“Anh làm sao vậy?” Trâu Hàn nhạy bén phát hiện có gì đó không đúng.
Lý Uy Minh cùng Lộ Nam ở trong phòng cũng đồng thời nhìn sang, Lý Uy Minh vừa thấy hắn ta thì lông mày nhẹ nhàng cau lại.
Ý nghĩ trong lòng Đồng Mặc nhanh chóng xoay chuyển ngược lại, hắn ta nói, “Tôi tới tìm Tiểu Lộ đạo, mọi người đã thấy hot search chưa? Ninh lão sư…”
“Đang rầu chuyện này đây nè.” Trâu Hàn kéo cánh tay Đồng Mặc, dùng sức bấm một phát, “Anh Lý với Tiểu Lộ đạo đang cố gọi cho Lộ đạo, nhưng tín hiệu bên đó không tốt lắm, chắc còn đang bận rộn nên chưa ổn định lại kịp.”
Từ khi mười tuổi Trâu Hàn đã bắt đầu luyện võ mỗi ngày, nào là quyền anh, tán đả,… sức lực thật sự không nhỏ. Đồng Mặc bị bấm đau tới nỗi suýt kêu thành tiếng, nhưng không hiểu sao lại bình tĩnh hơn nhiều, hắn ta nhanh chóng tỉnh táo lại.
“Đây là anh Lý.” Trâu Hàn giới thiệu cho Đồng Mặc, “Phó đạo diễn phụ trách tuyển chọn diễn viên.”
Đồng Mặc cười cười giơ tay ra, “Chào anh Lý.”
Lý Uy Minh bắt tay với hắn ta, nghiêm túc đánh giá một phen, bộ dạng cười híp mắt trông rất hòa ái dễ gần, “Chào cậu, Đồng Đồng, tôi từng thấy cậu trên TV mấy lần rồi, đẹp trai ghê hồn, nhìn ngoài đời còn đẹp trai hơn trên màn ảnh nữa.”
Hai người khách khí mấy câu, Trâu Hàn kéo đề tài về chuyện của Ninh Hàng Phong, “Anh Ngu nói, ảnh từng hợp tác với Ninh lão sư rồi, nhân phẩm Ninh lão sư rất tốt, khả năng anh ta đi chơi gái không cao lắm, có thể là có hiểu lầm gì đó.”
Cậu vừa nói chuyện, vừa âm thầm kéo Đồng Mặc qua phía mình, khiến hắn ta và Lý Uy Minh cách xa nhau ra.
Trâu Hàn vốn không biết Lý Uy Minh có vấn đề, nhưng vừa nãy biểu hiện của Đồng Mặc rõ ràng cho thấy có chuyện muốn nói, vừa thấy người ở trong thì đột nhiên ngừng lại.
Trong phòng nghỉ có mỗi mấy người, cậu và Lộ Nam thì Đồng Mặc đã biết, vậy thì người có vấn đề chỉ có thể là Lý Uy Minh.
Lý Uy Minh tuy phụ trách chọn vai, nhưng Đồng Mặc là do Lộ Nam tự mình đứng ra gặp mặt và nói chuyện, hai người này có khả năng chưa từng thấy mặt nhau.
Đồng Mặc khi nãy chỉ dừng lại trong nháy mắt, nếu như là Lộ Nam phát hiện ra vấn đề, anh ta sẽ không hoài nghi Lý Uy Minh nhanh như vậy. Nhưng Trâu Hàn lại không giống, cậu không tin bất kỳ ai, chỉ dựa vào chính mình để đưa ra phán đoán.
Hiện tại cậu cho rằng, Lý Uy Minh có vấn đề.
“Tôi cũng từng hợp tác với Ninh lão sư mấy lần.” Lý Uy Minh nói theo, “Ninh lão sư quả thật là người rất tốt, tôi cũng thấy đây là một hiểu lầm.”
Ông ta nói đặc biệt chân thành, Đồng Mặc nghe lại chỉ thấy lạnh sống lưng.
Đến giờ hắn ta vẫn không biết trong đoàn phim này rốt cuộc có bao nhiêu người làm việc cho Kỷ Dật Văn. Hắn ta và Lý Uy Minh vốn nên là một nhóm, nhưng đến cả sự tồn tại của Lý Uy Minh hắn ta còn không biết đến.
Thật sự quá kinh khủng.
Đồng Mặc miễn cưỡng duy trì trấn định, nói, “Ninh lão sư từng chỉ dẫn tôi về mặt diễn xuất, tôi rất thích các tác phẩm của anh ta, không ngờ… lại xảy ra chuyện như vậy, hy vọng mọi thứ chỉ là hiểu lầm.”
Trong lúc mấy người đang nói chuyện, Lộ Nam cuối cùng cũng gọi được cho Lộ Dư Phi, mọi người liền chuyển qua theo dõi điện thoại di động trên tay anh ta.
Lộ Dư Phi nghe có vẻ rất giận dữ, tiếng gào xuyên thấu qua ống nghe truyền tới tai tất cả mọi người.
Sau khi cúp điện thoại, Lộ Nam nói, “Chú tôi nói là Ninh lão sư vô tội, mọi người đừng để bị ảnh hưởng.”
“Lộ đạo đã nói thế thì chắc chắn không có vấn đề.” Lý Uy Minh tỏ vẻ yên lòng, “Có cần tôi tìm quan hệ chuẩn bị chút không? Tôi biết mấy người, có thể để họ hoạt động một chút.”
Đồng tử Đồng Mặc đột nhiên co rụt lại.
Lý Uy Minh mà “hoạt động” một cái, chỉ sợ chứng cứ Ninh Hàng Phong phạm tội liền thật sự tồn tại.
Hắn ta không biết phải làm sao, theo bản năng bấm Trâu Hàn một phát.
Trâu Hàn cũng đang hoài nghi động cơ của Lý Uy Minh, lại được Đồng Mặc ám chỉ nên lập tức nói, “Nếu Lộ đạo đã nói Ninh lão sư không có vấn đề, tôi cảm thấy hẳn là không cần “hoạt động” đâu? Nếu cứ tùy tiện làm… có khi nào lại khiến mọi người nghĩ Ninh lão sư đang chột dạ không?”
Lý Uy Minh dường như không ngờ Trâu Hàn lại xen miệng vào ngay lúc này, sửng sốt một lúc mới nói, “Không phải ý đó, các cậu là người trẻ tuổi nên không hiểu, ở trong đó loạn lắm, một ngày trong đó là một ngày chịu khổ. Hoạt động một chút thì Ninh lão sư có thể bớt chịu tội đi một tí.”
“Hóa ra là thế ạ.” Trâu Hàn bỗng nhiên tỉnh ngộ, lập tức hời hợt nói, “Loại chuyện cỏn con thế này cần gì phải phiền đến anh Lý? Ninh lão sư bây giờ đang ở đâu, cục cảnh sát thành phố hả? Tiểu Lộ đạo, anh hỏi Lộ đạo xem xem Ninh lão sư đã mời luật sư chưa? Mời rồi thì hủy đi, để tôi kêu luật sư Cát qua xem giùm cho.”
“Luật sư Cát nào?” Sắc mặt Lý Uy Minh không dễ nhìn chút nào.
Trâu Hàn, “Thì luật sư Cát Tân á, chắc anh Lý từng nghe đến chú ấy rồi nhỉ?”
Cát Tân là luật sư của giới người có tiền có quyền, Lý Uy Minh có biết một người như vậy, thật sự không có cách nào nói là mình chưa từng nghe tên, chỉ có thể nói, “Luật sư Cát bận rộn như vậy, cậu thật sự có thể kêu luật sư Cát tới hả?”
“Chắc là được, công ty luật của chú ấy hợp tác với bên Thanh Bách lâu rồi, chú ấy là luật sư ngự dụng của Lộc Nhất Bạch mà.” Trâu Hàn khẽ mỉm cười.
Nghe cậu nhắc tới Lộc Nhất Bạch, Lý Uy Minh có chút choáng váng, “Cậu với Lộc Nhất Bạch có quan hệ gì?”
“Vợ của ổng là bạn thân tôi.” Trâu Hàn hỏi gì đáp nấy, “Thôi, để tôi gọi hỏi luật sư Cát xem chú ấy có rảnh không.”
Tuy ngoài miệng cậu nói đến Lộc Nhất Bạch, nhưng điện thoại lại trực tiếp gọi tới Cát Tân, vừa kết nối được liền gọi một tiếng “chú Cát”, sau đó hỏi chú có rảnh không giúp giùm một vụ án nhỏ, cuối cùng còn trực tiếp thương lượng xong thời gian luôn. Truyện Cổ Đại
Trâu Hàn vừa cúp điện thoại, Lộ Nam lập tức gọi cho Lộ Dư Phi.
Trong suốt cả quá trình, Lý Uy Minh hoàn toàn không có cơ hội ngăn cản.
Lộ Dư Phi vừa nghe nói mời được luật sư Cát Tân, lập tức hủy hẹn luật sư ông vừa mời, cả người cũng bình tĩnh trở lại, không còn nóng nảy nữa, có thể thấy được uy lực của cái tên Cát Tân. Nghe đâu, trong suốt sự nghiệp của mình, Cát Tân chưa từng thua kiện bao giờ.
Lý Uy Minh nỗ lực cười gượng, “Có luật sư Cát ra tay, vậy chúng ta khỏi phải lo lắng chi nữa, Trâu lão sư lợi hại thật.”
Trâu Hàn khiêm tốn nói, “Do được thơm lây thôi.”
Lý Uy Minh nói bậy bạ hai câu, liền vội vã chào tạm biệt.
Lúc này Trâu Hàn mới quay sang nhìn Đồng Mặc, cậu vô cùng cẩn thận, nhất quyết phải đổi sang một phòng mới, rồi mới hỏi, “Lý Uy Minh làm sao?”
Việc Trâu Hàn kêu được Cát Tân tới đã tiếp thêm chút lòng tin cho Đồng Mặc, hắn ta kể hết mọi chuyện mình nghe được cho Trâu Hàn.
Lộ Nam ngồi bên cạnh nghe, lập tức nổ tung.
Sở dĩ anh ta tin tưởng Lý Uy Minh như vậy là vì ông ta đã hợp tác với Lộ Dư Phi rất nhiều năm rồi, thế mà hóa ra ông ta chỉ là một quả mìn Kỷ Dật Văn chôn xuống sẵn?
“Đừng kích động.” Trâu Hàn ngăn cản Lộ Nam đang tức giận, “Đây chưa hẳn là chuyện xấu.”
Lộ Nam vô cùng giận dữ, “Cái này mà còn chưa phải là chuyện xấu hả?”
“Bọn họ đặt Lý Uy Minh ở ngay dưới mắt chúng ta, chẳng phải là để biết rõ hướng đi của chúng ta sao? Bây giờ vừa lúc có thể lợi dụng ông ta, để ông ta truyền tin sai về, vậy thì chúng ta có thể tranh thủ thêm thời gian.” Trâu Hàn nói.
Bấy giờ Lộ Nam vẫn còn trong sương mù, thở dài một hơi rồi nói, “Trước tiên cậu kể hết đầu đuôi mọi chuyện ra cho tôi nghe đã.”
Trâu Hàn liền nói cho anh ta.
Lộ Nam nghe xong thì trầm mặc vài giây, chuyện khi Ngu Thành Hà còn bé anh ta cũng từng nghe Lộ Dư Phi mịt mờ đề cập tới, nhưng không hiểu rõ lắm. Bây giờ nghe đầu đuôi rồi thì không nhịn nổi mà tức giận mắng một tiếng “súc sinh”, sau đó hoàn toàn không do dự, “Được, tôi nghe theo các cậu, trăm phần trăm phối hợp với các cậu.”
Thái độ của anh ta khiến Đồng Mặc thêm một phần tự tin.
Mấy người quay trở lại trường quay, tiếp tục quay phim, cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Nhân viên công tác ai ai cũng thấy hot search, vốn trong lòng còn có hơi bàng hoàng, thấy thế thì an tâm hơn một chút.
Xế chiều hôm đó, Cát Tân đi thăm Ninh Hàng Phong, Ninh Hàng Phong vô cùng khẳng định nói cho chú ta biết, hắn chưa từng làm bất kỳ chuyện gì vi phạm pháp luật.
Buổi tối, Ngu Thành Hà vội vàng từ nội thành quay về.
Đồng Mặc mở livestream.
Internet đã thảo luận chuyện của Ninh Hàng Phong suốt cả một ngày, suy đoán kiểu gì cũng có.
Tuy tiếng tăm của Lộ Nam không lớn, bộ phim này cũng chẳng được tuyên truyền nhiều trước khi khởi quay, người biết đến không nhiều lắm. Nhưng Ninh Hàng Phong vừa xảy ra chuyện, cư dân mạng bắt đầu nghe ngóng khắp nơi, lập tức tìm đến chỗ Lộ Nam.
Tin Đồng Mặc nhận vai khách mời ở đoàn phim của Lộ Nam đã truyền ra ngoài từ lâu, hắn ta vừa mở livestream, lập tức có cả tá người tràn vào.
Trên đạn mạc toàn là bình luận hỏi về chuyện của Ninh Hàng Phong và Lộ Dư Phi, Đồng Mặc coi như không thấy. Hắn ta chỉ giới thiệu mình đang đóng vai khách mời trong một bộ phim, giới thiệu hoàn cảnh xung quanh, giới thiệu ngôi sao màn bạc, theo lẽ tự nhiên mà nhắc tới Ngu Thành Hà.
Đồng Mặc thổi phồng một trận đã đời, rồi trực tiếp gọi Ngu Thành Hà qua luôn.
Fan trên mạng của hai người tuy ngày nào cũng gây gổ với nhau, nhưng thực chất đây là lần đầu tiên hai người đứng trong cùng một khung hình, nhân số phòng livestream tăng lên đến mấy triệu, đẩy hết comment hỏi về Ninh Hàng Phong và Lộ Dư Phi xuống dưới.
Hai người khách sáo khen nhau một hồi, bầu không khí cũng hòm hòm rồi, Trâu Hàn và Lộ Nam từ bên cạnh đi ngang qua, vừa lúc bị bọn họ lôi tới lộ cái mặt cho mọi người xem.
Đồng Mặc giới thiệu, “Đây là đạo diễn phim lần này của chúng ta, Tiểu Lộ đạo, và biên kịch Trâu lão sư.”
Bấy giờ, tạm thời không có ai để ý tới Trâu Hàn. Lộ Nam vừa xuất hiện một cái, đạn mạc lại quay về tiếp tục hỏi vấn đề liên quan tới Ninh Hàng Phong và Lộ Dư Phi.
Lộ Nam chào hỏi mấy câu, rồi bình tĩnh trả lời, “Nhân phẩm Ninh lão sư thế nào, tất cả những người quen anh ấy đều hiểu rõ trong lòng. Cá nhân tôi thì tin tưởng anh ấy, bọn tôi tin là cảnh sát sẽ dốc sức điều tra để trả lại sự công bằng cho anh ấy. Mặt khác, bất luận chuyện gì cũng không ảnh hưởng tới tiến độ quay phim của đoàn phim, càng không ảnh hưởng tới tiến độ của đoàn phim “Tuyệt mỹ ái tình” bọn tôi.”
Lộ Nam nói xong thì rời đi, bọn Ngu Thành Hà cũng rời đi theo, Đồng Mặc mở livestream thêm một lúc nữa thì cũng tắt.
Động tĩnh lớn như thế đương nhiên gây bão toàn mạng xã hội, chễm chệ chiếm luôn top hot search, đủ mọi ý kiến trái chiều bay đầy trời.
Tổng thể mà nói, đa số mọi người đều cho rằng buổi livestream lần này của Đồng Mặc là đang lên tiếng thay cho Ninh Hàng Phong. Mặc dù chỉ có một mình Lộ Nam lên tiếng trả lời thẳng vào vấn đề, nhưng mấy người còn lại có lộ mặt nên cũng bị coi là đang ủng hộ Ninh Hàng Phong.
Làm nhân vật công chúng phải cẩn thận mỗi lời ăn tiếng nói. Đặc biệt là đối với những chuyện như vi phạm pháp luật hay phạm tội hình sự như này, bọn họ càng phải thận trọng hơn.
Đến cảnh sát còn chưa nói Ninh Hàng Phong vô tội, bọn họ đã gấp rút đứng ra như vậy, quả thật không phải là lựa chọn sáng suốt.
Lộ Nam và Trâu Hàn vốn không danh tiếng gì thì còn tốt, chỉ bị mắng là ké fame thôi. Còn Đồng Mặc cùng Ngu Thành Hà thì khá là thảm, nào là “nổi quá sinh kiêu”, “bú fame”, “cá mè một lứa”,… Mắng kiểu gì cũng có.
Cũng có một số ít fan bày tỏ, nói rằng nếu Ninh Hàng Phong được nhiều người ủng hộ như thế, chưa biết chừng người ta thật sự bị oan uổng, dám đứng ra lên tiếng vào lúc này mới đáng mặt bạn bè.
Người đại diện của Đồng Mặc giận điên lên, gọi điện tới mắng Đồng Mặc một trận.
Đồng Mặc oan vô cùng, “Em đâu có biết Tiểu Lộ đạo sẽ nói vậy đâu, trước đó em nói mở livestream mọi người cũng đồng ý còn gì.”
Người đại diện của hắn ta không thể làm gì khác hơn là suốt đêm đuổi tới đoàn phim.
“Đừng lo lắng, tôi đã sắp xếp xong hết rồi.” Ngu Thành Hà vỗ vỗ vai Đồng Mặc, “Trong vòng năm ngày sẽ có kết quả.”
Ngữ khí bình tĩnh của anh khiến Đồng Mặc thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Trâu Hàn đi theo Ngu Thành Hà trở về phòng, không chờ nổi mà hỏi, “Sao rồi anh?”
“Chu Quyên Quyên đã được bí mật đưa về nước, anh tự đi báo cảnh sát, còn có lời khai của một vài người bị hại nữa, bên cảnh sát đã lập án điều tra rồi.” Ngu Thành Hà xoa xoa đầu cậu, “Hôm bữa rà soát được vài dấu vân tay và tế bào lông tóc trong phòng đạo cụ, vẫn cần phải xét nghiệm thêm. Vật liên quan tới Ninh lão sư chính là được tìm thấy căn phòng đó. Lão ta muốn vu oan giá họa cho Ninh lão sư, chỉ cần lão vừa ra tay là sẽ bị lực lượng cảnh sát theo dõi gắt gao ngay. Thế nên trong mấy ngày này, chúng ta phải tiếp tục tạo thế, buộc bọn họ ra tay, phần thắng đương nhiên là càng lớn càng tốt.”