Áo Thuật Thần Tọa

Quyển 1 - Chương 53: Tổ Chức Học Đồ Ma Pháp



Simon nhìn vị ma pháp sư thần bí toàn thân trên dưới đều bao phủ trong chiếc áo khoác dài màu đen này, nhìn cái bóng râm do mũ áo tạo ra che đậy cả nửa khuôn mặt của hắn, lập tức cảm thấy đối phương có sự u ám, tà dị, tĩnh mịch đáng sợ không thể diễn tả được giống như là vực thẳm sâu không thấy đáy vậy, tạo cho bản thân áp lực rất lớn, nếu không phải biết đây là cách cải trang cần thiết dưới sự khống chế của giáo hội thì Simon có thể cho rằng đối phương là hắc ma pháp sư chuyên nghiên cứu ma pháp cấm kỵ trong ma pháp sư cổ đại.

Sau khi đeo “Kẻ Phục Thù Băng Tuyết” lên, Lucien phát hiện có luồng băng giá tuôn vào thân thể mình liên tục không dứt, khiến linh hồn của bản thân tỉnh táo, lạnh lùng như băng vậy, ý chí giống như ngọn núi vừa lớn vừa nặng không thể di chuyển, ma pháp cấp học đồ tác dụng thông thường với linh hồn, ý chí hoặc tinh thần, tâm linh đều sẽ không sản sinh bất kỳ tác dụng nào, hơn nữa loại ý chí này còn có thể mô phỏng kỵ sĩ chính thức bùng phát khí thế, thể hiện ra một chút dùng để khiến người khác kinh sợ.

Lucien từ từ đi vào phòng đồng thời tiện tay đóng cửa phòng lại, sau đó thì giống như quay về nhà mình vậy, tùy ý tìm một cái ghế ngồi xuống dưới ánh mắt cảnh giới của Simon, dường như hoàn toàn không để tâm đến Simon, sau khi ngồi xuống Lucien mới trả lời bằng giọng nói cố tình làm cho méo mó:

“Mấy tuần trước tôi ngẫu nhiên quen biết nữ phù thủy và thông qua bà ta tôi biết được có một vị ma pháp sư đến từ Tổng Bộ Nghị Viện Ma Pháp Đại Lục ở Arthaud, đối với việc này tôi rất kỳ vọng, thế là đã hẹn thời gian chuẩn bị gặp vị ma pháp sư đó. Chắc anh có thể hiểu cuộc sống cứ lẩn trốn, lúc nào cũng sợ bị giáo hội phát hiện khổ sở đến mức nào, tôi rất muốn đến nơi mà ma pháp sư có thể tự do học ma pháp, đáng tiếc là vẫn chưa đến thời gian hẹn thì nữ phù thủy đã bị giáo hội thiêu chết rồi, bởi vì lo lắng giáo hội âm thầm theo dõi đống đổ nát của nữ phù thủy nên tôi chỉ âm thầm quan sát, chuẩn bị chờ cho sự việc qua đi một thời gian mới đi hỏi thăm cái người tên Lucien đó, kết quả gặp phải ưng đầu mèo Doro của anh.”

Còn vấn đề Simon hỏi bản thân có phải là ma pháp sư chính thức không thì Lucien không khẳng định cũng không phủ định, giống như là trước giờ chưa từng nghe thấy vậy.

Mà xem ra đối với việc tụ họp bí mật của học đồ ma pháp này, nữ phù thủy cảm thấy rất bình thường, lại thêm việc chưa nhận được tin tức và nguyên liệu mà bản thân muốn, do đó chưa ghi chép trên sổ ghi chép ma pháp, suy cho cùng cuốn sổ ghi chép đó chủ yếu là dùng để ghi lại những tâm đắc khi bà ta học ma pháp.

Nghe câu trả lời như vậy của Lucien, Simon thở phào một hơi dài, bởi vì cảnh ngộ tương đồng, tâm trạng giống nhau, cùng thân phận ma pháp sư như nhau nên khiến cho quan hệ của hai bên trở nên chặt chẽ, các học đồ ma pháp, các ma pháp sư ở Arthaud giống như các nhân vật nhỏ đang vật lộn để tồn tại trong bước đường cùng, một khi phát hiện đồng loại thì luôn muốn đoàn kết lại, hơn nữa một vị ma pháp sư chính thức nếu thật sự muốn làm những việc như giết hắn, cướp tiền của của hắn thì vừa nãy trực tiếp ra tay là được rồi, bản thân hắn sao có thể phòng ngự được với ma pháp chính thức.

Hắn cân nhắc một chút về lời nói, gấp gáp mở lời: “Ma pháp sư tiên sinh, như ngài thấy đó, tôi quen biết nữ phù thủy đã mấy tháng rồi, đồng thời mời bà ta tham gia một vài buổi tụ họp bí mật của học đồ ma pháp Arthaud của chúng tôi, gần một tháng trước, bà ta bỗng nhiên nói với chúng tôi rằng bà ấy quen một vị ma pháp sư chính thức cổ quái, muốn tiếp xúc nhiều hơn, nếu đối phương có thể tín nhiệm thì giới thiệu gia nhập với chúng tôi, không lâu sau bà ta rất vui mừng nói với chúng tôi rằng đối phương là ma pháp sư chính thức đến từ Tổng Bộ Nghị Viện Ma Pháp Đại Lục, ở đó có thể quang minh và tự do học ma pháp.”

“Đối với việc này, những học đồ ma pháp như chúng tôi đều rất phấn khởi, bảo nữ phù thủy mời đối phương đến tham gia buổi tụ họp của chúng tôi. Ma pháp sư tiên sinh, chúng tôi cũng rất ghét cuộc sống phải ẩn nấp, có thể bị giáo hội phát hiện bất cứ lúc nào, cũng muốn thông qua vị ma pháp sư này đến Tổng Bộ Nghị Viện Ma Pháp Đại Lục. Nhưng đối phương bởi vì có việc trì hoãn nên lần thứ nhất không tham gia, chỉ ủy thác nữ phù thủy đưa đến một cuốn tập san ‘Áo Thuật’, là một kỳ của hai mươi lăm năm trước, thấy cuốn tập san này nên chúng tôi đều tin rằng thật sự có Nghị Viện Ma Pháp Đại Lục tồn tại, bởi vì nội dung trên đó là điều chúng tôi không thể tưởng tượng, thậm chí có rất nhiều nội dung xem không hiểu.”

“Nhưng buổi tụ họp lần thứ hai mà chúng tôi đã hẹn vẫn chưa đến thời gian thì có tin nữ phù thủy bị thiêu chết, bởi vì chỉ có tôi quen biết nữ phù thủy nên sau khi xác nhận giáo hội không nghi ngờ tôi, tôi liền vội vàng từ khu Tử Bách Hợp chuyển đến sống ở quán rượu Đồng Quan để tiện quan sát ở khoảng cách gần và tìm tin tức mà nữ phù thủy có thể để lại, cả tung tích của vị tiên sinh ma pháp sư chính thức đó, cũng bởi vì lo lắng giáo hội âm thầm theo dõi nên tôi đã chờ nhiều ngày như vậy mới bắt đầu hành động.”

Lucien nhìn chăm chú biểu cảm của Simon, thấy tâm trạng phấn khởi, dao động, kinh ngạc, thất vọng, tiếc nuối lúc hắn nhớ lại đều rất chân thực, những điều hắn nói cũng rất hợp logic, có thể chắc chắn về nội dung lời nói của hắn, trong lòng Lucien hơi thất vọng, vốn dĩ cho rằng sẽ nghe ngóng được việc của Nghị Viện Ma Pháp Đại Lục.

Bình phục lại tâm trạng một chút, Lucien nói từ từ: “Thật là đáng tiếc, có lẽ nữ phù thủy chính vào lúc đang gặp mặt vị ma pháp sư đó mà bị giáo hội cùng bắt đi. Chứ một vị học đồ ma pháp thì làm gì có thể gây sự chú ý và coi trọng của giáo hội như một vị ma pháp sư chính thức đến từ Tổng Bộ Nghị Viện Ma Pháp.”

Simon gật gật đầu: “Tôi cũng nghĩ vậy, thật là đáng tiếc.” Biểu cảm thất vọng khó mà che giấu.

Còn ưng đầu mèo Doro thì nói ầm ĩ: “Đây đúng là một bi kịch!”

“Đúng rồi, cuốn tập san ‘Áo Thuật’ vừa nãy anh nói ở đâu, đưa tôi xem thử được không?” Lucien hỏi đến một việc quan trọng khác.

Simon cười khổ sở: “Ma pháp sư tiên sinh, để ngài thất vọng rồi, cuốn tập san này chúng tôi cất giữ luân phiên, hiện giờ không có trong tay tôi, he he, trên đó có rất nhiều bài viết, mỗi một từ đơn tôi đều biết nhưng ghép lại với nhau thì tôi không hiểu là có ý nghĩa gì, có lẽ chỉ ma pháp sư chính thức như ngài mới có thể hiểu được, nếu ngài không để bụng thì chi bằng tham gia buổi tụ họp bí mật của chúng tôi, đến lúc đó ngài có thể xem được rồi.”

Thấy sau khi bản thân nói ra sự việc, dưới sự áp chế thực lực mạnh mẽ mà vị ma pháp sư chính thức này cũng không có bất kỳ hành động nguy hiểm nào, Simon cảm thấy người đó có thể tín nhiệm, không phải là loại ma pháp sư tà ác tính cách tàn bạo, có mục đích xấu, thế là bạo gan mời Lucien tham gia buổi tụ họp bí mật của hắn, đến lúc đó nếu có thể mời được vị ma pháp sư tiên sinh này thì một số vấn đề khó trong ma pháp của hắn nói không chừng có thể được giải quyết hoàn hảo, giúp tăng thực lực bản thân.

Lucien suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy có chiếc nhẫn “Kẻ Phục Thù Băng Tuyết” trên người, bản thân có thực lực tự bảo vệ mình nhất định, vả lại giao lưu với ma pháp sư, học đồ ma pháp khác rất giúp ích cho việc học ma pháp của bản thân, cộng thêm dưới sự khống chế của giáo hội, giữa các ma pháp sư, học đồ ma pháp đều có cảm giác thân thiết tự nhiên, do đó Lucien cho rằng phải mạo hiểm đi xem thử, thế là hắn hỏi: “Buổi tụ họp bí mật đó của các người thì sẽ làm những gì?”

Thấy ngữ khí của ma pháp sư tiên sinh thần bí thả lỏng, Simon lập tức trở nên phấn khởi, vội vàng giải thích: “Bởi vì Arthaud từng là trung tâm cuối cùng của Đế Quốc Ma Pháp Hillvanas cổ đại, có rất nhiều ma pháp sư ẩn cư ở đó, họ bí mật chỉ bảo cho học đồ, duy trì sự thừa kế ma pháp của bản thân, hơn nữa do danh tiếng đó nên các nơi ở Công Quốc Owuor Ritter ngẫu nhiên được các học đồ thừa kế ma pháp thường đến để tìm các loại nguyên liệu ma pháp quan trọng, tìm kiếm sự chỉ bảo…”

“Nhưng dưới sự khống chế của giáo hội, mỗi ma pháp sư, học đồ ma pháp ban đầu đều rất khó gặp được đối phương, sau đó mới dần dần tình cờ gặp được khi mua nguyên liệu, khám phá di tích lân cận, họ đã để lại cách thức bí mật liên hệ của nhau, thế là ở Arthaud do các loại quan hệ ngẫu nhiên đã hình thành nên tổ chức ma pháp khác nhau, mỗi tổ chức thường cử hành các buổi tụ họp bí mật, dùng để trao đổi nguyên liệu ma pháp, thảo luận các vấn đề khó trong ma pháp…”

“Tổ chức học đồ ma pháp này của chúng tôi thành lập khi mấy vị học đồ ma pháp đi khám phá ở sâu trong khu rừng đen Mazel rồi tình cờ gặp nhau, cứ hai tuần tổ chức một lần tụ họp bí mật, sau đó mấy vị học đồ ma pháp lúc đầu lại lần lượt giới thiệu học đồ ma pháp có thể tín nhiệm khác mà bản thân gặp được tham gia vào, bởi vì người càng nhiều thì càng dễ tìm được nguyên liệu, ma pháp, ma pháp trận, dược tễ ma pháp bản thân cần, cũng có thể thảo luận các vấn đề ma pháp tốt hơn, ừm, khi tụ họp đều sẽ cải trang giống như ma pháp sư tiên sinh ngài đây, ngoài những người giới thiệu vào thì mọi người đều không quen đối phương, không biết thân phận của đối phương, cũng không rõ phía sau đối phương còn có tổ chức ma pháp khác hay không.”

“Nếu ma pháp sư tiên sinh ngài có thể gia nhập vào tổ chức của chúng tôi thì tin rằng với thực lực của ngài có thể trở thành trung tâm của tổ chức này, tôi bằng lòng giới thiệu và bảo đảm cho ngài.”

Có tụ họp bí ẩn như thế nên Simon cũng đã từng thấy qua vật phẩm ma pháp cấp học đồ, thậm chí cả vật phẩm ma pháp chính thức mà người khác nhận được khi kế thừa, do đó sau khi trải qua sự lúng túng và hưng phấn ban đầu, hắn bắt đầu có chút nghi ngờ thực lực thật sự của vị pháp sự mặc áo choàng đen trước mặt.

Nhưng đối phương có thể thoải mái ung dung đi theo ma sủng Doro, không có bất kỳ động tĩnh nào mà tìm được mình, nên vẫn khiến Simon quyết định coi hắn là ma pháp sư chính thức, đến buổi tụ họp lại thông qua các vấn đề ma pháp để phán đoán cũng không muộn.

Kiến thức vĩnh viễn là tiêu chuẩn tốt nhất để phán đoán thực lực của một ma pháp sư!

Vì cần nguyên liệu ma pháp, dược tễ ma pháp và cuốn tập san "Áo Thuật" đó khiến Lucien kiên định quyết tâm tham gia buổi tụ họp bí mật của học đồ ma pháp này: “Các người lúc nào tổ chức tụ họp, ở đâu? Phòng thực nghiệm ma pháp của tôi cách đây không lâu đã bị phá hỏng rồi, cần một bộ đồ dụng cụ phòng thực nghiệm ma pháp hoàn chỉnh, nếu có thể chuẩn bị xong xuôi trước thì ta sẽ rất vui vẻ tham gia.”

Simon cười lên: “Tối thứ bảy này chúng tôi sẽ có một buổi tụ họp, cụ thể là ở đâu trong đường nước ngầm thì vẫn chưa quyết định, vẫn xin ma pháp sư tiên sinh ngài để lại cách thức liên lạc cho tôi, chờ tối thứ sáu xác nhận xong thì tôi trực tiếp liên hệ với ngài.” Hắn cố gắng khiến nụ cười của mình có vẻ thiện ý và chân thành, tiếc là cái mũi khoằm và khí chất u ám hơi phá hỏng bầu không khí một chút.

“Đừng đến đường nước ngầm, gần đây ở đó xảy ra một việc lớn, giáo hội đang quản chế nghiêm ngặt đường nước ngầm đó.” Lucien nhắc nhở bằng cái giọng khàn: “Đừng hỏi là việc gì, cũng đừng hỏi tôi làm sao biết được, sau khi các người xác định xong địa điểm và thời gian thì dùng ký hiệu hình vẽ đơn giản vẽ ra ở góc tường của ngôi nhà thứ tám đối diện đống đổ nát của nữ phù thủy, tôi sẽ nhìn thấy.”

Ở đó chính là nhà hàng xóm của nhà thím Alissa, khi Lucien đi ăn cơm có thể trực tiếp nhìn thấy, không cần lo lắng cố ý đi xem sẽ bị người khác phát hiện thân phận.

“Cái gì, đường nước ngầm bị giáo hội quản chế nghiêm ngặt?!” Simon rất kinh ngạc, tiếp đó thì sợ hãi, nếu không phải gặp được vị ma pháp sư tiên sinh thần bí này, bản thân và các đồng nghiệp e rằng sẽ rất nguy hiểm rồi, vì vậy trong lòng hắn lại càng tín nhiệm Lucien hơn nữa, bớt đi rất nhiều phòng bị: “Được, ma pháp sư tiên sinh, chúng ta giao ước một chút ý nghĩa của mỗi ký hiệu hình vẽ, còn nữa nên xưng hô với ngài thế nào? Dùng biệt hiệu là được rồi.”

Sau khi giao ước xong ý nghĩa đại diện của ký hiệu hình vẽ và hỏi họ tên, biệt hiệu của Simon, Lucien đứng dậy, phủi phủi chiếc áo choàng dài màu đen: “Có thể gọi tôi là ‘Giáo sư’, đúng rồi, một thực nghiệm ma pháp hệ Tử Linh của tôi cần nấm thi thể đen và bụi oán linh, các người cũng có thể chuẩn bị sẵn trước.”

“Giáo sư’? Là có ý gì?” - Simon nhìn Lucien từ từ đi về phía cửa, kéo cửa phòng đi ra ngoài, rồi nhẹ nhàng khép lại, thái độ tùy ý giống như vừa thăm hỏi bạn bè xong vậy: “Hai từ đơn giáo và sư này ghép lại với nhau là một từ đơn mới sáng tạo à? Hoàn toàn không thể phán đoán thân phận thường ngày của hắn từ tên gọi này.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.