Áp Trại Tân Nương

Chương 41



Chuyện chỉ sợ không được nha! Người kia chính là phạm nhân vô cùng nguy hiểm, huống hồ qua vài ngày nửa sẽ chém.」 「 Ta là ai ngươi hẳn đã được, chẳng lẽ ta sẽ làm ra chuyện thương tổn Lý gia?」 Ánh mắt của Tô Tiểu Thoa sắc bén liếc về phía người coi ngục.

Ngục tốt đương nhiên biết nàng là vợ Lý đại nhân, bởi vậy có chút dao động.

「 Nếu ngươi không nghe lời của ta, tương lai ngươi cũng khó sống!」 Nàng lạnh lùng uy hiếp hắn.

Ngục tốt bị vẻ mặt nghiêm nghị của nàng làm kinh sợ, quyết định giao chìa khóa cho nàng.

「 Khoan đã!」 Lý Thiếu Bạch đột nhiên từ bên ngoài đi đến.

「 Đại thiếu gia……」 Người coi ngục thở phào.

「 Cái gì cũng không cần nói, ngươi đi tuần phòng đi!」 Lý Thiếu Bạch ra lệnh nói.

Người coi ngục thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhanh tránh ra.

「 Lá gan nàng thật lớn, còn muốn để cho khâm phạm của triều đình chạy thoát?」 Lý Thiếu Bạch một tay kéo nàng lại, hung tợn nói.

「 Người không phải hắn giết , tại sao bắt hắn!」 Tô Tiểu Thoa lãnh đạm liếc hắn một cái.

「 Gì? Dùng cái gì biết người ra tay không phải là hắn ?」 Lý Thiếu Bạch nheo lại ánh mắt.

「 Hắn nói cho thiếp biết !」

「 Hắn nói cho nàng, nàng liền tin tưởng?」

Tô Tiểu Thoa không nói.

「 Trả lời ta a!」 Lý Thiếu Bạch tăng thêm sức tay.

「 Đúng vậy, thiếp chính là tin tưởng hắn!」 Tô Tiểu Thoa không sợ nhìn hắn.

Hay cho một tiện nhân!「 Nếu hôm nay đổi thành là ta, nàng có tin ta nói không?」

Tô Tiểu Thoa quay đầu .. không có trả lời.

「 Tốt lắm…… Tốt lắm……」 Lý Thiếu Bạch cuồng tiếu.「 Một khi đã như vậy, nàng đừng trách ta vô tình!」Hai hắn mắt hắn lóe ra ánh sáng đáng sợ.

Lúc Tô Tiểu Thoa còn chưa hiểu ý của Lý Thiếu Bạch, đã hắn kéo ra ngoài.

Hắn muốn trả thù! Hắn tuyệt đối không buông tha hai người bọn họ, hắn phải cho bọn họ thống khổ cả đời, hắn cười u ám.

…………..

Lý Thiếu Bạch đưa Tô Tiểu Thoa liền vội vàng chạy ra ngoài, trước khi đi cũng lệnh tỳ nữ ở ngoài cửa phòng trông coi, không cho Tô Tiểu Thoa ra khỏi phòng nửa bước.

Tô Tiểu Thoa thấy hắn giống như phát cuồng, ánh mắt lệ quang bắn ra bốn phía, trong lòng không khỏi sợ hãi, hắn không biết sẽ đối phó với nàng như thế nào! Nhưng nhớ tới Vô Cực còn đang trong nhà lao, trong lòng nàng lại lo lắng, nếu thật sự không cứu hắn, chỉ sợ hắn sẽ bị xử trảm !

Đang lúc hoảng loạn, Lý Thiếu Bạch lại giống như một trận gió trở lại trong phòng, trên tay cũng bưng một chén thuốc.

Hắn đem chén thuốc đặt trên bàn, sau đó bắt được Tô Tiểu Thoa, kéo nàng tới trước bàn.

「 Uống nó!」 Lý Thiếu Bạch thét ra lệnh.

「 Đây là cái gì?」 Trong long Tô Tiểu Thoa tràn đầy hồ nghi.

「 Thuốc phá thai.」 Lý Thiếu Bạch cười tà.

「 Thiếp không uống!」 Tô Tiểu Thoa kích động lui ra phía sau.

「 Không phải do nàng quyết định!」 Lý Thiếu Bạch dùng sức ấn nàng xuống ghế trên, bưng bát lên, bắt buộc nàng uống xong thuốc.

Tuy rằng Tô Tiểu Thoa cực lực phản kháng, nhưng vẫn đánh không lại Lý Thiếu Bạch, bị bắt uống hơn phân nửa bát thuốc. Sauk hi uống xong, cả người nàng cứng ngắc.

「 Muốn sinh con cho hắn sao? Không có cửa đâu nha, nàng là thê tử của Lý Thiếu Bạch, chỉ có thể sinh cốt nhục của Lý gia!」 Lý Thiếu Bạch hung tợn rừng mắt nàng.

Tô Tiểu Thoa nhìn cảnh vật mờ mịt phía trước, giống như Lý Thiếu Bạch không hề tồn tại!

「 Ta đang nói chuyện với nàng nha!」 Lý Thiếu Bạch lay mạnh nàng.

Bỗng dưng, bụng một trận đau nhức khiến cho nàng nhịn không được âm thanh cuồng khiếu, máu không ngừng chảy ra.

Tô Tiểu Thoa ôm bụng, buồn bả nói:「 Ngươi giết ta đi đi! Dù sao ta cũng không muốn sống !」

「 Muốn chết? Không dễ dàng như vậy! Ta sẽ không dễ dàng để cho một nhà các ngươi đoàn tụ !」 Lý Thiếu Bạch cuồng tiếu.

「 Ngươi là có ý gì?」 Tô Tiểu Thoa đau đến mau chống đỡ không được, trong lòng nàng biết đứa nhỏ đã không còn .

「 Nàng biết không? Cả nhà họ Tô là do ta phóng hỏa !」 Lý Thiếu Bạch dán bên tai nàng lạnh lùng khẽ cười nói.

Tô Tiểu Thoa vừa nghe, liền hôn mê bất tỉnh!

Lý Thiếu Bạch không biết câu cuối cùng nàng có nghe thấy không! Dù nàng nói như thế nào cũng không có ai tin, huống chi lại có Triệu công công là chỗ dựa vững chắc của Lý gia, hắn cũng không sợ trời không sợ đất !

Suy nghĩ trong chốc lát, hắn mới lấy thanh âm kinh hoàng, hét to:「 Không tốt , thiếu nãi nãi sinh non , mau gọi thầy thuốc đến đây……」 Hắn ra vẻ đau thương hô to!

Hắn ôm lấy Tô Tiểu Thoa đang hôn mê, đem nàng đặt ở trên giường, vẻ mặt âm tàn nhìn nàng. Lúc này đây hắn chẳng những phải diệt trừ Triển Vô Cực, còn phải để hắn tuyệt tử tuyệt tôn!

Hắn nhìn Tô Tiểu Thoa nằm ở trên giường, miệng tản ra nụ cười, đợi thân thể nàng hồi phục, hắn liền muốn nàng! Hắn âm thầm thề.

Lý Thiếu Bạch đứng dậy, ra bên ngoài la lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.