Trải qua một lần rèn luyện minh tường, tinh thần lực của Lucien đã khôi phục lại như lúc ban đầu, hắn đứng dậy dọn dẹp lại căn phòng nhỏ hiện giờ đang hết sức bừa bãi do mấy lần Lucien thi triển “Thất khống chi hoàn”. Làm xong những việc này Lucien nhanh chân đi đến nhà dì Alissa.
- Buổi sáng tốt lành, anh Lucien, ngồi xuống ăn chút điểm tâm đi nào.
Ewen mở cửa đón Lucien vào, gần đây nó thường đi theo dì Alissa đến Nghiệp đoàn dệt để làm việc nên trông có vẻ chững chạc hơn nhiều.
Lucien mỉm cười:
- Đương nhiên, anh cũng đã có tính toán nên mới đến giờ này chứ, sao có thể bỏ qua bữa điểm tâm được.
- Ha ha, nhóc Evens à, cháu càng ngày càng hài hước hơn rồi đấy. Xem ra một tuần học tập với tiên sinh Victor đã khiến cho cháu tự tin hơn không ít nhỉ? Buổi sáng ngày mai có muốn cùng đi nghe giảng đạo với chúng ta không?
Thấy Joel, Ewen đều nghi hoặc ngẩng đầu lên nhìn mình, Lucien đưa cái túi tiền cũ kỹ cho chú Joel, tâm tình cực kỳ vui vẻ, cười nói:
- Chú Joel, bây giờ cháu đã trở thành học sinh chính thức của tiên sinh Victor, hơn nữa tiên sinh Victor cũng hết sức rộng lượng, đã miễn học phí cho cháu, giờ cháu gửi lại tám đồng bạc Nael này cho cô chú.
- Khục, khục, khục.. cháu… cháu đã trở thành học sinh chính thức của tiên sinh Victor rồi sao?
Joel thiếu chút nữa đã bị sặc bánh mì đen, liên tục ho khan, mặt mũi đỏ bừng, dùng ánh mắt hãi hùng nhìn Lucien, mới chỉ có vài ngày mà sao…!?
Còn dì Alissa lại bị vấn đề khác dọa cho kinh ngạc hơn nữa:
- Miễn … miễn học phí?! Không cần tiền cũng có thể đi học sao?
Ewen thì không hiểu hàm nghĩa mấy câu nói vừa rồi của Lucien, nó đành nhìn thoáng qua túi tiền:
- Dạ, và cuối cùng, tiên sinh Victor đã cho cháu theo ngài học tập văn tự và âm nhạc, và tất nhiên là sẽ không mất một đồng học phí nào cả. Sáng ngày mai cháu sẽ đi đến chỗ tiên sinh Victor mượn một ít sách ngôn ngữ thông dụng và tài liệu về âm nhạc để chuẩn bị học tập nên thật sự không có thời gian rảnh.
Kỳ thật, xế chiều hôm nay Lucien đã đi đến nhà Victor để học bù nốt một giờ học tập cuối cùng mà ngày hôm qua chưa hoàn thành. Nhưng nếu Lucien nói thật thì sẽ không có cớ để từ chối đi nghe giảng đạo, hơn nữa sáng ngày mai quả thật hắn cũng phải đến nhà Victor một chuyến. Nếu Lucien quyết định dùng thân phận của một nhà nhạc sĩ để che giấu thân phận ma pháp sư thì những vấn đề cơ bản của âm nhạc như một số kiến thức nhập môn hay phân biệt một số nhạc cụ … cũng phải biết đôi chút. Mà hiện tại hắn đang khuyết thiếu rất nhiều vì thế cần phải nhanh chóng bổ sung cho thư viện linh hồn. Từ đó biến mình thành một đứa trẻ nghèo đói vươn mình trở thành một nhạc sĩ của thành Arthaud, chứ không phải là một kẻ xuyên việt đến dị giới.
Nói thật, lần “nói dối” này Lucien cũng được tính là chuyên nghiệp đấy.