được ?!
Tình cảnh bây giờ mà hắn đang phải đối mặt, so với khi chiến đấu sống chết cùng đám cường giả trong chiến tranh còn phải đau đầu.
Trước mặt Alan, chừng chục nữ nhân chia làm ba nhóm.
Nhóm hoàng gia Vermillion,
Trưởng công chúa Lunaeyes Vermillion và tam công chúa Stella Vermillion.
"Alan… " Ánh mắt của Lunaeyes, vị công chúa thường ngày vẫn đối đãi người khác hiền hòa cũng trở nên hết sức lăng lệ.
Mặc dù nàng đã loáng thoáng đoán được Alan bên ngoài có nữ nhân khác, nhưng số lượng như vậy thì… quá lắm rồi!

"Ca ca đại nhân là của chúng ta!!" Thiếu nữ tóc đỏ cao giọng tuyên bố chủ quyền.

— QUẢNG CÁO —
Mặc dù chuyện mờ ám giữa Alan và Astrea, Stella khẳng định chưa thể nào biết được.

Nhưng thái độ từ phía người chị gái Luna thì đã quá rõ ràng.
Sau sự kiện tế nhị tại công viên, hoàng nữ điện hạ dần dần lớn gan, bắt đầu chủ động truy tìm hạnh phúc.

Dù đối thủ có lợi hại cỡ nào, thiếu nữ nhất quyết sẽ không bỏ cuộc.
Nụ cười trên gương mặt nữ bác sĩ tư nhân càng biến thành lạnh lẽo.
"A ha, hai vị công chúa điện hạ, đừng tự tin như vậy? "
Nhóm Nhật Bản,
Bạch y kỵ sĩ Yakushi Kiriko, họa sĩ thiên tài Sara Bloodlily, đại tiểu thư Chuunibyou Kazamatsuri Rinna, và hầu gái thông phòng Charlotte Cordé.
"Hừ, phàm nhân.

Hồng Liên chi Hỏa cuối cùng vẫn khó tránh khỏi lụi tàn.

Kỵ sĩ bóng đêm nhất định sẽ quay về ôm ấp trong hắc ám.

" Tiểu loli tóc hồng tràn đầy sức sống phản bác.
Charlotte theo thường lệ tri kỷ đảm nhiệm công tác thông dịch, ánh mắt trên gương mặt vô biểu tình hơi lóe lên.
"Ý tiểu thư nhà ta ta nói rằng, muội muội thích ca ca chú định là không thể nào thành công, công chúa Stella ngươi nên từ bỏ đi thôi.

Alan điện hạ chắc chắn sẽ lựa chọn bên này.

"
Ngồi bên cạnh, Sara cũng gật gù tỏ vẻ tán thành, trên tay cọ vẽ chưa khi nào dừng qua.
Nhóm Desperado tự do,

Twin-Wings Edelweiss, Iris Ascarid, và… Hồ Hiểu Lỵ.
"Alan, mặc dù ta vô cùng tức giận, nhưng mà… tha thứ ngươi nữa rồi.

" Nhớ tới buổi tối điên cuồng, Edelweiss ngượng ngùng đáp lời.

— QUẢNG CÁO —
Nữ kiếm sĩ hiền lành vẫn hay cảm thông như cũ, cảm tạ trời đất.

Chiến lực cường đại nhất đã giải quyết, trong lòng Alan thầm thở phào nhẹ nhõm.
Về phần Iris, gương mặt Hắc Kỵ Sĩ chín mọng đã sắp bốc hơi.
Tối qua, thực tế chính là một chọi hai.
Từ từ, vị cô nương họ Hồ tham ăn kia làm gì ở đây? Xem náo nhiệt?
Mà thôi, dù gì thì tại chỗ cũng chưa phải toàn bộ.
Cuộc gặp mặt tuy mùi thuốc súng nồng nặc, nhưng may mắn rằng đổ máu… vẫn miễn cưỡng tránh được.

Làm cho một đám nữ nhân, còn là nữ nhân sỡ hữu sức mạnh cường đại ở một chỗ tâm tình hòa hoãn nói chuyện mà không móc ra Device… Biết bao khó khăn a!
Đây đã là Alan cố gắng hết sức trong vòng mấy tháng giành hết thời gian thay phiên thuyết phục bằng đủ loại kỹ năng.
Về phần công tác của hiệp hội?
Wallenstein, Ein Abgrund, Tsukikage Bakuga, Kazamatsuri Kouzou, Kurogane Itsuki, Shinguuji Kurono… nhìn, quả thật là đầy rẫy nhân tài, không vắt kiệt sức tận dụng chẳng phải lãng phí sao.


Trải qua nhiều tuần liên tiếp nỗ lực hòa giải với thực lực (tinh lực) tuyệt đối trấn áp.

Alan cuối cùng vẫn giữ cho cái hậu cung đầu tiên miễn cưỡng không bị bốc cháy.
— QUẢNG CÁO —
Đứng ở trên đỉnh của tòa nhà thuộc về hiệp hội, nam tử tóc đen thầm cảm thán.
"Quá ưu tú, cũng là một loại khổ cực!"
Tuy nhiên rất nhanh, ánh mắt dần biến trở về bình thản.
Hơn mười năm sinh sống trên thế giới này, trải qua thật sự so với trước kia còn phải đặc sắc.
"Đáng tiếc, đã đến lúc rồi… "
Dục vọng, tiền tài, quyền thế, tình cảm, tất cả rốt cuộc vẫn khó mà ngăn được quyết tâm của Alan.

Và đây cũng chẳng phải vô tình, hắn không nhịn được cười khổ.
"Ta rốt cuộc… vẫn là một vị nhà lữ hành a."
Khám phá vô số nơi chốn đặc sắc, có khi đóng vai một nhà thám hiểm với tấm lòng chính nghĩa giải cứu dân chúng vô tội, hay trở thành một vị kiêu hùng khoáng thế gây dựng lại trật tự thế giới.
Hành trình của hắn, cũng chỉ vừa mới khởi bước mà thôi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.