“Cha lớn….” Dã cục cưng ngẩng đầu, bộ ngực nhỏ thẳng tắp, “Cục cưng không cần đi học bổ túc.”
Cha lớn đang đứng trước giá sách thật lớn, cúi đầu hết sức chuyên chú đọc sách, ngón tay thon dài trắng nõn đang lật giở từng trang sách.
“Cha…. lớn……….” Dã cục cưng rên lên giống như tiếng mèo kêu, bắt đầu tuyệt chiêu làm nũng.
Cha lớn thân hình rõ ràng cứng đờ, lập tức xoay người chuẩn bị rời đi.
Và thế là từ phòng ngủ đi ra mẹ nhìn thấy được một màn như thế này: Một người đàn ông to lớn đang di chuyển rất khó khăn, lếch từng bước một, một bên ống quần tây thẳng thướm đang bị hai cánh tay béo mũm mĩm của Dã cục cưng ôm chặt lấy, cái mông nhỏ đắc ý chiễm chệ trên dép lê hình thú của người đàn ông kia, Dã cục cưng hai mắt nhắm nghiền, cắn chặt răng, bộ dạng giống y như liệt sĩ anh dũng hy sinh.
Đại soái nam vẻ mặt phức tạp, cầm lấy quyển sách, cẩn thận kéo lê từng bước chân sợ làm bị thương cục cưng.
“Ông xã, cục cưng chào buổi sáng.” Mẹ từ tủ lạnh lấy ra một hộp sữa, lắc lắc, cào cào mái tóc bởi vì thức đêm viết bản thảo mà rối tinh rối mù, không chút để ý tới hình tượng mỹ nhân tùy tiện ngửa cổ lên tu sữa.
Cha lớn không nói gì, chỉ liếc mắt một cái về phía cô vợ nhỏ, ý bảo nàng hỗ trợ.
“Cục cưng xảy ra chuyện gì rồi…. Cha lớn khi dễ con hả?” Mẹ tu xong ly sữa, cuối cùng lấy lại tinh thần, khuôn mặt kinh ngạc nhìn Dã cục cưng đang quấn chặt lấy ống quần tây giống y như con bạch tuộc kia.
Dã cục cưng lập tức buông ống quần tây ra nhảy xuống, vững vàng đứng dậy, chớp chớp đôi mắt to ngây thơ ngập nước, ánh mắt khiến người ta nhìn thấy là cảm thấy đau lòng, “Ô…. Mẹ, Dã Dã không muốn đi học lớp bổ túc.”
Mẹ xinh đẹp, dịu dàng như nước ngồi xổm xuống, ôm cục cưng vào trong ngực, hít vào một hơi, “Cục cưng ngoan…. vì cái gì không đi học lớp bổ túc?”
“Bởi vì….” Dã cục cưng tủi thân hấp hấp cái mũi, tràn trề hy vọng nhìn mẹ xinh đẹp, “Bởi vì thầy Sue rất kì quái, luôn sờ tới sờ lui mặt Dã Dã, bộ dạng còn xinh đẹp hơn cả cha lớn nữa, là lạ.”
Cha lớn khuôn mặt đen xì: Con gái ngoan…. Cha ngươi người ta gọi là đẹp trai, không phải xinh đẹp…. Bất quá, nghe cục cưng nói như thế tên Sue này quả thật có chút không đúng đắn, thế là chậm rãi mở miệng nói, “Được, nếu như vậy thì không….”
“Cục cưng ngoan, nếu như vậy thì không đi là không được rồi!” Mẹ ngồi xổm xuống, hai tay ấn lấy bả vai của cục cưng lắc liên tục, vẻ mặt hưng phấn nói, “Sue đó so với cha nhỏ thì như thế nào?”
“Ừm….” Dã cũng cưng nghiêng đầu, dùng mắt quét một chút hình dáng của cha nhỏ đang đi từ trên lầu đi xuống, cân nhắc một lúc lâu, mới bĩu môi nói, “So với cha nhỏ xinh đẹp….” Nhưng không có vẻ đẹp trai của cha nhỏ.
“Tốt lắm!” Vẻ mặt của mẹ kích động, chụp hai tay lên vai của Dã cục cưng, “Đi…. Mẹ đưa con đi đến trường.”
Dã cục cưng vẻ mặt cảnh giác thụt lùi về phía sau,
Một bước, hai bước….
Hai chân loạng choạng, chạy lên cầu thang, bày ra vẻ mặt đáng thương nhìn cha nhỏ…. Kêu khóc….
“Cục cưng, đừng khóc đừng khóc…. Các ngươi sao lại làm cho cô nhóc đáng thương thành như vậy.” Cha nhỏ vẻ mặt đau lòng, ôm lấy cục cưng.
A a a a a a
Cha nhỏ trên người thơm quá à, thật là mượt….
Dã cục cưng ngẩng đầu, hai cánh tay nhỏ bé mũm mĩm bấu chặt lấy làn da trắng nõn của cha nhỏ, một bên khóc lóc thương tâm muốn chết, một bên đem khuôn mặt đầy nước mắt nước mũi hướng trên người cha nhỏ cọ cọ…. hé mắt, vụng trộm hít vào một hơi mùi hương….
“Oa…. Người ta không muốn học bổ túc.” Cha nhỏ trên người trơn trơn nha….
“Ô ô ô ô, người ta không muốn gặp Sue.” Vẫn là cha nhỏ so với hắn tốt hơn…. So với hắn đẹp trai hơn….
“Được được được, không đi không đi.” Cha nhỏ tâm đã đau tới mức xoắn lại.
“Thật vậy hả? Nhưng mà mẹ….” Dã cục cưng run run nắm lấy tay áo của cha nhỏ, lau mặt, bộ ngực nhỏ phập phồng…. thân hình run rẩy co lại.
“Đúng…. Mọi việc đã có cha, không phải chỉ là tiếng Anh thôi sao, cha nhỏ sẽ dạy.” Cha nhỏ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lem luốc lên, hôn một cái.
Dã cục cưng ưỡn ngực, kiêu ngạo ôm lấy cổ cha nhỏ, ánh mắt gian tà ngạo nghễ nhìn chằm chằm khuôn mặt đầy oán niệm của mẹ ở dưới lầu.
Con nhóc quỷ này….
Ai dạy cho ngươi.* * *
Một chiếc xe hơi siêu cấp xa hoa, im lặng đậu ngay phía sân ngoài của ngôi biệt thự.
Một đôi con ngươi cực đẹp nhìn xuyên thấu qua cánh cửa sổ trong suốt bằng thủy tinh của tòa biệt thự, chuyên chú nhìn hết thảy mọi việc, đó là một đôi mắt cực kỳ ôn nhu, trầm lặng như suối, lóe lên một thứ ánh sáng nhu hòa, chói lọi.
“Thiếu gia…. Xin ra chỉ thị.”
Hàng mi thật dày và dài run rẩy, che khuất đôi con ngươi cực đẹp, đuôi lông mày có chút mỏi mệt, khuôn mặt non nớt tinh xảo tú nhã, nhưng nét mặt lại quá mức thành thục, “Cùng xuống xe…. Theo giúp ta đón tiểu thư về nhà.”
“Vâng.”
Cửa xe chậm rãi mở ra, vài người đàn ông cao lớn mặc áo khoác đen im lặng đứng ở một bên, một cậu thiếu niên đứng lặng yên trong gió, ánh mắt trời ấm áp chiếu sáng trên người hắn, mang đến một cảm giác huyễn hoặc không nói nên lời….
Khóe miệng hắn bất giác mỉm cười, ánh mắt chăm chú nhìn vào ngôi biệt thự xa xa, dõi theo hình ảnh của Dã cục cưng đang làm nũng trong lòng người khác, trong mắt hắn ý cười càng đậm.
“Chi Nhược, ca ca đến đón em đây.”
P.S: Vậy là anh nam chủ số một đã xuất hiện rồi, cố lên!!!!!!!