[Ansatsu Kyousitsu] Thiên Thê Truy Đuổi

Chương 33: Thể thao, lại là một trận chiến khác



Koro-sensei nghe Akaori nói xong, hoảng sợ.

"Em như thế nào có suy nghĩ như vậy?" 

Phá hủy một tổ chức ư?

Akaori khóe mắt lưng tròng, "Sensei, nếu không phải thấy làm em trả lại đồ vật thì em hiện tại cần gì phải như vậy sợ hãi."

Koro: "..." Cho nên là do thầy sao?

"Đúng vậy Koro-sensei, thầy muốn hai đứa chúng em bị chịu cảnh truy sát sao?" Nicki sắc mặt u sầu, có chút trách cứ, "Đúng là Akaori có điểm đầu óc nước vào. Nhưng mà sensei, chúng em không phải học trò của thầy sao?"

Koro xem hai cái ánh mắt trông chờ, tội nghiệp cụp đuôi giống cún con, tâm đều mềm nhũn, nhưng vẻ mặt nghiêm khắc, "Thầy có thể giúp các em giải quyết. Nhưng là chuyện này không được lặp lại."

Hai cái gật đầu như giã tỏi, vội tỏ vẻ chính mình sẽ không bao giờ lặp lại sai lầm.

Chỉ có chuyện lúc nãy cũng không có kể ra.

Sau đó Akaori đột nhiên hỏi, "Còn có, lúc này thầy cùng cái kia học sinh nam đánh nhau là chuyện như thế nào? Cậu ta như thế nào cũng có... xúc tu?"

Koro banh sắc mặt, ngượng ngùng nói, "A cái đó, các em biết đến thầy, thực ra... thầy là một cái nhân tạo sinh vật!"

"Nga." Hai cái mặt vô biểu tình nói.

Koro xem hai người không có gì cảm xúc, xấu hổ xua xua tay, "Thực tình, các em phải..."

Akaori xem Koro biến đen sắc mặt, vội cắt đứt, "Được rồi. Bởi vì thầy giúp chúng em cho nên chúng em sẽ không xen vào những chuyện này. Tạm biệt thầy!"

Koro: ...

Đừng, xuất diễn của thầy!

Koro-sensei đứng tại chỗ xem hai người rời đi. Có chút trầm lặng, vuốt vuốt trên cổ cà vạt rời đi.

Sau khi công đạo xong, hai người trở về nhà, nên làm gì liền làm gì. Hoàn toàn quên mất hai cái ở thùng hàng.

Chie cùng Wasshi nghẹn khuất, đói muốn chết nằm trong kho hàng một đêm.

Không quá hai ngày sau, Akaori đọc được thông báo tổ chức thủ lĩnh bị bắt lại, toàn bộ tổ chức bị giải tán. Thế là, Akaori liền bình yên vượt qua sóng gió nhờ ông thầy sinh vật nhân tạo.

Hai người Chie cùng Washi bởi vì không có ở tổ chức lúc đó nên đã thoát nạn. Cùng Akaori tách ra đi tìm chính mình con đường.

Hai người không biết nên khóc hay nên cười. Bắt đầu vật lộn cùng xã hội.

...

Buổi tối, Akaori mở ra ngăn bàn, nhìn biến mất hộp nhung sắc mặt cũng không có gì biến hóa. Cô nhìn trên cuốn lịch thời gian, chép miệng.

Thôi, coi như tặng rồi vậy.

Cuối tháng này chính là Nicki ngày sinh nhật. Trên lý lịch mới cũng là nguyên bản ngày sinh, Akaori mua sẵn quà, chưa kịp tặng liền bị lấy đi. Cô cũng không có đòi lại, chỉ đến ngày hôm đó mua một cái bánh ngọt đặt ở trên bàn. Yên lặng đi làm thêm. 

Lần này là chân chính làm thêm.

Nicki cũng có việc làm, cậu ta bởi vì am hiểu máy tính liền ở trên mạng khai cái trang wed kiếm tiền. Cũng khá tốt, đủ nuôi sống.

Khi Nicki nhìn trên bàn cái bánh liền có chút cảm động muốn rớt nước mắt, một miệng liền nhai xong rồi. Sau đó vui vui vẻ vẻ dọn nhà nấu cơm.

---

Cứ như vậy hết mùa mưa, những ngày nắng lại đến. Thời tiết mát mẻ trong lành thích hợp cho những buổi chơi đùa ngoài trời.

Sugino vươn vai, "Thời tiết thế này đi ra ngoài là tuyệt nhất. Hay chúng mình đi đâu chơi đi."

Nagisa đồng ý: "Ừ, vậy cậu muốn đi đâu?"

"Đi câu cá đi!" Karma nói, trên đầu liền mọc ra hai cái sừng, hắc hắc cười: "Mùa này đi câu Yankee* là hay nhất. Chúng ta sẽ bắt Nagisa làm mồi, rồi bọn chúng sẽ bị dụ, sau đó chúng mình tống tiền ngược lại."

(* hư hỏng thiếu niên, vd: những học sinh bị đuổi học, ý tưởng chống đối gia đình... )

Nagisa cạn lời, mùa này là mùa Yankee sao...

Sugino nhìn bên trong hàng rào sân vận động, những thiếu niên đang ở chơi bóng chày.

"Sugino phải không. Lâu rồi không gặp." Một cái thiếu niên trong đó nhìn thấy Sugino, đánh cái chào hỏi.

Sugino nhìn đứng ở vị trí chụp bóng thiếu niên. Gương mặt câu ta đầy vẻ ác ý làm Sugino nụ cười cứng đờ gật đầu, "Ừ."

Karma cùng Nagisa xem Sugino cùng bọn mặc bóng chuyền đồng phục chào hỏi. Nhìn không khí, có điểm quái dị.

"Trận tuần tới, cậu ném bóng phải không Sugino?" Trong đó một cái nói.

Sugino khoanh lấy ngực, lấp lửng trả lời, "Hả? À, tớ vẫn đang suy nghĩ nhưng mà vẫn muốn lắm."

Bên trong mập mạp thiếu niên cười nói, "Tụi mình cũng đang chờ nè." sau đó nói tiếp, "Mà Sugino này, chắc cậu cũng giỏi lắm rồi nhỉ."

"Cậu học lớp E chắc chẳng học hành gì đâu nhỉ?" Một cái khác hùa theo.

Mập mạp nói tiếp, "Còn bọn tớ phải học còn phải tham gia phong trào nữa. Đều mai một tài năng rồi."

Akaori cùng Nicki mặt vô biểu tình đứng xem.

Nagisa nhìn thoáng qua hai người chào hỏi, "Hai người khi nào tới vậy?" sau đó lại nhìn về phía đám người bên trong hàng rào.

Akaori có chút ghét bỏ quay lưng, "Kêu Sugino đi thôi. Một đám khỉ éc éc qua lại có gì hay ho mà nghe."

Nagisa: ...

Karma cùng Nicki cười ầm lên, còn lặp lại cô lời nói, sau đó tiến đến kéo Sugino. Vừa vặn nghe được kế tiếp trò chuyện.

"Cậu ấy có phải người được chọn đâu mà phải so sánh như thế." 

Nicki xem vẻ mặt khinh khỉnh thiếu niên, cười nhạt. Mệt mõi cuộc sống học đường.

Karma khoang tay, ngẩng mắt nói, "Làm như các cậu là người được chọn không bằng."

"Ừ, đúng đó!" cậu ta nói, khuôn mặt bị tẩy não tràn đầy tự tin cao cao tại thượng, "Cũng không biết cái kia Simizu Akaori mắc cái gì bệnh, lại chuyển đến lớp E các cậu."

Một cái đứng đầu bảng chọn học sinh lại chuyển đến nơi đó. Quả thực,...

Còn mắng bọn họ là khỉ!

Nicki khoác Karma vai, phất phất tay nói, "Đi thôi, người được chọn đều so kém chúng ta. Còn nói cái gì nói." sau đó cậu ta làm cái khinh khỉnh cười phất tay, "Cố lên nhé những người được chọn."

Bốn đứa rời đi để lại một đám tức dậm chân.

...

Cuộc thi bóng chày, trau dồi sức khỏe và trí tuệ. Koro-sensei vẻ mặt hứng thú bừng bừng.

Koro-sensei lật xem thông báo bảng thi, hoàn toàn không thấy lớp E, Koro-sensei sắc mặt tươi cười nghi hoặc, "Làm sao mà bảng thi không có lớp E?"

Mimura nhún vai giải thích, "Lớp E không được tham gia chính thức đâu ạ. Họ lấy lý do là chia nhóm đủ rồi. Nên là chúng ta chỉ thi đấu giao hữu thôi."

Koro-sensei nghi hoặc, "Nghĩa là sao?"

"Nó như một chương trình tạp kĩ ấy ạ. Dưới sự theo dõi của toàn trường, chúng em buộc phải thi đấu với những người được chọn trong đội bóng chày của trường đối nam, và đội bóng rổ đối với nữ."

Trận đấu mở rộng đối tượng tham dự đến học sinh trung bình, nên ai cũng có thể tham gia, cho nên đây là nơi được họ coi là nơi thế hiện tài năng.

Những lớp bị loại sẽ được xem lớp E bị đánh bại thảm hại như thế nào. Và đó là cách nhà trường cho thấy, vào lớp E là một sự kiện đáng nhục nhã như thế nào.

Koro-sensei cạn lời, "Cái này là thường niên luôn à?"

Kataoka vui vẻ gật đầu, "Đúng vậy." sau đó tự tin nói, "Nhưng thầy đừng lo Koro-sensei, bọn em đã được rèn luyện kĩ năng ám sát, nên đã mạnh hơn rất nhiều."

"Chắc chắn sẽ hạ nốc ao hết bọn họ. Phải không mọi người?"

Mọi người tự tin hô to: "Chuẩn luôn!"

Ristu cái hộp trồi ra cái cánh tay cùng quả bóng nói, "Yên tâm Kataoka-san, cánh tay cơ học của tớ được tạo ra để ném trúng 100%!"

Kataoka ha hả cười, "Được rồi Ristu, ờm... cậu mà tham gia thì khán đài hơi bị đông đấy!"

Một cái máy chơi bóng chuyền! 

Bình tĩnh nào mọi người.

Koro chống cằm. 

Một trận đấu không chỉ có thắng, mà phải tính đến trường hợp thua nhưng,...

Hắn nhìn Kataoka chỉ huy hướng dẫn nữ, cảm thấy, cô bé có thể làm tốt.

"Akaori-san, cậu có muốn tham gia không?" Kataoka thử hỏi.

Akaori ngẩng đầu, chớp chớp mắt lắc đầu, "Mình không biết chơi bóng. Mình có thể ở trên đài cổ vũ mọi người."

Và làm một cái hoàn mỹ linh vật.

Terasaka chán ghét đứng dậy nói, "Mình chán cảnh làm trò hề cho bọn nó rồi. Các cậu thích thì đi mà làm."

Dưới cái nhìn ngỡ ngàng của mọi người, nhóm ba người ra khỏi lớp học.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, nhún vai.

Đành vậy.








Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.